Đại Ma Đầu

Chương 879: Chương 879: Nội môn đệ tử




Nhưng mà tu vi của nàng cũng khiến cho người ta cực kỳ kinh ngạc, trúc cơ trung kỳ, hơn nữa bộ dạng giống như đã tiếp cận với trúc cơ hậu kỳ. Nếu nàng thật sự chưa tới ba mươi tuổi thì chỉsợ chính là một tồn tại phi thường có cấp bậc thiên tài. Tóm lại, Lôi Động tự nhận là khi mình còn ở độ tuổi như nàng, tuyệt đối là không có tu vi như vậy. Gần như là cùng một cái cấp bậc vớiĐông Phương Phức, Đạm Đài Băng Vân. Cho dù là ở Đại Kiền Châu này chỉ sợ là cũng khó có được.

- Tỷ tỷ?

Tên công tử ca của gia tộc Lý thị kia vừa nghe thấy cái thanh âm này liền rùng mình một cái, cúi đầu thành thật giống như làchuột thấy mèo vậy, liền “ Vâng” một tiếng rồi vội vàng chuồn đi mất.

- Đợi một chút.

Thanh âm của cô gái kia trực kỳ trong trẻo nhưng lại lạnh lùng, gọi hắn quay lại nói tiếp.

- Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, thái độ làm người cần phải khiêm tốn, thế giới này rất rộng lớn, những hạng người tài ba có vô số kể. Chỉ dựa vào thực lực trúc cơ sơ kỳ của ngươi màcũng bày đặt ngang ngược càn rõ. Ngày sau không chỉ chịu hại mà nói không chừng sẽ còn liên lụy đến gia tộc. Tạm thời cho ngươi nợ mười roi, đợi sau này trở về nhà sẽ tiếp tục tính. Ngoài ra nếu trong trận thi đấu khôi lỗi lần này, nếu ngươi không vàođược hàng ngũ đệ tử trung tâm thì sau khi trở về lĩnh hình phạt xong sẽ cho ra sau núi Tư Quá Nhai diện bích mười năm.

Sắc mặt của tên công tử ca họ lý kia trở nên cực kỳ trắng bệch, nhưng lại không dám có chút phản bác nào đối với tỷ tỷ của mình. Đành trưng ra cái vẻ mặt buồn khổ nói.

- Vâng thưa tỷ tỷ, đệ nhớ rồi.

Trong trong lòng hắn cũng đem đủ loại oán khí đổ lên trên đầuđoàn người Lôi Động, thầm nghĩ nếu có cơ hội nhất định phải thu thập tên nông dân này một phen.

Đợi đến khi hắn đi rồi, vị nử tử cung trang kia mới nhẹ nhàng thi lễ với đám người Lôi Động một cái, thanh âm dường như có chút lo lắng.

- Tiểu nử tử là Lý Sở Sở của gia tộc Lý thị, vừa rồi đệ đệ không hiểu chuyện nên đã nói những lời có chút đắc tội với mọi người. Sở Sở ở đây thay mặt hắn bồi tội, xin Công Tôn tiền bối rộng lượng một phần.

Công Tôn Lão Nhi vội vàng bước lên phía trước vài bước, làm một cái động tác chặn lại, nói.

- Không dám không dám, thì ra là Sở tiểu thư danh chấn thiên hạcủa gia tộc Lý thị, tuy rằng năm nay lão hủ đã hơn bảy mươi tuổi, nhưng tu vi của chúng ta tương đương, lão hủ thực không thể đảm đương nổi danh xưng tiền bối này.

Đối với cái gia tộc Lý thị này, Công Tôn Lão Nhi trăm triệu lần không muốn đắc tội. Nhất là Lý Sở Sở có danh khí thật lớn này. Mới có hai mươi bảy tuổi mà tu vi đã tiếp cận trúc cơ hậu kỳ. Nghe nói nàng chính là một trong những ứng cử viên sáng giácho chức vô địch của trận thi đấu khôi lỗi lần này. Tư chất và tu vi như thế, dù có đặt ở bất kỳ một góc nào của Đại Kiền Châu thìcũng đều là tồn tại cực kỳ nổi bật. So sánh ra thì đệ đệ của nàng liền kém cỏi hơn rất nhiều.

Sau khi khách sáo một phen, nữ tử ăn mặc cung trang Lý Sở Sở cũng đem lực chú ý đặt lên trên người của Lôi Động, ánh mắt vừa đảo qua, cũng lộ ra vẻ hơi có chút tán thưởng.

- Nghe danh không bằng gặp mặt, Công Tôn huynh quả nhiên làso với lời đồn thì càng thêm xuất sắc. Lấy Công Tôn huynh hiện nay, chỉ có hai mươi tám tuổi mà đã là trúc cơ sơ kỳ, đúng làhiếm thấy. Điểm đáng tiếc duy nhất chính là tài nguyên của Công Tôn gia tương đối thiếu hụt. Nếu mà được sinh ra trong một đại gia tộc thì chỉ sợ thành tựu hiện giờ còn vượt xa Sở Sở. Đứa em trai của tiểu nữ hết sức cuồng ngạo, xin Công Tôn huynh chớ trách.

Dứt lời nàng lại nhẹ nhàng thi lễ.

Lôi Động thầm nghĩ cô gái này thật ra cực kỳ lợi hại, không những tu vi cực cao, tài tình xuất chúng. Thế nhưng mà thái độ làm người, xử lý mọi việc cũng thành thạo không kém. Nhân vật có cấp bậc như thế này, chỉ sợ là gia tộc Lý thị bao nhiêu năm mới có một người. Nhất định sẽ trở thành người nối dõi của gia tộc, trở thành mục tiêu bồi dưỡng trọng điểm.

Nhưng mà kiếp này Lôi Động đã thấy rất nhiều thiên tài, hơn nữa giết chết cũng không ít. Vì vậy hắn cũng không có quá nhiều cảm giác. Chỉ là đối phương hữu lễ thì hắn cũng không thể kiêu căngđược. Liền làm ra thần thái tiêu sái, đáp lễ lại.

- Sở tiểu thư đã khách khí rồi. Về phương diện tài nguyên tu luyện thì cho tới bây giờ gia phụ cũng chưa từng hà khắc với tại hạ. Chẳng qua là bởi vì tại hạ tư chất ngu độn, so ra thì còn kém Sở tiểu thư nhiều lắm. Tiện đây thì tại hạ cũng xin chúc mừng Sở tiểu thư trước, lần này sẽ giành được ngôi vị quán quân trong trận thi đấu khôi lỗi. Được thái thượng trưởng lão nhận làm môn hạ.

- Đa tạ cát ngôn của Công Tôn huynh, cũng cầu chúc Công Tôn huynh có thể phá được sự lũng loạn của các đại gia tộc như mọi khi, đưa thân trở thành một trong thập đại đệ tử trung tâm.

Lý Sở Sở cười nhạt một cái hiếm thấy.

- Tiện đây cũng cấp cho Công Tôn huynh một cái tin tứ nho nhỏ. Nghe nói thái thượng trưởng lão quản sự đương nhiệm chính làtu sĩ xuất thân từ một tiểu gia tộc trước kia. Trải qua trăm cay nghìn đắng mới từng bước leo lên địa vị hôm nay. Đương nhiên, hiện tại gia tộc của hắn cũng đã trở thành một trong thập đại gia tộc. Nhưng bởi vì vẫn cảm thấy tức giận đối với việc trước kia bởi vì nguyên nhân xuất thân mà khi dự thi đã thiếu chút nữa bị hạđộc thủ. Hiện giờ được lên chưởng quản liền có chí thay đổi bầu không khí bất lương này. Vì vậy mới phái ra mười chiếc thuyền chiến để đi đón đệ tử tham gia, như vậy có thể đảm bảo cho tất cả những đệ tử hàn vi đều có thể tiến tới. Chỉ sợ trong trận thiđấu khôi lỗi lần này, quy tắc trận đấu nhiều ít còn có thể nghiêng về phía đệ tử hàn vi. Nghe đồn thủ đoạn của Công Tôn huynhđều không tệ, rất có khả năng sẽ trở thành đệ tử trung tâm.

- Đa tạ Sở tiểu thư đã cho biết, tại hạ cực kỳ cảm kích.

Vẻ mặt của Lôi Động cực kỳ trịnh trọng, lại thi lễ một cái. Trong lòng âm thầm suy nghĩ, Lý Sở Sở đích xác là rất lợi hại, tuy rằng tuổi vẫn còn nhỏ nhưng mà cách đối nhân xử thế lại cực kỳ lão luyện. Có lẽ là nhìn Công Tôn Động dường như rất có tiềm lực liền bắt đầu lấy lòng mượn sức.

Một cái tin tức tình báo nho nhỏ như thế liền có thể khiến cho trong lòng người ta tồn tại cảm kích, hảo cảm tăng lên rất nhiều.Đây là một vụ mua bán cực kỳ có lợi. Đáng tiếc duy nhất chính làđôi mị nhãn của nàng đã nhìn nhầm rồi. Lấy khoảng cách giữa Lôi Động và nàng thì từ nay về sau có lẽ sẽ không bao giờ gặp nhau nữa.

Sau khi lại hàn huyên nói chuyện phiếm vài câu xong, Lý Sở Sở liền thi lễ cáo lui.

Đám người Lôi Động cũng là theo đám đệ tử chấp sự ở trên thuyền chiến của Vạn Khôi Môn tiến về sương phòng của riêng mình. Bởi vì tốc độ của thuyền chiến rất nhanh, hơn nữa cònđang không ngừng gia tốc, nên từ đây đến khi tới Vạn Khôi Môn phỏng chừng cũng chỉ là một thời thần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.