Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận ngay từ đầu hoàn toàn do Hàn Thạc khống chế. Đến về sau thì là do Đỉnh Linh tiếp nhận. Hàn Thạc từ đó được giải thoát.
Những Thần Vệ kia ở bên trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận từng người gào khóc thảm thiết, bị bắt buộc ra sức thao luyện. Theo thời gian cực nhanh, bọn họ càng ngày càng hiểu được tầm quan trọng của sự phối hợp. Thêm vào Đỉnh Linh cố gắng chỉ dẫn, mỗi lần họ phải gặp phải sinh tử tồn vong đều lần lượt ngoan cường tiếp tục chống đỡ.
Đang khi bọn họ cảm thấy độ ăn ý trong phối hợp được đề cao lên thì những nguy hiểm gặp phải đều giảm hẳn. Những người này đều phát hiện ý nghĩ của mình đã hoàn toàn sai. Đỉnh Linh không ngừng tăng mạnh uy lực Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, làm cho bọn họ mọi thời khắc đều bị vây khốn đến điểm tới hạn. Mỗi khi ở thời khắc mấu chốt bản thân đều tự đột phá.
Đến về sau, Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc mắt thấy uy lực trận pháp tăng mạnh, cũng chủ động yêu cầu tiến vào bên trong tôi luyện. Hàn Thạc tự nhiên đồng ý, mặc cho ba người tiến vào. Hắn lại sai khiến Đỉnh Linh đẩy uy lực Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận cao lên một ít, chuyên môn mở một khu vực đặc thù dành cho ba người.
Thời gian vội vã. Một tháng lặng yên trôi qua.
Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận tuy rằng do Đỉnh Linh nắm trong tay, Hàn Thạc lại ở một bên chiếu cố quan sát. Thông qua tâm thần tương thông với Đỉnh Linh, hắn hiểu rõ tiến bộ của những Thần Vệ này, biết bọn họ trong khoảng thời gian này từng người tiến bộ thần tốc.
Vì có thể để những Thần Vệ này phát huy ra lực lượng đến trình độ lớn nhất. Hàn Thạc và Đỉnh Linh thương nghị một chút, để cho Đỉnh Linh tiết lộ một số phương pháp phối hợp ma trận đơn giản cho những Thần Vệ kia. Những ma trận phối hợp đơn giản này đa số đều là trận pháp phối hợp ba người, bốn người, năm người, sáu người, bảy người.
Được Hàn Thạc trao quyền, Đỉnh Linh lệnh cho ma đầu biến thành bộ dáng Hàn Thạc, mang nguyên lý những trận pháp đơn giản trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận thuật cho những thần vệ một lần. Những trận pháp này chủ yếu là căn bản, đều dễ dàng lý giải. Các Thần vệ những ngày này phối hợp ăn ý với nhau. Từ khi Đỉnh Linh diễn giải mấy lần sau nữa, rất nhiều người cũng dần dần lần mò ra cách thức.
Đỉnh Linh tiếp tục lợi dụng Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận thao luyện bọn họ. Đám Thần Vệ kia dần dần tập cách phối hợp. Dựa theo những phương pháp phối hợp ma trận kia, lập tức nhận ra được chỗ hữu dụng của nó. Vì vậy bọn họ tăng vọt nhiệt tình, từng người đều gắng sức nghiên cứu loại phương pháp phối hợp đặc biệt kia.
Những Thần Vệ này bất tri bất giác tiến bộ thần tốc. Có một số ít người dưới áp lực đáng sợ của Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận đã rất nhanh đột phá đến đến cảnh giới mới. Điều đó làm cho các thần vệ khác hết sức phấn chấn, dồn tất cả sự nhiệt tình vào trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận. Hàn Thạc căn bản không cần phải thúc giục bọn họ.
Trong nháy mắt lại hơn một tháng đi qua. Vào một ngày, Khảm Địch Đạt phái người tới sơn cốc, nhắn với Hàn Thạc là Hắc Thiên và Thanh Lâm đã tới cứ điểm Bá Cách Lạp Tư và đang muốn gặp hắn.
Hàn Thạc không muốn để cho người ta biết hết thảy bên trong sơn cốc. Cho nên Khảm Địch Đạt không dám đem tình huống ở nơi này nói cho Hắc Thiên cùng Thanh Lâm. Dù sao tương lai khi thần vệ so đấu, hai người họ cũng coi như là đối thủ tiềm tàng của hắn. Nếu làm cho Hắc Thiên cùng Thanh Lâm biết tình huống Đội năm, vậy không ổn rồi.
Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận tạm thời do Đỉnh Linh phụ trách khống chế. Hàn Thạc tin tưởng có Đỉnh Linh ở đó sẽ không xảy ra vấn đề gì. Cho nên sau khi nhận được tin tức hắn liền rời khỏi sơn cốc, trở về cứ điểm Bá Cách Lạp Tư.
Sau khi Khảm Địch Đạt thu lấy năng lượng tinh thạch từ Hàn Thạc liền đem về cứ điểm Bá Cách Lạp Tư trực thuộc Hàn gia trang bị mới lại một phen. Hàn Thạc đi vào tòa kiến trúc cao lớn nhất trong cứ điểm, đã thấy được tháp năng lượng cùng tháp kết giới rải rác ở một số góc.
Hắc Thiên và Thanh Lâm ở phòng tiếp đãi khách chờ Hàn Thạc. Mắt thấy hắn từ bên ngoài đi vào, hai người nhỏm dậy, đồng thời hướng Hàn Thạc chúc mừng.
Giờ đây Hàn Thạc vinh quang chiếm được chức Thần Vệ trưởng Đội năm. Cùng Hắc Thiên, Thanh Lâm xem như là đã ngang vai ngang vế. Về sau ở Ám Ảnh thành một vài sự vụ mặc dù mặt trên hợp tác, hai người cũng không phải là thượng cấp của Hàn Thạc. Rất nhiều chuyện cần làm đều phải thương lượng.
Đương nhiên. Nhờ vào quan hệ tốt đẹp giữa Hắc Thiên Thanh Lâm với Hàn Thạc, rất nhiều sự việc cũng thật không có gì phải so đo. Hắn vinh quang đang lên cao, hai người cũng vô cùng cao hứng. Dù sao cuối cùng Hàn Thạc ngồi được trên vị trí này cũng tốt hơn so với một số tên gia hỏa cường đại thượng tầng xem không vừa mắt.
- Hai vị đến cứ điểm Bá Cách Lạp Tư tìm ta có chuyện gì không?
Hàn Thạc mỉm cười nhìn Hắc Thiên và Thanh Lâm hỏi:
- Chuyện kia ở sơn cốc đã giải thích rõ rồi chứ? Hai tên thành chủ U Mạc thành và Ám Linh thành không tìm các ngươi gây phiền toái, vấn đề này giải quyết cũng không phải đặc biệt thuận lợi.
- Đừng nói nữa. Sau khi hai tên thành chủ kia biết thủ hạ Thần Vệ trưởng tử vong thì nổi cơn lôi đình. Không chỉ là ta và Thanh Lâm, ngay cả thành chủ đại nhân đều bị phiền phức giày vò!
Hắc Thiên lắc đầu than thở, cười khổ:
- Một cái cục diện rối rắm như vậy, không phải dễ dàng giải quyết. Mấy ngày nay thành chủ đại nhân và chúng ta mỗi lần trò chuyện, bảo hai người chúng ta làm sao mau chóng giải quyết vấn đề nơi này. Bảy đội sắp bắt đầu tỷ đấu rồi. Chúng ta đều phiền phức chết mất!
- Hai người các ngươi bận rộn như vậy. Như thế nào còn có thời gian tới tìm ta? - Hàn Thạc sửng sốt, hơi nghi hoặc hỏi.
- Còn không phải bởi vì vấn đề phân phối cái mỏ năng lượng kia sao!
Thanh Lâm trừng mắt nhìn Hàn rồi nói:
- Cái tên tiểu tử thúi ngươi gây ra chuyện lớn như vậy. Ngươi thì tốt rồi, xong việc là chuồn. Hai người chúng ta bị phiền chết đi được.
Hàn Thạc cười gượng hai tiếng, sau đó mới nghiêm mặt nói:
- Một khu mỏ năng lượng tinh thạch kia tổng giá trị giá trị ít nhất một ngàn vạn hắc tinh tệ. Thành chủ đại nhân có ý gì?
- Vốn ban đầu thành chủ đại nhân đích thực muốn độc chiếm mỏ khoáng thạch kia. Nhưng bởi vì U Mạc thành và Ám Linh thành có hai Thần Vệ trưởng toi đời. Hai tên thành chủ kia giận tím mặt, nhất định không buông tha. Thành chủ đại nhân cũng đành chịu phải lui một bước. Mỏ khoáng thạch chia ra làm ba phần, ba thành chia đều. Ám Ảnh thành lấy một phần, một nửa thuộc về Hàn gia các ngươi. Một nửa thuộc về Tái Nhân Đặc gia tộc! - Thanh Lâm nói.
- Nói như vậy, ít nhất hơn phân nửa hắc tinh tệ thuộc về U Mạc thành và Ám Linh thành rồi?
Hàn Thạc vẻ mặt tiếc nuối:
- Chúng ta vất vất vả vả mới chiếm được mỏ khoáng thạch kia.
- Ai bảo ngươi giết chết hai tên Thần Vệ trưởng kia? - Khi nói những lời này, Thanh Lâm nhìn thẳng Hàn Thạc, đôi mắt rạng rỡ hào quang, dường như muốn thấy rõ phản ứng của hắn.
- Bọn họ đồng quy vu tận, ta chả có liên quan gì!
Hàn Thạc nhún vai, tiêu sái nói:
- Ngươi không nên nói lung tung?
“Khích khích”
Thanh Lâm dường như cảm thấy bộ dạng này của thấy Hàn Thạc vô cùng thú vị, gật gật đầu khẽ cười:
- Được rồi. Là ta nhầm! Ngoài việc nói cho ngươi biết vấn đề phân phối mỏ năng lượng, chúng ta lần này tới còn có một tin tức nói cho ngươi biết!
- Tin tức gì? - Hàn Thạc thuận miệng hỏi.
- Ta thu được tin tức từ Lạp Nhĩ Phu. Ngải Phất Lý trước mắt đang ở U Mạc thành, có vẻ đang ở cùng cùng với chủ nhân Thần Trạch dược tề Cáp Tư Cách Lâm. Bất luận là Ngải Phất Lý hay là Cáp Tư Cách Lâm thì quan hệ với ngươi dường như quan đều vô cùng không ổn. Hai người này tụ tập cùng một chỗ, sớm muộn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Căn cứ theo lời Lạp Nhĩ Phu, bọn chúng đang thương lượng đối phó ngươi. Ta tới chính là muốn nhắc ngươi cẩn thận một chút!
Thanh Lâm vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Tên Ngải Phất Lý này đã không dễ dàng đối phó. Chủ nhân Thần Trạch dược tề kia lại càng thêm khó chơi. Thần Trạch dược tề mặc dù không bằng một đại gia tộc cường thịnh, nhưng mà cửa hàng dược tề của bọn họ phân bố khắp Hắc Ám thần vực. Ở phương diện thu thập tình báo so với một số đại gia tộc còn muốn chiếm ưu thế hơn. Hai người này nếu như tính trăm phương ngàn kế đối phó ngươi. Ngươi phải cẩn thận một chút!
- Hóa ra Ngải Phất Lý và Cáp Tư Cách Lâm móc ngoặc cùng nhau. Khó trách! - Hàn Thạc gật gật đầu, trầm giọng nói. Lời nói tuy cẩn thận, nhưng hắn có phần không xem trọng. Cáp Tư Cách Lâm và Ngải Phất Lý đều là kẻ địch của Ám Ảnh thành. Ở bên trong Ám Ảnh thành, bọn chúng không có bao nhiêu lực ảnh hưởng. Chỉ cần mình không rời khỏi Ám Ảnh thành, hai người kia có thể có biện pháp gì?
Huống chi, cho dù hai người cùng đến thì có thể làm được gì? A Tị Đồ Thần kiếm trận đã đại thành, chẳng lẽ còn sợ hai tên nhảy nhót trước mặt?
- Công văn chính thức đã chuyển xuống Cứ điểm Bá Cách Lạp Tư bây giờ chính thức thuộc về Hàn gia các ngươi. Đối với cứ điểm này, các ngươi nên quan tâm. Nó sau này chính là gốc rễ của Hàn gia các ngươi. - Thanh Lâm nhắc nhở Hàn Thạc nên làm như thế nào.
- Cái nên nói đều nói rồi. Ngươi lo xử lý đi!
Hắc Thiên nghĩ một chút, lại hỏi:
- Đúng rồi. Cuộc tỷ đấu bảy đội Thần Vệ trăm năm một lần, Đội năm của ngươi phải chăng không tham gia?
- Tham gia chứ! Sao lại không tham gia?
Hàn Thạc lập tức cười nói:
- Thịnh hội long trọng như vậy, tại sao có thể thiếu Đội năm chúng ta.
Hồ nghi nhìn Hàn Thạc, Thanh Lâm cười khanh khách trêu chọc:
- Bố Lai Ân. Tình huống Đội năm các ngươi ta có nghe nói một chút. Các ngươi tập hợp được số người đủ một đại đội sao? Huống chi, chúng ta so đấu là thực lực chung. Lấy tư chất những Thần Vệ Đội năm mà gần đây các ngươi vừa mới chiêu mộ, tham gia cuộc tỷ đấu này rõ ràng là xếp hạng bét!
- Tham gia, cứ tham gia đi. Trọng ở tham dự thôi!
Hắc Thiên cười ha hả vỗ vỗ bả vai Hàn Thạc nói:
- Bất quá không cần quá để ý thành tích. Đội năm các ngươi vừa mới khôi phục, đạt thứ bậc nào cũng đều được. Khi đụng tới đội ba, đội một của ta cùng Thanh Lâm, chúng ta sẽ không để ngươi thua quá khó coi là được!
- Chúng ta quen thuộc như vậy, mặc dù không có khả năng phóng tay làm bừa, nhưng sẽ cho ngươi chút mặt mũi! - Thanh Lâm cũng cười khanh khách. Hai người dường như nhận định Đội năm của Hàn Thạc lần này tham gia thuần túy là góp cho đủ số. Căn bản họ không cho rằng Đội năm vừa mới xây dựng lại lần này có thể đạt được thứ hạng gì!
“Đến lúc đó ai thua ai thắng vẫn còn chưa biết được!”
Hàn Thạc trong lòng hắc hắc cười quái dị. Mặt lại ôn hòa như lúc ban đầu, cười tủm tỉm nói:
- Vậy thì ta cám ơn hai vị trước.
Thanh Lâm và Hắc Thiên không nói gì thêm, sau đó nói lời cáo từ rời đi. Hàn Thạc biết hai người bề bộn nhiều việc nên cũng không giữ lại.
- Ngải Phất Lý, Cáp Tư Cách Lâm. Các ngươi nếu như dám đến, ta không ngại tiêu diệt các ngươi! - Sau khi Thanh Lâm và Hắc Thiên rời đi, Hàn Thạc cười lạnh lẩm bẩm.
Hắn vốn định trở về sơn cốc tiếp tục rèn luyện những Thần Vệ kia. Nghĩ lại có Đỉnh Linh ở đó điều khiển nên cũng không vội vã trở lại, mà hắn cùng đám Khảm Địch Đạt bàn bạc công chuyện của cứ điểm Bá Cách Lạp Tư.
Trong thảo luận về ranh giới của cứ điểm, Hàn Thạc vô ý thấy tên của Ác Ma phong (núi Ác Ma). Ác Ma phong ở giữa cứ điểm cứ điểm Bá Cách Lạp Tư và cứ điểm Thiên Lan, thuộc về lãnh thổ của Ám Ảnh thành. Khi vừa đến Chúng Thần đại lục, địa phương mà Hàn Thạc và A Khắc Lợi kiếm được lượng lớn thần tinh chính tại ngọn núi này.
Ở đó, Hàn Thạc gặp được nữ thần nhện La Ti. Thời điểm còn ở Kì Áo đại lục, ả này từng mượn thân thể A Đại Nhi thiếu chút nữa giết chết hắn. Về sau lại sai khiến A Đại Nhi truyền bá tín ngưỡng tại thành Bố Lôi Đặc Nhĩ. A Đại Nhi bị Hàn Thạc chế trụ sau đó hắn cũng từng liên hệ với La Ti...
Liên tiếp nhớ lại chuyện cũ, Hàn Thạc trong lòng thầm nghĩ một chút, cảm thấy cần phải đi Ác Ma phong một chuyến. Một mặt vì nơi đó xem như là lãnh địa của Bá Cách Lạp Tư. Mặt khác cũng là muốn sớm giải quyết sớm đoạn ân oán này.
La Ti mặc dù là người dị tộc, tu luyện lại là Hắc Ám lực lượng, có thực lực Thượng vị thần.
Đối với Hàn Thạc mà nói, mặc dù không mượn dùng lực lượng của Đỉnh Linh, hắn sử dụng A Tị Đồ Thần kiếm trận cũng có thể chống lại cao thủ Thượng vị thần sơ, trung kỳ. Dựa theo cảm giác của Hàn Thạc lúc trước đối với La Ti, ả ta chỉ có thực lực Hắc Ám Thượng vị thần trung kỳ. Loại thực lực này hắn tự tin có thể đối phó. Hơn nữa vẫn còn cần Đỉnh Linh thao luyện những Thần Vệ kia. Hàn Thạc sẽ không mang theo nó mà một mình tiến về phía sơn cốc.
Ác Ma phong, từ bề ngoài xem ra tựa như một con ác ma dữ tợn, cao vút trong mây. Hàn Thạc sau khi tới Ác Ma phong liền triển khai thần thức. Hắn lập tức phát hiện trong lòng Ác Ma phong có khí tức sinh mạng cường đại. Hắn lập tức biết nữ thần nhện La Ti quả nhiên là ở bên trong. Chúng Thần đại lục là một vị diện nhiều loại chủng tộc. Trong đó người dị tộc tương tự cũng có thể tu luyện mười hai đại lực lượng. Bọn họ đồng dạng thờ phụng mười hai đại chủ thần, cho nên cũng có quyền lợi sinh tồn ở các đại thần vực, so với người bình thường không có bất luận khác biệt gì.
Bên trong các đại thần vực cũng vẫn có một số thành chủ do người dị tộc đảm đương. Theo truyền thuyết trong mười hai đại chủ thần cũng có mấy người bản thân chính là người dị tộc. Cho nên ở Chúng Thần đại lục cũng không có quá nhiều bất đồng so với đời sống và tập tính của loài người. Có một số người không quá thích quần cư. Ví dụ như nữ thần nhện La Ti kia chỉ thích đơn độc sinh hoạt ở trong lòng núi, không thích hóa thành hình người đi vào sống ở Ám Ảnh thành.
Như loại dị tộc cấp bậc như nữ thần nhện La Ti, nếu như tiến vào Ám Ảnh thành nhất định có thể có được sự trọng dụng. Bốn đại gia tộc chắc chắn sẽ tranh giành nàng.
Cảm thụ được khí tức cường đại của nữ thần nhện La Ti trong lòng núi, Hàn Thạc cũng không e ngại, vẫn thảnh thơi nhắm hướng Ác Ma phong bước tới. Lần này nữ thần nhện La Ti cũng không ngủ mê mệt như lần trước. Hàn Thạc vừa mới tiến vào Ác Ma phong, chưa thâm nhập vào trong lòng núi đã bị nàng ta phát hiện.
- Đây là lãnh địa của ta. Xin hãy rời đi! - Giọng nói của nữ thần nhện La Ti từ trong lòng Ác Ma phong vọng ra.
Nói đại khái người dị tộc cấp bậc như La Ti mà sinh hoạt ở Ám Ảnh thành, trước đó đều phải được chủ nhân cho phép. Nói cách khác thành chủ Hoa Lai Sĩ hẳn là biết sự tồn tại của nàng, rồi ban một ngọn Ác Ma phong phong cho nàng. Tương ứng La Ti cũng phải tuân thủ quy củ của Ám Ảnh thành, không thể tùy tiện ra tay giết hại các thần gần đó.
Lần trước nếu như Hàn Thạc và A Khắc Lợi không phải rắp tâm đến trộm thần tinh của La Ti, nàng ta cũng sẽ không nổi cơn lôi đình một mực đuổi giết hai người.
- La Ti, còn nhớ rõ ta không? - Hàn Thạc mỉm cười đi vào Ác Ma phong. Thần thức hắn bắt đầu liên tục biến hóa,điều chỉnh dấu vết linh hồn đến tình trạng lúc trước khi còn ở Kỳ Áo đại lục!