Chương 263:Cường thế
- Gia gia, người hãy phóng xuất Quang Chi Huy Diệu khu trục cái ma pháp tà ác này nhanh đi! - Phật La Lí Đạt hoảng hốt cuống cuồng nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Phất Cách Sâm rồi hét lớn.
Được cháu mình đề tỉnh, Phất Cách Sâm đang kinh hãi mới có phản ứng. Ma pháp trượng trong tay lão lúc này lại bạo xạ ra lực lượng thánh khiết của Quang Minh, thanh âm già nua vang vọng cả sơn cốc:
- Lực lượng Quang Minh thần thánh, hãy lắng nghe lời khẩn cầu của ta, xua tan hết thảy hắc ám - Quang Chi Huy Diệu!
Một đạo cường quang xé rách không trung, Quang chi nguyên tố thánh khiết thần kỳ tràn ngập mọi nơi của sơn cốc. Tầng mây đen do Hàn Thạc phóng thích Vong Linh Thiên Mạc tạo ra dưới sự chiếu rọi của quang mang thánh khiết đó lập tức tiêu tán, chỉ trong thời gian cực ngắn đã biến mất không chút tăm tích.
Quang mang huyễn lệ sáng ngời trải khắp sơn cốc cùng điểm điểm tinh quang tỏa ánh sáng nhu hòa. Lực lượng thần thánh của Quang Minh tự do hạ lạc, tử khí bị nhanh chóng bị xua tan. Những hắc ám sinh vật mà Hàn Thạc gọi về bị quang mang thần thánh này chiếu vào, thân thể lập tức bốc khói rồi tốc độ cùng lực lượng đều bị cản trở.
Nhưng những cương giả được phục hoạt từ những tử thi vừa rồi thì lại chịu ảnh hưởng rất ít của luồng cường quang. Mặc dù làn da của chúng cũng đồng dạng bốc khói trắng nhưng vẫn có thể hoạt động thoải mái như trước, cứ vậy xông thẳng vào ba đại thế lực.
Những cường giả vừa mới chết đi vì Vong Linh ma pháp của Hàn Thạc thì trong cơ thể họ có khí tức của hắc ám sinh vật. Chỉ có điều bọn họ dẫu sao cũng chỉ vừa mới chết đi nên khí tức hắc ám còn rất yếu ớt nên dù Quang hệ ma pháp rọi xuống người, bọn họ vẫn có thể miễn cưỡng kháng trụ.
Nhờ sự nhắc nhở của Hàn Thạc lúc trước, dong binh đoàn Già La của Lao Lôi Tháp vẫn còn sót lại khoảng hai mươi người, thừa dịp gia tộc Môn La đang sững sờ đã thoát ra khỏi vòng vây của ba phương thế lực rồi chạy về phía lối vào ra của sơn cốc.
Lúc Quang Chi Huy Diệu chiếu xuống, Hàn Thạc biết tác dụng của Vong Linh thiên mạc sẽ bị xua tan, những hắc ám sinh vật gọi về cũng tương tự không thể may mắn thoát khỏi. Bất quá một ít nước cường toan (axit) của đầm lầy sớm đã được phóng xuất, các cao thủ của ba đại thế lực đang truy cản Lao Lôi Tháp ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.
Trong đó gia tộc Môn La bị ảnh hưởng lớn nhất. Ma thú các loại là vật cưỡi của các cao thủ trong gia tộc này trong lúc hoảng loạn giẫm vào nước cường toan, chân chúng lập tức bị cường toan xâm thực thối rữa rất nhanh, giống như phản ứng của các hắc ám sinh vật lúc bị Quang Huy Chi Diệu chiếu vào vậy.
- Cẩn thận! Cái tên Vong Linh pháp sư tà ác đáng chết này, ta muốn giết hắn!
Gia tộc Môn La vất vả nhiều năm, tốn bao nhiêu khí lực mới gầy dựng được một đoàn ma thú cao cấp này. Chỉ một thoáng bất cẩn lạc vào cường toan, trong nháy mắt đã có năm sáu ma thú cấp hai cấp ba chết đi, làm cho Á Đương Môn La vô cùng phẫn nộ, nhìn trừng trừng vào Hàn Thạc, quát lớn.
- Khách khách. Muốn giết ta à. Tới đây! - Dục vọng khát máu đã không thể kiềm chế, Hàn Thạc đang lo tìm không được nơi mở miệng. Vừa nghe tiếng quát phẫn nộ của Á Đương Môn La, cặp mắt đỏ rực như máu của hắn lập tức chiếu thẳng vào lão.
Sử dụng Ma Động Cửu Thiên thuật lơ lửng trong không trung, toàn thân Hàn Thạc ngập tràn một loại sát khí hung tàn khủng bố kinh nhân. Ngay cả Phật La Lí Đạt, kẻ có mối thù sâu như biển với hắn, cũng không dám liều lĩnh hạ lệnh xuất thủ. Một mặt là do khí thế kinh khủng của Hàn Thạc, mặt khác là do hắn đứng lừng lững ở trên cao nên rất khó đối phó.
Trước hết cứ giết chết Lao Lôi Tháp đã, chỉ cần gã chết thì dong binh đoàn Già La cũng coi như xong rồi. Kẻ này tạm thời để đấy đã. - Phật La Lí Đạt vừa thấy Á Tát cùng An Địch bay lên giơ ma pháp trượng định xuất thủ với Hàn Thạc liền vội vàng quát.
Bên kia, Lao Lôi Tháp dẫn theo đám tàn binh đang chạy về lối ra vào của sơn cốc. Phật La Lí Đạt hao tổn tâm tư, thậm chí ngay cả mỏ bí ngân cũng đều nguyện ý buông bỏ là để giết cho được Lao Lôi Tháp, dành đại quyền khống chế Nhật Diệu cốc cho dong binh đoàn Hồng Liêm, đương nhiên là không thể mặc gã rời đi.
Sau tiếng quát của Phật La Lí Đạt, hơn ba mươi tên cao thủ của Hồng Liêm cùng gã đuổi theo Lao Lôi Tháp. An Địch đang cùng Á Tát bay lên định đồng thời đối phó Hàn Thạc, giờ nhìn hắn đang đứng ngạo nghễ trong không trung một lúc, cuối cùng xoay người bay theo hướng Phật La Lí Đạt.
Bất quá, kẻ từng bị Hàn Thạc dùng Lục Ma Phong chặt đứt cánh tay - Á Tát thì không hề nghe lệnh Phật La Lí Đạt, vẫn nhìn chằm chằm ngoan độc vào Hàn Thạc, cùng tộc trưởng Á Đương Môn La của gia tộc Môn La kẻ trước người sau lao vào Hàn Thạc.
Phía sau Á Tát, Đại ma đạo sư Phất Cách Sâm vừa phóng xuất Quang Huy Chi Diệu, khẽ thở gấp vài hơi rồi giống một chiếc lá liễu trôi nhẹ trong không trung bay tới.
- Bắn hắn cho ta ! - Á Đương Môn La cưỡi trên Kim Sí Đại Bàng, cầm trong tay Hoàng Kim thương tỏa quang mang đẹp mắt, khí thế hung hung nhằm phía Hàn Thạc, đồng thời xoay người hạ lệnh cho cao thủ của gia tộc.
Cao thủ của gia tộc Môn La ở phía dưới vốn đã bị Cuồng chiến phủ của Lao Lôi Tháp tàn sát một phen, lại thêm sự nhiễu loạn bởi Vong Linh ma pháp của Hàn Thạc, trước mắt chỉ còn sót lại chưa quá ba mươi người. Theo mệnh lệnh của thủ lĩnh, từng đạo nỗ tiễn cùng lợi phủ xoay tít nhắm chuẩn Hàn Thạc đang đứng sừng sững trong không trung.
Có ba Âm Ma bao quát toàn bộ chiến trường, bất cứ kẻ nào có hành động bất thường đều bị Hàn Thạc biết rõ. Trong lúc các đòn công kích của các cao thủ gia tộc Môn La phá không bay tới, hắn chỉ khẽ nhếch miệng cười lạnh nhìn xuống mà không có bất cứ hành động gì.
Những đòn xạ kích từ dưới thấp bay lên tưởng chừng đã trúng vào Hàn Thạc. Đột nhiên chợt thấy Hàn Thạc đang đứng sừng sững ở đó chợt nhoáng lên rồi biến thành bốn phân thân. Bốn phân thân này đều giống Hàn Thạc như đúc, phân biệt chia làm bốn hướng lao đi, lần lượt lao tới Phất Cách Sâm, Á Đương Môn La, Á Tát và các thành viên của gia tộc Môn La.
Những mũi tên và lợi phủ do gia tộc Môn La bắn lên từ phía dưới đột nhiên rơi hết cả xuống, ngay cả một chéo áo của Hàn Thạc cũng không chạm được vào.
- Cái này, thế này là sao?
- Làm sao mà lại biến thành bốn người? Khốn kiếp, không phải là ta hoa mắt chứ?!
Từ miệng các cao thủ của gia tộc vang lên không ngớt các tiếng kinh hô thất thanh.
Phân biệt thấy đều có một Hàn Thạc đang tiến rất nhanh lại gần mình, bọn ba người bên Phất Cách Sâm đều không hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Phất Cách Sâm và Á Tát thân là ma pháp sư đều tránh né theo bản năng. Chỉ có Á Môn Đương La tay cầm Hoàng kim thương, cưỡi trên Kim Sí Đại Bàng mặc dù trông cũng có vẻ kinh hãi nhưng lại nghênh mặt đối diện với đối thủ.
Đúng lúc này, tiếng gầm phá không đột nhiên liên tiếp vang lên, chỉ thấy bảy thanh cốt thứ lấp lánh hàn quang từ bốn phương tám hướng nhằm thẳng vào Á Đương Môn La đang cưỡi trên tọa kỵ. Trên một tảng đá lớn, Tiểu Khô Lâu đang đứng ngạo nghễ, Tử Ma Nhãn quang mang sáng lòa dán chặt vào Kim Sí Đại Bàng đang ở dưới thân chủ nhân.
Bảy thanh cốt thứ chịu sự thao túng của Tiểu Khô Lâu bay theo một quỹ tích hình tròn quỷ dị công kích vòng qua phía sau Kim Sí Đại Bàng. Cả đám đều lấp lánh ngọc quang hoa mỹ, giống như bảy thanh tuyết đao sáng chói sắc nhọn.
Cốt đao bay xoắn trên cánh Kim Sí Đại Bàng phát ra từng tiếng đinh đinh đang đang không ngớt. Con siêu giai ma thú này bật lên tiếng kêu trầm thấp, máu từ đôi cánh nó chảy thấm ra cả lông mao màu vàng, rõ ràng là đã bị thương nặng.
Vốn Á Đương Môn La đang khí thế hung hãn lao tới Hàn Thạc, giờ thì lại đang múa tít Hoàng Kim thương để ngăn chặn bảy thanh cốt thứ, miệng không ngừng chửi rủa, xem chừng giận đến điên người.
- Lão già kia, ngươi còn muốn nghĩ đến việc giết ta không, khách khách! - Ba phân thân đột nhiên biến mất, bản thể của Hàn Thạc lúc này đã ở trên đỉnh đầu của Á Đương Môn La khoảng mười thước. Cặp mắt đỏ sọc, hắn điên cuồng cười to, hung sát chi khí quanh thân ngưng tụ ra cánh tay. Theo đòn công kích của Hàn Thạc, hung sát chi khí dày đặc tạo thành tầng tầng huyết lãng cuồng mãnh đánh xuống phía dưới.
- Đáng chết! - Á Đương Môn La mắng to vốn đang chống đỡ bảy thanh cốt thứ bất đắc dĩ phải hướng lên phía trên, phát huy đấu khí của Thiên Không kỵ sĩ đến cực đại chống trả huyết lãng xâm nhập.
Song huyết lãng vốn do hung sát chi khí ngưng tụ mà thành, ẩn chứa lực lượng kinh khủng, sát khí dày đặc phô thiên cái địa giống như một chiếc lồng ụp xuống, ngang với một ngọn núi vạn quân áp xuống đỉnh đầu (đơn vị đo trọng lượng của TQ thời xưa-30 cân=1 quân). Đấu khí ngưng tụ thành một màn quang mang làm Á Đương Môn La cực kỳ khó chống đỡ, chỉ qua hai nhịp hô hấp đã bị huyết lãng đánh gục.
"Ầm ầm", một tiếng nổ cực lớn vang lên. Chỉ thấy huyết lãng như nước Ngân hà tuôn trào chụp lấy cả người lẫn thú, quật ngã Siêu Giai sinh vật Kim Sí Đại Bàng thẳng từ trên cao vào sâu dưới mặt đất, tạo thành một chấn động rung chuyển vách núi.
Cao thủ của gia tộc Môn La vừa thấy cả tộc trưởng lẫn tọa kỵ bị Hàn Thạc đánh rớt thẳng cánh từ không trung lập tức hoảng sợ cuống cuồng thôi không truy đuổi Lao Lôi Tháp nữa mà đổi hướng chạy về thủ lĩnh bị rơi xuống. Bọn chúng vừa đến đã thấy Kim Sí Đại Bàng cả người máu tươi đầm đìa đang gắng gượng đứng lên.
Đám cao thủ của gia tộc Môn La vây quanh lấy tộc trưởng cùng Kim Sí Đại Bàng. Hàn Thạc đứng nguyên trong không trung bị Kim Sí Đại Bàng che khuất mất tầm nhìn nên cũng không biết sinh tử của Á Đương Môn La dưới đó ra sao. Qua một lúc, khí tức khủng bố cùng cặp mắt đỏ như máu của hắn khôi phục lại như thường.
Thực lực chân chính của Hàn Thạc lúc này có thể đối phó với một Thiên Không kỵ sĩ hoặc Đại kiếm sư. Có thêm Tiểu Khô Lâu thì càng chắc thắng. Bất quá lúc này có thể thống khoái hạ gục cả Á Đương Môn La cùng Kim Sí Đại Bàng có lẽ là do được sự trợ giúp của sát khí đang ngập tràn trong sơn cốc.
Một đòn vừa rồi cũng đã giải phóng toàn bộ sát khí thu nạp được trong sơn cốc ra ngoài, cảnh giới Thị Huyết của Hàn Thạc lại khôi phục bình thường. Tâm tình hắn trở lại bình ổn, ba Âm Ma đã thu vào lại tái xuất, giúp hắn quan sát rõ ràng toàn bộ mọi động tĩnh trong sơn cốc.