Sau khi mấy trăm Lệ quỷ thôn phệ hai tên tu sĩ Luyện khí kỳ kia đã bay
trở về, không ngừng bay múa, vờn quanh Lôi Động, huyễn hóa ra những nanh vuốt sắc bén, hình thái dữ tợn của chúng, giống như là tuyệt thế hung
vật từ cửu u hiện lên phụ trợ cho Lôi Động. Mà lúc này Lôi Động cũng
chẳng muốn chơi với tên Trúc cơ kia nữa, tay hắn nắm lấy Vạn Quỷ phiên,
chỉ một cái về phía xa xa. Mấy trăm U hồn lệ quỷ hưng phấn rít gào,
giương nanh múa vuốt đánh tới tên tu sĩ Trúc Cơ kia, gió lạnh trận trận, tiếng quỷ rít gào làm lòng người rét lạnh.
Vốn vì đủ loại tâm
cố, tên tu sĩ Trúc Cơ kia đánh cũng tương xứng với Quỷ vệ. Nhưng hiện
giờ đại quân mấy trăm Lệ quỷ này gia nhập, rất nhanh liền khiến hắn rơi
vào tình thế vô cùng nguy hiểm. Hắn xuất ra một đoàn độn quang, muốn
dùng bí thuật chạy trốn. Lôi Động đã sớm đề phòng chiêu này, bắt đầu
khởi động U minh quỷ khí dốc sức liều mạng chấn trụ hắn.
Bạo kích quỷ vệ đuổi theo động tác bạo lướt nhưng trì trệ của hắn, hung hăng cho hắn một đao vào phía sau lưng. Sau đó mấy trăm Lệ quỷ triệt để bao phủ, trong lỗ tai không ngừng nghe tiếng kêu thảm thiết. Vạn Quỷ phệ hồn đau đớn khủng bố, không thể dùng lời mà nói được. Bất quá, sinh hồn Trúc Cơ Kỳ kia, cũng không thể lãng phí cho Lệ Quỷ. Lôi Động còn cần dùng sinh
hồn Trúc Cơ để làm rất nhiều thứ. Tỷ như Vạn Quỷ phiên, nuôi nấng Phệ
hồn Ảnh hổ, còn Ác Quỷ Chướng kia. Nhất là Ác Quỷ Chướng, sau một hồi tự đắc thì Lôi Động một mực chưa từng tế luyện qua. Hiện giờ tuy rằng gia
tăng theo tu vi Lôi Động, tốc độ khống chế của nó cũng tăng lên chút ít, nhưng cũng không thể xứng với tu vi của hắn rồi. Hoặc là đổi một ít giá đỡ, hoặc dùng sinh hồn ưu tú để tế luyện, dung hợp vào trong Ác Quỷ
Chướng.
Lôi Động lựa chọn phương pháp tế luyện. Dù sao thì Ác Quỷ Chướng vốn cũng là phi hành pháp khí bên trong Âm Sát Tông, chỉ có thời khắc chú ý tế luyện thăng cấp thì mới mạnh hơn một vài phi hành pháp
khí mua ở bên ngoài. Đương nhiên, vì đủ loại trì hoãn nên khiến hắn tạm
thời không rảnh mà thôi. Ném một khỏa Phong Hồn Cầu ra, tạm thời phong
ấn sinh hồn tu sĩ Trúc Cơ vào trong. Lúc này Lôi Động mới nhìn về phía
Âu Dương Dung Nhi.
Lúc này, Âu Dương Dung Nhi đã hoảng sợ đến mức ngã ngồi trên mặt đất. Từ lúc sinh ra đến giờ, nàng chưa từng thấy qua
một tràng huyết tinh khủng bố, tứ chi đứt gãy, huyết nhục vẩy ra hay đám yêu ma quỷ quái hung hãn bạo tàn như vậy. Nhưng đám yêu ma quỷ quái này đều là do Đinh công tử triệu hoán ra, giúp nàng giết chết cừu địch đáng hận. Trong lúc nhất thời, tạo thành trùng kích cực kỳ to lớn đến tâm
linh của nàng.
Không lâu sau, bọn yêu ma quỷ quái đã thôn phệ
sạch sẽ thân thể tu sĩ Trúc Cơ. Lôi Động liền thu tất cả bọn quỷ quái và u minh quỷ khí lại. Lúc này, hắn lại khôi phục lại bộ dáng một tên công tử áo trắng bồng bềnh, thập phần phong độ. Nhẹ nhàng hạ xuống trước
người Âu Dương Dung Nhi.
Lúc Âu Dương Dung Nhi nhìn Lôi Động,
nàng lại càng hoảng sợ, giống như là gặp phải người đáng sợ nhất. Nàng
từ mặt đất nhảy dựng lên, hoảng sợ vạn phần lui về phía sau, hét lên:
- Ngươi đừng tới đây, nếu tới nữa thì ta không khách khí đâu.
Lôi Động cười lên ha ha, lắc lắc đầu, nói:
- Dung Nhi, ta nói này, dù thế nào thì ta cũng đã giúp cô nương giết chết địch nhân. Nhưng sao cô nương lại nhìn ta như nhìn thấy yêu quái vậy?
Lời này lại khiến Âu Dương Dung Nhi kinh ngạc, thần sắc phức tạp nhìn Lôi
Động. Tu sĩ Trúc Cơ họ Triệu kia là tộc trưởng một gia tộc tu tiên rất
lớn, thực lực phi phàm, uy vọng rất cao, ngay cả Liên gia gia cũng cực
kỳ kính sợ hắn. Nhưng mà trước mặt Lôi Động, người như hắn lại không
chịu nổi một kích, ngay cả chạy trốn cũng không cách nào chạy được. Vừa
nghĩ tới gia gia của mình, Âu Dương Dung Nhi nhịn không được, ngã ngồi
trên mặt đất, oa một tiếng rồi khóc to lên, vô cùng thương tâm.
Lôi Động cũng không có ngăn cản hay an ủi nàng. Dứt khoát lấy Ác Quỷ
Chướng, đồng thời lấy Phong hồn cầu phong ấn sinh hồn tu sĩ Trúc Cơ ra.
Tổng cộng bốn cái, lợi hại nhất hẳn là sinh hồn tu sĩ Ma Ngục Tông Thải
Biện, kém nhất chính là tu sĩ Trúc Cơ tầng ba vừa mới thu được kia,
nhưng chất lượng cũng có thể coi là rất tốt rồi. Vừa đặt Ác Quỷ Chướng
xuống, liền thấy hắc khí nồng đậm như mực vừa hiện lên không ngừng biến
ảo, thỉnh thoảng lần lượt biến thành từng cái mặt người, quỷ trảo, thống khổ mà thô bạo. Giống như muốn thoát ra, lại giống như muốn giải thoát.
Lôi Động thấy thế cũng không có chút phản ứng nào. Ngược lại vận khởi chân
khí Huyền Âm Tiên Thiên tinh thuần trong cơ thể, bao trùm xung quanh nó. Cùng lúc đó, lấy một quả Phong hồn cầu ra, miệng lầm bẩm. Chỉ một lát
sau, một sinh hồn Trúc Cơ liền chui từ trong Phòng hồn cầu ra. Nhìn bộ
dáng lờ mờ kia liền có thể biết được người này rõ ràng là tu sĩ Ma Ngục
Tông.
Khi nhìn thấy Lôi Động, sinh hồn kia liền hoảng sợ vạn
phần, du động hồn thể muốn chạy trốn. Nhưng lại cảm thấy một lực lượng
không cách nào kháng cự được, cầm giữ hắn chắc chắn, kéo về phía Ác Quỷ
Chướng. Mà một vài ác quỷ bên trong Ác Quỷ Chướng phảng phất như nhìn
thấy người sắp có kết cục như mình, lại tỏ vẻ vô cùng hưng phấn, kêu
loạn lên, rất có cảm giác loạn thất bát tao. Huyễn hóa ra từng quỷ thủ
khô gầy giống như thực, lại giống như hư kéo sinh hồn hắn vào trong. Mà
tu sĩ Ma Ngục Tông Thải Biện kia phảng phất như biết rõ cái gì, không
ngừng thét lên từng tiếng chói tai, nhưng chỉ nghe từng tiếng kít kít xì xèo vang lên. Nhìn biểu lộ hắn vừa có cầu khẩn, phẫn nộ, sợ hãi, hết
thảy đều đan xen lẫn nhau.
Nhìn thấy một màn này, Lôi Động cười
lạnh một tiếng. Đâm rách ngón tay mình, bắn một giọt máu vào. Ác Quỷ
Chướng lập tức bắt đầu chuyển động, uốn éo như thủy triều, thoáng cái đã nuốt sinh hồn tu sĩ Thải Biện vào. Trong lúc hắc khí lăn mình quay
cuồng, một tầng sương mù màu đỏ nhàn nhạt lại hiện lên. Không lâu sau
hết thảy đều yên tĩnh lại, mà sương mù Ác Quỷ Chướng kia thỉnh thoảng
lại lần lượt huyễn hóa ra từng cái mặt người. Mà một trong những cái mặt người kia, thoạt nhìn có chút giống tu sĩ Thải Biện Ma Ngục Tông.
Lôi Động lại tiếp tục đưa ba sinh hồn tu sĩ Trúc Cơ khác vào giống như vậy. Luyện chế từng người vào bên trong Ác Quỷ Chướng. Sau khi thành công
hết thảy thì nhìn Ác Quỷ Chướng tựa hồ so với trước lớn hơn vài phần,
màu sắc càng thêm đen đặc. Nhìn khí tức của nó có thể cảm giác được nó
đã không giống bình thường rồi.
Không biết từ lúc ào, Âu Dương
Dung Nhi đã ngừng khóc. Sắc mặt nàng trắng bệch, mở to hai mắt nhìn một
màn khủng bố kia. Hắn vậy mà đem sinh hồn người khác cho đám sương mù
khủng bố kia thôn phệ. Tuy rằng cảm thấy cực kỳ hoảng sợ, nhưng nàng
cũng không biết nên nói gì.
Bỗng nhiên, Lôi Động quay đầu nhìn về phía nàng, nhe răng ra cười một cái, nói:
- Nín rồi sao? Nhìn đẹp mắt chứ?
Âu Dương Dung Nhi sợ tới mức lui lại vài bước, biểu lộ giống như kinh hãi
quá mức mà phát điên. Lôi Động cười ha ha, giá khởi Ác Quỷ Chướng, thong dong bay lên bầu trời, toàn thân vẫn còn giống như tán một đoàn khói
đen lành lạnh. So với lúc trước thì tốc độ nhanh hơn ít nhất là mấy
thành. Cảm thụ được làn gió kịch liệt thổi tới trước mặt, Lôi Động có
chút cảm khái, Ác Quỷ Chướng không hổ là Ác Quỷ Chướng, càng thôn phệ
nhiều sinh hồn thì chất lượng càng tăng cao. Tốc độ và uy lực cũng tăng
gấp đôi.
Sau khi lái một cỗ hắc phong bay như một cơn bão cát,
lúc Lôi Động hạ xuống mặt đất thì tâm tình thoáng cái đã trở nên thập
phần sảng khoái. Hiện giờ tốc độ của Ác Quỷ Chướng đã không thua trung
phẩm phi hành linh khí rồi. Lôi Động tin tưởng, theo không ngừng đưa
sinh hồn cường giả vào thì nó sẽ biến thành thượng phẩm linh khí, thậm
chí là cực phẩm linh khí. Đương nhiên, Lôi Động cũng biết, có thể khiến
Ác Quỷ Chướng biến thành cực phẩm phi hành pháp khí tiêu chuẩn thì không thể không nương theo một hồi hạo kiếp giết chóc.