Chương 265:Quặng thô
Hàn Thạc rời khỏi sơn cốc, lập tức ẩn núp trong một lùm cây rậm rạp, tâm thần liên lạc ngay với Thổ Giáp thi và Tiểu Khô Lâu.
"Vù vù vù" Một đạo bạch quang loắt choắt, dưới ánh trăng chợt loé lên, từ trong sơn cốc nhanh như chớp hiện ra bên cạnh Hàn Thạc, nghiễm nhiên chính là Tiểu Khô Lâu tay cầm cốt đao.
Bảy thanh cốt thứ đã quay lại sau lưng Tiểu Khô Lâu, cầm cốt đao nhàn nhã, giống như đứa trẻ đang vui đùa tại hoa viên, căn bản không quan tâm đến tình hình chiến đấu cực kỳ hỗn loạn trong sơn cốc, rõ ràng là một tay điêu luyện.
Trong lúc tâm thần liên lạc, Hàn Thạc cảm ứng được Thổ Giáp thi cũng đang ở sâu dưới nền sơn cốc tiến thẳng về phía mình, mười giây sau nền đất dưới chân hắn mở rộng ra, Thổ Giáp thi mộc mạc chui lên.
- Bọn họ đâu? - Hàn Thạc mắt thấy Thổ Giáp thi nghe tiếng kêu gọi tới, vội vàng gấp rút hỏi.
Thổ Giáp thi ngạc nhiên, ngây ngốc xoa đầu nghĩ chốc lát, lại một lần nữa chui xuống đất, theo nền đất vừa đến quay trở lại sơn cốc. Thế nhưng lúc này tốc độ của Thổ Giáp thi chậm hơn một chút, Hàn Thạc ngưng mắt quan sát, phát hiện chỗ Thổ Giáp thi vừa chui ra đã vỡ ra một địa đạo một người có thể đi được.
Xem chừng vừa rồi Thổ Giáp thi bị Hàn Thạc kêu gọi, lập tức buông bỏ hết thảy mà độn thổ đến, hiển nhiên không quan tâm đến an nguy của nhóm Đặc Lan Khắc Tư. Sau khi nghe câu hỏi của Hàn Thạc mới nhớ ra hắn là người dẫn đường, bởi vậy khi quay trở lại hắn bắt đầu lợi dụng thiên phú đào một cái thông đạo.
Thổ Giáp thi có thể tùy ý di động trong lòng đất, song bọn Đặc Lan Khắc Tư không có loại thiên phú thần kỳ này, cho nên một địa đạo thông đến nơi này ắt không thể thiếu. Lúc này Thổ Giáp thi lợi dụng ưu thế sủng nhân của đại địa, bắt tay đả thông thông đạo trong sơn cốc, tốc độ hiển nhiên không nhanh bằng một mình đi xuyên đất.
Ba con Âm Ma đặt tại nơi xa, một trong số đó đi theo đội trưởng Già La dong binh đoàn Lao Lôi Tháp, Lao Lôi Tháp lúc này thân thể một lần nữa khôi phục trạng thái cuồng hóa lần hai, mang theo cao thủ Già La dong binh đoàn toàn lực chạy về Nhật Diệu cốc.
Trải qua một phen ngạnh chiến trong sơn cốc, Già La dong binh đoàn tổn thất cực lớn, mười cao thủ bị giết làm Lao Lôi Tháp phẫn nộ tới cực điểm. Bất quá gã hiểu được ba phương thế lực nhằm vào hắn, Già La dong binh đoàn ở ngoài Nhật Diệu mà muốn thắng cơ bản không có khả năng, cho nên định toàn lực quay lại Nhật Diệu cốc, sau này báo thù rửa hận lại.
Một con Âm Ma khác, vẫn còn trong sơn cốc. Vì Quang hệ đại ma đạo sư Phất Cách Sâm đã bị Hàn Thạc đánh chết, Phật La Lí Đạt bị đả kích cực lớn, lúc này đang ôm thi thể Phất Cách Sâm mà khóc đến kinh thiên động địa, căn bản quên mất việc tiếp tục dẫn người truy đuổi Lao Lôi Tháp.
Phất Cách Sâm cưng chiều nhất đứa cháu này, vì sự phát triển của hắn mà trải sẵn con đường Quang minh, cũng nhờ có thân phận cùng sự giúp đỡ của lão tại Quang Minh giáo hội, Phật La Lí Đạt mới có tự tin cùng Lao Lôi Tháp cạnh tranh chức vị người nắm quyền tại Nhật Diệu cốc đến vậy. Song vị gia gia từ nhỏ đã giáo dục che chở hắn đột nhiên bị Hàn Thạc đánh chết, từ nay về sau hắn có thể mượn lực lượng của Quang Minh giáo hội hay không cũng rất khó nói.
Đối với Phật La Lí Đạt mà nói, cái chết của gia gia gã về mặt tình cảm là khó có thể thừa nhận, mặt khác cũng làm rối loạn lợi ích thiết thực của hắn. Hai đả kích cùng lúc này làm cho kẻ tâm cơ âm độc, đoàn trưởng Hồng Liêm dong binh đoàn cũng không thừa nhận nổi mà khóc rống lên.
Cách Phật La Lí Đạt không xa, bên kia là đám người Môn La gia tộc. Tộc trưởng Á Đương Môn La thân thể đầy vết thương. Lúc nhận một đòn kinh thiên của Hàn Thạc, Á Đương Môn La đầu tiên vận đấu khí toàn thân phòng ngự, sau đó được Kim Sí đại bàng bao chặt lấy, thật sự đã tránh được một kiếp.
Chỉ có điều hắn thì tránh được một kiếp, nhưng đồng bọn mấy chục năm của hắn Kim Sí đại bằng không có vận may như vậy. Kim Sí đại bằng bị cốt đao của Tiểu Khô Lâu lượn vòng thiếu chút nữa thì thành tên hói, đôi cánh màu hoàng kim bị chặt đứt hơn phân nửa. Đối mặt với một kích kinh thiên của Hàn Thạc, Kim Sí đại bằng xuất phát từ bản năng bảo vệ Á Đương Môn La, lấy thân thể khổng lồ nhận một trọng kích, thương thế cực kỳ nghiêm trọng.
Lúc này, Á Đương Môn La tâm tình uể oải, cũng phẫn nộ đến cực điểm, run rẩy vuốt đôi cánh trụi nhủi loang lổ vết máu của Kim Sí đại bằng, bạo nộ gào rít:
- Ta muốn giết hắn, ta nhất định phải giết hắn.
Một số thế lực nhỏ ẩn núp trong sơn cốc chứng kiến hoàn toàn biến hóa kinh thiên phát sinh bên trong sơn cốc. Tối nay sự điên cuồng hung bạo của Hàn Thạc đã khắc sâu trong óc bọn họ, cũng mang lại danh vọng cho Hồn Diệt dong binh đoàn. Nguyên nhân biểu hiện tối nay của Hàn Thạc nói lên rằng hắn cùng Hồn Diệt dong binh đoàn có liên hệ cực kỳ mật thiết, làm bất luận kẻ nào cũng không dám khinh thường thực lực Hồn Diệt dong binh đoàn.
Hàn Thạc lợi dụng ba con Âm Ma quan sát xung quanh, một lát sau Thổ Giáp thi lại một lần nữa nhảy ra khỏi lòng đất, lúc này Thổ Giáp thi kéo kéo ống tay áo hắn, đưa tay chỉ chỉ xuống thông đạo dưới đất, bộ dạng như chờ được khen thưởng.
Vỗ vỗ bả vai Thổ Giáp thi, Hàn Thạc mỉm cười nói:
- Làm không tệ, lần này làm được rồi!
- Cái gì làm được rồi! - Đặc Lan Khắc Tư nói tiếp sau, nhảy từ bên trong ra, cười ha hả hỏi.
Sau khi Đặc Lan Khắc Tư nhảy ra, Cát Nhĩ Bá Đặc khiêng bao tải to, cũng nhảy lên mặt đất, phía sau là đoàn người Cách Lan Đặc, lưng mỗi người đều mang một cái bao tải, trên mặt tràn ngập hưng phấn.
- Thế nào? - Hàn Thạc vừa nhìn thấy vẻ mặt mấy người, biết bọn họ hẳn có thu hoạch, mỉm cười hỏi.
- Bên trong tiến vào rất khó khăn, có một ít nham thạch bén nhọn như đao, nếu không có bằng hữu của ngươi hỗ trợ, sợ là chúng ta căn bản không vào được. Có vài tên Hồng Liêm dong binh đoàn bị chúng ta thuận tay tiêu diệt, đoạt quặng thô bọn chúng khai thác, chúng ta còn đào thêm một ít nữa, đều mang lên cả. - Tâm tình Đặc Lan Khắc Tư có vẻ cực tốt, cười ha hả tự thuật lại.
- Xem chừng Hồng Liêm dong binh đoàn lợi dùng ưu thế địa hình, quả nhiên đã bắt đầu hành động, Phật La Lí Đạt không ngờ còn dám tuyên bố sẽ giết chết Lao Lôi Tháp, Hồng Liêm dong binh đoàn bọn chúng buông bỏ mỏ bí ngân, thật sự là vô sỉ mà! Ồ, đúng rồi, mỏ quặng này có bao nhiêu, khai thác được bao nhiêu? - Hàn Thạc đối với lời thề của Phật La Lí Đạt thì khinh bỉ một phen, rồi giật mình hỏi tiếp.
Lắc lắc đầu, Đặc Lan Khắc Tư bất đắc dĩ nói:
- Cái này không biết được, địa phương chúng ta tiếp xúc có hạn, mang về trên lưng đều là một ít quặng thô, bên trong tựa hồ ẩn chứa một phần bí ngân, bất quá phải tìm người kiểm tra mới biết được kết quả thu hoạch.
Nếu luyện chế ra Kim Giáp thi, như vậy có thể lợi dụng thiên phú của Kim Giáp thi, hoàn toàn có thể hiểu được mỏ quặng có diện tích bao nhiêu, lợi dụng Kim Giáp thi có thể nắm trong tay kim loại, kim khí quáng thạch, một mỏ quặng không cần bao lâu có thể bị hắn lấy toàn bộ khoáng thạch. Cái mỏ bí ngân này cũng chỉ trong thời gian ngắn sẽ ngay cả một mảnh bí ngân cũng không còn.
Đáng tiếc, Kim tuyệt chi địa chính là nơi khó tìm nhất trong ngũ tuyệt. Tạm thời không tìm được chỗ Kim tuyệt căn bản không thể luyện chế được Kim Giáp thi, nếu không có Kim Giáp thi tồn tại, Hàn Thạc căn bản sẽ không vì bất cứ khoáng thạch gì mà phát sầu, có ải nhân bộ lạc tồn tại, lợi dụng khả năng cảm ứng của Kim Giáp thi đối với quáng thạch, quả thực có thể có nguồn cung ứng vũ khí cuồn cuộn không ngừng.
Hơi hơi cảm thán một chút, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện đám cường đạo Trân Ny Đặc có dị động, lập tức nói:
- Tốt lắm, trước tiên chúng ta rời khỏi đây, hôm nay trong sơn cốc hỗn loạn, tạm thời không nên ở lại đây.
- Mọi người buông quáng thạch trên lưng ra, ta sẽ bỏ vào trong không gian giới chỉ. - Hàn Thạc chỉ vào bọn Cát Nhĩ Bá Đặc, thúc giục.
Trong đám người này, chỉ có Đặc Lan Khắc Tư trên tay mang không gian giới chỉ, kể cả nhóm dong binh Cách Lan Đặc Nhất đều sử dụng hàng lý đeo hông. Không gian giới chỉ vẫn đắt đỏ có tiếng, đám dong binh này cũng đương nhiên không có đủ kim tệ để sắm không gian giới chỉ.
Bất quá, khi Hàn Thạc phân phó như vậy, nhóm dong binh Cách Lan Đặc Nhất cũng không lập tức hành động, ngược lại hướng ánh mắt về phía Đặc Lan Khắc Tư, tựa hồ muốn biết thái độ của Đặc Lan Khắc Tư.
- Nghe lệnh hắn, từ nay về sau mệnh lệnh của hắn cũng là mệnh lệnh của ta, các ngươi nhớ kỹ! - Đặc Lan Khắc Tư nghiêm mặt, thận trọng phân phó đám người Cách Lan Đặc.
- Hiểu rồi! Có Đặc Lan Khắc Tư phân phó, đám người Cách Lan Đặc như trút được gánh nặng, lập tức có vẻ ung dung thoải mái không ít, vội vàng cởi bao tải lớn trên lưng, đặt trước mặt Hàn Thạc.
Một cái bao tải to, bên trong đầy đá vỡ lớn nhỏ, sức nặng như vậy người bình thường không thể chịu được, cho dù đối với dong binh mà nói, đoạn đường trở về Hồn Diệt dong binh đoàn cũng là một sự tình thống khổ xui xẻo.
Từng đạo bạch quang hiện lên, các bao tải to nhỏ đều toàn bộ biến mất vào không gian giới chỉ trong tay Hàn Thạc. Sau khi làm xong, Hàn Thạc vẫy vẫy tay nói:
- Đi theo ta, chúng ta sẽ chặn đường về của Trân Ny Đặc, lần này chúng ta sẽ làm cường đạo bắt Trân Ny Đặc.
- Cứ như vậy, ta nhất định phải hỏi cho rõ! - Đặc Lan Khắc Tư vừa nghe Hàn Thạc nhắc tới Trân Ny Đặc, lập tức nhớ tới sự tình của An Ny, tâm tình đang vui bỗng chốc bị ưu thương tràn ngập, nghiêm mặt quát.
Ba con Âm Ma có hai con quay lại, trong đó một con bám chặt đám cường đạo Trân Ny Đặc, giám sát nhất cử nhất động của chúng. Theo chỉ huy của Hàn Thạc, Hồn Diệt dong binh đoàn định đi tắt chặn đường lui của Trân Ny Đặc, đột nhiên phát hiện ra hành tung đám người đó mờ ám, không ngờ lại mai phục trên đường lui của Môn La gia tộc.
Xem ra Trân Ny Đặc tựa hồ định thừa dịp Môn La gia tộc tổn thất thảm trọng, nhân cơ hội kiếm một chút lợi ích!