Đại Ma Đầu Hệ Thống

Chương 50: Chương 50: Thánh Vương Tế Điển!




Ba ngày sau, tại Tử Cấm Thành...

Lễ Hiến Tế lần này so với trăm năm trước đến nhiều người hơn, hiển nhiên nhân loại sau trăm năm nhân số đều tăng một cách mạnh mẽ, ước chừng khoảng mấy trăm tỷ người tụ tập trên Tử Cấm Thành.

Chiến Vạn Tôn cảm thấy hài lòng với kết quả này, thân là Tử Cấm thành chung cực boss, hắn cảm thấy rất vinh dự, đặc biệt là hắn nhìn thấy mọi người lộ ra ánh mắt kính sợ cùng sùng bái nhìn hắn, càng là làm hắn vô cùng hưởng thụ, dù sao thân là hậu bối Chiến Đế Chiến Thương Thiên, hắn được nhân tộc khắp vũ trụ tôn xưng là Nhân tộc đời này Thánh Vương, hiệu lệnh nhân tộc, không ai không dám không theo.

Chiến Vạn Tôn uy nghiêm nhìn qua trăm tỷ tu sĩ, trong nháy mắt toàn trường liền an tĩnh, vô số sùng kính ánh mắt tụ tập trên người hắn.

Thấy thế, Chiến Vạn Tôn không hề chần chờ lập tức đứng dậy, đi lên trên tòa lâu các cao nhất Tử Cấm Thành, ánh mắt nhìn xuống trăm tỷ tu sĩ.

Hôm nay chính là ngày đại lễ, cho nên Chiến Vạn Tôn dành thời gian cả ngày trang điểm bản thân.

Hắn mặc một bộ Long Phượng hoa văn kim bào, đỉnh đầu đội Chiến Đế Mũ, bàn chân mang Cửu Long đế ngoa, nhìn hắn giống như Hoàng Đế cao cao tại thượng thống ngự cửu trọng thiên! Đây chính là bộ trang phục Chiến Thương Thiên mặc hằng ngày khi thống nhất Nhân Tộc, đánh bại ngàn vạn tộc, đứng trên quyền lực đỉnh cao nhất. Chiến Vạn Tôn mặc bộ trang phục này ngụ ý rằng hắn chính là Nhân tộc Thánh Vương.

Kế bên hắn chính là một bức tượng cao hai mét ăn mặc giống như Chiến Vạn Tôn, sống động như thật, đây chính là tượng của Chiến Vương Chiến Thương Thiên, trong tay Chiến Thương Thiên nâng một cái đỉnh dính liền với đám mây, dưới chân đạp lên đại địa, ngụ ý rằng Chiến Thương Thiên chính là nam nhân đỉnh thiên lập địa.

Đằng sau bức tượng Thánh Vương chính là ba bức tượng khác, lần lượt chính là Thiên Đạo chi Đế, Đại Địa chi Đế, Nhân Đạo chi Đế, ba người này đều là tam đại đồ đệ của Thánh Vương.

“Canh giờ đến, Thánh Vương đại điển chính thức bắt đầu!”

Chiến Vạn Tôn hít một hơi thật sâu, vứt bỏ hết thảy tạp niệm trong nội tâm, sắc mặt nghiêm túc mà trang trọng, hô to.

Thanh âm hắn lần này, vang vọng khắp Tử Cấm Thành.

--Boong--

Cùng lúc đó, một tiếng chuông to lớn trong nháy mắt vang lên, thanh âm của chuông trầm trọng vừa vang vọng, càng khiến không khí nơi đây thêm trang trọng uy nghiêm.

Thấy thế, Tử Cấm đỉnh trăm vạn tu sĩ biểu tình tất cả đều một mảnh túc mục.

Từng cái ánh mắt sùng kính nhìn chằm chằm vào Chiến Vạn Tôn.

Khi không khí trang trọng kéo lên vừa đủ, Chiến Vạn Tôn bỗng nhiên xoay người, cung kính một chân quỳ xuống cái bức tượng, từ trong ngực móc ra một cuốn trục, chính là Tế văn.

“Nhân tộc Thánh Vương thân mang đại cơ duyên, đại nghị lực, đại khí vận, đại tạo hóa, đại trí tuệ, từ nhỏ đã bất phàm, từng bước một học theo phương thức tu luyện của ngàn vạn chủng tộc, cuối cùng sáng tạo ra Võ Đạo phương thức tu luyện, khiến nhân tộc có chỗ cắm dùi trong Vũ trụ này””

“Sau đó Thánh Vương tạo ra Tử Cấm Thành, trấn áp muôn vàn cái thế cường giả ngàn vạn chủng tộc, lĩnh ngộ Võ Đạo áo nghĩa cao nhất, tìm ra con đường Dùng Võ Chứng Đạo, đột phá hư ảo cảnh giới-Võ Tiên!””

“Trăm ngàn năm sau, tam đại đồ đệ của Thánh Vương theo gương Thánh Vương, chính là Thiên Đạo chi Đế Đế Thích Thiên, Đại Địa chi Đế Thổ Hành Thiên, Nhân Đạo chi Đế Nhân Hoàng, từng người một lấy tuyệt thế chi tư quét ngang vũ trụ, trấn áp muôn vàn kẻ bất lợi cho nhân tộc, bảo hộ hàng vạn tỷ tỷ nhân loại, khiến nhân tộc thịnh thế như ngày hôm nay. Tất cả đều là nhờ ơn Thánh Vương!””

Thanh âm Chiến Vạn Tôn vang vọng toàn bộ Tử Cấm Thành.

Tế văn tuy rằng không dài nhưng vừa đủ tôn lên Thánh Vương vinh quang, sau khi nghe xong, nội tâm trăm vạn tu sĩ không tự chủ được dâng lên muôn vàn kính sợ, ánh mắt chúng tu sĩ tràn ngập vô hạn sùng kính nhìn lên bức tượng của Thánh Vương.

Ngay lúc này đây, khi không khí khắp Tử Cấm Thành kéo lên tới cực hạn, Chiến Vạn Tôn bắt đầu mở miệng tiếp tục nói:

“ Tiếp theo chính là Tế điển bước thứ hai, tế bái Thánh vương!”

Vừa dứt lời, hắn cung kính cầm ba cây nhang, vô cùng trang trọng quỳ xuống, thanh âm mạnh mẽ nói:

“Nhất bái Thánh Vương!”

Mọi người nghe vậy lập tức bắt chước theo Chiến Vạn Tôn quỳ xuống đất thành tâm dập đầu.

“Nhị Bái Thiên Đạo chi Đế!”

Nghe vậy, mọi người tiếp tục cung kính thành tâm dập đầu.

“Tam bái Đại Địa chi Đế!”

“”Tứ bái Nhân Đạo chi Đế!””

Thanh âm Chiến Vạn Tôn tiếp tục vang lên.

Giờ phút này, lấy Chiến Vạn Tôn làm trung tâm, trăm ngàn tỷ tu sĩ hết thảy quỳ xuống đất dập đầu cúng bái, từng luồn uy thế mênh mông cuồn cuộn toát ra bốn phương tám hướng, khiến cả Tử Cấm Thành giờ khắc này toát ra thần thánh chi quang.

Giờ khắc này ở một chỗ tối, Diệp Minh đứng ngạo nghễ nhìn chúng tu sĩ sùng kính bái lạy, thân là Thần Tộc hậu nhân, hắn đã hoàn toàn không phải là nhân loại, cho dù thời đại kia Thánh Vương cường đại cỡ nào, vẫn bị Thần Tộc tộc nhân cường giả ở vùng vũ trụ này đơn giản đánh bại, dù sao năm đó Thần tộc tộc nhân đều được Thần Tộc Thánh Địa phân tán rải rác khắp Ba ngàn vũ trụ cai quản nhằm xem các sinh linh trong ba ngàn vũ trụ như gia súc để ăn uống khi cần.

“”Sẽ có một ngày, Diệp Minh ta vấn đỉnh vùng vũ trụ này, chúng sinh phải bái lạy ta, chúng sinh đều là gia súc để ta thôn phệ!”” Diệp Minh ánh mắt âm u nhìn chúng tu sĩ sùng kính quỳ lại, thầm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.