Lực lượng của Ngũ hành giáp thi dần dần tản đi trong tu luyện trường. Bên ngoài, bốn người Ôn Mạn Cát Nhĩ Bá Đặc rốt cuộc có thể cảm nhận được trước mặt có người tồn tại, sau khi lực lượng linh hồn Hàn Thạc quấn xung quanh biến mất, họ cùng tiến vào tu luyện trường.
Mấy người Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ngũ hành giáp thi cùng nhau chúc mừng Tiểu Khô Lâu. Ôn Mạn mắt thấy Tiểu Khô Lâu đã khôi phục lại cũng yên lòng, đứng một bên im lặng nhìn hắn.
Hàn Thạc như mở cờ trong lòng, thành tựu của Tiểu Khô Lâu làm hắn rất là tự hào, hắn tin tưởng chỉ cần cho Hàn Hạo thêm một khoảng thời gian, thành tựu của gã không chỉ có bấy nhiêu đó, lực lượng của hắn trong tương lai càng làm người khác thêm mong chờ.
Bên ngoài tu luyện trường, bản thể Hàn Thạc chậm rãi đứng dậy, thu lại tất cả trận pháp mà Vạn Ma đỉnh cung cấp.
Đang định trở về cung điện trong lòng đất để hỏi tình hình Tiểu Khô Lâu, đột nhiên tâm niệm máy động, ánh mắt Hàn Thạc xuyên qua tầng tầng sương mù của Ma Ẩn cốc, hướng tới sâu trong dãy núi nhấp nhô liên miên ngoài cốc.
Ở sâu trong dãy núi có một chỗ năng lượng lôi điện rõ ràng nồng nặc hơn rất nhiều so với khu vực khác. Cách xa như thế người bình thường tự nhiên có lẽ không phát hiện ra điều khác thường. Thần thức của Hàn Thạc vừa mới tập trung cho tu luyện trường, khi thu hồi thần thức lại hắn rõ ràng cảm nhận được một số biến hóa trong Ma Ẩn cốc.
Ma Ẩn cốc có năng lượng thiên địa hội tụ lại xung quanh, cho nên lực lượng nguyên tố tại lân cận cốc thông thường đều lưu động, từ bốn phương tám hướng hội tụ về hướng Ma Ẩn cốc. Song thần thức của Hàn Thạc tìm được một nơi bên trong dãy núi Lôi điện nguyên tố chẳng những không chịu ảnh hưởng bởi lực lượng của Ma Ẩn cốc, ngược lại còn đậm đặc hơn rất nhiều so với địa phương khác.
Rất hiển nhiên, điều này khá khác thường.
Tâm thần vừa động, một luồng thần thức của hắn phiêu dật đi ra ngoài, lặng lẽ tiến về khu vực kia.
Thần thức đi tới nơi ấy, Hàn Thạc rõ ràng cảm nhận được có một sinh mạng cường đại đang ẩn nấp ở nơi ấy, cỗ khí tức ấy hắn cũng rất quen thuộc – chính là Tát Lạp Tư.
Hừ lạnh một tiếng, bản thể Hàn Thạc chợt lóe lên rồi biến mất, xuyên qua tầng tầng sương mù của Ma Ẩn cốc lặng lẽ bay về phía đó. Những dãy núi xung quanh Ma Ẩn cốc hắn rõ như lòng bàn tay, cũng hoặc nhiều hoặc ít bố trí một số thủ đoạn. Muốn đi đến bất cứ một nơi nào trên địa bàn của mình, hắn cũng có thể di chuyển tới mà thần không biết quỷ không hay.
- Tát Lạp Tư à Tát Lạp Tư. Ngươi vậy mà còn dám chõ mũi vào địa bàn của ta. Hôm nay ta muốn ngươi có đến mà không có về! - Hàn Thạc thầm cười lạnh. Lần trước tại Vùng biển mê mang, tham dự chặn giết hắn còn có kẻ thù cũ Tát Lạp Tư này. Hiện tại liên minh Liệp thần giả có liên lạc với gã, nếu như trước đại chiến có thể giết chết Tát Lạp Tư thì đối với Vùng đất hỗn loạn quả là một tin vui.
Hiện giờ Tát Lạp Tư một lần nữa xuất hiện tại nơi này, nhất định là muốn xem xét tình hình trong Ma Ẩn cốc trước rồi đối phó. Nếu đã bị Hàn Thạc vô tình phát hiện ra trước, hắn tất nhiên sẽ không cho phép kẻ địch này còn sống rời khỏi nơi đây.
Tát Lạp Tư đang ẩn thân ở một khu vực bí mật gần đó. Hắn triển khai thần hồn dè dặt quan sát khu vực xung quanh Ma Ẩn cốc. Hắn hiểu rằng Ma ẩn cốc che giấu đủ thứ nguy hiểm, cũng biết Hàn Thạc lúc này hẳn là đang ở bên trong Ma Ẩn cốc cho nên vô cùng cẩn thận.
Thần hồn trôi giạt bập bềnh. Đột nhiên Tát Lạp Tư cảm giác hình như có một cơn gió lạnh thổi về phía thần hồn. Trong lòng hoảng hốt, hắn lập tức cảm giác được nguy cơ mãnh liệt, theo bản năng muốn thu thần hồn lại.
Một đợt lực lượng chấn động linh hồn ập tới. Chỉ trong chốc lát, thần hồn của Tát Lạp Tư như bị hàn mang xuyên qua. Lực lượng lạnh như băng như muốn phong bế thần hồn của hắn lại.
Thần hồn của Tát Lạp Tư thoáng thụ thương nhẹ, tâm hoảng ý loạn, hắn bất chấp tất cả thu hồi thần hồn vào thần thể, quát khẽ:
- Là kẻ nào?
“Hắc hắc...” Tiếng cười lạnh từ xa vang tới gần, mang theo hàn ý lạnh như băng, làm cho người ta sợ hãi mà không thể giải thích.
Tát Lạp Tư biến sắc, thấp giọng nói:
- Quả nhiên là ngươi!
Bất ngờ là lần này Tát Lạp Tư cũng không vội vã tránh lui, mà chỉ đứng yên tại chỗ, giống như đang chờ Hàn Thạc đến.
- Không ngờ ngươi còn dám tới Ma Ẩn cốc!
Tiếng cười lạnh càng ngày càng gần, ngọn gió nhẹ mà lạnh lẽo tới trước một bước, bóng dáng âm u của Hàn Thạc đột nhiên đáp xuống trước mặt Tát Lạp Tư, cười khẩy nói:
- Tát Lạp Tư, ngươi tưởng rằng lần thảm bại trước là bởi vì ta lợi dụng chiếm tiện nghi sau khi ngươi và Áo Tác Ai giao chiến hả?
Ngoài miệng thì trêu chọc Tát Lạp Tư, còn bên trong cơ thể thì từng con ma đầu giống như những xúc giác toả ra bên ngoài, chặn chết con đường lui của Tát Lạp Tư lại. Hắn mặc dù không biết tại sao gã này không lập tức chạy trốn, thế nhưng đã có cơ hội để giữ gã lại, Hàn Thạc tự nhiên sẽ không khách khí.
Sau một hồi nói chuyện, từng con ma đầu từ trong cơ thể Hàn Thạc bay vụt ra tràn ngập bốn phương tám hướng quanh Tát Lạp Tư. Bất luận thế nào những con ma đầu này cũng đều không phải là đối thủ của Tát Lạp Tư, hơn nữa gã còn tu luyện Lôi điện lực lượng, trời sinh có tính khắc chế đối với loại hình thái sinh mạng giống như ma đầu này.
Hàn Thạc rõ ràng biết điểm này nhưng vẫn phóng ma đầu ra, đương nhiên cùng không phải muốn thông qua bọn chúng để ngăn cản đối phương, hắn chỉ lợi dụng ma đầu để làm thay đổi không gian, khiến cho Tát Lạp Tư không thể dùng không gian quyển trục nào đó chạy trốn. Có Hàn Thạc ở nơi này, Lôi điện lực lượng của Tát Lạp Tư tuyệt đối không rảnh để đối phó với ma đầu xung quanh hắn.
- Ta biết không phải là may mắn, cho dù là lần đó cùng động thủ với Áo Tác Ai, thì khi chính thức chiến đấu ta cũng không phải là đối thủ của ngươi!
Khuôn mặt của hắn ngưng trọng nói:
- Tại thời điểm ở Vùng biển mê mang, ta càng chắc chắc rằng mình tuyệt đối không phải là đối thủ của ngươi!
Hắn nói như thế ngược lại khiến Hàn Thạc có phần ngạc nhiên, hắn kì quái đánh giá Tát Lạp Tư:
- Vậy mà ngươi còn dám đơn độc đến đây?
Hàn Thạc nhếch mép cười, mỉa mai:
- Chẳng lẽ ngươi thật sự đến để chịu chết?
- Bố Lai Ân, ta đặc biệt tới đây vì không muốn làm kẻ địch của ngươi! - Tát Lạp Tư nghiêm sắc mặt trả lời.
- Hả? Hàn Thạc thấy hứng thú, dù sao xung quanh Tát Lạp Tư đã bị lực lượng của ma đầu ảnh hưởng, gã khó có khả năng dễ dàng rời đi.
- Ta phá hủy đỉnh Thiên Thần của ngươi, thay thế vị trí của ngươi tại Thâm cốc, ngươi lại nói không muốn đối địch với ta?
Hàn Thạc không nhịn được cười, lắc đầu vẻ không dám tin:
- Điều này thật là thú vị, nói vậy ngươi lần này tới đây là vì cái gì?
- Hợp tác!
Tát Lạp Tư trầm giọng nói, suy nghĩ một chút, giống như sợ Hàn Thạc không tin liền giải thích:
- Dù sao thì ta cũng không phải là Liệp thần giả, không có khả năng thực sự thổ lộ tâm tình với bọn chúng. Mặt khác bọn thống lĩnh Liệp thần giả này không đáng tin, ta không có cách nào tin tưởng bọn hắn. Hai người Thái Nhĩ, La Cách ta hoàn toàn hiểu rõ, chúng không lúc nào là không tính kế người khác, ta nếu tìm người hợp tác chắc chắn sẽ không tìm bọn hắn.
- Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai thì sao? Hai người này có danh tiếng tại Vùng đất hỗn loạn, tại sao không tìm bọn họ? - Hàn Thạc ngạc nhiên hỏi.
- Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai ta đều đã giao thủ, bọn hắn ngay cả ta mà còn không thể chiến thắng, ta sao lại yên tâm với bọn chúng được?
Tát Lạp Tư vẻ mặt xem thường, khẽ nói:
- Tát Lạp Tư ta tại Vùng đất hỗn loạn đặt chân nhiều năm, ta có nguyên tắc làm việc của chính mình, đối với kẻ không thể chiến thắng được mình, ta sẽ không để vào mắt!
Lời vừa nói ra, Hàn Thạc càng cảm thấy thú vị, cười híp cả mắt nói:
- Tốt lắm, ngươi nói ngươi tìm ta hợp tác cái gì? Ngươi có thể cho ta cái gì, ta có thể cho ngươi cái gì?
- Ta có thể cho ngươi biết tất cả tin tức của liên minh Liệp thần giả, ta có thể dẫn Liệp thần giả tiến vào bẫy rập mà ngươi đã mai phục, bởi vì bọn chúng không quen thuộc gì với Vùng đất hỗn loạn, ở nơi này thì chúng tất nhiên sẽ nghe lời của ta rồi! - Tát Lạp Tư giống như đã sớm có kế hoạch, không chút do dự nói ra giá trị của hắn cho Hàn Thạc.
Dùng một chút, Tát Lạp Tư hít sâu một hơi, nhìn Hàn Thạc nói:
- Ta muốn trở lại Vùng đất hỗn loạn. Sau khi trận chiến này kết thúc, Vùng đất hỗn loạn này khẳng định có người chết, có lẽ là Thái Nhĩ, La Cách, cũng có thể là Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai, hoặc là toàn bộ bọn chúng đều chết. Ta chỉ muốn ngươi đến lúc đó giúp ta một tay, thừa nhận vị trí của ta là được.
- Chỉ đơn giản như vậy sao? - Hàn Thạc hỏi.
- Chỉ đơn giản vậy thôi! - Tát Lạp Tư khẳng định.
- Ta làm sao có thể tin ngươi? - Hàn Thạc trầm ngâm một chút, mặt âm trầm hỏi Tát Lạp Tư.
Nếu như Tát Lạp Tư thật sự nguyện ý giúp hắn, lần chiến đầu cùng liên minh Liệp thần giả này sẽ càng nắm chắc, nói không chừng cả bố cục của Vùng đất hỗn loạn và hắn sẽ có thể thay đổi mới lại. Nhưng mà hắn cùng với Tát Lạp Tư trước đây có quan hệ đối địch, hắn không biết những lời này của gã có phải thật sự hay không, có thể tại thời điểm quan trọng đâm mình một dao hay không. Việc này quá mức quan trọng, một sơ sẩy nho nhỏ có thể thay đổi cả một cuộc chiến, cho nên Hàn Thạc không dám lơ là.
- Ta cũng không biết, nhưng chỉ cần ngươi đáp ứng hợp tác cùng ta, ta có thể lập tức cho ngươi hay mấy tin tức trọng yếu. Nó có lẽ sẽ giúp ngươi hiểu rõ thêm tình thế, thậm chí có thể giúp ngươi chiếm trước một số lợi thế! - Tát Lạp Tư có chút bối rối, xem ra cũng không tìm được biện pháp có thể chứng minh thành ý của mình, dù sao thì hắn cùng Hàn Thạc đích thật là kẻ thù.
Do dự một chút, Hàn Thạc gật đầu, nói:
- Được, ta và ngươi hợp tác, ngươi có tin tức gì thì nói ta nghe xem.
Tát Lạp Tư không biết có phải thật sự rất tin tưởng Hàn Thạc hay không, mà không sợ hắn lật lọng, trầm giọng nói luôn:
- Đạt Cách Mã biết trong tay Hàn Hạo có mảnh vỡ thần cách, đang không tiếc hết thảy chuẩn bị đối phó Hàn Hạo. Hắn đã mang tất cả cao thủ ở Tử Vong thần vực tới đây, âm thầm tính toán rất lâu, hiện giờ đã bắt đầu hành động.
- Mặt khác, ta phát hiện Thái Nhĩ cùng Đạt Tạp ở Hủy Diệt thần vực có thể có liên lạc nào đấy. Năm đó Thái Nhĩ với hành động của Liệp thần giả rất rõ ràng, hiện giờ Đạt Tạp tựa hồ cũng có ý đồ, mọi việc tại cửa ngõ của Vùng đất hỗn loạn hắn cũng biết rõ ràng, nếu như không có tay trong tại Vùng đất hỗn loạn, hắn cũng không thể biết rõ như vậy.
- Ta sở dĩ cho rằng Thái Nhĩ và Đạt Tạp có liên quan là có căn cứ của mình, nhưng mà hiện tại ta vẫn chưa chắc chắn, tạm thời không thể nói cho ngươi, chỉ cần trong lòng ngươi có tính toán là được, cũng có thể âm thầm điều tra một chút, à, tướng mạo của hai người đó khá giống nhau, ngươi không thấy như vậy à?
Hàn Thạc kinh hãi, hồi tưởng một chút, thật đúng là có cảm giác Đạt Tạp và Thái Nhĩ vẻ mặt mơ hồ có nét tương tự, hai người đều tu luyện Hủy Diệt lực lượng. Trầm mặc một chút, hắn nói:
- Chúng ta có thể từ từ nói chuyện…
Tát Lạp Tư vui vẻ, hắn biết Hàn Thạc vừa nói như thế là đã tin tưởng thành ý của hắn. Hai người bố trí kết giới dày đặc ở xung quanh, thì thầm bí mật thương nghị một hồi, sau đó Tát Lạp Tư mới cảm thấy mỹ mãn len lén rời đi.