Đại Ma Vương

Chương 879: Chương 879: Giàu nứt đố đổ vách




Cát Nhĩ Bá Đặc cứ ầm ĩ cả lên, bản thân hắn cũng tham dự vào việc nhét từng khối năng lượng tinh thạch vào tháp năng lượng, miệng còn lầm bầm:

- Mẹ nó, một khối năng lượng tinh thạch này giá ba nghìn hắc tinh tệ, thật sự quá con mẹ nó xa xỉ mà!

Năng lượng tinh thạch Hàn gia sử dụng bên trong tháp năng lượng đều là loại có độ tinh khiết tốt nhất, bao hàm năng lượng cao nhất. Những năng lượng tinh thạch này có thể cung cấp năng lượng vô cùng lớn, giúp cho tháp năng lượng có thể phối hợp với kết giới, ngăn cản công kích của kẻ địch tới xâm phạm.

Trong chốc lát, tuy rằng đám địch nhân đến xâm chiếm bị giết mất hơn một trăm người, nhưng năng lượng tinh thạch tiêu hao của cứ điểm Bá Cách Lạp Tư cũng đáng giá đến trăm vạn hắc tinh tệ. Đối với một số gia tộc nhỏ, một trăm vạn hắc tinh tệ thực sự là một khoản tiền khổng lồ. Bọn họ thu thuế và lợi ích vài năm cũng không chắc có thể kiếm được con số đó.

Cát Nhĩ Bá Đặc luôn miệng gào thét, quát những vệ sĩ Hàn gia tiếp tục toàn lực động thủ, bổ sung năng lượng tinh thạch, làm cho những tháp năng lượng lấp lánh ánh sáng chói mắt. Chẳng những dùng để tiêu hao cho năng lượng kết giới, còn bắn ra từng chùm ánh sáng nã ra bên ngoài cứ điểm, mục tiêu đích thị đám thủ hạ của Hoắc Phu Tư.

Những vệ sĩ này trước khi tiến vào Hàn gia đều phải thông qua tầng tầng lớp lớp khảo nghiệm. Mỗi một người trong số họ đều có thân thế trong sạch, hơn nữa tư chất phi thường, đương nhiên, trước khi tiến vào đại đa số đều có thực lực Trung vị thần.

Một khi gia nhập Hàn gia, bọn họ được khả năng kinh tế khổng lồ của Hàn gia giúp đỡ, đầu tiên được cung cấp cho thần khí thần giáp thích hợp nhất. Sau đó từng người đều được đi vào Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận ma luyện một phen, sau khi ra khỏi trận lại được mấy người Bác Lan Tư đích thân huấn luyện.

Trải qua vô số lần rèn luyện, những vệ sĩ này mỗi một người đều có sức mạnh không thể coi thường. tâm chí ai nấy đều vững vàng, làm việc bình tĩnh, ở thời điểm mấu chốt tuyệt đối sẽ không mắc phải sai lầm! Có bọn họ phụ trách việc bổ sung và vận hành năng lượng tinh thạch, hiệu suất so với những thần vệ các đội của Ám Ảnh thành tuyệt đối cao hơn nhiều!

Số Năng lượng tinh thạch pháo này chẳng những có lực công kích kinh người mà tầm bắn cũng vô cùng xa. Dưới mức độ công kích thế này, đám thủ hạ của Hoắc Phu Tư ở phía xa cũng luống cuống tay chân, có không ít kẻ bị nã trúng, tan tành xác pháo!

Cứ điểm Bá Cách Lạp Tư trong lần nã pháo đốt tiền này, lợi dụng của cải và năng lượng tinh thạch dồi dào, nên chỉ cần ba mươi người không ngừng bổ sung năng lượng tinh thạch cho tháp năng lượng, đã có thể chặt chết một đám thủ hạ tiên phong của Hoắc Phu Tư.

- Phân tán ra, mẹ kiếp, các ngươi không biết những Năng lượng tinh thạch pháo kia có tầm bắn rất xa sao? - Hoắc Phu Tư mắt thấy thủ hạ vẫn chịu thương vong, bực tức gào lên, ra lệnh cho bọn chúng kéo giãn khoảng cách với nhau ra xa hơn nữa.

Lạp Khắc Lý Sâm và mấy người gã Thượng vị thần của Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc lúc này cũng đành phải hao phí thần lực tạo thành kết giới, tiến hành bảo vệ khu vực bọn chúng đang đứng.

Lạp Khắc Lý Sâm và mấy gã Thượng vị thần đến từ Thôn Vân thành đều là những nhân vật có máu mặt, tự nhiên không thể trốn đông núp tây như đám thủ hạ của Hoắc Phu Tư. Vì thân phận và mặt mũi của chính mình, bọn chúng bất đắc dĩ chỉ đành bắt đầu tiêu hao thần lực để ngăn cản những luồng năng lượng công kích đến.

Tình hình chiến sự lâm vào trạng thái giằng co. Một phe thế lực cường đại, một phe khả năng kinh tế có thừa.

Cứ theo xu hướng tiêu hao như vậy thì rất hiển nhiên, cứ điểm Bá Cách Lạp Tư là phe không trụ nổi. Năng lượng tinh thạch là có hạn. Để duy trì cường độ phòng ngự và công kích cao như vậy, bọn họ đã tiêu hao quá nhiều. Dần dần, bọn họ phát hiện trong tay mình đã nhanh chóng không còn năng lượng tinh thạch để dùng nữa.

- Cát Nhĩ Bá Đặc đại nhân! Sắp hết năng lượng tinh thạch rồi, làm sao bây giờ? - Một anh chàng hấp tấp có tính cách gần giống Hắc Long giương giọng hét lên.

- Nói ngu thế. Đương nhiên là rút lui rồi! Ngươi nói nên làm cái gì bây giờ? Chẳng lẽ đến lúc đó lại lao ra chịu chết sao?

Cát Nhĩ Bá Đặc lớn tiếng nói:

- Các huynh đệ. Gần đến lúc rồi, thừa lúc trong tháp năng lượng còn có một ít năng lượng chống đỡ, chúng ta khẩn trương rời khỏi cái địa phương quỷ quái này đi!

- Đi thôi, về Hàn gia trước đã. Chúng ta có rất nhiều thời gian, cứ từ từ vờn bọn chúng! - Mọi người nhao nhao cả lên, ném số năng lượng tinh thạch còn lại vào trong tháp năng lượng rồi nhanh chóng rút về về trung tâm cứ điểm Bá Cách Lạp Tư. Không ai chần chờ, dường như đã có kinh nghiệm, huấn luyện về phương diện này.

Tại khu vực này tất cả năng lượng tinh thạch đều nhét vào bên trong tháp năng lượng, đứng ở gần mà liếc mắt nhìn qua căn bản không còn thứ gì đáng giá. Chỉ trong nháy mắt, bọn họ rời đi hết đến một bóng quỷ cũng chả thấy nữa.

Người mặc dù đã rời đi nhưng vì bên trong tháp năng lượng vẫn còn có năng lượng tinh thạch duy trì nên vẫn tiếp tục phun ra vô vàn chùm ánh sáng, hướng đến những kẻ địch bên ngoài cứ điểm Bá Cách Lạp Tư tiến hành đả kích.

Trong chốc lát, thủ hạ Hoắc Phu Tư lại có thêm mấy chục người bất hạnh bị năng lượng tinh thạch bắn trúng, mà ngay cả Lạp Khắc Lý Sâm và mấy vị cao thủ gia tộc kia bởi vì kết giới phòng ngự nên cũng bị tiêu hao không ít thần lực.

Dần dần, Năng lượng tinh thạch pháo cuối cùng cũng ngừng lại. Bọn hắn chú ý nghe ngóng một chút, phát hiện ra bên trong cứ điểm yên tĩnh không một tiếng động, không chút dấu vết nào sẽ tiếp tục công kích bừa bãi nữa.

- Tiến vào thôi, không còn ai cả! - Lạp Khắc Lý Sâm cẩn thận cảm thụ một hồi, bình tĩnh nói với Hoắc Phu Tư.

Căn bản không cần Lạp Khắc Lý Sâm nói thêm gì, Hoắc Phu Tư cũng đã nhận ra điểm đặc biệt bên trong cứ điểm.

Tuy nhiên lần này hắn lộ ra thái độ cẩn thận, thò tay tùy ý chỉ vào một tên thủ hạ, ra lệnh:

- Ngươi vào trước xem động tĩnh thế nào!

Người kia lòng thầm đau khổ, nhưng cũng không dám tỏ thái độ ra ngoài, gật đầu tiến vào bên trong. Đi vào được mấy bước, hắn cẩn thận thăm dò, đợi đến khi thực sự đột phá qua kết giới, mới chợt hô to:

- Lực lượng của năng lượng kết giới đã tiêu hao hết sạch rồi, một số tháp năng lượng cũng không còn phát sáng nữa. Đại nhân, không còn ai cả!

- Lên, xông vào! - Đến giờ này, Hoắc Phu Tư biết tạm thời sẽ không còn nguy hiểm gì nữa, kiên quyết hạ lệnh.

Từng bóng người ào ào bay vào trung tâm cứ điểm Bá Cách Lạp Tư. Hoắc Phu Tư và Lạp Khắc Lý Sâm vừa tiến vào, ánh mắt rạng rỡ lập tức nhìn bốn phía xung quanh, dường như muốn nhìn xem có thể kiếm được cái gì đáng giá hay không.

Mắt đảo qua một vòng, Hoắc Phu Tư mắng to:

- Mẹ nó, chả còn cái đếch gì. Hàn gia khốn kiếp, không hề lưu lại một chút lợi ích nào cho chúng ta!

Lạp Khắc Lý Sâm cũng giống như vậy, vẻ trầm ngâm, hiển nhiên không hề hài lòng. Hừ lạnh một tiếng, hắn nói:

- Đã tiến vào cứ điểm, phía sau sẽ dễ dàng hơn nhiều. Hắc hắc, Hàn gia rút về trung tâm, ta xem bọn chúng lần này có thể làm được gì! Hoắc Phu Tư, ngươi cứ yên tâm, ta dám đảm bảo với ngươi trong Hàn gia nhất định sẽ có thứ mà ngươi muốn!

- Ta không đợi được nữa!

Hoắc Phu Tư lạnh lùng hạ lệnh:

- Đi, tới trung tâm cứ điểm, diệt Hàn gia!

...

Trung tâm cứ điểm Bá Cách Lạp Tư, Hàn gia.

Không biết từ khi nào, tầng tầng lớp lớp mây đen quỷ dị đã tụ lại phía trên bầu trời Hàn gia. Chúng ken nghìn nghịt, vô cùng kỳ quái, chỉ che lấy một khu vực trên.

Trừ chỗ đó ra, các địa phương khác của cứ điểm không hề có một cụm mây nào, ánh nắng ấm áp vẫn đang chiếu xuống.

Hàn gia ở bên trong quầng mây đen dày đặc, gió lạnh từng cơn lạnh lẽo, những chùm sương khói mù mịt không biết từ đâu mà đến, giăng kín mỗi ngóc ngách, che phủ toàn bộ Hàn gia vào bên trong, làm cho người ngoài căn bản không nhìn rõ được Hàn gia thế nào.

- Bác Lan Tư, Huyết Linh, tất cả ma trận đều đã khởi động rồi phải không? - Tại phòng nghị sự vô cùng rộng rãi trên đỉnh của một tòa kiến trúc cao nhất Hàn gia, Phỉ Bích vẻ chăm chú hỏi.

- Không thành vấn đề, vừa mới kiểm tra lần cuối cùng, tất cả đều đã khởi động xong!

Huyết Linh gật đầu, con ngươi đỏ thẫm nhìn về phương xa, hít sâu một hơi nói:

- Cát Nhĩ Bá Đặc đã quay trở lại, nhiệm vụ phía bên kia chắc đã hoàn thành! Xem ra, không bao lâu sau người của Hoắc Phu Tư sẽ tiến đến đây!

- Tư Tháp Tác Mỗ tiên sinh, cứ điểm còn có người nào không có quan hệ với chúng ta không? - Ngải Mễ Lệ mỉm cười, hỏi lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ đang cau mày bên cạnh.

Tư Tháp Tác Mỗ gật đầu, cười nói:

- Sớm đã rời đi hết rồi, bây giờ bên trong cứ điểm ngoài người của Hàn gia chúng ta ra, thì không còn người nào khác của Ám Ảnh thành. Những người đó và Hàn gia không có quan hệ, ta nghĩ cho dù là Hoa Lai Sĩ cố ý muốn diệt trừ chúng ta, cũng sẽ không ra tay đối với bọn họ.

- Nhờ miệng bọn họ, có thể đem những tin tức kia chuyển ra ngoài, ta thấy Hoa Lai Sĩ hãy chờ bị người trách mắng đi!

A Nhĩ Mai Lý Khắc xen vào, hắn vô cùng khinh thường cách làm của Hoa Lai Sĩ, cho rằng một kẻ thành chủ bụng dạ hẹp hòi như vậy làm sao có thể đưa Ám Ảnh thành phát dương quang đại.

- Ta hiện tại cuối cùng đã hiểu, vì sao Ám Ảnh thành chỉ có thể xếp trên U Mạc thành ở Hắc Ám thần vực rồi. Hoắc Phu Tư không đủ ẩn nhẫn, Hoa Lai Sĩ không biết dùng người. Hai kẻ này mặc dù thực lực phi thường, nhưng vì hai điểm này nên khó thành nghiệp lớn!

- Mặc kệ hắn, dù sao lần này chỉ cần có thể vượt qua được, chúng ta cũng rời khỏi Ám Ảnh thành đi tìm Bố Lai Ân. Với lực lượng của Bố Lai Ân, nhất định có thể mang lại cho Hàn gia chúng ta một tương lai tươi sáng!

Tư Tháp Tác Mỗ cười thoải mái, khuyên mọi người:

- Thời gian ta và Bố Lai Ân sống chung với nhau mặc dù không dài, nhưng lại biết hắn có khả năng tiềm tàng vô hạn. Tương lai sức mạnh Hàn gia chúng ta nhất định có thể vượt qua Tái Nhân Đặc gia tộc của Hoa Lai Sĩ, đến khi đó, chúng ta có thể trở về báo thù rồi!

Tư Tháp Tác Mỗ vẫn còn đánh giá thấp năng lực của Hàn Thạc, bây giờ Hàn Thạc căn bản không cần tự mình ra tay, chỉ dựa vào lực lượng mà Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo nắm chắc trong tay, cũng đã đủ để chèn ép gắt gao Tái Nhân Đặc gia tộc ở Ám Ảnh thành rồi!

- Ta đã trở về! Mẹ nó, tiêu hao nhiều năng lượng tinh thạch như vậy, đau lòng quá! - Đúng lúc này, tiếng kêu to của Hắc Long vang lên. Mấy giây sau, Cát Nhĩ Bá Đặc đi đến với vẻ vô cùng xót của.

- Không sao, chỉ cần có thể thu được hiệu quả, tổn thất một ít năng lượng tinh thạch chúng ta không sợ!

Ngải Mễ Lệ mỉm cười hỏi:

- Hắc Long, chuyện thế nào rồi?

- Chúng ta đã tiêu diệt khoảng hai trăm thần vệ của bọn chúng!

Cát Nhĩ Bá Đặc hắc hắc nhe răng cười nói:

- Số bị thương nhẹ và trọng thương cũng không ít. Mà ngay cả Lạp Khắc Lý Sâm và mấy thằng cha kia cũng bị tiêu hao một chút thần lực rồi!

- Thật tốt quá, ha ha, quả nhiên không hổ là Hắc Long!

Huyết Linh hét lớn, hai mắt đỏ rực nói:

- Ngươi ở lại xem đi, ta nhất định sẽ không thua ngươi. Ta sẽ làm cho bọn chúng phải gào khóc thảm thiết!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.