Huống chi nếu như không được chia chiến lợi phẩm xứng đáng, có lẽ Quỷ Đế cùng Dạ Xoa Vương sẽ không nói gì, nhưng khóbảo đảm thủ hạ của họ trong lòng sẽ không sinh ra oán hận.
Phân chia như vậy, mới chính là cục diện tất cả đều vui vẻ, đặt nền móng cơ sở cho sự hợp tác về sau.
Âm Sát tông đạt được ba thành, chớ xem thường chỉ có ba thành, đây chính là đám tài nguyên giá trị hơn một trăm ức linh thạch. Loại trừ một số tài nguyên cố định khó có thể quy đổi thành tiền tài trong thời gian ngắn ra, khắp tổng bộ Âm Sát tông nhiều nhất cũng chính là những tài nguyên này.
Điều đó chẳng khác nào khiến cho lượng tài nguyên mà Âm Sát tông có được trực tiếp tăng lên gấp đôi. Trong thời gian tới, Âm Sát tông sẽ có được sự phát triển mạnh mẽ. Về phần đại quân Man Tộc mà Lam Khởi Ti mang đến, Âm Sát tông cũng cực kỳ coi trọng, sau khi biết được Man Tộc thiếu thốn các loại tài nguyên linh đan, liền trực tiếp cung cấp một số tài nguyên đan dược trị giá hơn mười ức linh thạch.
Đan dược đối với Man Tộc gian nan sinh tồn trong Đại Hoang Mạc quả thực vô cùng trân quý, bọn họ không thiếu dũng sĩ, chẳng qua bởi vì tài nguyên đan dược có hạn, tình huống của đạiđa số mọi người đều chỉ có thể tu luyện dựa vào thiên phú của mình. Hôm nay sau khi có được một số tài nguyên đan dược lớn như vậy, một ít Man Tộc đệ tử tư chất không tầm thường, thời gian ngắn trong lương lai thực lực sẽ đột nhiên tăng mạnh.
Kể từ đó, vốn bởi vì mệnh lệnh của thánh nữ Lam Khởi Ti mà các tướng lĩnh Man Tộc phải xuất chinh đi xa tâm trạng có phần oán hận, vào giờ khắc này, tất cả đều đã kính phục Lam Khởi Ti tới sát đất.
Tu chân, tuy rằng rất chú ý tới thiên tư. Nhưng mà tài nguyên cũng là thứ không thể nào thiếu được, vô cùng trọng yếu. Trướcđây khi tài nguyên khan hiếm, tài nguyên trong tông phái đa phần sẽ dành cho các đệ tử hạch tâm. Đệ tử tư chất bình thường chỉ có thể kiếm được chút cơm thừa canh cặn mà thôi. Nhưng nếu như tài nguyên dư thừa, đệ tử bình thường cũng sẽ đạtđược đãi ngộ tốt hơn, thực lực tông phái cũng vì vậy mà tăng lên rất nhiều.
Tựa như Lôi Động, tư chất bản thân không phải quá tốt, nhưng bản thân lại liều mạng bỏ ra vô số tài nguyên, hóa không thểthành có thể, thăng cấp trở thành tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh. Chân chính bước vào trong hàng ngũ tu sĩ cấp cao của Cửu Châu. Đương nhiên cho dù là nội bộ Âm Sát tông cũng không biết được Lôi Động đã thăng cấp thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Bởi vậy mà khi Lôi Động quay về Âm Sát tông, đặc biệt lặng lẽ trực tiếp dùng Chu Thiên Liễm Khí quyết che giấu tu vi của mình về trình độ Kim Đan kỳ.
Sau khi thoáng quan tâm đến một số sự tình của Âm Sát tông một chút, Lôi Động từ biệt thê tử Đinh Uyển Ngôn đang vô cùng bận rộn, một mình điều khiển một chiếc phi chu loại nhỏ, mộtđường chạy thẳng vào trong Đại Hoang Mạc. Lúc trước Lôi Động cũng không dám trực tiếp điều khiển phi chu bay cao quá vạn nhận ở trên Hoành Đoạn Sơn Mạch. Dù sao bên trong HoànhĐoạn Sơn Mạch địa hình phức tạp, tính lưu động của yêu thúcũng cao, có trời mới biết một con yêu thú Nguyên Anh kỳ đang ngồi chồm hỗm ở ngóc ngách nào.
Nhưng lúc này bản thân Lôi Động đã thăng cấp thành tu sĩNguyên Anh, cộng thêm Quỷ Thứ cùng A Sửu đồng thời hầu hạở bên, Nguyên Anh kỳ bình thường đã không còn được hắn đểtrong mắt, hơn nữa hắn còn mong có con yêu thú Nguyên Anh kỳ nào đó tới tìm phiền toái, đến lúc đó cũng có thể kiếm thêm chút tài phú nho nhỏ, dọc đường đi cứ vậy mà nghênh ngang bay qua Hoành Đoạn Sơn Mạch. Không biết đây là do yêu thúNguyên Anh kỳ may mắn, hay là Lôi Động không may, sau khi bay qua Hoành Đoạn Sơn Mạch, đến cả nửa con yêu thú Nguyên Anh kỳ cũng không thấy...
Loại phi chu cỡ nhỏ này, thân dài chưa đến mười trượng. Nhưng tốc độ của nó cũng không chậm, hình dáng tựa như dòng nước chảy, phá vỡ trường không, tựa như một con thuyền nhỏ chạy giữa Đại Hoang Mạc mênh mông.
Khối đại lục này của Lôi Động trên thực tế cũng là lấy đại hoang làm tên, thuộc về Đại Hoang Châu trong Cửu Châu. Mà Khang Châu cùng Triệu Châu, chẳng qua là dựa vào nơi hiểm yếu, chiếm cứ lấy hai góc của Đại Hoang Châu mà thôi. Triệu Châu còn có phần khó khăn hơn, bởi vì ranh giới không đủ hiểm yếu, thường xuyên bị thú triều, man triều trùng kích. Tình huống như thế, Khang Châu ngược lại ít hơn một chút.
Lấy thực lực Nguyên Anh kỳ, đặt chân lên Đại Hoang Mạc mà nói, ngược lại đã có thể sinh tồn. Đương nhiên, nếu như vận khíkhông tốt gặp phải mấy yêu thú Nguyên Anh thì cũng phải chạy trối chết, có thể giữ được tính mạng hay không vẫn còn khó nói.
Lôi Động trên tay có một phần địa đồ ngọc giản, đa phần là dựa vào Man Tộc cùng Thổ Cự Nhân hai tộc nhiều năm tích lũy, cùng với tích góp từng chút kinh nghiệm sau nhiều lần đi ngang quaĐại Hoang Mạc mà thành. Đây chính là một phần tài nguyên vô cùng quý giá, dựa theo địa đồ mà đi, cho dù chỉ là vài tu sĩ KimĐan cũng vẫn có tỷ lệ rất lớn đi qua được Đại Hoang Mạc.
Nhưng đối với Lôi Động hiện tại, cũng không nhất thiết phải cóthứ này. Lấy thực lực hiện tại của hắn, chỉ cần không đụng phải tồn tại Hóa Thần kỳ, hoàn toàn có thể xông pha khắp nơi trongĐại Hoang Mạc. Nhàn nhã khoanh chân ngồi trên đầu chiếc phi chu cỡ nhỏ, đem thần niệm tiến vào trng ngọc giản, có chút hăng hái nhìn một khu vực có đánh dấu tiêu chí nguy hiểm khôngđược tiến vào bên trong ngọc giản.
Khu vực này, đa phần hoặc là nơi yêu thú Kim Đan cấp tụ tập thành đàn, hoặc là có yêu thú Nguyên Anh kỳ chiếm giữ, thậm chí còn có rất nhiều khu vực, ngay cả yêu thú là loại gì cũng chưa từng tìm hiểu, trực tiếp đánh dấu là vô cùng nguy hiểm. Rất hiển nhiên, đó là chưa bao giờ có người nào gặp qua yêu thú kia mà còn có thể sống sót đi ra.
Đối với những khu vực này, Lôi Động ngược lại vô cùng động tâm.
Đại Hoang Châu, vốn lấy một mảnh Đại Hoang Mạc diện tích mênh mông này để nổi danh. Bởi vậy có thể thấy được, diện tíchĐại Hoang Mạc rộng lớn ra sao. Từ đó có thể suy đoán, ở trongĐại Hoang Mạc này, đến tột cùng cất giấu bao nhiêu thiên tài địa bảo, bao nhiêu tài phú? Đối với Lôi Động mà nói, nơi này thuần túy chính là một mảnh đất xử nữ chưa từng khai phá, khắp nơiđều là cơ hội.
Đương nhiên, tu sĩ của Khang Triệu hai châu cũng không phải không nhìn ra cơ hội như thế. Chẳng qua trong Đại Hoang Mạc thực sự quá mức nguy hiểm, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, chỉcần không cẩn thận cũng sẽ gặp phải nguy hiểm mà ngã xuống. Phàm là tu sĩ đã tu luyện đạt tới Nguyên Anh kỳ, có ai không trải qua thiên tân vạn khổ, giẫm đạp lên vô số xương cốt mà đến. Một người địa vị cao thượng, đối với sự tình mạo hiểm như vậyđương nhiên sẽ không làm xằng làm bậy.
Từ sớm cũng không thiếu nhưng cường giả hùng tâm bừng bừng muốn dốc sức khai phá Đại Hoang Mạc, nhưng cho tới bây giờ, vẫn chưa có ai thành công. Có lẽ cũng có người trụ lại được trong Đại Hoang Mạc nhất thời, nhưng thời gian dài rồi cũng sẽ bị Đại Hoang Mạc hoàn toàn chôn vùi.