Đại Ma Đầu

Chương 1240: Chương 1240: Triệt để chinh phục Nhân Phỉ Địch (hạ)




Không thể không thừa nhận, năng lực khôi phục của cao đẳng Ma tộc thật sự là cường đến trình độ cực kỳ đáng sợ. Mới vừa rồi bị Lôi Động đánh cho không ra dạng gì, mặt mũi bầm dập, lại không bao lâu đã khôi phục bộ dáng kiều diễm khêu gợi kia.

Cái này, đã trực tiếp châm đốt triệt để tà tính của Lôi Động, khóe miệng lộ ra thanh âm hưng phấn mà khoan khoái dễ chịu, đè đầu Thống Khổ Nữ Vương xuống, nặng nề mà . . .

Một lúc sau, tích súc hồi lâu, phún xuất ra. Cảm giác thoải mái đầm đìa loại này, trực tiếp khiến thần hồn Lôi Động chịu trầm luân. Cùng lúc đó. Bên tai hắn, Minh Cơ không ngừng rên rỉ, cuống quít trợ hứng, lại bò tới bên tai hắn, dùng một số thoại ngữ nỉ non nói ra:

- Chủ nhân, ta dạy ngài một loại phương pháp, có thể triệt để chinh phục ma nữ phong tao nhập cốt này, làm cho nàng vĩnh viễn, thân thể cùng linh hồn, đều vĩnh viễn không thể ly khai khỏi ngài, hơn nữa tuyệt đối sẽ không phản bội ngài. Ngài chỉ cần. . .

Đó là một loại phương thức tà ác, giống đực thông qua thời điểm giao cấu, thừa dịp lúc giống cái đạt tới đỉnh phong nhất, tại chỗ sâu nhất trong thần hồn của nàng, in ấn ký linh hồn của mình. Nàng đối với ngươi sùng bái, ỷ lại, thậm chí nguyện ý vì ngươi mà chết.

Chỉ có điều, Lôi Động vẫn lưu lại một chút một tia lý trí, như thế nào cảm thấy loại phương thức này có chút quen tai, giống như đã nghe qua ở đâu rồi. Đúng rồi, Thánh Diệu Vương, tựa hồ Thánh Diệu Vương đã từng dùng loại phương thức này, khống chế Lưu Nguyệt Vương. Chỉ có điều, thời điểm Lôi Động đến thì Lưu Nguyệt Vương đã chết, cũng không biết Lưu Nguyệt Vương thật sự yêu Thánh Diệu Vương, hay là bị dâm tà chi thuật khống chế tâm thần, hay là cả hai?

Nhưng Lôi Động lại không biết, nguồn gốc phần tà thuật của Thánh Diệu Vương kia, vốn chính là Minh Cơ tà ác, bên tai nỉ non xúi giục. Chỉ có điều, thực sự không phải là Minh Cơ trực tiếp được truyền thụ. Mà là lấy được trên người tên Minh Vương Phiên, một đầu ảnh ma ở Thâm Uyên vực. Mà Minh Cơ, tựu là đem loại phương thức này dạy cho ảnh ma.

Đáng tiếc chính là, ảnh ma kia xuất sư không nhanh thân chết trước, đã chết trong tay Dực Thần Tộc. Cuối cùng, Minh Vương Phiên cùng phần tà thuật kia đều rơi vào tay Dực Thần Tộc. Do dự Minh Vương Phiên ở trạng thái hư hao, người Dực Thần Tộc tuy rằng nghe qua đại danh Minh Vương Phiên, nhưng đối với nó cũng không có nhu cầu, chỉ có thể ném vào trong bảo khố. Cho đến khi Đạm Đài Băng Vân, thông qua một tia cảm ứng đặc thù mà sư tôn để lại bên trong Minh Vương Phiên, tìm được trên đầu Dực Thần Tộc, lừa hắn đi ra.

Dực Thần Tộc có bảo vật mà không biết, chỉ cho là Minh Vương Phiên mấy lần xuất hiện, tựa hồ cũng không có uy lực quá lớn, mà không để ý đến công hiệu chính thức của hắn. Chỉ có trong tam giới, một ít người cao cao tại thượng sống được đủ lâu, mới chính thức biết rõ chỗ lợi hại của Minh Vương Phiên.

Lôi Động bình thường có lẽ đối với loại tà thuật này sẽ không cảm thấy hứng thú. Nhưng giờ phút này, Lôi Động thật sự là đang trong trạng thái ý chí lực yếu kém nhất, tuy vừa mới phát tiết một lần trên người Thống Khổ Nữ Vương. Nhưng dưới sự trêu đùa không ngừng của Thống Khổ Nữ Vương, dục hỏa vừa mới tiết ra lại hừng hực thiêu đốt. Nghe được Minh Cơ lải nhải liên miên, dùng cách thức cực kỳ hấp dẫn nói ra phương thức này, dường như rất thú vị, rất thực dụng a, không khỏi chuẩn bị nếm thử một phen.

Huống chi, đối với Thống Khổ Nữ Vương, nhân vật nguy hiểm loại này, nếu như không có phương thức khống chế hữu hiệu, Lôi Động cũng không dám tín nhiệm nàng, phân công nàng giúp mình làm việc. Mang theo đủ loại tạp niệm cùng hào hùng mà bắt đầu, Lôi Động gầm gừ một tiếng, đè Thống Khổ Nữ Vương gợi cảm vũ mị, xinh đẹp mị hoặc mười phần xuống đất, không hề thương hương tiếc ngọc một chút nào, trùng trùng điệp điệp tiến nhập thân thể của nàng.

Chinh phạt trọn vẹn cả buổi, Lôi Động phát tiết trên người nàng cả mấy lần, mỗi một lần đều thoải mái linh hồn, đến từng tánh mạng thừa số. Mà lúc đầu, thời điểm Thống Khổ Nữ Vương Nhân Phỉ Địch đạt tới đỉnh, liền dùng cái chủng phương thức mà Minh Cơ dạy, thần niệm xâm nhập vào sâu trong thần hồn của Thống Khổ Nữ Vương, in dấu tinh thần lạc ấn thuộc về Lôi Động, vĩnh viễn không phai mờ.

Chỉ cần thỉnh thoảng cho nàng lạc ấn một chút, lâu ngày tinh thần lạc ấn kia sẽ thật sự vĩnh viễn tồn tại ở bên trong thần hồn của nàng, đối với Lôi Động chỉ có trung thành, ái mộ, kính dâng.

Thống Khổ Nữ Vương cũng phi thường cao minh, lúc Lôi Động điên cuồng quất roi bên trong, nàng đã dùng hết vô số phương thức nịnh nọt, khiến hắn hưởng thụ thoải mái mà trước nay chưa từng có. Thậm chí, Lôi Động cũng mơ hồ đối với phương diện này càng ngày càng mãnh liệt a.

- Chủ nhân, nên thử xem mùi vị Tiên Ma song phi a!

Minh Cơ lại bắt đầu ở mị hoặc bên tai hắn...

Câu nói ngắn ngủi này của Minh Cơ giống như đốt lên một quả boom trong lồng ngực Lôi Động vậy, mãnh liệt nổ tung lên. Đúng như Minh Cơ nói, Thống Khổ Nữ Vương Nhân Phỉ Địch và Thương Lan Tiên Tử, đều là nhân vật có tính đại biểu cho Tiên Ma hai tộc, hơn nữa phong cách khác lạ, hoàn toàn là hai cực đoan. Chủ ý thức của Lôi Động trong bất tri bất giác liền bị ảnh hưởng bởi bản năng và hooc môn của cổ ma thân này. Huống chi, còn có một Minh Cơ ở một bên hướng dẫn từng bước, khiến mặt tà ác ẩn sâu trong linh hồn Lôi Động dần dần bị lộ ra ngoài.

Những thứ Minh Cơ dạy cho Lôi Động trước kia đều thi triển lần lượt lên người Thống Khổ Nữ Vương, cũng khắc lên ấn ký thuộc về Lôi Động vào sâu trong linh hồn nàng. Tuy rằng loại ấn ký này có vẻ còn chút nông cạn, nếu như thời gian dài không tăng cường thì nó sẽ hoàn toàn biến mất. Nhưng chỉ xem tình huống trước mắt, Thống Khổ Nữ Vương đã sinh ra cảm giác ỷ lại và sùng bái với Lôi Động rồi. Một đôi xinh đẹp gợi cảm, cặp ma nhãn cuồng dã mười phần nhìn Lôi Động thật sâu, phảng phất đã xem hắn là người trọng yếu nhất trong tánh mạng của mình vậy.

Mặc dù loại tà thuật này sinh ra hiệu quả thần kỳ như thế, nhưng tinh thần lạc ấn sẽ không làm thay đổi bản tính của Thống Khổ Nữ Vương. Chỉ thấy sau khi nàng nghe được đề nghị của Minh Cơ, chẳng những không phản cảm, ngược lại còn có chút hào hứng sục sôi, mấp máy bờ môi tràn đầy mị hoặc, đẹp đẽ, êm tai nói:

- Chủ nhân muốn sủng hạnh con chó cái Thương Lan Tiên Tử kia, đó là vinh hạnh của nàng. Nô tài có thể đi mang con chó cái Tiên tộc Thương Lan Tiên Tử kia tới. Nếu như nàng không muốn, nô tài sẽ dùng thống khổ chi tiên quất cho nàng phải làm theo bất cứ chuyện gì mà chủ nhân muốn.

- Vậy ngươi còn không mau mau đi, còn muốn đợi chủ nhân thỉnh ngươi hay sao?

Minh Cơ chống eo, bộ dáng như muốn răn dậy, giống như nàng đã trở thành một nửa chủ nhân của Thống Khổ Nữ Vương vậy.

Thống Khổ Nữ Vương trí nhớ vẫn còn đó, chuyện bị Minh Cơ nhục nhã trước kia vẫn ghi tạc trong lòng, nhưng lúc này lại không thể bỏ qua nàng trước mặt chủ nhân được, vậy nên chỉ đành hung dữ trừng mắt liếc Minh Cơ, phản phất như đang gây hấn với nàng vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.