Phạm Tuấn tông chủ thần thái sáng láng, trong giọng nói mang theo mười phần khẳng định, nói:
“Được rồi, hiện tại lão phu tuyên bố, Diệp Minh thân là Thiên chi kiêu tử, vô luận là Thiên Phú, Thể chất, tâm tính, nghị lực đều tuyệt hảo không có gì để bàn cãi, từ hôm nay trở đi hắn chính là Thiên Kiếm Tông đệ tử nòng cốt, hưởng thụ đãi ngộ đệ nhất thiên kiêu của Thiên Kiếm Tông. “
Những người còn lại đều là dùng ánh mắt hâm mộ và ghen ghét nhìn Diệp Minh.
Nghĩ đến, tin tức này hôm nay chắc chắn sẽ truyền khắp Thiên Kiếp Tông.
“Phạm Tuấn sư huynh, Diệp Minh còn không có bái võ đạo sư tôn a, không biết hắn cần một vị võ đạo sư tôn như thế nào, ngươi có Phạm Luân là đồ tôn vừa là đồ đệ, nên không được tranh với chúng ta a...””
Mộ Dung Dật, trưởng lão Hình Đường đồng thời là sư đệ của Phạm Tuấn mở miệng nói, mấy trưởng lão khác cũng nhìn chăm chú vào Phạm Tuấn, xem hắn trả lời.
Có một tên thiên kiêu đệ tử làm đồ đệ, chỉ cần cho thiên kiêu đệ tử một chút chỗ dựa cùng tài nguyên cần thiết, một ít võ đạo cảm ngộ, sau này đồ đệ thần công đại thành, không phải là sư phụ chiếm tiện nghi hay sao?
Phạm Tuấn cười lạnh lắc đầu, hắn mập mờ nói:
“”Một đồ đệ thiên tài như vậy, không chỉ là bổn tông chủ động tâm, còn có Ba vị thái thượng trưởng lão cũng động tâm a..””
Những trưởng lão kia vừa nghe nhất thời không lời nào để nói, nếu như ngay cả ba vị thái thượng trưởng lão cũng động tâm đến Diệp Minh, thì những trưởng lão như bọn hắn không có tư cách tranh dành.
Phạm Tuấn tông chủ tiến đến gần Diệp Minh, không tiếc dùng lời khen ca ngợi: “”Diệp Minh, từ nay ngươi chính thức trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông, ngươi cùng Phạm Giai Giai trưởng lão đi đến dẫn ngươi đi đăng ký thân phận Đệ tử nồng cốt, ngươi nghỉ ngơi một buổi tối, sáng sớm mai sẽ có nghười đến đưa ngươi đi Nghị Sự Điện gặp ta.””
Diệp Minh cười cười, hơi khom người thi lễ một cái nói: “Đa tạ Tông chủ, tiểu tử xin cáo lui!””
“Hảo.” Phạm Tuấn gật đầu.
Diệp Minh gật đầu, xoay người đi, trong đám người nhường ra một con đường cho hắn ly khai.
Giai Giai trưởng lão chính là vị trung niên mỹ phụ khảo hạch thứ hai, đồng thời tông môn bên ngoài sự vụ cùng đệ tử sự vụ đều do nàng quản lý, quyền cao chức trọng, nàng đi tới bên hắn, yêu kiều nói:“”Tiểu tử đẹp trai, đi theo ta!””
Diệp Minh gật đầu, đi theo sau bóng lưng xinh đẹp ấy đi tới Quản Sự điện, tiếp nhận thân phận lệnh bài cùng công pháp, tài nguyên của đệ tử nòng cốt, cộng thêm một bản Tông quy, sau đó được Phạm giai giai dẫn đi tới sâu trong núi, ở đây thiên địa linh khí dư thừa, vô số thảo dược linh thảo mọc thành hàng, Yêu cầm bay lượn đầy trời, mà xung quanh là vô biên vô hạn núi non, trong đó nhiều kiểu biệt thự dinh thự được xây cho đệ tử nồng cốt ở.
Mà chỗ mà tông môn sắp xếp cho hắn chính là một khu dinh thự to lớn, bên trong trồng linh thảo, khiến không khí xung quanh dinh thự trong lành mát mẻ, còn có mỹ nữ tu giả cấp thấp phục vụ tạp vụ trong dinh thự giùm hắn, để hắn có thể yên tâm tu hành.
Diệp Minh tiếp nhận trận pháp chìa khóa mở cửa dinh thự, Hiện nay, giành giật từng giây tu luyện tu vi đủ cao, đủ để được tông môn trọng dụng, mới có thể hoàn thành nhiệm vụ mà phụ thân giao cho hắn.
Diệp Minh từng ở trong luân hồi mộng cảnh tung hoành nhất thế, cho nên hắn không phải là newbie như lúc trước, đối với thế giới, thậm chí vũ trụ hắn đều có thể hiểu biết không chỉ một chút.
Như hắn thân là Tông sư chi cảnh, ở cái thế giới này vẫn chỉ là phàm nhân, tùy thời đều có thể vạn kiếp bất phục.
Cho nên mục tiêu của hắn hiện tại sớm đột phá Đại Tông sư, trở thành phàm nhân mạnh nhất, thậm chí phải đột phá Võ Quân chi cảnh, mới có thể sống sót ở thế giới này.
Hai tròng mắt Diệp Minh đóng chặt, hoàn toàn đắm chìm tu luyện, dựa theo công pháp vận chuyển, từng tia thiên địa linh khí chậm rãi cải tạo thân thể hắn.
Thời gian yên lặng dần trôi trong lúc hắn tu luyện.
........
Cùng lúc đó, khu vực đệ tử tinh anh cùng đệ tử nòng cốt đều rối rít nhận được tiếng gió thổi. Nhóm đệ tử tinh anh từng người nghiến răng nghiến lợi, đối với một tên mới tới tu vi chưa đột phá Đại Võ Tông lại có thể trực tiếp ngự trị ở bên trên bọn họ, cho dù hắn chính là thiên kiêu đi chăng nữa, bọn họ cũng cảm thấy phi thường khó chịu.
Dù sao thiên tài cần trưởng thành, giờ bọn hắn mạnh hơn Diệp Minh, cho nên Diệp Minh phải dưới bọn họ.
Cùng lúc đó, Khu vực đệ tử nòng cốt nhưng cũng là cực kỳ không bình tĩnh, Diệp Minh tiến nhập khu vực đệ tử nòng cốt không hề nghi ngờ là một cái tin tức nặng ký, giống như là một khối đá to lớn ném vào con sông nhỏ gây ra từng trận sóng to gió lớn.
Ở một căn dinh thự nọ, một gã thanh niên tướng mạo hoàn mỹ ngồi trên ghế, bên cạnh hắn là một đám thanh niên nữ tử vây quanh.
Tu vi những người tuổi trẻ này đều là không thấp, trong đó tu vi kém nhất cũng là Võ Quân cảnh, mà tên thanh niên tướng mạo hoàn mỹ càng mạnh, tu vi gần như chạm tới Vương cảnh, là Cái Thế Võ Quân đỉnh phong.
Loại tu vi này ở các môn phái tam lưu chính là trưởng lão.
Mà thanh niên này chỉ mới hai mươi tuổi, tuy hai mươi tuổi chưa đột phá Võ Vương chi cảnh chưa được tiến vào nhóm Thiên kiêu, Thánh Tử, Thánh Nữ của đại lục, nhưng cũng thuộc dạng tinh anh.
Những người này vây quanh Thanh niên như chúng tinh phủng nguyệt, một nữ tử trong đó nói: “ An sư huynh, khảo hạch nhập môn có lưu truyền một thanh niên thân mang Đế Cấp võ Hồn, Đế Cấp Thân thể, Kiếm Đạo ngộ tính cũng là đỉnh phong, chưa hết, hắn còn hoàn mỹ vượt qua Luân Hồi Tháp, trở thành những người trẻ tuổi hiếm hoi khắp vũ trụ hoàn mỹ vượt quan! “
“Mặt khác, khu vực đệ tử tinh anh cũng có ba người vượt qua đệ tử nồng cốt khảo hạch, trở thành tân đệ tử nòng cốt. Lần đệ tử tiến vào nồng cốt khá nhiều a.””
“Đúng vậy, nguyên bản khu vực đệ tử nồng cốt của chúng ta chỉ có hai mươi người, lần này, ước chừng tăng đến hai mươi bốn người, tài nguyên lợi ích phân phối xuống, hẳn là vơi bớt một phần..nhất là tên Diệp Minh hẳn phải nắm giữ tài nguyên nhiều hơn chúng ta a...”
Những người này bà tám nghị luận sôi nổi, An sư huynh đột nhiên cười nhạt nói: “Các ngươi có ý kiến với mấy tên tân đệ tử nhập môn này?”
“An sư huynh, đệ tử nồng cốt cũng không thể trà trộn mấy tên rác rưởi tới, nếu không sẽ khiến thanh danh đệ tử nồng cốt của chúng ta bị lây tiếng xấu. “
“Đúng vậy, tuy Diệp Minh tiểu tử thiên tài hơn người, nhưng theo lý lịch thì hắn là ngoại lai tán tu không thuộc Thương mang thành, cũng không có bối cảnh gì lớn đằng sau lưng, hắn giống như đột nhiên từ đâu nhảy ra vậy, làm một tiếng hót kinh người. “
“Người như thế, chúng ta hẳn là nên gõ hắn một cái khiến hắn làm việc cho chúng ta, dù sao thiên tài chưa trưởng thành không phải là thiên tài. “
Một thanh niên vẻ mặt âm tàn nói.
“Được rồi, các ngươi không cần phải nói, ta tự có tính toán. “ Dầu Trường An mỉm cười, thản nhiên nói.