Chương 234:Chúng cường
Độc nhãn cự nhân có thân hình cực lớn, khí lực mạnh mẽ. Trên đường đi, bước chân thình thịch làm đất rung núi chuyển, cổ thụ gãy lìa, bách thú tránh lui.
Cho dù trong U Ám sâm lâm nguy cơ tứ phía, siêu giai ma thú thường xuyên qua lại, đối với sinh vật cường đại như độc nhãn cự nhân vẫn có rất ít sinh vật nguyện ý trêu chọc hắn. Dại dột gì mà để một đại gia hỏa như hắn bạo nộ, không phải là một chuyện thoải mái gì.
Hàn Thạc cùng Cát Nhĩ Bá Đặc men theo dấu tích mà độc nhãn cự nhân lưu lại, không hao phí bao nhiêu thời gian đã đuổi kịp hắn. Vì phòng ngừa khiến cho hắn chú ý, Hàn Thạc cưỡi trên lưng tiểu dâm long, cố gắng giữ khoảng cách thích hợp.
Đi theo phía sau độc nhãn cự nhân quả là mệt mỏi. Dọc đường Hàn Thạc cẩn thận lưu ý chung quanh, không ngờ lại phát hiện có mấy luồng khí tức cường đại, tựa hồ đối với động tĩnh của độc nhãn cự nhân rất có hứng thú.
Bất quá mấy luồng khí tức này tương tự cũng cố gắng tránh độc nhãn cự nhân, ẩn náu chốn xa xa không muốn tới gần hắn. Chỉ theo dấu tích mà độc nhãn cự nhân lưu lại bám theo, dường như có cùng tâm tư với Hàn Thạc.
Ngay khi Hàn Thạc vừa cảm thấy mấy luồng khí tức cường đại này, lập tức bảo Cát Nhĩ Bá Đặc hóa thành hình người. Sau đó dùng Ma Động Cửu Thiên thuật cùng kéo hắn bay lên, để tránh thể tích khổng lồ của Hắc Long chọc tới sự chú ý của đám sinh vật cường đại này, rồi trở thành mồi săn của bọn chúng.
Ba con Âm Ma luôn được bố trí chung quanh, thời khắc chú ý tới nguy hiểm có thể tùy thời ụp xuống. U Ám sâm lâm nguy cơ trùng trùng khiến Hàn Thạc không thể không thận trọng.
Thân hình độc nhãn cự nhân cao ngất, mỗi một bước đều vượt qua khoảng cách năm sáu mét. Trải qua một đoạn thời gian đi đường ồn ào, rốt cục đã tiến vào trong một tiểu sơn cốc.
Bên trong cốc là một cảnh đẹp mê người. Thác nước tuôn từ trên cao xuống, cây cối xanh um, hồ nước nhỏ trong vắt, những loài hoa kỳ lạ tươi đẹp, một số quái thạch đủ mọi màu sắc, chìm dưới đáy sông trong suốt. Dưới ánh sáng mặt trời chiếu vào, đám quái thạch này lóe ra quang ảnh nhu hòa, khiến cho dòng sông nhỏ ánh lên một khoảng lân quang bát ngát, lại có một số chú cá nhiều màu càng làm tôn lên vẻ tuyệt mỹ .
Rất kỳ lạ là độc nhãn cự nhân vừa tới sơn cốc, nhịp bước vẫn lỗ mãng đột ngột biến thành cẩn thận. Mỗi một bước đặt chân đều rất nhẹ nhàng, tựa hồ sợ phá tan cảnh yên tĩnh trong sơn cốc, kinh động tới sinh vật cường đại nào đó.
Hàn Thạc vẫn giữ một khoảng cách, ẩn giấu thân hình trên một cái rãnh dốc núi, ánh mắt ngưng tụ phía dưới sơn cốc, chú ý tới từng động tác của độc nhãn cự nhân.
Trong lúc tiến vào, độc nhãn cự nhân đưa tay rút cái xẻng sắt cực lớn trên lưng xuống, bước thẳng tới hồ nước nhỏ nơi thác đổ xuống.
Ngoài dự liệu của Hàn Thạc, cái hồ nhỏ kia rất sâu. Thân hình độc nhãn cự nhân cao hơn mười mét chìm xuống giữa hồ, nước hồ không ngờ lại ngập ngang vai hắn.
Vô luận độc nhãn cự nhân có cẩn thận như thế nào, hắn vừa xuống hồ, cũng làm cho những gợn nước dập dờn kịch liệt. Những chú cá đủ mọi màu sắc kinh hãi tản ra tứ phía, nước hồ trong suốt quanh hắn, từ từ trở nên vẩn đục, rõ ràng đã bị những bước chân di động của hắn ảnh hưởng.
Độc nhãn cự nhân huy động hai tay dùng xẻng sắt làm việc, nước hồ chảy càng thêm xao động. Cái hồ trong veo càng lúc càng thêm vẩn đục, từng tảng đá thật lớn bị hắn dùng xẻng sắt hất lên bờ hồ.
Cự nhân chỉ liếc qua những tảng đá được đào lên này là nhận ra được luôn chúng hữu dụng hay vô dụng. Tảng đá hữu dụng bị hắn dùng xẻng xúc lên bờ liền lập tức thu hồi, sau đó mới tiếp tục làm việc.
Những tảng đá mà độc nhãn cự nhân đào lên này, phía trên đều dính một ít phù sa lầy lội. Hàn Thạc cũng không thể rõ đều là hòn đá gì đó. Nhưng là nếu đã được cự nhân nhìn trúng, khiến cho hắn không quản đường xa xa xôi lén lén lút lút đến đào móc, hẳn sẽ không phải là thứ có thể dễ dàng có được.
Đột nhiên, vài luồng khí tức cường đại từ những địa phương bất đồng quá bộ tới phụ cận sơn cốc, đều tập trung chú ý lên người hắn, tựa hồ đang đợi cái gì đó.
Trong nháy mắt, hô hấp Hàn Thạc đang bình thường chuyển thành chậm. Hắn bắt đầu cố gắng giấu kín động tĩnh của mình, tránh bị người phát hiện tung tích, dẫn tới một số phiền toái không cần thiết.
Cát Nhĩ Bá Đặc thân là siêu giai ma thú, cũng có phương pháp tiềm ẩn tung tích thần kỳ. Theo ánh mắt ra hiệu của Hàn Thạc, hắn chậm rãi lẻn vào dòng chảy của hồ, lại tiếp tục trầm mình xuống, thâm nhập thẳng đến dưới chỗ bùn lầy.
Hắc Long dưới lòng đất là một chủng tộc tà ác, ẩn thân cùng bùn lầy là bản năng trời cho. Khi Cát Nhĩ Bá Đặc chìm vào trong đó, dòng nước lưu động cùng bùn đất gây trở ngại cho việc dò xét. Ngay cả Hàn Thạc cũng phải cẩn thận cảm giác, mới có thể mơ hồ nắm được tung tích của hắn.
Ba con Âm Ma ẩn giấu thân thể, vẫn được bố trí chung quanh. Hàn Thạc cẩn thận điều khiển bọn chúng di chuyển trong phạm vi sơn cốc, căn cứ vào cảm ứng với mấy luồng khí tức, dần dần tiếp cận với mấy phương vị đó.
Đầu tiên, ẩn trên cành một cây đại thụ cao bảy tám mét một lão bà bà thân mặc ma pháp bào màu hồng. Bà ta mặt đầy vết nhăn. Từ ma pháp tiêu chí trên ma pháp bào của bà ta, Hàn Thạc phát hiện lão bà bà này không ngờ lại là một Hỏa hệ đại ma đạo sư. Tầm mắt của bà ta, cũng không dừng lại trên mình độc nhãn cự nhân. Ngược lại không ngừng hết nhìn đông tới nhìn tây, tựa hồ đối với bản thân sơn cốc này có sự lưu tâm một chút.
Người thứ hai là một gã tráng hán tuổi tầm trung niên. Gã tướng mạo anh tuấn cường tráng, mái tóc ngắn màu vàng dựng thẳng đứng, hiển lộ tinh thần sáng láng, đứng phía sau nham thạch, lực chú ý chỉ tập trung lên độc nhãn cự nhân.
Trên người gã tráng hán có một luồng khí tức kỳ dị, không ngờ lại tương tự như khí tức trên người Hắc Long Cát Nhĩ Bá Đặc. Hàn Thạc bằng vào loại cảm giác này, càng thêm cẩn thận đánh giá trung niên tráng hán. Một lúc, mới giật mình hiểu được trung niên đại hán này hẳn là một Hoàng Kim Long trưởng thành.
Sinh vật cường đại thứ ba đáp xuống lùm cây là một cự viên dữ tợn thân cao khoảng bốn mét. Cự viên này lông tóc màu bạc, có đôi mắt màu đỏ như máu. Phần cuối hai cánh tay thon dài là móng tay bén ngót, sâm hàn giống như đao nhọn, mặt trên còn có dấu tích máu chảy đầm đìa, tựa hồ vừa mới xé rách một ma thú.
Người cuối cùng là một thiếu nữ xinh đẹp cưỡi phi mã dừng lại giữa hư không. Nàng mắt sáng răng trắng, da thịt trắng nõn, khuôn mặt xinh đẹp vô ngần, lộ ra một cỗ khí chất thánh khiết. Hiện tại cưỡi trên phi mã, ưỡn thân hình dong dỏng cao, đồi ngực nhô lên cao vút, lộ rõ vẻ đầy đặn chắc mẩy, cũng đang chú ý lên mình độc nhãn cự nhân.
Thông qua sự dò xét của ba con Âm Ma, Hàn Thạc giấu mình trong sơn cốc giữa bốn sinh vật cường đại, nhất nhất quan sát khắp nơi, trong lòng không kìm được nỗi khiếp sợ không thôi. Thầm nghĩ U Ám sâm lâm quả nhiên là một địa phương vô cùng kinh khủng, một gã độc nhãn cự nhân lại hấp dẫn nhiều cao thủ như vậy.
Bốn sinh vật cường đại, hai thú hai người. Trung niên tráng hán kia, đương nhiên chính là siêu giai ma thú Hoàng Kim long biến ảo mà thành. Hoàng Kim long thân là một chủng tộc có thân thể mạnh mẽ nhất trong cự long, thực lực được công nhận rất cường đại. Khí tức của gã này giống như là khí tức toát ra từ núi non xa xưa. Ít nhất sự tồn tại cường đại đã tiến hóa ba lần, thực lực tiểu Hắc Long vừa mới xuất đạo tuyệt đối không thể so bì được.
Cự viên lông tóc bạc, đồng tử đỏ như máu, thân hình rất lớn cao bốn mét. Từ đầu ngón tay nó, Hàn Thạc có thể cảm nhận được trên đó nhất định dính đầy máu tươi của người và thú cường đại trong U Ám sâm lâm. Cái loại mùi vị huyết tinh này vẫn tràn ngập chung quanh nó, mặc dù không biết là quái vật biến dạng gì, nhưng loại khí tức cường đại này tuyệt đối không yếu chút nào.
Lão bà bà trên mặt đầy nếp nhăn là một Hỏa hệ đại ma đạo sư, đối với việc vận dụng Hỏa hệ ma pháp đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực, thực lực cũng tuyệt đối khủng bố kinh người.
Thiếu nữ xinh đẹp cưỡi phi mã còn lại, Hàn Thạc không thể từ bề ngoài mà phán đoán được thực lực của nàng ta. Nhưng từ việc dám xuất hiện nơi đây, đủ khiến cho hắn tin tưởng nàng ta cũng tuyệt không phải là một đối thủ dễ đối phó. Nếu không phải vô cùng tin tưởng đối với thực lực của mình, nàng ta nhất định sẽ không xuất hiện tại địa phương này.
Hàn Thạc thông qua Âm Ma, nhất nhất quan sát bốn sinh vật cường đại đang ẩn náu một hồi, lập tức thông qua liên hệ với Hắc Long Cát Nhĩ Bá Đặc, chỉ đạo hắn dừng dị động lại, tránh việc phải chịu tai bay vạ gió.
- Grào......
Tiếng gầm gừ cực lớn đột nhiên từ dưới sâu trong lòng đất vọng lại. Cả sơn cốc đất rung núi chuyển, nham thạch dốc núi phía trên rung bần bật rồi rơi xuống dòng chảy hồ nhỏ ầm ầm.
Một tiếng gầm gừ này phát ra từ chỗ sâu trong lòng đất, lộ ra sự phẫn nộ vô cùng. Bốn sinh vật cường đại đang ngầm quan sát vừa nghe thấy âm thanh này thì thần sắc biến chuyển khác nhau.
Hoàng Kim long cùng thiếu nữ xinh đẹp cưỡi phi mã kinh ngạc, như là ứng phó không kịp, không biết đã xảy ra cái gì. Ánh mắt từ độc nhãn cự nhân dời đi, dõi về phía dòng chảy tiểu hồ. Hỏa hệ đại ma đạo sư cùng ngân sắc cự viên kia lại như đã hiểu được đã xảy ra cái gì, thần sắc không ngờ lại có khó nén được sự hưng phấn.
Kéo theo tiếng gầm gừ thật lớn kia, nhiệt độ vốn mát mẻ trong tiểu sơn cốc đột nhiên tăng mạnh. Nước trong hồ đang mát rượi bỗng như là suối nước nóng, bốc lên nhiệt khí cuồn cuộn, dần dần bao phủ khắp sơn cốc.
Độc nhãn cự nhân hiển nhiên cũng biết đã xảy ra sự tình gì. Động tác tay chân vốn lanh lẹ, lập tức mãnh liệt nhanh hơn. Như là tránh né cái gì đó, muốn trong thời gian ngắn nhất thu được càng nhiều quáng thạch kỳ dị dưới hồ càng tốt, hoảng loạn gia tăng nhịp điệu công việc.
Nương theo tiếng nổ ầm ì, bên trong sơn cốc đất rung núi chuyển, tiểu hồ cùng dòng chảy như là từ lòng đất nứt ra. Nhiệt độ trong sơn cốc liên tục tăng lên. Một số đóa hoa yếu ớt không chịu nổi héo rũ trước tiên, sau đó một số lùm cây cành lá khô nứt, khói đặc dần dần bốc lên.
Hắc Long Cát Nhĩ Bá Đặc đang chui sâu trong lớp bùn, đột nhiên cảm thấy nhiệt độ nước tăng điên cuồng. Ngay cả thân thể cường tráng của hắn cũng không chịu được, thiếu chút nữa hâm nó thành con rồng luộc, không nhịn được muốn rời khỏi lớp bùn.
Nhưng Hàn Thạc phát hiện bốn sinh vật cường đại ẩn nấp chung quanh lúc này cũng đề cao chú ý tới đỉnh điểm. Bên trong sơn cốc tràn đầy một luồng sát khí nồng đậm, như là tùy thời sẽ có một trường đại chiến mở màn. Trong lòng kinh hãi, nhanh chóng ra sức ngăn cản Hắc Long, để cho nó bỏ ý niệm manh động , tránh trở thành mục tiêu bị công kích đầu tiên.
Tiếp đó hắn truyền mệnh lệnh cho Hắc Long lợi dụng lớp bùn che phủ, đi trước một bước rời khỏi sơn cốc. Vạn nhất mà trở mục tiêu công kích của chúng nhân, dẫn đến kết cục thảm tử đương trường.
Hắc Long Cát Nhĩ Bá Đặc cố chịu đựng sự nguy hiểm thân thể bị luộc. Lợi dụng bản năng thiên phú của mình, hướng nơi có nhiệt độ tương đối thấp hỏa tốc di động thân hình. Từ từ rời xa khu vực sơn cốc kia, thuận theo hướng dòng chảy biến mất nơi xa.
Thân hình Hắc Long vừa mới rời đi không lâu, một tiếng rít gào kinh khủng lại từ sâu trong lòng đất truyền đến. Dòng chảy cùng tiểu hồ như là bị xé rách. Ngọn lửa từ đó điên cuồng phụt ra sơn cốc, dung nham cuồn cuộn từ dưới tiểu hồ trào lên, nhiệt độ hừng hực khiến bất luận kẻ nào cũng cực kỳ khó chịu.
Giữa dòng chảy, chỗ dung nham hội tụ, mười mấy thạch đầu cự nhân lửa đỏ khắp người, giống như được tạo thành từ dung nham, chầm chậm khom người đứng thẳng lên.
Đám thạch đầu cự nhân này, thân thể như là cái bàn rực lửa. Bên trong tựa hồ còn có dung nham không ngừng xoay chuyển. Mỗi một tên đều có thể tích cao lớn như ngân sắc cự viên, dung nham trong con mắt lưu chuyển, có vẻ cực kỳ kinh khủng dữ tợn, trong dòng dung nham cuồn cuộn trào ra, đánh thẳng vào độc nhãn cự nhân.
- Viêm Ma chiến tướng thực sự ở đây! - Hỏa hệ Đại ma đạo sư lão bà bà, vẻ mặt hưng phấn ngạc nhiên, bất giác kinh hô.
Ngân sắc cự viên tướng mạo dữ tợn, trong con ngươi sắc đỏ như máu, quang mang hung hãn độc ác loé lên. Lúc này, nó sốt ruột khua hai cánh tay tráng kiện, tựa hồ định xông lên chém giết, lại vừa có vẻ do dự như đang chờ cái gì đó.
Hoàng Kim long cùng phi mã thiếu nữ, mục tiêu của bọn họ tựa hồ chỉ duy nhất là độc nhãn cự nhân, hiển nhiên không nghĩ tới tình huống phát sinh này. Trong lúc nhất thời ngạc nhiên sững sờ tại chỗ, đang nhanh chóng suy xét cái gì đó.
Bốn cường giả bí mật ẩn núp đều đang suy nghĩ đưa ra chủ ý thì đám Viêm Ma chiến tướng đã đánh tới độc nhãn cự nhân.
Tới lúc này, độc nhãn cự nhân rốt cuộc không dám dừng lại tại nơi này nữa. Hắn chộp lấy cái xẻng sắt, lại một lần nữa bước những bước trầm trọng, định mau rời khỏi sơn cốc này, tránh né công kích của đám Viêm Ma chiến tướng.
Cảm thụ nhiệt độ trong sơn cốc liên tục tăng cao không có điểm dừng. Mặt đất khắp nơi nhanh chóng nứt ra, tất cả thực vật hoa cỏ trong một thời gian ngắn nhanh chóng khô héo. Cái loại nhiệt độ hừng hực từ sâu dưới lòng đất phụt lên này, Hàn Thạc bị hun cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
Song ngay sau đó, hắn nhắm mắt lại, thả lỏng thân thể, như là muốn cảm nhận chung quanh rõ ràng hơn một chút.
Một lúc lâu, Hàn Thạc mở to cặp mắt. Đôi con ngươi thần quang rạng rỡ, nhìn khu sơn cốc bị dung nham trào ra biến thành một biển lửa, lẩm bẩm nói vẻ vui mừng:
- Đúng rồi! Đúng rồi! Phía dưới hẳn chính là Hỏa tuyệt chi địa rồi!