Phi chu vừa tới phụ cận bộ lạc Thổ Cự Nhân, liền có vài thùng thùng cao to khỏe mạnh vác mộc côn rất lớn nhanh chóng chạy tới, dường như có chút hùng hổ:
- Là ai, lại dám xông vào bộ lạc Thổ Cự Nhân!
Lôi Động từ xa liếc mắt nhìn lại, phát hiện ra hai Thổ Cự Nhân dường như không quen mặt, không giống với những lão nhân trong bộ lạc của Nham Thạch. Chẳng qua điều này cũng bình thường, Nham Thạch dưới sự ủng hộ về tài nguyên của Lôi Độngđã thành công thăng cấp đến Nguyên Anh kỳ. Một Thổ Cự Nhân Nguyên Anh kỳ, lực hiệu triệu là vô cùng cường đại, dù sao Đại Hoang Mạc nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, cho dù Thổ Cự Nhân thiên phú dị bẩm, bình thường vẫn sẽ bị các loại yêu thú bắt giết. Có được một thủ lĩnh cường đại, liền có thể tăng cao năng lực sinh tồn của bộ lạc, giúp cho nhiều Thổ Cự Nhân có thể sống sót. Dưới chính sách cây gậy và củ cà rốt, đã thu phục không ít bộ lạc Thổ Cự Nhân loại nhỏ.
Lôi Động bình tĩnh phiêu phù ở giữa không trung, chắp tay nói:
- huynh đệ Thổ Cự Nhân, tại hạ Khang Châu Lôi Động, là huynhđệ với tộc trưởng Nham Thạch của quý bộ lạc!
Thần niệm nhàn nhạt đảo qua, hơi có chút kinh ngạc, thực lực của hai Thổ Cự Nhân này dường như không tệ, hẳn là đã có thực lực Kim Đan cao giai, vóc người cường tráng mà khôi ngô. Xem ra Nham Thạch phát triển không tệ, ngay cả loại cao thủ tiềm lực bậc này cũng đều thu nạp được.
Nguyên bản Lôi Động cho rằng với thân phận của mình, lập tức sẽ được hoan nghênh, dù sao mình cùng Nham Thạch của bộ lạc Thổ Cự Nhân quan hệ rất tốt. Nham Thạch cũng không có khảnăng không nói rõ quan hệ của hắn với Lôi Động cho đám người mới đến.
Ai ngờ, Lôi Động vừa mới nói rõ thân phận, hai Thổ Cự Nhân quảthực dừng bước, nhưng thần sắc trong lúc đó dường như lại cóchút khinh miệt:
- Ngươi chỉ là một nhân loại Kim Đan kỳ, vậy mà cũng dám xưng huynh gọi đệ cùng Thổ Cự Nhân chúng ta? Nham Thạch thực sựlà càng sống càng ngu, dĩ nhiên lại giao du với nhân loại thấp kém.
Nghe vậy, Lôi Động khẽ nhíu mày, dưới Chu Thiên Tàng Nhật quyết, một chút khí tức bản thân Lôi Động hiển lộ ra, được hắn duy trì ở khoảng Kim Đan trung giai. Lấy cảnh giới tu vi hiện tại của Lôi Động , ngay cả tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong cũng không tài nào nhìn ra được sâu cạn của hắn, huống chi là hai tên Thổ Cự Nhân Kim Đan cấp? Bọn chúng không nhìn ra sâu cạn của mình cũng chẳng sao, nhưng lời nói thì lại khiến cho Lôi Động cóchút ngoài ý muốn.
Nghe khẩu khí của chúng, hai tên này dường như không phải làngười trong bộ lạc của Nham Thạchu. Nhưng cho dù là khác nhân, chỉ sợ cũng không thể ở trên địa bàn của chủ nhân mà nói ra lời kiêu ngạo như vậy? Khóe miệng Lôi Động bắt đầu như cười như không, dường như cơ hội tăng thêm cảm tình cùng bộc lạc Thổ Cự Nhân đã đến.
Tình huống tạm thời còn chưa rõ, mà Lôi Động từ trước đến nay lại là người cẩn thận. Chỉ với kỹ thuật châm chọc thấp kém của hai tên Thổ Cự Nhân, còn chưa có biện pháp khiến cho Lôi Động tức giận. Chẳng qua chỉ cười nhạt, bất động thanh sắc nói:
- Hai vị dường như là khách nhân của Nham Thạch tộc trưởng? Tại hạ Lôi Động, đến đây bái kiến Nham Thạch tộc trưởng, nếu như hai vị cảm thấy có gì bất tiện, vậy cứ tùy tiện tìm huynh đệThổ Cự Nhân trong bộ lạc Nham Thạch tới đây là được.
- Nhân loại, nhanh chóng rời khỏi địa bàn của Thổ Cự Nhân chúng ta, bằng không đừng trách huynh đệ chúng ta động thủđuổi ngươi ra. Nham Thạch tộc trưởng đang cùng tộc trưởng chúng ta bàn bạc sự tình quan trọng, không rảnh để gặp một tên nhân loại nho nhỏ như ngươi!
Ngoại tộc Thổ Cự Nhân nói năng có phần lỗ mãng.
Hóa ra là như vậy, tin tức nghe được từ trong miệng của ngoại tộc Thổ Cự Nhân cũng đủ để trong lòng hắn đưa ra phán đoán. Hắn chắp hai tay, có chút hăng hái nhìn hai người bọn chúng:
- A, tại hạ ngược lại muốn nhìn xem, hai vị đuổi ta ra như thếnào đây?
Lôi Động thăng cấp Nguyên Anh kỳ, Nham Thạch có lẽ còn chưa biết, bởi vậy có một cơ hội tốt để hắn tới dương oai thế này, quảthực là cơ hội tốt trời ban.
- Nhân loại, ngươi muốn chết!
Thổ Cự Nhân tính tình không tốt, giận tím mặt giơ cao mộc côn, lập tức lao đến tấn công Lôi Động ở giữa không trung.
Lực lượng của thổ cự nhân thập phần cường hãn, nhưng đó làgiới hạn trong cùng giai với nhau mà thôi. Nếu như lúc này LôiĐộng chỉ có tu vi Kim Đan kỳ thì sợ rằng hắn cũng không dám dùng cứng đối cứng với hai tên thổ cự nhân này. Nhưng mà hiện nay Lôi Động đã có tu vi Nguyên Anh kỳ rồi, so với tu sĩ Kim Đan kỳ thì có thể nói là cách biệt một trời một vực, bất kỳ tính vềthân thể, tố chất hay là khí lực, pháp lực, tất cả đều sản sinh ra sự biến hóa rất lớn.
Lúc này Lôi Động cũng không cần né tránh, hắn khí định thần nhàn, tùy tiện tung ra một trảo. Hắc khí tràn ngập lập tức hóa thành một chiếc quỷ trảo kích thước to đến mấy trượng, dễ dàng nắm lấy kiện mộc bổng đang đánh tới ào ạt, giữ nó ở trên hư không. Sau đó những tiếng vỡ giòn liên tiếp vang lên, kiện mộc bổng kia thình lình bị U Minh quỷ trảo bóp cho nát bấy thành từng mảnh nhỏ.
Do có thể chất U Minh, Lôi Động sử dụng pháp thuật U Minh cóuy lực vô cùng cường hãn.
Hai tên thổ cự nhân trợ tròn mắt ra nhìn Lôi Động, kiện mộc bổng của bọn họ cũng không phải là vật tầm thường, nó chính làloại thiết sam đã trải qua ít nhất là một nghìn năm, độ cứng cóthể so sánh được với tinh thiết. Tựa hồ chỉ có cứng đến như vậy thì mộc bổng mới có khả năng chịu được lực lượng cường đại của bộ tộc thổ cự nhân. Nhưng mà trước mặt một người nhân loại nho nhỏ này, khí tức bên ngoài thì dường như hắn chỉ có bộ dáng tu sĩ Kim Đan trung kỳ, vì sao một trảo lại có uy lực lớn đến như vậy?
Thừa lúc bọn họ còn đang ngây người ra ngạc nhiên, Lôi Động lập tức nở một nụ cười nói:
- Hai vị tựa hồ như không có bản lĩnh để ta thể hiện ra thực lực chân chính của bản thân mình rồi. Ta còn tưởng rằng các ngươi có bao nhiêu lợi hại, hóa ra cũng chỉ là có bộ dáng cao to màthôi, lực lượng cư nhiên lại yếu ớt đến như vậy. Ta đã kiến thứcđược rồi, thực sự là đã kiến thức được rồi.
Từ xưa đến nay, cự nhân bộ tộc luôn có tiếng là tính tình thẳng thắn, táo bạo, cũng bởi vì tính tình này mà cự nhân bộ tộc đãphải nếm trải qua nhiều đau khổ, dẫn đến việc hầu như toàn tộc bị hủy diệt.
Thổ cự nhân chính là hậu duệ của cự nhân tộc, tuy rằng thực lực của bọn họ còn xa mới có thể cường đại như tổ tiên, nhưng màtính tình thì cũng được truyền xuống giống y hết như tổ tiên vậy.
Lôi Động thầm nghĩ, loại tính cách này quả thực là ngu ngốc không thể chịu nổi. Nếu như đổi lại là tu sĩ nhân loại thì để cóthể sống sót, họ sẽ không làm ra những chuyện tình không có lýtrí, nhưng mà thổ cự nhân lại dám làm.
Tiếng gào rống vang lên.