Vạn Quỷ lão tổ cũng cười nhạo một tiếng, nói:
- Khô Cốt, lời nói u oán của ngươi giống như là ngày đầu tiên xuất đạo vậy. Cả đời ta cùng tranh mệnh với trời, đoạt tạo hóa với thiên địa. Mấy ngày liền tranh giành, ngay cả thiên địa cũng muốn đoạt huống hồ là Pháp khí của Khô cốt ngươi? Huống chi, thượng phẩm pháp bảo Long Cốt Tiên, Long Cốt Thuẫn, tài liệu sử dụng của ngươi chẳng lẽ đều mua được sao?
- Vạn Quỷ, bổn tọa không muốn khua môi múa mép với ngươi, sự thật như thế nào, lòng dạ ta và ngươi đều biết rõ.
Ánh mắt lục sắc lành lạnh của Khô Cốt lão tử có chút rùng mình, ngoan độc nhìn sang Lôi Động.
- Nếu đệ tử này của ngươi đã dẫn xuất mầm tai vạ, như vậy bổn tọa đánh cuộc một lần với ngươi, nếu như tên đệ tử này của ngươi không cầu xin nhận thua mà nói thì sẽ chết trên tay Bách Lý Vân.
- Hừ, bổn tọa cũng muốn đánh cược ba người đệ tử của ngươi, nếu như không cầu xin mà nói thì sẽ chết trong tay Đinh Uyển Ngôn.
Vạn Quỷ lão tổ khinh thường liếc nhìn Khô Cốt, về phần ba đệ tử của hắn thì không thèm liếc nhìn lấy một cái.
Vừa nói đến Đinh Uyển Ngôn, Khô Cốt lão tổ liền có chút im lặng. Vốn nếu như Bách Lý Vân không bị thương nửa năm thì ban cho hắn nhiều linh thạch, như thế nào cũng đều có thể khiến hắn đề thăng đến Luyện khí kỳ tầng thứ mười hai đỉnh phong. Chỉ là hiện giờ Bách Lý Vân vẫn kém hơn không chỉ một bậc. Nhưng thua người không thua trận, Khô Cốt lão tổ liên tục cười âm hiểm:
- Vạn Quỷ, ngươi không phải rất có thể nhịn sao? Hay là đệ tử ngươi đắc ý này chỉ biết trốn sau lưng nữ nhân, khiến nữ nhân kia bảo hộ hắn?
Khô Cốt cũng cực kỳ căm hận Lôi Động, lần ấy quả thực đã bị tiểu tử này liên hợp với Vạn Quỷ đùa bỡn hắn một phen.
Lúc Vạn Quỷ lão tổ vừa định trả lời lại một cách mỉa mai thì Lôi Động lại rất kích động nói:
- Khởi bẩm lão tổ, đệ tử nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến.
Bộ dạng hắn phảng phất như thụ phải phép khích tướng của Khô Cốt lão tổ. Vốn Lôi Động có chút bận tâm, nếu lúc tranh đấu với Bách Lý Vân, một khi tên kia không địch lại, liền lập tức mở miệng đầu hàng thì mình thiếu đi lý do để đánh chết hắn. Nhưng hiện giờ nghe được Khô Cốt phảng phất như như muốn kết thúc ân oán song phương tại tràng thi đấu này, liền bắt đầu tương kế tựu kế.
- Tại đây không có phần ngươi nói chuyện.
Sắc mặt Vạn Quỷ lão tổ lạnh lẽo, khiển trách nói:
- Còn không mau lui ra cho bổn tọa.
Sắc mặt Lôi Động có chút căm giận liếc qua Bách Lý Vân, lúc này mới lui qua một bên nhưng vẫn còn có chút không phục.
- Khô Cốt, ngươi đã từng này tuổi rồi mà còn không biết xẩu hổ đi khích tướng một tiểu bối như vậy sao?
Vạn Quỷ khoanh tay nhìn hắn một cách ngạo nghễ, ánh mắt lộ vẻ xem thường, nói ra:
- Trong lòng ngươi thực sự có oán khí thì hoàn toàn có thể hướng về phía bổn tọa mà phát tiết ra, bổn tọa không sợ hãi ngươi.
- Vạn Quỷ, nếu không phải nể mặt mũi Đồ trưởng lão...
Khô Cốt lão tổ cười vài tiếng khặc khặc âm hiểm rồi lại tiếp lời:
- ... Thì bổn tọa nhất định giáo huấn ngươi một phen, như thế nào là tôn kính tiền bối. Nếu ngươi không dám đánh cược thì về sau nhìn thấy bổn tọa phải đi vòng đường khác.
- Cuồng vọng.
Vạn Quỷ chậm rãi phiêu nhiên, áo đen rộng thùng thình không gió mà bay múa, tay áo soàn soạt, ánh mắt lóe sáng một cái, nói ra:
- Bách Lý Vân là đệ tử thủ tọa của ngươi, cho dù là ứng chiến thì cũng là đệ tử thủ tọa dưới trướng bổn tọa Đinh Uyển Ngôn xuất hiện, khi nào đến phiên Lôi Động? Chờ ngươi nghĩ thông suốt rồi nói lại cho bổn tọa.
Dứt lời, liền phất tay thu Quỷ Vương Thuyền tầm hơn mười trượng này lại, mang theo một đám đệ tử cùng Quỷ Nô đáp xuống dưới.
Thấy Vạn Quỷ bỏ chạy, Khô Cốt kia vẫn không truy đuổi, ngược lại liên tục cười lạnh, nói:
- Bách Lý Vân, lúc ngươi giao chiến với tiểu tử Lôi Động kia, cứ dùng lời lẽ kích thích hắn, quyết không thể để hắn mở miệng cầu xin tha thứ. Về phần chống lại Đinh Uyển Ngôn, ngươi có thể trực tiếp nhận thua, bổn tọa sẽ không trách ngươi.
- Vâng, lão tổ.
Bách Lý Vân cũng ghen ghét nhìn thoáng qua Lôi Động đáp xuống phía xa xa, trong nội tâm hận hắn đến cực điểm. Nếu không phải là hắn thì mình như thế nào bỏ đi một tay thi triển Huyết độn thuật? Bất quá, nếu không như thế thì lão tổ cũng không lấy Thánh Ma thủ trân quý cất giữ đã lâu tái tạo lại cánh tay cho hắn.
Hắn chậm rãi duỗi tay trái giấu trong áo bào ra, đó là một cánh tay ngăm đen hoàn toàn không giống với tay người, một tầng lân phiến tỉ mỉ bịt kín, mỗi một đầu cơ bắp tựa hồ đều vô cùng tràn đầy sức lực, năm cái móng vuốt sắc bén lộ ra vẻ sắc lạnh đáng sợ.
Bỗng nhiên, gương mặt trắng của Bách Lý Vân lộ ra vẻ thống khổ mãnh liệt, mồ hôi bất trụ lấm tấm trên trán nhỏ, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, cánh tay kia cũng bất trụ rung lên.
Lại phát tác, chết tiệt. Sắc mặt Bách Lý Vân trở nên cực kỳ hung tợn, hàm răng rên rỉ cố nói ra mấy chữ:
- Lôi Động, ngươi sẽ chết không yên lành.
- Bách Lý Vân kia khẳng định có chỗ gì đó đặc dị, lần tới giao đấu Lôi Động ngươi không được chủ quan.
Vạn Quỷ lão tổ mang theo đệ tử hạ xuống một khoảnh sân yên lặng, trầm ngâm nói.
- Vâng, lão tổ. Bất quá, Bách Lý Vân kia chỉ sợ không thể nắm chắc chiến thắng Đinh sư tỷ.
Lôi Động cũng tùy theo, nghiêm sắc mặt nói:
- Đòn sát thủ của hắn cũng không phải là quá mạnh mẽ.
- Mặc dù nói như thế nhưng Lôi sư đệ ngươi cũng không thể khinh thường.
Đinh Uyển Ngôn cũng biết được chân tướng việc này, nhướng mày nói:
- Lão tổ, phải chăng có thể ra tay một chút, khiến đệ tử giao đấu với hắn?
- Cho dù là an bài như thế, nhưng nếu Bách Lý Vân kia không nắm chắc thì cũng trực tiếp nhận thua.
Lôi Động chậm rãi lắc đầu bác bỏ, nói:
- Nếu không, lão tổ cũng sẽ không muốn ta đối phó với Bách Lý Vân kia rồi. Sư tỷ, ngươi yên tâm đi. Nếu ta thực không đánh lại Bách Lý Vân kia thì sẽ không bị váng đầu mà không đầu hàng.
Đinh Uyển Ngôn ngẫm lại, nàng cảm thấy Lôi Động này cũng không phải người bị ngôn ngữ kích động mà liều mạng vô ích, cho nên cũng không lo lắng nữa.
Kế tiếp chính là các loại sự tình như báo danh, điểm danh, kiểm nghiệm thân phận.
Mọi người Vạn Quỷ Quật đều được an bài tại một đình viện rất yên tĩnh. Bất quá, dựa theo phong cách kiến trúc Âm Sát Tông thì nơi này tự nhiên không có bộ dáng của Tiên cảnh nhân gian. Ngược lại là một mảnh quỷ khí um tủm, tỷ như những tỳ thạch kia đều dữ tợn đáng sợ, trong sân gieo trồng không ít cây Diện Quỷ đào cho chút ít quỷ bộc. Nhưng đáng tiếc chính là những Diện Quỷ đào kia còn chưa quen thuộc, lúc này cho Quỷ bộc thôn phệ cũng chỉ vô ích. Nếu không thì Lôi Động đã sớm hái xuống cho sáu tên Quỷ tốt bổn mạng ăn. Bởi vì đã tiêu hao hết đan dược đổi từ đại lượng tài nguyên cho nên hiện giờ Lôi Động rất nghèo.
Lôi Động ngồi điều tức một đêm trong một căn phòng tại biệt viện, sáng sớm liền nghe Tả Siêu ở ngoài cửa gọi hắn đi ra ngoài dạo phố.