Bởi vậy Lôi Động liều mạng khắc chế ý niệm quay lại giết chết ba tên
phía sau trong đầu, tiếp tục dựa theo kế hoạch từ trước hành sự.
Không bao lâu sau, khi gần tiếp cận phía sau chỗ ẩn thân của Lôi Động, ba tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ phía sau vẫn đang cố gắng kiên trì bám đuổi, lập tức
bắt đầu gia tăng tốc độ đuổi theo. Lôi Động cười nhạt trong lòng một
chút, cũng đột nhiên gia tăng tốc độ, so với bọn hắn còn nhanh hơn một
chút. Hầu như chỉ trong thời gian vài hơi thở, đột nhiên Lôi Động triệt
để biến mất trong phạm vi thần niệm của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng năm
kia.
Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng năm nhất thời biến sắc, hắn vẫn
đang cho rằng đã chuẩn bị đuổi kịp tên tiểu tử kia rồi, đột nhiên lại
không phát hiện ra tung tích của Lôi Động ở đâu cả. Hắn vội vàng thôi
động toàn lực, mạnh mẽ bay nhanh về phía trước, thần niệm cũng triển
khai đến cực hạn. Nhưng mà vẫn như trước, hắn không thể cảm nhận được
bất kỳ hành tung hay khí tức gì của Lôi Động cả. Hắn thầm nghĩ một tiếng không xong trong lòng, lần này thực sự là mất công. Ba người đã đi đến
tận đây rồi, cũng không thèm che giấu hành tung nữa, bắt đầu phân công
nhau truy lùng, lục soát khắp nơi. Đáng tiếc rằng bọn họ lục soát khắp
nơi phương viên mấy trăm dặm cũng không phát hiện ra Lôi Động ở đâu cả.
Ba tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ vẫn còn có chút không cam lòng, cho rằng Lôi Động
đang ẩn núp ở một địa phương nào đó, tổn hao hết mấy ngày thời gian
không ngừng lục soát nhưng vẫn không thu hoạch được chút gì. Cuối cùng
bọn họ cũng chỉ đành thừa nhận lần này đã thất bại, bị con dê béo kia... à không, phải là con hồ ly kia chạy thoát. Cả đám đều cảm thấy mất mặt, chịu đả kích lớn xám xịt trở về phường thị.
Qua mười ngày sau,
từ một nơi thật sâu phía trong một địa điểm bí mật, Lôi Động chậm rãi
tỉnh lại phía trong mật thất mà hắn đã đào móc từ trước. Trong lúc giả
chết, hắn hầu như không có một chút tri giác nào, dường như không khác
gì với tử vong thực sự cả. Vì vậy sau khi tỉnh lại, hắn phải tỉ mỉ
nghiền ngẫm lại một chút, sau đó mới nhớ ra nguyên nhân mình ở nơi đây.
Lôi Động kiểm tra lại linh thạch phía trong thủ trạc trữ vật một chút,
sau đó cảm thấy vô cùng sảng khoái trong lòng. Xem ra kế hoạch lần này
của hắn thật đúng là rất hoàn mỹ, điều hắn sợ nhất là khả năng xuất hiện tu sĩ Kim Đan cũng đã không xảy ra.
Toàn bộ kế sách lần này của
Lôi Động hoàn toàn để tránh né Kim Đan tu sĩ nên mới phải lập ra, trừ
phi xuất hiện Kim Đan tu sĩ truy lùng hắn, bằng không thì những người
khác thực sự là khó có khả năng tìm được Lôi Động.
Sau khi thu
được một trăm năm mươi vạn linh thạch này, Lôi Động phi hành rất nhanh
chạy trốn ra ngoài bảy tám vạn dặm, đến một nơi xa xôi cách xa khỏi
phường thị kia. Hắn lại tiếp tục làm theo cách cũ, hữu kinh vô hiểm bán
ra được thêm một con thượng phẩm linh quỷ nữa. Đến cuối cùng thì Lôi
Động cũng bán ra được ba con thượng phẩm linh quỷ. Nhưng đến khi hắn đi
đến địa bàn của Ma Ngục Tông, lúc bán con thượng phẩm linh quỷ thứ tư
thì thiếu chút nữa đã xảy ra vấn đề.
Khi Lôi Động dựa theo lộ
tuyến định sẵn để rút lui thì đột nhiên một cỗ thần hồn hùng mạnh xuất
hiện. Lôi Động trở nên sợ hãi run rẩy, cảm giác như lông mao đã
dựng đứng hết cả lên, phảng phất như đang bị một đầu tuyệt thế mãnh thú nhìn chòng chọc vào hắn, giống như Lôi Động đã trở thành một miếng mồi ngon
vậy.
Tu sĩ Kim Đan, lúc đó Lôi Động chỉ có một ý niệm như vậy
trong đầu. Kinh khủng, loại cảm giác này thực sự vô cùng kinh khủng. Lôi Động cưỡng chế xung động muốn bỏ chạy thật nhanh trong lòng, bởi vì hắn biết, chỉ cần hắn vừa đẩy nhanh tốc độ thì tên tu sĩ Kim Đan kia cũng
sẽ tăng mạnh tốc độ, dựa vào thời gian lúc này thì hắn dựa vào cái gì
mới có thể đào thoát khỏi tay đối phương? Như theo kế hoạch ban đầu thì
hắn phải từng bước một, đến cuối cùng mới đột nhiên tăng mạnh tốc độ.
Thừa dịp tên tu sĩ Kim Đan kia còn đang ngạc nhiên, vừa định đuổi đến chỗ
Lôi Động thì Lôi Động đã triệt để tiêu thất mất rồi. Tiêu tốn mất thời
gian ba ngày mà vẫn không tìm kiếm được Lôi Động, tên tu sĩ Kim Đan kia
đã trở nên bạo nộ rồi, sau khi ổn định lại tâm tình trên một tòa núi
nhỏ, hắn mới căm giận rời đi. Đương nhiên là Lôi Động cũng không biết
chuyện gì xảy ra, hắn đang nằm trong một mật thất bốn mặt kín mít sâu
dưới lòng đất trăm trượng.
Chờ đến lúc vừa tỉnh lại, Lôi Động
không chút nghĩ ngợi lại lập tức sử dụng thêm một viên giả tử đan nữa,
tiếp tục giả chết thêm mười ngày. Cứ như vậy, hai mươi ngày sau Lôi Động mới cảm thấy có chút yên tâm, hắn vô cùng cẩn thận đi ra khỏi chỗ ẩn
thân, bắt đầu hướng ra bên ngoài đào tẩu. Sau khi đi xa trên vạn dặm,
Lôi Động mới cảm thấy an tĩnh trong lòng. Con bà nó, quả nhiên là quả
nhiên là cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn đúng là không sai chút
nào, ai ngờ bản thân mình chỉ thể hiện ra bên ngoài thực lực Trúc Cơ kỳ
tầng một mà không ngờ lại có tu sĩ Kim Đan truy đuổi. Chỉ có điều rất
nhanh Lôi Động lại cảm thấy vui mừng như điên trong lòng. Sau khi bị tên tu sĩ Kim Đan kia hù dọa, Lôi Động đã bị vây trong bình cảnh tu vi
không biết bao nhiêu lâu thời gian, tựa hồ như xuất hiện một tia đột
phá. Ở trong lòng hắn bỗng nhiên sản sinh ra một loại cảm giác rất kỳ
diệu, loáng thoáng xuất hiện xung động muốn tìm một nơi nào đó để bế
quan đột phá giai đoạn tiếp theo.
Đối với loại xung động này, Lôi Động đã rất nhiều lần trải qua nên nhiều ít gì thì hắn cũng có chút lý
giải được, điều này chính là cảm ứng kỳ diệu có được cơ hội đột phá tu
vi. Không nói hai lời, thừa dip loại cảm giác này vẫn còn chưa biến mất, Lôi Động lập tức tìm kiếm một nơi vô cùng bí mật, sau đó phóng xuất ra
quỷ vệ phòng bị xung quanh, còn hắn thì bắt đầu nuốt vào một viên Thiên
linh đan có giá trị xa xỉ, chuẩn bị chạy nước rút đột phá bình cảnh.
Thời gian một ngày đêm trôi qua, rồi lại hai ngày trôi qua. Cho đến ngày thứ ba, Lôi Động mới từ trong trạng thái xếp bằng, sắc mặt trở nên đại hỷ
đứng dậy. Sau khi trùng quan thành công, trên người hắn nhiều thêm một
lớp dơ bẩn khi phạt mao tẩy tủy. Ngay cả Lôi Động cũng không ngờ, sau
khi trải qua áp bách của tu sĩ Kim Đan, cư nhiên có thể làm cho hắn
thoáng cái phá tan được bình cảnh, tấn chức trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ
tầng sáu.
Lôi Động biết, dựa theo tư chất của bản thân mình thì
mỗi lần tăng cấp thêm một tầng đều là những lần gặp được may mắn. Đương
nhiên cũng không loại trừ được việc bình cảnh của Lôi Động lần này không phải là quá lớn, tâm cảnh của hắn cũng đã vượt qua bình cảnh này khá
lâu rồi.
Cự ly trở thành tu sĩ Kim Đan kỳ càng ngày càng gần. Lôi Động nghĩ ngày sau thành tựu đại đạo Kim Đan, thọ nguyên tăng lên bốn
năm trăm tuổi, thực lực mạnh mẽ không cần phải giống như bây giờ, ngay
cả bán một con thượng phẩm linh quỷ mà cũng phải trốn đông né tây như
chuột, chật vật không gì chịu nổi. Trong lòng hắn không khỏi dâng lên
một trận lâng lâng, trở nên sảng khoái. Nhưng rất nhanh Lôi Động đã
cưỡng chế lại
cảm giác tự mãn này xuống, dù sao hiện nay bản thân mình cũng không phải là tu sĩ Kim Đan kỳ, chỉ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng
sáu mà thôi.