Đại Ma Đầu

Chương 820: Chương 820: Phá trận mà vào. (1)




Linh vũ còn chưa bay được vài dặm, đã thấy rõ trong hư không uám, lập tức ngưng tụ một đạo âm lôi lóe lên, ầm ầm đánh xuống, vô cùng chuẩn xác đánh trứng linh vũ. Xuyên thấu qua thần niệm bám trên linh vũ, chấn đắc Nguyên Thần của Tà Phượng, mau chóng thu hồi linh vũ, nhìn kỹ lại, linh vũ này là lông vũ của cường giả Hóa Thần kỳ của Minh Phượng tộc trước khi chết ngưng tụ thành, vào lúc này đã bị đánh cháy đen, linh khí trên bềmặt tán loạn không chịu nổi, mà trên đó còn bám dính một tầng băng mỏng.

Tà Phượng nhìn thấy liền hít một hơi lãnh khí, không khỏi nhíu mày, nói:

- Âm lôi thật mạnh, sợ rằng là cực phẩm âm lôi, thảo nào Huyền Xà ngươi bị đánh chạy trối chết.

- Chủ nhân, ta thấy chúng ta đừng đi.

Huyền Xà nhìn thấy âm lôi kia, lại nghĩ tới chút chuyện không tỏoải mái, toàn thân run lên, chưa đi lên đã muốn lui lại.

- Yên tâm, đây chỉ là một trận pháp mà thôi, chỉ cần chúng ta phá vỡ trận pháp, cũng không dẫn phát Cực Âm Thiên Lôi.

Tà Phượng vào lúc này nói lời an ủi một câu.

- Ngươi chính là chiến sủng của ta, ta không thể mang theo ngươi đi chịu chết được.

Sau hỗn độn, thiên hạ vạn vật đều phân âm dương, thiên lôi,đương nhiên cũng có dương lôi và âm lôi, thiên lôi có thể đạt tới cực phẩm, được gọi là Cực Âm Thiên Lôi.

Rất nhanh, Tà Phượng liền bắt đầu không ngừng thăm dò trận pháp có thể dẫn dắt Cực Âm Thiên Lôi, vô cùng cẩn thận, bởi vìnàng biết rõ, bất kể là ai, chỉ cần có thể bố trí tận pháp như thếnày, tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản, nhưng mà, TàPhượng cũng có tự tin bản thân sẽ phá giải được trận pháp, thiên tư của nàng cực kỳ thông minh, học tập bất cứ thứ gì, cũng giống như hạ bút thành văn. Trong thọ nguyên mấy ngàn năm của nàng, năng lực nắm giữ đối với trận pháp vô cùng mạnh mẽ, nếu không, cũng không thể tiện tay bố trí Hỗn Độn Tụ Linh Trậnđược.

Minh Phượng nhất tộc vào thời đại Thái Cổ, chính là hậu đại của thần thú Phượng Hoàng do hỗn độn linh khí thai nghén ra. Huyết mạch như thế, đương nhiên vô cùng cường hãn. Tùy tiện tìm tộc nhân của bộ tộc này, cho dù không chịu khó tu luyện, sau khi thành niên tối thiểu cũng đạt tới tiêu chuẩn Kim Đan kỳ. Tư chất mạnh một chút, lại hơi chịu khó chút ít, tu vi đạt tới Nguyên Anh là không thành vấn đề. Về phần Hóa Thần Kỳ, bình thường cũng phải ngàn năm mới có một người đạt tới.

Có thể thấy được huyết mạch Minh Phượng mạnh như thế nào, vượt xa những chủng tộc bình thường, duy nhất có thể nói đáng tiếc là, bởi vì có huyết mạch cường đại, năng lực sinh sôi nảy nở càng thấp. Minh Phượng nhất tộc chiếm cứ rất nhiều tài nguyên,địa bàn, hơn nữa vô cùng hài lòng về điều đó, nhưng chỉ có mấy ngàn tộc nhân, khoảng cách một vạn cũng còn cách một đoạn lớn.

Mà Tà Phượng trong Minh Phượng nhất tộc, có thể nói tư chất hơn người, trời sinh thông minh, đọc lướt qua là nhớ.

Lập tức, nàng bắt đầu không chế tàu cao tốc, không ngừng bay vòng quang dò xét quang cầu, thỉnh thoảng thăm dò một chút, chỉ hao tốn thời gian một năm, thình lình Tà Phượng dựa vào lýgiải trận pháp của nàng, cộng thêm nội tình trong tộc về trận pháp rất mạnh, cho nên cũng dò ra ba bốn thành của trận pháp kia.

Trong lý giải của nàng về trận pháp này, càng sợ hãi thán phục không thôi. Tiền bối đại năng bố trí trận pháp này, không biết làthần thánh phương nào? Nếu không có tu vị siêu tuyệt, lý giải vàbố trí trận pháp rất sâu, tuyệt đối không phải Tà Phượng có thểso sánh được. Nếu không phải trận pháp này vận chuyển không biết bao nhiêu vạn năm, lâu năm thiếu tu sửa, đã sinh ra nhiềuđiểm yếu, Tà Phượng cũng không có khả năng dò được ba bốn thành.

Trận pháp cùng phù lục, đều dùng phương thức thuyên chuyển năng lượng vận chuyển, cả hai có chỗ giống nhau, nhưng lại cóchỗ khác nhau. Chỉ cần nói trận pháp, vận hành bình thường cần năng lượng cực ít, đến thông qua thiên địa pháp tắc mà vận hành, sinh ra uy năng mạnh mẽ không gì sánh kịp.

Đương nhiên, càng là trận pháp cường đại, càng phải hiểu sâu vềthiên địa pháp tắc. Nhưng cho dù tu sĩ không thông thiên địa pháp tắc, cũng có thể thông qua phương thức quy tắc phức tạp cố định, dẫn dắt một bộ phận lực lượng thiên địa, sử dụng lực lượng thiên địa cho bản thân mình sử dụng.

Đây chính là huyền bí của trận pháp.

Một ít cao thủ trận pháp, có thể tạo ra hệ thống trận pháp nguyên vẹn, để cho trận pháp tự hành hấp thu lực lượng, vận hành liên tục, sinh sinh bất tức, trận pháp không diệt, tình trạng vận hành vẫn như trước.

Nhưng bố trí trận pháp trước mắt này vô cùng xảo diệu, vận dụng pháp tắc vô cùng tinh tế, cho dù Tà Phượng nhìn sơ qua cũng phải sợ hãi thán phục, cũng mượn việc này, trong thời gian một năm ngắn ngủi, tu vi trận pháp tăng lên một mảng lớn. Nhưng cũng trong một năm ngắn ngủi này, lại bị Tà Phượng tìm kiếm ra mấy lỗ thủng. Đương nhiên, thực sự không phải trinh độ trận pháp của vị đại năng này quá kém.

Mà là vì trận pháp tồn tại thời gian quá dài, vừa không cách nào tính toán, chỉ sợ đã có chút thương hải tang điền. Cho dù không gian của u ám hư không này ổn định, nhưng trong thời gian lâu như thế, cũng không có khả năng không có biến hóa nửa điểm. Nhưng từ đó có thể thấy được, thời gian vận hành thời gian dài như thế, đã là một kỳ tích, không có khả năng theo thời gian trôi qua không có nửa điểm tổn hại.

Đáng tiếc chính là, cái u ám hư không này, tuy nói linh khí dồi dào, thậm chí có được hỗn độn linh khí mỏng manh, sinh ra không ít yêu thú cường đại, nhưng tích lũy quá kém, đối với luyện khí, luyện đan, trận pháp, phù lục các loại chẳng khác gìkhoảng trống. Nếu không, nếu hơi có chút yêu thú tinh thông trận pháp, tiêu phí nhiều thời gian, sớm muộn gì cũng có thể cởi bỏ huyền bí của trận pháp.

Trên thực tế, từ thời kỳ Thái Cổ, mặc dù nói thần thú cường đại xuất hiện lớp lớp, nhưng các loại thủ đoạn luyện khí, cũng không khác gì u ám hư không này. Những thần thú cường đại như Long, Phượng Hoàng, Bạch Hổ, Chu Tước, cường đại thì cườngđại, nhưng phần lớn là dựa vào bản thể để chiến đấu.

Hiện giờ, sở dĩ có truyền thừa nhiều thủ đoạn luyện khí, cũng không lấy làm vinh dự gì, thời điểm Tiên Ma nhị tộc xâm lấn đãmang theo văn minh tới đây, sau đó sinh linh thời Thái Cổ không ngừng học hổi và truyền thừa lại, hoặc là đã đứt gãy, rất nhiềuđồ vật bị chôn vùi trong lịch sử, lại có nhiều thứ được diễn biến ra, mới có ngày hôm nay. Kỳ thật, cho dù là nhân loại ở Cửu Châu, cũng không cách nào xóa được lạc ấn của Tiên Ma nhị tộc, kể cả các loại kỹ thuật, thậm chí là hệ thống công pháp.

Tiên Ma nhị tộc xâm lấn, đúng là mang tới vận rủi và tai nạn cho thời Thái Cổ, nhưng đồng dạng, cũng mở mang trí tuệ cho sinh linh thế giới này. Bởi vậy có thể thấy được, tai nạn luôn luôn mang theo cơ hội.

Nhưng ở u ám hư không này, cực kỳ ẩn nấp, nếu không bị Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương đuổi giết tới, tuyệt đối không có khảnăng xông loạn. ở phiến địa phương này, trong dịa đồ của Minh vực, thậm chí cũng không có ghi lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.