Sau đó có vài tiếng cạc cạc giòn vang, kết cấu phức tạp của Truyền Tống Trận chậm rãi khởi động, sau đó có tám cái rãnh sáng lên. Thấy thế, Lý Nhất Kiếm lại lấy ra tám khối Thượng phẩm linh thạch, khảm nạm vào trong các cái rãnh.
Sau khi khảm xong, Truyền Tống Trận hình bát diện xoay tròn, càng chuyển càng nhanh, ánh sáng bao phủ mọi người vào bên trong. Chỉ mấy chục hơi thở sau, không gian liền vặn vẹo, trận pháp bắt đầu truyền tống, nhiều hơn một nửa là trong suốt, hiện ra hai vòng xoáy trắng đen. Quang tuyền từ ngoài vào trong, chậm rãi xoay tròn. Mọi người ngạc nhiên một hồi, dù sao Truyền Tống Trận là trận pháp kỳ diệu, đã sớm thất truyền trong lịch sử dài dằng dặc. Hôm nay chỉ còn lại một ít, cũng đều là từ thời Thượng Cổ để lại, khó có thể trông thấy.
- Chư vị, mời đi vào. Thượng phẩm linh thạch không kiên trì nổi bao lâu.
Lý Nhất Kiếm hét lớn một tiếng, làm cho mọi người từ trong ngây người bừng tỉnh. Lệ Hồn Thiên Ma Ngục Tông lá gan đặc biệt lớn, hừ lạnh một tiếng, thân hình có ma diễm bao bọc, trực tiếp lướt vào bên trong.
Mọi người thấy hắn xuyên qua vòng xoáy kia, vòng xoáy sinh ra rung động giống như bị chấn động.
Nhưng thoáng qua, hắn liền bị vòng xoáy cắn nuốt sạch sẽ, biến mất không thấy gì nữa.
Ngay sau đó, chính Giới Sân của Kim Cương Tự, tính tình cũng cực kỳ táo bạo, không cam lòng lạc hậu hơn Ma Ngục Tông. Thân hình nổi lên một đạo kim quang, sau đó nhanh chóng xuyên qua vòng xoáy. Mỗi người liền đi vào, ở đây không có loại người phiền phức sợ hãi nhát gan. Sau đó liên tục, nối đuôi nhau mà lên. Lôi Động vừa định nhảy lên, bên tai truyền đến âm thanh của Lý Nhất Kiêm:
- Lôi hiền chất, đừng quên ước định.
Lôi Động gật gật đầu, u minh quỷ khí phóng đại quanh thân, bay vào trong vòng xoáy đang xoay tròn, vừa mới tiến vào, Lôi Động liền cảm thấy một cổ cảm giác mê muội mạnh mẽ đánh vào thân thể, trước mắt một mảnh đen kịt. Với thân thể cường tráng của hắn, hắn có cảm giác nôn mửa. Nhưng cũng may, truyền tống chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Sau khi cảnh vật trước mặt của hắn khôi phục, nhưng hắn còn chưa thấy rõ hoàn cảnh chung quanh, đã cảm thấy có một cỗ hàn khí đánh tới, nhất là phía sau lưng, hiển nhiên hắn đã kịp phản ứng, phát hiện nguy hiểm.
Vô ý thức, bấm pháp quyết, một đạo hào quang trắng đen hơi mờ bảo vệ hắn vào bên trong.
Huyền Âm Thuẫn vừa mới hình thành, mấy tiếng xé rách không khí của đồ vật sắc bén đâm tới. Hung hăng đâm lên Huyền Âm Thuẫn của hắn, làm cho thuẫn xuất hiện gợn sóng mạnh mẽ, lực trùng kích không nhỏ, ngay cả sinh hồn của hắn bị chấn đắc rung rẩy.
Cùng lúc đó, thân hình của Lôi Động lóe lên, né tranh qua chỗ khác. Đã thấy vài đầu tuyết lang da lông trắng như tuyết, đang há mồm, phun ra mấy khối băng bén nhọn về phía mình.
Con có thể trạng lớn nhát, cường tráng giống như con nghé con, nó phun ra tảng băng, lớn hơn mấy con ác lang khác gấp mấy lần, hàn khí um tùm, đông lạnh xương cốt. Nếu bị nó đánh trúng, không biết Huyền Âm Thuẫn có thể chịu đựng được hay không.
Tâm của Lôi Động hoảng hốt, vận khí kình quanh thân, quỷ khí đen nhánh như mực, mờ mịt mà lên, trong nháy mắt đã hóa thành vô số hắc khí, giống như tơ, quấn về phía tảng băng kia, mà tảng băng lớn nhất, cũng bị vô số quỷ khí buộc chặc. Tốc độ bay cực nhanh của hắn, trong chốc lát đã chậm lại nhiều lần, nện lên Huyền Âm Thuẫn, trở nên hữu khí vô lực, khi va chạm với Huyền Âm Thuẫn, xuất hiện chấn động nhỏ bé, không cách nào sinh ra lực sát thương với Lôi Động.
Cũng không biết có phải do phun băng ra nên không còn khí lực hay không, đàn sói vào lúc này, kêu gào mấy tiếng, sau đó có vài đầu ác lang, động tác mau lẹ, liên tục xông lên. Mà đầu cự lang to nhất, động tác càng hung mãnh, trong nháy mắt đã xông về phía trước mấy trượng, quanh thân có khí tức băng bàn bốc lên, xuất hiện mấy đạo tàn ảnh.
Đến tận đây, Lôi Động mới nhìn ra, mấy đầu ác lang trắng như tuyết này, phần lớn đều có thực lực Luyện Khí kỳ. Mà đầu cự lang lớn nhất kia, lại có thực lực tương đương với Trúc Cơ tầng hai. Theo giai tầng mà nói, tu vi của nó không thua gì Lôi Động.
Lôi Động vốn có thực lực bưu hãn, nếu không phải bị thất thần trong lúc truyền tống, không có khả năng bị bầy sói làm bị động như thế. Hiện giờ sống qua hai đạo công kích, tâm thần đã định, đây cũng là thời điểm phản kích. Trong chốc lát, hắc khí quanh thân Lôi Động tràn ra dũng mãnh, cơ hồ chỉ trong chốc lát, giống như mây đen che phủ mặt trời, bao trùm khu vực có phương viên mấy chục trượng. Che phủ chung quanh, giống như đêm tối, lại có tiếng quỷ kêu ô ô, nơi này thoáng cái đã biến thành địa ngục.
Từng sợi, từng sợi hắc khí xuyên thẳng qua. Giống như hải tảo trong biển sâu, giống như vô số xúc tu quấn chặt lấy bầy sói. Hắc Ti Khiên Hồn, cho dù là Giới Sân của Kim Cương Tự, bị cuốn vào cũng không thể làm được gì, nói chi là, những con sói không có thực lực mạnh mẽ như con sói đầu đàn, từng con một, bị khói đen quấn quanh không thể cử động. Chỉ có đầu sói lớn nhất, vẫn còn hoạt động tự nhiên, nhưng động tác cũng chậm đi rất nhiều. Tạo nghệ Quỷ Ảnh Độn của Lôi Động không thấp, con sói này công kích liên tục, nhưng cũng không cách nào bắt lấy con mồi.
- Bình.
Thân hình Bạo Kích quỷ vệ rốt cuộc cũng xuất hiện, hung hăng đánh mạnh lên người của con sói. Mà Bạo Kích quỷ vệ vào lúc này, mặc dù chỉ là quỷ vệ cấp hai, có thực lực ngang với con sói. Nhưng được U Minh quỷ khí gia trì, thực lực bạo tăng một mảng lớn, lại thi triển U Linh Nhất Kích, thân hình của nó lắc lư, đánh bay con sói này ngược ra phía sau.
Con sói đầu đàn lúc này, mới biết được con mồi mà nó nhắm trúng khó chơi thế nào, ở giữa không trung, lăn lộn. Thân hình uốn éo, lại muốn chạy trốn. Nhưng Lôi Động làm sao để cho nó được như ý? U Minh quỷ khí bắt đầu khởi động, như tơ như sợi, ngăn cản phía trước của nó. Mặc cho con sói ra sức giãy dụa thế nào, bỏ chạy, cũng bị chỉ đen quấn quanh.
Chỉ trong chớp mắt, Bạo Kích quỷ vệ đã quay về, phối hợp với Lôi Động, cộng thêm đại lượng lệ quỷ của Vạn Quỷ Phiên, thời gian qua một lát, đã chém con sói đầu đàn chết dưới đao. Bạo Kích quỷ vệ được Lôi Động cho phép thôn phệ huyết nhục nội đan, vô cùng hưng phấn hóa thành một đoàn quỷ vụ, quấn chặt lấy xác sói. Về phần hồn của con sói, Lôi Động thả Phệ Hồn Ảnh Hổ ra, chiếm tiện nghi nuốt sạch.
Còn thừa mấy đầu sói con, cũng bị vô số lệ quỷ dây dưa, tuy ra sức phản kháng. Nhưng kết quả cuối cùng khó mà phản kháng được bách quỷ phệ thân, nhao nhao đi đời nhà ma, thời gian trôi qua, bị bầy lệ quỷ nuốt cặn bã cũng không còn. Một hồi tiểu phong ba nhỏ, tiêu tán trong vô hình. Lôi Động thu hồi U Minh quỷ khí, lúc này mới thanh thản mà dò xét chung quanh một phen.
Cảnh vật chung quanh, một mảnh băng thiên tuyết địa. Gió lạnh gào thét, xen lẫn trong gió là bông tuyết bay đầy trời, theo gió tán dật khắp nơi. Mà Lôi Động tu luyện đã có tiểu thành, là người đặt thành tiên cơ (thân thể sau khi Trúc Cơ gọi là tiên cơ), cũng khó tránh được cảm giác băng hàn lạnh thấu xương.