Tần Kiếm Ca nặng nề mở mắt ra, xung quanh tối om, hắn mạnh mẽ nhúc nhích người, cảm giác như bản thân đang nằm trong cái hộp kín, nhíu nhíu mày, hô hấp hắn nặng nề vì thiếu dưỡng khí.
“Chuyện gì xảy ra? Không phải ta đang ở trong mười tám tầng địa ngục chịu cực hình sao?”
Tuy không biết bản thân vì sao sống lại, nhưng hắn biết, nếu bản thân không làm cái gì, bản thân sẽ bị ngạt chết. Hắn quyết định thật nhanh, hai tay dùng sức đẩy mạnh.
“”rầm..””
Hắn ngạt nhiên phát hiện, bản thân giống như có thần lực, nhẹ nhàng một đẩy,nắp hộp mấy trăm ký bị hắn một chưởng đánh nát.
Mạnh mẽ chống đẩy đứng dậy, hắn lạnh lùng quang sát bốn phía.
Đây là một gian phòng kiểu thời phong kiến, đồ dùng trong nhà xa hoa đại khí, trong phòng bốn cái bức tranh khắc phượng long song điêu, long tranh hổ đấu, đủ để nói chủ nhân nơi đây không tầm thường.
Tần Kiếm Ca cúi đầu nhìn xuống mặt đất, hắn phát hiện mặt đất là được làm hoàn toàn bằng lưu ly, sáng bóng như gương không nhiễm chút hạt bụi, đến nỗi hắn còn có thể soi mặt mình trong đó.
“”Ồ?””
Hắn giật mình phát hiện, bóng gương phản chiếu hình dáng hình như không phải là mình.
Lưu ly phản chiếu hình ảnh chính là một thiếu niên dung mạo tuyệt thế, khí chất ngời ngời, tuyệt đối không liên quan tới hắn, bởi vì hắn rõ ràng dung mạo của bản thân, hắn dung mạo vừa xấu vừa tiện.
“”aa....aa”” Mặt hắn khẽ nhăn, bởi vì một chuỗi ký ức xa lạ đột ngột xuất hiện trong thức hải của hắn.
Trầm mặc một lúc lâu, hắn mới biết được nguyên lai bản thân không thể hiểu thấu chiếm lấy thể xác này trọng sinh, và thế giới này không phải là địa cầu kiếp trước của hắn.
Nơi đây gọi là Huyền Huyễn Đại lục, một thế giới thần kỳ, con người ở đây thức tỉnh võ hồn hấp thụ thiên địa linh khí cường hóa bản thân, cường giả có thể một niệm hóa thương hải, một niệm hóa bể dâu, trích tay hái sao, thân thể hoành độ hư không, không gì không làm được.
Nơi đây không có luật pháp, chỉ có cường giả vi tôn, cá lớn nuốt cá bé, kẻ yếu chỉ nhận mệnh phụng tùng cường giả, cường giả giận dữ thây chất ngàn vạn dặm, hơn cả đế vương kiếp trước.
Huyền Huyễn Đại lục phân làm ngũ vực, bốn biển, năm châu, trong đó Ngũ vực chính là từng thời đại cường giả tuyệt đỉnh dùng vô thượng pháp lực tụ tập hàng trăm tinh cầu khổng lồ như mặt trời lại thành một đại thế giới, nơi đó chính là trung tâm Huyền huyễn đại lục, là nơi thiên tài cùng cường giả tuyệt thế đi đến, tụ tập tinh anh của cả một đại lục. Ngũ vực phân biệt là Đao Kiếm Vực,,Ma Vực, Tiên Vực, Thần Vực, Phật Vực, được đặt theo tên của Sáu vị cường giả tuyệt thế dung nhập các tinh cầu vào.
Bốn Biển vô biên vô hạn, chân chính Long Tộc vi tôn.
Ngũ Châu phân biệt là Bắc Châu, Nam Châu, Trung Châu, Tây Châu, Đông Châu, phân biệt nằm bao quanh Ngũ Vực, theo hắn biết chỉ riêng Trung Châu nơi hắn ở có diện tích gấp năm sáu lần mặt trời kiếp trước, thập phần rộng lớn.
Mà bản thân hắn chính là Đại thiếu gia Vương gia, là đỉnh tiêm gia tộc, thân thiên tài tuyệt thế, thức tỉnh Đế cấp vũ hồn Thôn Phệ, tu vi Đại Võ Tông, ngạo thị thiên kiêu Trung châu.
Đẳng cấp tu luyện ở vũ trụ này phân là Võ đồ, Võ sĩ, Võ Sư,Đại Võ Sư, Võ Tông, Đại Võ Tông, Võ Quân, Cái Thế Võ Quân, Võ Vương, Cái Thế Võ Vương, Võ Hoàng, Cái Thế Võ Hoàng, Võ Tôn, Cái Thế Võ Tôn, Võ Đế, Cái Thế Võ Đế, Võ Tiên, Võ Thần, Võ Thánh, Chí Tôn.
Trong đó Cái Thế Võ Đế là cực hạn vùng vũ trụ này, chỉ có lên một bước độ thiên kiếp bước vào Võ Tiên cảnh, thân thể xé rách Vũ trụ không gian, tiến bước Chúng Thần giới, trở thành một tồn tại khác.
Còn Võ Hồn, mỗi một sinh linh sinh ra đều mang trong mình võ hồn, sáu tuổi có thể thức tỉnh võ hồn, võ hồn là duy nhất, nhưng cũng có thiên tài thức tỉnh hai ba loại võ hồn.
Võ hồn thiên hình vạn trạng, nhưng lại có đẳng cấp sâm nghiêm từ thấp đến cao phân biệt từ nhất phẩm đến thập phẩm, trong đó nhất phẩm thấp nhất, thập phẩm cao nhất, rồi mới đến Hoàng cấp võ hồn, Quân cấp võ hồn, Vương cấp võ hồn, Tôn cấp võ hồn, Đế Cấp võ hồn, và trong truyền thuyết Tiên cấp võ hồn, Thần cấp võ hồn, Thánh Cấp võ hồn, Chí tôn cấp võ hồn.
Dựa theo ký ức, bản thân tử vong là bị một kẻ hắn tiện tay phế đi, nhưng không biết sao ba năm trôi qua, tên đấy đột ngột tu vi bạo trướng, một tuần trước còn gửi thư khiêu chiến hắn, tên tiểu tử đấy lá bài tẩy nhiều vô số, nhưng hắn thân mang Đế cấp vũ hồn Thôn Phệ, bất kỳ tổn thương vật lý không thể tổn thương đến hắn, bị hắn luyện hóa trở thành thuốc bổ, nhưng ai ngờ tiểu tử kia lại tu luyện một môn Nguyên Thần công pháp cấp bậc rất cao, ngạnh sinh đem ý thức của hắn đóng băng, rồi tiểu tử kia thừa cơ đâm một kiếm xuyên tim, chết không thể chết lại, lấy bản thân làm đá mài, đạp lên trở thành thiếu niên chí tôn Năm Châu.
Đang suy tư hấp thụ ký ức, đột ngột một giọng nói lạnh lùng vang lên trong đầu hắn.
“”keng....Đại Ma Đầu hệ thống khởi động...trước mắt loading 12%...50%.....100%...””
“”Cái quỷ gì?”” Hắn nhíu mày khó hiểu, cũng không thể trách hắn, địa cầu thập niên chín mươi chưa có huyền huyễn tiểu thuyết, cũng không có cái gọi là hệ thống.
“”Keng...Đại Ma Đầu hệ thống nhận chủ thành công, mời ký chủ ngưng thần để xem tin tức....””
Túc chủ:Vương Bá Ngưu
tuổi: mười chín
Thiên phú: Đế Cấp võ hồn Thôn Phệ.
Huyết mạch: không
Chủng tộc: nhân loại
căn cốt: tuyệt đỉnh
tu vi:Đại Võ Tông
Linh Hồn tu vi: Phàm hồn đỉnh phong
Công pháp: Chiến Thiên Đấu Địa đại pháp, Ngưu Ma Cửu Biến...
Võ kỹ: Sơn Hà Ấn, Thiên Vương Thần Quyền,..
Chiến thú: không
Đạo lữ: không
Ma Đầu đẳng cấp: 0
Ác Ma Điểm:0.
“”Ồ, thật thần kỳ, thông tin của ta nó có thể biết hết được.”” Khẽ đảo tinh thần quan sát, hắn kinh ngạc thốt.
“”Xin chào kỳ chủ, lão nô là hệ thống khí linh, trợ giúp ký chủ giải đáp nghi hoặc về hệ thống.”” Một lão nhân đột ngột xuất hiện, cúi đầu nhìn hắn.
“”nói.”” Hắn thản nhiên đáp.
“”Bẩm ký chủ, hệ thống chính là trợ giúp ngài đăng lên đỉnh cao.......”” Khí linh nói một tràng, hắn rốt cuộc hiểu hệ thống là gì, và cách sử dụng.
Tóm gọn là hắn làm việc ác càng nhiều, tu vi tăng càng nhanh; bị người hận càng nhiều, tu vi tăng càng nhanh; giết người càng nhiều, tu vi tăng đến càng nhanh; thanh danh xấu xa, tu vi tăng đến càng nhanh!
“”Làm việc ác để đỗi lấy sự cường đại sao? Thú vị, thú vị. “” Khóe miệng hắn nhếch lên một vòng cung, tà ác cười mỉm.