Đại Ma Đầu

Chương 51: Chương 51: Đệ tử thân truyền




- Âm Sát Tông ta, vốn là một tông phái tà đạo ở trong tu tiên giới. Cũng không phải là thiện lương gì. Càng không nói đến cá lớn nuốt cá bé vốn là quy luật cơ bản của tu tiên giới. Tuy rằng Chu Minh Hoa có tư chất tạm được, nhưng mà tâm khí dễ động, xúc động vô năng, khó thành đại sự. Ngươi cướp lấy mọi thứ của hắn cũng coi như phù hợp với quy luật của tông phái chúng ta. Đứng lên đi, bắt đầu từ hôm nay ngươi sẽ là một trong những đệ tử thân truyền của lão tổ ta.

Trên mặt Lôi Động lộ ra vẻ kinh hỷ và hưng phấn không thể kìm nén được, vội vàng trịnh trọng cúi lạy nói.

- Đa tạ lão tổ thành toàn.

Cái phần diễn cảm kia, ở trong mắt lão tổ còn tưởng rằng hắn kinh hỷ vì được làm thân truyền đệ tử, không khỏi lại âm thầm gật đầu. Nếu hắn có thể đoán ra tiểu tử này vui vẻ là bởi vì tìm được đường sống trong chỗ chết, căn bản là không để ý gì đến thân phận đệ tử thân truyền. Nói không chừng sẽ dùng một cái tát giết chết hắn, đổi một tên đệ tử khác.

- Lôi tiểu tử, sau này phải cố gắng tu luyện, đừng làm cho lão tổ xấu mặt.

Quỷ nô cũng trịnh trọng dặn dò.

- Rõ thưa Quỷ nô đại nhân.

Lôi Động cũng thu hồi vui sướng, cực kỳ trịnh trọng trả lời.

Ngay sau đó Quỷ nô còn nói về đủ loại ưu đãi khi trở thành đệ tử thân truyền của lão tổ.

Ví dụ như mỗi tháng đều có hai viên linh thạch, một lọ Bồi Nguyên Đan để dùng hàng tháng. Sau này tu vi tăng lên thì ưu đãi cũng không ngừng tăng lên. Ngoài ra cuối mỗi tháng, lão tổ sẽ mở một buổi giảng giải cho các đệ tử thân truyền. Ở trong này những đệ tử thân truyền có thể hướng tới lão tổ hỏi thăm đủ loại nghi vấn gặp được trong lúc tu luyện.

Ngoài ra, đệ tử thân truyền còn có thể dời đến phòng của đệ tử thân truyền. Nơi đó chẳng những có hoàn cảnh sống hơn xa so với phòng của đệ tử bình thường mà quan trọng nhất chính là phòng tu luyện được kiến tạo ở trên linh huyệt, linh khí sung túc hơn xa so với những phòng ở của các đệ tử thông thường.

Còn một điều nữa mà các đệ tử bình thường không biết chính là khi đệ tử thân truyền dùng điểm cống hiến để trao đổi, chỉ cần trả tám giá tám phần là được.

Nguyên bản Lôi Động còn có chút khinh thường đối với đệ tử thân truyền, lúc này lại cần dần coi trọng. Không thể không thừa nhận, một ít tính ưu việt của đệ tử thân truyền đúng là cái mình cần.

Tuy rằng có bảo bối nghịch thiên Phệ Hồn Tháp trong tay nhưng nó cũng chỉ có thể gia tăng sức chiến đấu trong phạm vi lớn mà thôi. Đối với việc tăng tiến tu vi của chính mình không có chỗ tốt nào quá lớn. Trừ khi nguyện ý bán trung phẩm linh quỷ đã thăng cấp đi, lại dùng linh thạch kiếm được đổi các đan dược linh tinh như là Bồi Nguyên Đan. Như vậy mới có thể đẩy nhanh tốc độ tăng tiến tu vi của chính mình.

Nhưng mà nếu cứ mang linh quỷ đi bán, lên núi nhiều sẽ có ngày gặp hổ, sớm hay muộn cũng sẽ bị người có tâm cảm thấy có chút không thích hợp. Dù sao một người vận khí coi như tốt cũng không thể luôn dễ dàng có được trung phẩm, thậm chí là thượng phẩm linh quỷ được.

Nhưng làm đệ tử thân truyền thì lại bất đồng. Hàng năm có hai mươi bốn linh thạch, tuy rằng không nhiều nhưng cũng không thiếu. Lại có thể công khai của cải trong túi trữ vật của mình. Một tháng có một lọ Bồi Nguyên Đan càng là thứ tốt cầu còn không được, so với tiểu Bồi Nguyên Đan mà Lôi Động dùng trước kia còn tốt hơn nhiều. Còn cả động phủ được kiến tạo ở bên trên linh huyệt, hơn nữa còn được lão tổ tự mình giải thích nghi hoặc, đều là những chỗ tốt có tác dụng trực tiếp đối với tăng tiến tu vi. Về phần quyền được mua đồ với giá rẻ hơn hai phần, lâu dài cũng có thể tiết kiệm được một số lớn.

Ưu đãi thật đúng là không ít, khó trách Tả Siêu và Chu Minh Hoa đều trong thời gian ba năm ngắn ngủi mà thăng tiến lên đến tầng thứ năm. Tu vi của Đinh Uyển Ngôn lại càng tăng tiến mạnh hơn.

Trong chuyện này dĩ nhiên còn có một phần là do tư chất của bọn họ bất phàm. Nhưng phần lớn là do đủ loại ưu đãi khi làm đệ tử thân truyền.

Ít nhất thì sau khi Lôi Động có được ưu đãi như vậy, tất nhiên việc tu luyện so với ban đầu sẽ nhanh hơn rất nhiều.

- Lôi tiểu tử, hôm nay là ngày đầu tiên ngươi trở thành đệ tử thân truyền, lão tổ đặc biệt ưu đãi đối với ngươi. Ở trong quá trình ngươi tu luyện, có nghi vấn gì, có thể đưa ra hỏi lão tổ.

Quỷ nô đã tiếp xúc với Lôi Động vài lần, coi như là có chút yêu thích tên tiểu tử này, thái độ đối với hắn cũng hòa nhã hơn không ít.

Đích xác, Lôi Động ở trong ba năm này nhiều khi là tự mình mò mẫm, nghi vấn cũng tích lũy không ít. Sau khi được lão tổ đồng ý, liền đem những vấn đề không giải quyết được nhất nhất nói ra. Lão tổ cũng vẻ mặt ôn hòa khó có được, nhất nhất giải đáp cho hắn.

Những vấn đề gây khó dễ cho Lôi Động từ lâu nhưng lão tổ ở nơi này chỉ nói một hai câu liền khiến hắn rõ ràng, rộng mở hơn rất nhiều. Bất luận là trong lòng hay ngoài mặt thì hắn cũng đều rất kính nể lão tổ. Đương nhiên những việc này cũng bởi vì Lôi Động đã có thân phận đệ tử thân truyền, lại còn được lão tổ yêu thích nên mới có đãi ngộ như vậy.

Nếu không đệ tử bình thường gặp được lão tổ, ngay cả đứng cũng không vững, sao còn dám hỏi vấn đề gì.

Gần nửa ngày sau, Lôi Động không còn vấn đề gì nữa, lúc này lão tổ mới trịnh trọng ban thưởng xuống một món vật phẩm khiến cho Lôi Động có chút dở khóc dở cười.

Một con linh quỷ đạt tới trung phẩm. Không thể không thừa nhận, đây đã là một phần ban thưởng rất nặng. Bên ngoài thị trường nó có giá không dưới một ngàn linh thạch đâu.

Nhưng mà trung phẩm linh quỷ đối với Lôi Động mà nói thật đúng là gân gà. Cái thứ này chỉ cần tốn một chút công phu cộng với thời gian một tháng là hắn có thể có một con.

Đương nhiên trên mặt của hắn vẫn giả bộ cực kỳ kinh hỷ và vui mừng. Liên tục cảm ơn lão tổ đã ban thưởng.

Sau khi từ biệt lão tổ, liền trở về chỗ ở của mình, lúc này hắn mới lăn ra trên giường, sức cùng lực kiệt.

Quá trình bái kiến lão tổ, trở thành đệ tử thân truyền quả thực so với quyết chiến một hồi với Chu Minh Hoa còn khiến người ta mệt mỏi hơn.

Nhưng mà thật sự là đã trở thành đệ tử thân truyền rồi, Lôi Động cũng cảm thấy cực kỳ may mắn. Bởi vì hắn biết, tư chất của mình chẳng qua chỉ là trên trung đẳng mà thôi. Dù cố gắng thế nào thì cũng không thể tiến xa được.

Nhưng từ sau khi trở thành đệ tử thân truyền, con đường từ nay về sau sẽ dễ đi hơn rất nhiều.

Sau khi quỷ nô công bố tin tức Lôi Động trở thành đệ tử thân truyền ra bên ngoài. Lập tức liền có không ít người tới bái phỏng lấy lòng. Ngoại trừ hai người Trần Mâu và Vệ Hoa ra thì những người còn lại Lôi Động chỉ hơi gặp qua một chút rồi quay lại tu luyện, chuẩn bị cho các cuộc so đấu kế tiếp.

Ở trong những trận đấu tiếp theo, Lôi Động gặp được thuận lợi ngoài ý muốn, tuyệt đại đa số mọi người gặp được Lôi Động thì đều lập tức đầu hàng.

Vẻ mặt và bộ dạng của bọn họ đều rất cung kính, chỉ sợ Lôi Động đưa linh quỷ ra chém giết bọn họ. Cái loại biểu tình nơm nớp lo sợ này ít nhiều cũng khiến cho Lôi Động có chút dở khóc dở cười.

Cho đến vòng đấu thứ mười chín, khi gặp Trần Mâu. Giả bộ so đấu luận bàn một phen, Lôi Động liền tuyên bố nhận thua.

Vòng đấu thứ hai mươi ba gặp được Vệ Hoa, tự nhiên Lôi Động cũng đánh một lát rồi nhận thua.

Vòng đấu thứ hai mươi bảy thì cuối cùng cũng đụng phải Đinh Uyển Ngôn. Lần này không nhận thua cũng không có biện pháp.

Đối mặt với Đinh sư tỷ, cho dù có xuất ra ba con quỷ thì cũng không phải là đối thủ.

Tới vòng đấu thứ ba mươi thì đối thủ là Tả Siêu. Lôi Động tự đánh giá một phen, nếu muốn thắng Tả Siêu thì sợ là phải xuất cả ba con quỷ ra mới có thể miễn cưỡng làm được. Hai con quỷ tốt cường đại cũng đã khiến người khác ngứa mắt rồi, nếu gọi ba con quỷ ra thì chỉ sợ sẽ khiến cho người khác nghi kỵ. Dù sao Lôi Động hiện tại cũng chỉ mới tu luyện có ba năm, có thể dựa vào thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp và huyết tế, cùng với dốc hết công phu tiêu thí thật lớn để bồi dưỡng hai con quỷ tốt cường đại cũng đã là cực hạn rồi.

Nhưng nếu chiến cũng không chiến thì cũng quá mức đáng tiếc. Bởi vậy Lôi Động điều khiển hai con quỷ tốt giao chiến với hắn, cuối cùng kém một bậc mà thua trận. Nhưng mà Tả Siêu cũng không khá hơn chút nào, một tấm tiểu thuẫn hạ phẩm bị đánh tan, ngay cả Quy Nguyên Đan cũng dùng mới miễn cưỡng thắng Lôi Động.

Không biết là do tâm tính thiếu niên của Tả Siêu hay là nhân tâm trung hậu mà ở trong cuộc chiến đã bị Lôi Động đánh tan tấm khiên cùng với hao phí mất đan dược, nhưng chẳng những không có oán giận hắn, ngược lại còn khiêm tốn khâm phục Lôi Động. Nói là nếu Lôi Động là đệ tử thân truyền từ ba năm trước thì hiện tại hắn cũng không phải là đối thủ. Lại nói là chính mình vẫn còn nhỏ tuổi, nếu lần này bài danh ở phía trên Lôi Động thì hắn cũng không bắt Lôi Động gọi mình là sư huynh, ngược lại còn chủ động gọi Lôi Động một tiếng sư huynh.

Kỳ thật Lôi Động cũng rất bội phục hắn, lúc này hắn mới có bao nhiêu tuổi, vậy mà đã có tu vi như vậy. Lợi hại hơn chính là hắn vận dụng pháp thuật vô cùng thành thạo, không phải tên du thủ du thực như Chu Hoa Minh có thể so sánh.

Vòng đấu cuối cùng, cũng chỉ là một cô gái có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ ba. Vẻ mặt đáng yêu của nàng buồn bả cầu khẩn Lôi Động để cho nàng thắng một lần. Cái gì nàng cũng nguyện ý trả giá. Nếu không nàng sẽ bị xếp bên dưới thứ hai mươi. Lôi Động chỉ cười lạnh một tiếng, gọi quỷ tốt ra, trong thời gian không tới mười tức liền khiến cho nàng không thể không nhận thua.

Bài danh của lần tỷ thí lần này rất nhanh đã được công bố. Không ngoài dự kiến, Đinh Uyển Ngôn toàn thắng ba mươi mốt trận, đứng thứ nhì là Tả Siêu toàn thắng ba mươi trận. Đứng thứ ba là Trần Mâu thắng hai mươi chín trận. Trần Mâu cũng chỉ bị Đinh Uyển Ngôn và Tả Siêu đánh bại.

Cũng may lúc trước Lôi Động đã đánh chết Chu Minh Hoa, nên khiến cho hai người Trần, Vệ không cần phải giao chiến với Chu Minh Hoa, thứ tự đều được tăng lên.

Vận khí của Vệ Hoa cũng thật tốt, ngay từ đầu cũng không có gặp được đối thủ lợi hại gì. Tới giữa vòng đấu, hắn lại có thể từ tầng thứ ba đỉnh thăng lên tầng thứ tứ. Dựa vào tu vi không tệ và pháp khí, pháp thuật, một đường tiến lên. Cuối cùng thắng hai mươi tám trận, bài danh thứ tư. Mà Lôi Động chỉ thắng có hai mươi bảy trận, bài danh thứ năm. Tuy rằng hắn bài danh thứ năm nhưng mọi người cũng biết được, hắn mới là người xếp thứ ba chân chính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.