Đại Ma Nữ Hảo Đào Hoa

Chương 2: Chương 2: Người Lạ Dường Như Đã Từng Quen




Cửu Dạ Vương một đường kéo nam nhân vào cung Tử Dạ, vốn từ nhỏ nàng đã có tính cách cô lập, âm trầm khép kín. Thế nên cả một cung điện rộng lớn chẳng có mấy người hầu kẻ hạ. Ngoài Tiểu Phúc là nô bộc có khả năng suy nghĩ ngang bằng một đứa trẻ sáu tuổi, cũng là thuộc hạ thân tín nhất, nàng hầu như chưa bao giờ tin tưởng bất cứ ai, ngoài chính bản thân mình.

Mà để một nữ nhân như nàng ngồi vững trên vương vị của một nơi lạnh lẽo tàn khốc như Ma Đô. Tất phải có ít nhiều bản lĩnh có thể làm người khác kính sợ, thần phục.

Phụ thân quá cố của nàng chính là Bát Dạ Vương - Dạ Tử Tịch. Người cai quản thứ tám của Ma Đô, tương truyền, mỗi đời Dạ Vương trấn giữ Ma Đô đều tồn tại trong khoảng ba nghìn năm, triều đại trước của Bát Dạ Vương trấn giữ được ba nghìn tám trăm hai mươi tám năm, mà Cửu Dạ Vương nàng cũng đã trấn giữ nơi này yên ổn được chín trăm chín mươi chín năm rồi.

Ma Đô chính xác vốn dĩ là kinh đô của Ma Tộc, vốn khoảng chục ngàn năm trước đây còn rất sầm uất, về sau cũng bởi tranh đoạt quyền lực mà chém chém giết giết, hóa thành khốc quỷ, bị đày ra Man Hoang, Địa Ngục nhiều vô số kể. Bây giờ huyết mạch Ma Tộc tôn quí ngoài nàng ra, chỉ còn một nhóm nhỏ quân tướng trấn giữ ở một số nơi quan trọng. Trong kinh thành, bây giờ chỉ tản mác vài trăm dân chúng ma tộc có dòng máu thấp kém tồn tại.

Lại nói Ma Đô quân sĩ ít như vậy, chỉ lay lắt còn khoảng một ngàn người, vì sao vẫn còn ung dung tồn tại?

Một phần bởi vì nàng thực lực cũng không tồi, dòng máu ma tộc vốn vô cùng mạnh mẽ. Một mình cũng có thể đánh bại ba ngàn thiên binh thiên tướng. Chưa kể còn có quyền năng sai sử tẩu thi. Điều này khiến cho kẻ có dã tâm cũng phải bất lực e sợ.

Cái thứ hai, đại ca của nàng lại là một thư sinh mọt sách, không ham hố vương vị. Một lòng tôn thờ chính nghĩa, nhân quả, từng có thời gian đi theo một đạo nhân ẩn sĩ. Đột nhiên một ngày giác ngộ đắc đạo thành thần, tuy nhiên vì xuất thân đặc biệt, Ngọc Đế cũng đặc biệt ban tặng (hay đúng ra là dâng tặng) cho y một chức quan vô cùng quan trọng của tam giới, vừa được gần quê hương, vừa tự do làm vương một cõi.

Đó chính là: Diêm La Vương, Dạ Tử Hiên.

Còn điều thứ ba quan trọng nhất, chính là ngoại tộc của nàng. Mẫu hậu thân sinh của hai huynh muội nàng - Tình Mộng Điệp, hiện tại là nữ vương của Yêu Tộc. Khác với Ma Tộc đơn lẻ ít ỏi, dân chúng Yêu Tộc lại đông đúc sum vầy. Yêu Thành phồn hoa giàu có, tiềm lực mạnh mẽ, phần nào cũng là chỗ dựa vững chắc nhất chống lưng cho Dạ Tử Cẩm.

Tương lai nàng vừa là quân vương của Ma Tộc, lại là hoàng thái nữ thừa kế Yêu Tộc. Lực lượng lớn như vậy, liệu có kẻ ngu đần nào muốn xông vào chiếm đoạt Ma Đô?

.

.

.

Cung Tử Dạ rộng lớn, Dạ Tử Cẩm suy nghĩ gấp rút, huýt sáo ra hiệu cho hai tẩu thi đại hán làm việc trong nhà bếp đi ra, khiêng cái người gần như hóa thành xác mang vào trong một gian phòng nhỏ cách gian chính tẩm điện của nàng một cái sân.

Sau đó nàng chạy nhanh đến thư phòng, lục tung hòm thuốc thần, cầm theo vài vị trị thương bổ máu cực thượng hạng đem đến, một vốc uy nam nhân nuốt hết... số thuốc nước còn lại trực tiếp đổ lên miệng vết thương của y, nam nhân co rúm cả người, trên trán đổ tầng tầng mồ hôi, dùng chút khí lực sắp tàn khẽ gầm lên vì đau đớn.

Chờ khi vết thương ngừng chảy máu, nhanh chóng khép miệng lại. Dạ Tử Cẩm

dùng khăn ướt thành thục lau máu khô trên người y, trong lúc cởi bố giáp cho y, mới chợt giật mình.

Nàng... từ lúc nào biết làm những chuyện như thế này?

Lại còn cảm giác được loại phản xạ như đã từng làm qua rất nhiều lần.

Dạ Tử Cẩm kinh ngạc trong lòng, bàn tay cầm khăn chà lau có hơi chút dùng lực, nàng cảm giác khi lau sạch máu của người bên dưới, liền sẽ nhớ ra việc gì đó, càng lúc càng mơ hồ ẩn hiện.

Đến khi giọt nước đỏ au cuối cùng nhỏ xuống thau đồng, Dạ Tử Cẩm kinh diễm nhìn người trước mắt.

Đó là một nam tử còn trẻ tuổi, khoảng hai mươi bốn, hai mươi lăm. Mặt mũi anh tuấn nghiêm nghị, da dẻ trắng nhợt vì mất máu, cặp lông mày sắc sảo của y khẽ nhíu, môi mỏng mím chặt nhẫn nhịn cơn đau từ vết thương. Dạ Tử Cẩm nhìn đến ngây ngẩn, không chỉ bởi vì người này trông rất thu hút, mà nàng còn có một loại cảm giác giống như đã từng gặp gương mặt này ở đâu đó trước kia...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.