Đại Ma Đầu

Chương 81: Chương 81: Phệ Hồn Ảnh Hổ




Làm cho người ta sợ hãi, nghe thấy đã sợ. Ác Quỷ Chướng hiện tại, có lẽ trên phương diện tốc độ không kém gì Lục Vân Toa của Đinh Uyển Ngôn.

Nhưng khi tu vi của Lôi Động tăng lên, lại tế luyện một ít sinh hồn cường đại, sẽ càng mạnh hơn nữa. Tóm lại, Ác Quỷ Chướng là kiện phi hành pháp khí sẽ đi theo hắn lâu nhất.

Cho dù Đinh Uyển Ngôn là người Âm Sát Tông Vạn Quỷ Quật, tiếp xúc với nhiều loại lệ quỷ âm hồn, nhưng cũng có chút kinh hồn táng đảm. Nhưng nàng cũng biết giá trị của Ác Quỷ Chướng hơn xa Lục Vân Toa của nàng, cũng không hề khách khí với Lôi Động, liền thu hồi Lục Vân Toa, nói:

- Sư đệ cũng mau mau thu hồi đi, thứ này lệ khí trùng thiên, hồn khóc quỷ rít gào, ta nghe mà hoảng hốt.

- Ta nghĩ sư tỷ nên nghe nhiều một chút, nếu không sau này gặp được đối thủ sử dụng Ác Quỷ Chướng, sợ rằng sẽ chịu thiệt.

Lôi Động cũng không chịu thu hồi Ác Quỷ Chướng, ngược lại đem nó di chuyển xa Đinh Uyển Ngôn một chút, nghiêm mặt nói:

- Cái Ác Quỷ Chướng này vốn có công hiệu, một khi hoàn toàn thi triển ra, sẽ làm cho tâm thần của người ta run sợ không yên, toàn thân run lên. Nhưng biện pháp tốt nhất, nên ôm nó ngủ một thời gian.

Lôi Động lại biết, đây không phải Đinh Uyển Ngôn nhát gan, mà là bản thân Ác Quỷ Chướng có công hiệu dọa địch. Những u oán lệ khí kia, một khi ngưng tụ trùng kích, sẽ có tác dụng trùng kích tâm thần của người ta. Đây cũng là điểm cường đại của Ác Quỷ Chướng không giống với những phi hành pháp khí khác.

Đinh Uyển Ngôn nghe mà đỏ mặt, trong lòng sinh ra xúc động muốn chụp chết sư đệ này.

Ôm nó ngủ? Cũng chỉ có hắn mới nghĩ ra chủ ý cùi bắp này...

Lôi Động thấy ánh mắt bất thiện của Đinh Uyển Ngôn, cũng cảm thấy nói lỡ lời, cười ha hả chuyển sang chuyện khác. Nhưng mà địa phương bên trái rất xa, đột nhiên tuôn ra một lực lượng va chạm chấn động cường đại trùng kích.

Hai người đều đưa mặt nhìn qua hướng kia, ngay sau đó, lại có chấn động liên tiếp phát ra, nhưng không có khí phách như lần đầu. Liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt hiện ra thần sắc ngưng trọng. Tuy không tận mắt nhìn thấy, nhưng cũng cảm giác được ở đó có hai phương đang giao chiến, hình như thực lực không kém nhau.

Rống!

Xa xa truyền tới, lờ mờ có tiếng hổ gầm truyền tới. Nghe được tiếng này, hình như có người đang đánh nhau với yêu thú hổ cường đại.

- Sư tỷ, dù sao cũng là địa bàn Vạn Quỷ Quật của chúng ta, đi nhìn một cái a.

Trong nội tâm Lôi Động khẽ động, đây là gần Âm Phong Hạp Cốc, yêu thú bình thường không dám đến gần. Hôm nay lại có tiếng hổ gầm, không biết có phải là yêu thú Phệ Hồn Ảnh Hổ hiếm có hay không đây?

- Tốt, vậy đi xem đi.

Đinh Uyển Ngôn phất tay xuất Lục Vân Toa, phiêu nhiên giẫm lên, dẫn đầu bay về hướng phát ra tiếng va chạm mà đi.

Lôi Động cũng vội vàng nhảy lên Ác Quỷ Chướng, cho Ác Quỷ Chướng bay đi, ở giữa không trung có một đám khói đen, ẩn ẩn muốn bao phủ Lôi Động vào bên trong.

Mấy tức thời gian, hắn đã đuổi theo và thả chậm tốc độ ngang với Đinh Uyển Ngôn.

Một xanh một đen, hai đạo quang mang sóng vai mà đi, khí thế phi phàm lao về phía có giao chiến. Vốn Lôi Động muốn che dấu tung tích, nhìn thấy có thể chiếm tiện nghi hay không. Nhưng thấy sư tỷ xung trận thúc ngựa lên trước, khí thế bộ dáng phi phàm. Cũng đành phải đi theo, dù sao cũng đang ở trên địa bàn của mình, hèn mọn bỉ ổi là chuyện không nên làm, nếu chuyện này lọt vào trong tai của lão tổ tông thế nào cũng bị mắng chửi một hồi.

Cũng qua chừng trăm tức, hai người cũng lơ lửng giữa không trung một khu rừng.

Tràng cảnh giao chiến phía dưới, cũng lọt vào trong mắt của hai người.

...

Bách Lý Vân đúng là phiền muộn, nhìn chằm chằm vào đầu Phệ Hồn Ảnh Hổ cấp mười hai đang mang thai này hơn nửa năm. Nhưng Ảnh Hổ cực kỳ giảo hoạt, nhất là lúc sắp sinh, trốn đông trốn tây, mấy lần thiếu chút nữa biến mất trước sự giám sát và tìm kiếm của hắn. Cuối cùng, không ngờ chạy mấy ngàn dặm, đến địa bàn của Vạn Quỷ Quật. Chuyện này cũng bỏ đi, đợi nó sau khi sinh, chỉ cần tiêu diệt được nó, sẽ nhận được ấu hổ vừa sinh, đây mới là thứ đáng tiền nhất.

Đáng tiếc là, sau khi vừa sinh xong, cho dù Phệ Hồn Ảnh Hổ suy nhược vẫn còn sức chiến đấu cường hãn, phản kháng kịch liệt, gây ra động tĩnh rất lớn. Chính vì chuyện này, làm cho hắn phiền muộn nhất, chỉ thấy hai đạo độn quang một xanh một đen bay tới, tốc độ cực nhanh, khí thế cường thịnh, hiển nhiên cũng không phải là người dễ đối phó.

Lúc sắp phát tài, sợ nhất là có người đột nhiên đâm ngang...

Thời điểm nhìn rõ hai người lơ lửng trên không trung. Phân một nửa thần niệm ra thăm dò thì Bách Lý Vân cả kinh, khống chế pháp khí hình thoi màu xanh có khí chất phi phàm, mỹ nữ có dung mạo kiều diễm, hắn đã từng gặp Đinh Uyển Ngôn một lần.

Đinh Uyển Ngôn từ khi bái nhập làm môn hạ Vạn Quỷ Quật, ngay từ khi vừa nhập môn nàng thể hiện tốc độ tu luyện và thiên phú kinh người, bức thẳng Đông Phương Phức xếp hàng thứ nhất, càng an ổn áp Bách Lý Vân hắn một đầu.

Mặc kệ Bách Lý Vân tự ngạo thế nào, cũng không cho ràng mình dưới loại tình huống này, dùng thực lực ngăn chặn Đinh Uyển Ngôn. Huống chi, nàng cũng không đi một mình.

Mà tên nam tử khác, toàn thân có một tầng khói đen bao quanh, thấy không rõ tu vi. Nhưng Bách Lý Vân lại biết, người này tuyệt đối không phải thế hệ đơn giản. Người có thể dùng Ác Quỷ Chướng, có ai không phải là người mạnh mẽ?

Mặc kệ hắn phiền muộn như thế nào. Nhưng sắc mặt Lôi Động lại vui vẻ, nói:

- Sư tỷ, quả nhiên là Phệ Hồn Ảnh Hổ, hôm nay dính vào quang mang của sư tỷ, vận khí không tệ ah, chúng ta nên phát tiểu phát tài đi.

Đinh Uyển Ngôn vừa buồn cười vừa tức giận, Lôi sư đệ này đúng là đầu têu chuyên đi gây sự a. Là người khác phát hiện Phệ Hồn Ảnh Hổ, còn đánh thành như thế, nhưng hắn lại xem nó là tài sản của mình. Không khỏi tức giận lườm hắn một cái, nói:

- Người ở phía dưới là Bách Lý Vân, trong hàng đệ tử, tư chất bài danh thứ hai, tu vi xếp hàng thứ ba. Hiện tại hắn đã Luyện Khí kỳ tầng mười, được sủng ái nên có nhiều pháp khí, ngươi dám đoạt của hắn sao?

- Chuyện này không phải vì sư tỷ sao?

Lôi Động bắt đầu nịnh nọt:

- Sư tỷ có tu vi xếp hàng thứ hai trong số đệ tử, một Bách Lý Vân thì tính là cái gì?

Huống chi, đây là địa bàn Vạn Quỷ Quật của ta, Bách Lý Vân hắn giật đồ trên địa bàn của ta thì tính là cái gì?

Lôi Động nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, hồn nhiên chưa phát giác ra, hắn đang nói ra ngữ điệu của nhi tử Quỷ Sát năm đó nói với hắn.

- Ba hoa.

Đinh Uyển Ngôn liếc hắn, hừ nhẹ:

- Nói thì đầy lý lẽ, ngươi muốn thì ngươi lên đi.

- Được a, nhưng sư tỷ ngài phải lược trận cho ta.

Lôi Động không thèm quan tâm mà đáp ứng, nhưng lại nghĩ tới cái gì đó, hỏi:

- Sư tỷ, ngươi nói chúng ta nên đuổi hắn đi, hay là tiêu diệt hắn? Pháp khí trên người của hắn hình như không tệ a...

Bách Lý Vân phía dưới buồn bực một hồi, thiếu chút nữa tức giận mà phun máu tươi, hai người này hình như không để mình vào trong mắt, cứ như vậy mà bắt đầu bàn chuyện giết người đoạt bảo trước mặt mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.