Hoặc là Minh vương cùng Ma Đế vốn là cùng một người. Khôngđúng, không đúng, Ma Đế tông nhất mạch cũng truyền thừa từthời viễn cổ xuống, mỗi một thời đại Ma Đế do Đế Ma Chủng truyền thừa xuống. Bất quá, cả hai dường như có chút liên quan với nhau. Có lẽ, Ma Đế là nhất mạch của Minh vương, có lẽ là MaĐế tông trong lúc vô tình đã nhận được nguyên thủy linh kiện của Hỗn Độn Phệ Hồn tháp, lúc sau Ma Đế đời trước lấy được Hỗn Độn bổn nguyên đem Hỗn Độn Phệ Hồn tháp triệt để luyện chế mà thành.
Tóm lại, bởi vì chính mình thai nghén Nguyên Anh mà bên trong Hỗn Độn Phệ Hồn tháp càng rung động mãnh liệt, trong lúc mơ hồ tản ra một cỗ cảm giác khao khát như thằng nghiện thèm cần sa., dường như ngay cả nguyên anh cũng môốn bay đi. Đủ loại dấu hiệu cùng với mối quan hệ mơ hồ khiến Lôi Động có sáu bảy thành nắm chắc thể xác định Hỗn Độn Phệ Hồn tháp cùng kiện bán thành phẩm tuyệt thế bảo bối của Minh vương hẳn là cùng một cái.
Đã có suy đoán như thế, Lôi Động liền cân nhắc một chút, lông mày hắn có chút nhíu lại.
Tà Phượng một mực bị Lôi Động ôm vào lòng kì thật nửa ngày trước đã dựa vào huyết mạch cường hãn khôi phục một ít khítức. Chỉ có điều ngay cả chính nàng cũng không biết chính mình xuất phát từ cái tâm tư gì mà vẫn muốn nằm trong ngực của LôiĐộng. Nàng càng không biết vì cái gì bị Lôi Động ôm như vậy thình lình sẽ sinh ra một loại cảm giác thư thích kỳ diệu rất an toàn, ngửi khí tức nam tử trên người hắn khiến Tà Phượng có vẻ như mình bồng bềnh như đang say rượu.
Nữ hài tử trong các tình huống đặc biệt thì các loại phản ứng sẽđặc biệt trở nên trì độn, nhưng ở một số phuwogn diện lại vô cùng nhạy cảm. Lôi Động chỉ cau mày Tà Phượng liền cảm giác ra chút chỗ không đúng. Rất rõ ràng, Lôi Động tựa hồ có chút bímật muốn nói với khôi lỗi màu bạc ở Minh vương điện, nhưng vìngại nàng nên không thể nói mà nuốt ngược trở lại.
Trong lòng nàng tự nhiên sinh ra một cỗ nộ khí, dựa vào một ít khí tức đã khôi phục, Tà Phượng từ trong ngực Lôi Động đứng dậy, sắc mặt không biết là bởi vì bị thương hoặc là cái gì khác màtrở nên tái nhợt không còn chút máu. Nàng vuốt ngực, nỗ lực phiêu phù trên không trung, trong ánh mắt suy yếu lộ ra một cỗ quật cường:
- Ta đột nhiên nghĩ đến còn có một ít chuyện muốn làm. Huyền Xà. Đừng nằm ở giữa không trung giả chết, ngươi như vậy cũng không lừa được ai. Chúng ta đi chỗ khác tránh cản đường cản lối người ta.
Lời tuy nói xong, nhng đối mắt của nàng lại trông mong nhìn vềphía Lôi Động.
Lôi Động có kinh nghiệm như thế nào chứ? Sao mà không nhận ra oán khí của Tà Phượng từ đâu mà tới. Hắn không khỏi nhíu lông mày lại, hắn không ngờ rằng Tà Phượng lại nảy sinh tình cảm với chính mình. Nói thật, Lôi Động lúc trước cứu Tà Phượng túy chính là thói quen thực hiện lời hứa, dù là trước đó song phương là ở trạng thái đối địch đánh sống đánh chết. Đương nhiên, vì thực hiện cái này lời hứa, Lôi Động cũng bỏ một cái giálớn, ngay cả Quỷ vương a Sửu đều vì mình ở lại cản đường màchết.
Nói thật, Lôi Động trong năm tháng chìm vào hôn mê, tuy miệng không thể nói, thần hồn suy yếu mà hỗn loạn. Nhưng vẫn có thể cảm giác tin tức ở bên ngoài. Tỷ như Tà Phượng trong những năm kia không oán không hối trả giá đem các loại đồ vật quý giára, còn vơ vét thiên tài địa bảo, không sợ người khác đánh giámà tự minh đả thông kinh mạch, ôn nhuận Nguyên Anh cho hắn. Một tháng ít nhất một lần, đến nay chưa bao giờ gián đoạn.
Phải nói trong lòng không có nửa điểm cảm động thì thuần túy chính là lừa mình dối người.
Nhưng mà Hỗn Độn Phệ Hồn tháp là một trong những bí mật lớn nhất của Lôi Động. Dưới đời này cũng chỉ có mấy nữ tử đồng sinh cộng tử của hắn mới biết. Bởi vì Lôi Động thập phần tỏ tường, Hỗn Độn Phệ Hồn tháp trên người mình một khi truyền ra ngoài thì ngay cả tính mạng cũng tuyệt đối khó bảo toàn, chỉ sợ những người liên quan cũng khó tránh. Nguyên bản vật này của mính đã là bảo bối nghịch thiên, hiên nay lại có quan hệ với Minh Vương thì thật sự là quan hệ trọng đại.
Đã như vậy, Lôi Động lại càng phải cẩn thạn. Nhưng hắn cũng thập phần tỏ tường, lần này một khi tùy ý để Tà Phượng ly khai thì quan hệ của hai ngươi khó khăn lắm mới tạo dượng sẽ vị một vết rách. Mà Lôi Động cũng không muốn dễ dàng buông tha quan hệ tốt đẹp cùng Tà Phượng.
Đích xác, Lôi Động coi trọng thực lực của bản thân Tà Phượng cùng với thế lực to lớn sau lưng nàng. Phải nói hắn bợ đít nịnh bợ cũng tốt, thấy người sang bắt quàng làm họ cũng thế. LôiĐộng cũng sẽ không xúc động, bởi vì muốn sống sót trong thếgiới tàn khốc này, hơn nữa còn phải sống tốt thì chỉ dựa vào chính mình vĩnh viễn cũng sẽ không đủ. Ngươi nhìn xem Minh vương có thực lực mạnh như thế nào? Là một tồn tại có thể địch nổi Tam Giới Chí Tôn, đến nay đã trên triệu năm không thấy bóng dáng, tin tức không rõ lành ít dữ nhiều.
Ma Đế đời trước cũng cường đại ra sao? Bị buộc bất đắc dĩ sắp chết phản kích làm cho Tam Giới Chí Tôn trọng thương một chút, lưu lại đầy đủ kí ức khắc sâu mà thống khổ. Nhưng hắn Lôi Động lại có cái gì? Nguyên Anh sơ kỳ...Không... Vừa mới tấn cấp trung giai mà thôi. Loại thực lực này sao có thể tung hoành ở thời đại này, có tôn nghiêm mà sốn gsots.
Đủ loại dấu hiệu, đủ loại manh mối nhắc nhở cho thấy hắn vàMinh vương cùng với Ma Đế có liên quan rất sâu. Trong lúc mơ hồ, hắn có một loại cảm giác là đời này của mình nếu không sớm vẫn lạc, có thể thuận lợn phát triển thì sớm muộn cũng có một nagfy dẫm chân vào vết xe đổ của Minh vương hoặc là Ma Đế, trở thành địch nhân của Chí Tôn Tam Giới.
Liên quan đến quá sâu, trong khi tu vi hiện tại quá yế, không cách nào chạm đến lực chú ý của cao tầng. Nhưng trừ phi mình từ nay về sau tự phế mà không tu luyện, bị Tam Giới Chí Tôn phát hiện đó là chuyện sớm hay muộn. Không đề cập tới sinh tửchưa biết, lại giống Minh vương lành ít dữ nhiều nói riêng Ma Đế, hắn và Chí Tôn Tam Giới chiến một trận, dùng tánh mạng tạo nên một giáo huấn vô cùng sâu sắc.
Thử nghĩ mà xem, Chí Tôn Tam Giới một khi biết được truyền nhân Ma Đế xuất hiệntại thế giới này thì phản ứng đầu tiên củađám người đó là gì? Cho dù là dùng đầu ngón chân đoán cũng biết. Nếu như đổi lại là chính Lôi Động thì khẳng định cũng tiên hạ thủ vi cường, miễn cho cho mình thái nghén ra một đối thủ vô cùng cường đại, mọi tai họa có tính chất uy hiếp mười phần thìgiết nhầm không có buông tha, đó là thủ đoạn phòng hộ tối thiểu nhất.
Trong đầu hồi tưởng đến những hành động của Tà Phượng LôiĐộng nói chung cũng có thể phỏng đoán ra phương thức xử sựcùng tính cách của Tà Phượng. Lôi Động cắn răng một cái, ngược lại quyết định đánh cuộc một lần, sắc mặt thành khẩn vô cùng nói với nàng:
- Tà Phượng tiền bối đã hiểu lầm, chỉ có chút bí mật, không phải chỉ liên quan đến tính mạng của ta, mà ngay cả người nhà của vãn bối cũng cịu liên quan mà không an toàn. Vãn bối lo lắng TàPhượng tiền bối, chỉ có điều...