Đại Ma Đầu

Chương 1019: Chương 1019: Tiên tộc chí tôn lệnh




Thánh Diệu Vương hơi có chút bất mãn nhíu mày nói:

- Ngươi chính là cháu gái ruột của ta, ngươi nói như vậy thực sự là quá khách khí, về sau không được phép nói những lời như vậy nữa!

- Vâng, thúc thúc!

A Gia Na tuy rằng đều là cường giả đỉnh phong, nhưng đối với Thánh Diệu Vương cũng vẫn tỏ ra cực kỳ tôn trọng, bèn gật đầu đáp lời.

- Vậy mới đúng chứ, địa vực Thánh Diệu đại lục bao la, thúc thúc cần nhiều địa bàn như vậy cũng không có quá nhiều hữu dụng. Về sau ngươi cũng không cần thiết phải chạy tới chạy lui. Vùng đất nằm phía sau Thánh A Lạp Giáp sơn mạch gắn liền với bảy tám quốc gia nhân loại, thúc thúc đều tặng hết cho ngươi.

Thánh Diệu Vương cười ha hả nói:

- Ngươi ngàn vạn lần đừng từ chối, ngươi nên biết, thúc thúc chỉ có mỗi một mình cháu gái là ngươi!

- Thúc thúc, việc này chúng ta để sau hãy nói.

A Gia Na lúc này mới bắt đầu giới thiệu cùng với Thánh Diệu Vương:

- Thúc thúc, vị này chính là bằng hữu tri kỷ của A Gia Na, Đạm Thai Băng Vân, đến từ Đại Hoang Châu thuộc Cửu Châu.

Đạm Thai Băng Vân lễ phép tháo chiếc khăn che mặt xuống, lộ ra dung mạo tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành của nàng, sau đó đứng dậy dịu dàng thi lễ:

- Vãn bối Đạm Thai Băng Vân bái kiến Thánh Diệu Vương tiền bối!

- Miễn lễ, miễn lễ!

Thánh Diệu Vương cười khòa ái khẽ nâng tay đỡ:

- Nếu là hảo hữu chí giao của A Gia Na, vậy cũng chính là cháu gái của Thánh Diệu ta, không cần phải quá mức khách khí. Không nói dối ngươi, A Gia Na nhà ta, đây vẫn là lần đầu tiên dẫn theo bằng hữu về nhà đó.

- Mông tiền bối triệu kiến, Băng Vân quả thực hết sức cảm kích, vô cùng vinh hạnh!

Đạm Thai Băng Vân lại thi lễ thêm lần nữa, sau đó mới chậm rãi đứng dậy.

- Thúc thúc còn chưa biết, khi ta đi tới Cửu Châu, cuối cùng chịu thất bại ở trong tay Dạ Xoa Vương.

A Gia Na sắc mặt bình tĩnh nói:

- Sau khi ta thi triển Đại Na Di mang theo đám tinh nhuệ dưới trướng rời đi, thương thế phát tác, chật vật chạy trốn. Thứ nhất cũng may là Dạ Xoa Vương Trát Na không có ý đuổi tận giết tuyệt. Thứ hai, cũng may mắn gặp được Băng Vân, là nàng đã cứu ta một mạng.

Thánh Diệu Vương thất kinh, vội vàng nói với Đạm Thai Băng Vân:

- Băng Vân, ta cũng không biết ngươi có ân cứu mạng đối với A Gia Na. Về sau, chỉ cần ngươi có gì sai phái, Thánh Diệu Vương ta tuyệt không có nửa câu từ chối.

- Băng Vân chẳng qua cũng chỉ vô tình gặp được A Gia Na tỷ tỷ, thuận tay giúp đỡ mà thôi, Băng Vân không dám kể công.

Đạm Thai Băng Vân khẽ lắc đầu nói:

- Chẳng qua lần này đến đây, thực sự là có một việc, muốn làm phiền Thánh Diệu Vương tiền bối!

- Ha ha, Băng Vân ngươi cứ việc nói ra, chỉ cần nằm trong phạm vi năng lực của bản vương, tuyệt không từ chối!

Thánh Diệu Vương tươi cười hào phóng nói:

- Ngươi cứu A Gia Na một mạng, cho dù ngươi cần một chai Sinh Mệnh Thần Thủy ta cũng đồng ý.

A Gia Na lại nói:

- Băng Vân, lần này ngươi tới bái phỏng thúc thúc, đến tột cùng là vì việc gì vậy? Vì sao trên đường đi lại không chịu nói với ta?

- Việc này quan hệ trọng đại, phải tới trước mặt Thánh Diệu Vương tiền bối mới có thể nói rõ ràng.

Đạm Thai Băng Vân trịnh trọng nói, sau đó trong mắt hiện lên vẻ kiên định:

- Lần này vãn bối tới đây, không vì cái khác, chỉ vì một thứ, đó chính là Minh Vương Phiên!

Khuôn mặt tươi cười của Thánh Diệu Vương nhất thời cứng ngắc tại chỗ. Trầm ngâm một lúc sau mới lên tiếng:

- Băng Vân, không phải là ngươi hiểu lầm điều gì chứ? Minh Vương Phiên trong truyền thuyết làm sao có thể ở trong tay ta được? Ta chỉ nghe nói qua, kiện bảo bối kia đã sớm thất truyền mấy vạn năm rồi!

- Thực sự là thất truyền mấy vạn năm!

Đạm Thai Băng Vân nhàn nhạt nói:

- Lần cuối cùng Minh Vương Phiên xuất thế chính là nằm trong tay một người tên gọi Ẩn Vương. Ẩn Vương kia, không một ai biết hắn xuất thân từ bộ tộc nào. Quật khởi giống như sao băng, nhưng cũng theo đó mà ngã xuống. Căn cứ theo những điều vãn bối biết, cuối cùng hắn đã chết ở trong tay Dực Thần tộc nhân.

- Chẳng qua đây cũng không phải là cơ sở để vãn bối khẳng định. Trên thực tế, giữa vãn bối cùng Minh Vương Phiên có một mối liên hệ rất lớn, có thể cảm ứng được vị trí Minh Vương Phiên ở chỗ nào. Nếu như vãn bối không tính toán sai mà nói, Minh Vương Phiên trong truyền thuyết, khoảng cách tới chỗ vãn bối vẻn vẹn chỉ có vài dặm mà thôi!

Sắc mặt Thánh Diệu Vương càng ngày càng khó coi, dường như có chút tức giận:

- Băng Vân, ý của ngươi có phải là chất vấn bản vương đang nói dối hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.