Hai người đều tự lĩnh số hiệu, sóng vai mà vào. Lúc này đấu giáhội đã vây quanh hai ba đầu người. Hai người tìm vị trí đánh số của mình ngồi xuống, vừa vặn vị trí liền nhau. Chủ nhân đấu giáhội này cũng là khá biết làm sinh ý. Trong lúc chúng tu sĩ chờ đợi còn an bài tiết mục.
Một đám nữ tử trẻ tuổi dáng người yểu điệu, mỹ mạo, đang hát hay múa giỏi trên đài, đong đưa uốn lượn. Mỗi người đều có thực lực Luyện Khí hậu kỳ. Ngoài ra, Lôi Động đảo qua, cư nhiên cũng có tiêu chuẩn Trúc Cơ sơ giai, Đại Kiền Châu chung quy là nội tình thâm hậu a. Tùy tiện một hồi đấu giá hội đưa ra ca vũ biểu diễn đã có tu vi như thế.
Thấy Lôi Động quan sát, Ngô Kỵ cười truyền âm nói:
- Đinh huynh, những nữ tử này đa số là thành viên của tiểu gia tộc không tiền không thế của Tây Bắc Liên Minh. Ca vũ biểu diễn kì thực có ý đồ bán mình. Như những nữ tử mỹ mạo Luyện Khíkỳ kia thường thụ giới là một vạn linh thạch. Còn nữ tử chủ vũ Trúc Cơ kỳ kia e là phải năm vạn linh thạch mới có được.
Lôi Động trầm mặc không nói.
Ngô Kỵ thấy hắn không nói lời nào, cho rằng hắn là khinh bỉnhững nữ tử này, liền nhiệt tâm giải thích:
- Đinh huynh thật ra chớ nên khinh thường những nư nữ tử này.Đây không phải nô lệ, mà là xuất thân gia tộc hoặc tán tu. Bán mình làm nô như vậy, cố nhiên là muốn tìm một Kim Đan lão tổ nương tựa, đồng thời, tất nhiên cũng là hy sinh vì gia tộc của mình. Tây Bắc Liên Minh, các loại tiểu gia tộc không đáng xem trọng quá nhiều, tài nguyên thiếu thốn, cho dù là người tư chất tương đối xuất chúng, muốn xuất đàu cũng rất khó. Những nữ tửnày, tất nhiên là có một hai huynh đệ tỷ muội tư chất xuất chúng, lúc này mới để các nàng cam nguyện làm nô, đổi lấy huynh đệ tỷ muội của mình quật khởi. Nếu là vận khí tốt, được một Kim Đan tiền bối nói tình nghĩa, gia tộc liền thăng tiến rất nhanh.
Lôi Động cũng chậm rãi lắc đầu nói:
- Không dám gật bừa, bất quá người đều có chí hướng.
Ngô Kỵ lại nhìn chằm chằm vào nữ hài tử vóc người xinh đẹp,đeo khăn sa mỏng, có chút động tâm nói:
- Đáng tiếc a đáng tiếc, lần này mang theo linh thạch tuy rằng sung túc, lại vì Cực phẩm Hỏa Linh Ngọc liều mạng một phen. Bằng không, dẫn đi một người cũng không phải là không thể.Đinh huynh, ngươi thái độ làm người không tệ, không bằng dẫnđi một người. Thứ nhất là có người hầu hạ, thứ hai cũng coi như giúp những nữ hài kia một mạng, đều là nữ tử đáng thương. Thửnghĩ những nữ tử kia nương tựa nhầm người, hẳn là vô cùng thê thảm đi sao?
Lôi Động cười hoạt kê:
- Nhìn không ra, Ngô huynh lại là quân tử thương hương tiếc ngọc. Bất quá Đinh mỗ lại là nhất giới tán tu, không chỗ ở cốđịnh, phiêu bạt khắp nơi, nữ hài tử đi theo ta, e là phải chịu khổ. Như vậy, Ngô huynh hai chúng ta cũng coi như hợp ý, ngươi xem một người, ta lấy ra linh thạch thay ngươi mua lại trước, chờngươi trở về lại trả ta cũng không muộn.
- Cái này sao có thể?
Ngô Kỵ trong lòng khẽ động, mắt nhìn chằm chằm nữ tử xinhđẹp nhu nhược kiam ánh mắt phảng phất có thêm môt tia nhu ý.
- Ha hả, Ngô huynh vừa rồi nói, nếu là nàng nương tựa nhầm người, có khác nào rơi vào hố lửa sao?
Lôi Động tâm tình phảng phất không tệ, có chút vui vẻ nói:
- Huống hồ, Ngô huynh ngươi cũng là Kim Đan tu sĩ, đương nhiên biết rất nhiều Kim Đan tu sĩ là tính tình ra sao?
Ngô Kỵ bị Lôi Động nói xong cũng là rùng mình, vừa nghĩ đến những tràng cảnh kia, đó là cực kỳ không muốn, rơi vào đường cùng, chỉ đành nói:
- Vậy thì làm phiền Đinh huynh, tại hạ nguyện ý đem một thanh Hỏa hệ phi kiếm pháp bảo cầm cố trên tay Đinh huynh.
- Nói cái gì vậy, ngươi không phải vừa mới nói, nhận ta là huynhđệ sao? Chính là một chút tiền tài, há có thể bằng hai chữ huynhđệ sao?
Lôi Động chính là tu sĩ Nguyên Anh cấp, thần niệm không dám nói cường đại đến trình độ Nguyên Anh cấp không người có thểđịch lại, nhưng tự nhận người có thần niệm vượt hơn mình chỉ cóthể đếm được trên đầu ngón tay. Thần niệm cường đại, đương nhiên không có khả năng đọc hiểu nhân tâm, nhưng ít ra có thểquan sát tỉ mỉ. Ngô Kỵ này tuy rằng thực lực chỉ có Kim Đan cao giai, nhưng thái độ làm người hào sảng, không nịnh nọt, cũng khá hợp khẩu vị của Lôi Động. Không có việc gì giúp hắn một phen, coi như là tặng hắn một vạn linh thạch, đối với Lôi Động mà nói cũng không có gì đáng nói.
Vừa vào Tu Tiên Giới, thường thường liền thân bất do kỷ. Mặc dùlà mạnh như Lôi Động cũng phải cả ngày bôn ba ngược xuôi, không thể sống như ý mình. Khó có được một lần khẳng khái, trong lòng lúc này liền thoải mái, cởi mở hơn rấ nhiều.
Không đợi Ngô Kỵ phản đối, Lôi Động liền dùng niệm gọi tới một chấp sự Trúc Cơ kỳ, truyền âm phân phó:
- Đem nữ tử số tám kia gọi tới, ta ra giá một vạn linh thạch.
Ai ngờ, chấp sự Trúc Cơ kỳ lại lộ ra thần sắc khó khăn:
- Hồi bẩm tiền bối, cũng không phải vãn bối làm khó dễ, chỉ lànữ tử số tám kia trong khoảnh khắc đã có bảy vị tiền bối nhìn trúng.
Lôi Động từ xa liếc mắt nhìn nữ tử số tám kia, thật là so với nữtử khác muốn xuất chúng hơn rất nhiều. Một bộ dáng nhu nhược, động lòng người. Có thể thoáng cái được nhiều người nhìn trúng như vậy, cũng không tính khoa trương. Lấy tu vi cảnh giới hiện tại của hắn, nào chịu cùng một Trúc Cơ kỳ hậu bối còkè, ngữ khí bình thản nói:
- Vậy dựa theo quy củ, xử trí việc này ra sao?
- Hồi bẩm tiền bối, thông thường mà nói, nếu có hơn một tiền bối nhìn trúng nữ tử nào đó, sẽ đem nàng coi như vật bán đấu giá, còn thỉnh tiền bối đại lượng.
Chấp sự Trúc Cơ kia có chút hoảng sợ mà nói. Cũng không phải hắn diễn kịch, chỉ là thật sự có chút sợ hãi. Tuy rằng phía sau tràng có người, còn có cường giả Nguyên Anh cấp tọa trấn. Thếnhưng gặp phải kẻ ngu ngốc nào đó, dưới cơn giận không thểkhống chế, một chưởng đánh tới, đánh chết người cũng là cóthể. Một tu sĩ Trúc Cơ kỳ ngay mặt đắc tội một cường giả KimĐan, mặc kệ nói như thế nào trong lòng đều là sợ hãi không thôi.
- Như vậy, vậy thì chờ một chút đấu giá.
Lôi Động mặc dù cảm thấy có chút phiền toái, nhưng cũng không có gì. Lấy tài phú của hắn hiện tại, tốn một vạn linh thạch cùng một nghìn vạn linh thạch hầu như không có khác biệt quá lớn. Nếu là so đấu tài lực, đừng nói Kim Đan kỳ tu sĩ coi như là coi như là những Nguyên Anh tu sĩ kia cũng là xa xa không thể sánh bằng. Có thể cùng hắn so đấu, e là chỉ có những Hóa Thần lão yêu kia. Cái này còn không tính dị bảo nghịch thiên của LôiĐộng, cùng với Cực phẩm linh quỷ cuồn cuộn không ngừng kia mới được.
Chấp sự Trúc Cơ kỳ thở ra một hơi, thầm nghĩ gặp phải người khá phân rõ phải trái, liền cũng không dám ở lâu, cung kính màđi.
Thấy trong mắt Ngô Kỵ có chút lo lắng truyền âm nói:
- Đinh huynh, thế nào? Chẳng lẽ có nhiều người nhìn trúng nữ tửsố tám kia?
Dứt lời, nhãn thần lại là có chút không đành liếc mắt nhìn nữ tửsố tám kia.