Đại Ma Vương

Chương 616: Chương 616: Thủ Hộ




Tiếng quát khẽ của Hàn Thạc làm cho A Nhĩ Mai Lý Khắc và nữ yêu Cách Lại Ai run lên, không tự chủ tập trung sự chú ý đến tận cùng, toàn bộ tinh thần đề phòng chăm chú chờ đợi Quang Mạc Ba tới. Thần thức triển khai, Hàn Thạc nhận ra những biến hóa của Quang Mạc Ba, cảm thụ Quang nguyên tố gắn kết rất nhanh, rồi phân ra, rồi lại tập hợp, luôn luôn tỉnh táo chuẩn bị.

Quang Mạc Ba là một loại gắn kết Quang nguyên tố khổng lồ, hình thành một loại lực công kích bao trùm diện tích rất lớn. Với những gì Hàn Thạc hiểu về ánh sáng trên trời, hắn biết uy lực Quang Mạc Ba đích xác không thể coi thường.

Màn ánh sáng càng tụ càng lớn, Quang nguyên tố càng ngày càng dày đặc, trên bầu trời học viện ma vũ Ba Bỉ Luân, vạn luồng hào quang chói mắt bắn xuống, như biến thành ngàn vạn đạo kiếm quang dày đặc, muốn hủy diệt mọi sinh linh dưới đó.

Dưới uy lực của Quang Mạc Ba, một luồng khí tức trang nghiêm thần thánh cũng tràn ngập, giúp mở rộng uy lực của cấm kỵ ma pháp, thoáng cái bao phủ xuống phía dưới.

Hàn Thạc hai mắt lấp lánh, kiên định ngẩng đầu nhìn lên vòng Quang Mạc Ba ầm ầm kéo tới, trái tim bình tĩnh như nước, không chút gợn sóng.

Quang Mạc Ba mang theo vạn đạo hào quang, chẳng những bao trùm cả học viện ma vũ Ba Bỉ Luân, mà quá nửa thành bắc cũng bị nhốt trong đó, thoáng cái bắn xuống dưới, như mặt trời chói chang rơi xuống đất, có vẻ cực kỳ kinh khủng.

Tất cả cư dân thành Bắc, bất luận lúc này đang làm cái gì, toàn bộ đều dừng công việc, ai nấy đưa mắt hoảng sợ nhìn lên bầu trời, ánh mắt lóe lên sự sợ hãi, tiếng khóc hoảng loạn khắp nơi, liên miên không dứt.

Không khí như ngày tận thế đã tới, thoáng chốc tràn ngập trong lòng mọi người, không ai biết mình sẽ chết thê thảm như thế nào, tất cả mọi người đều cảm thấy thấy sợ hãi từ đáy lòng.

Trong khi những cư dân ở thành Bắc thành Áo Sâm kêu gào thê thảm, đột nhiên phát hiện những đám mây đen như xuất hiện giữa không khí, thoáng cái phủ kín đỉnh đầu, màn hào quang chói mắt lại bị những đám mây này chặn đứng.

Trong chốc lát, thành Bắc thành Áo Sâm từ sáng sủa bỗng chìm vào bóng đêm, mây đen phủ kín đỉnh đầu, huyết quang bốc lên, tiếng kêu gào liên tục, đủ loại kỳ quan đột nhiên liên tục xuất hiện trên bầu trời.

“Ầm ầm ầm…”

Tiếng nổ ầm ầm như trời long đất lở, thoáng cái bộc phát khắp bầu trời, giống như có hàng ngàn những khối thuốc nổ cùng lúc nổ tung, làm chấn động ù ù tai mọi người.

Sau vụ nổ, năm sáu tia hào quang đủ màu sắc vẽ nên đủ loại hình thù kỳ lạ trên bầu trời, giống như một buổi bắn pháo hoa tuỵêt vời, rực rỡ lung linh.

Mây đen trên bầu trời mặc dù rất dày đặc, nhưng vẫn còn một vài nơi sơ hở. Từng đạo hào quang chói mắt ương ngạnh xuyên qua đó bắn xuống. Bất kỳ người hoặc vật bị luồng hào quang này bắn vào đều bị nổ tung, nhất là những sinh vật, trực tiếp biến thành tro bụi rồi biến mất.

Ngắn ngủi vài hơi thở, mấy chục luồng cường quang chói mắt đã bắn xuống, mười mấy bình dân vô tội lập tức tử vong, còn có vài trăm gian phòng ốc ầm ầm sụp xuống xung quanh chung lâu của học viện ma vũ Ba Bỉ Luân. Hàn Thạc khoanh chân ngồi xuống tại chỗ, nhắm mắt hai tay kết ấn. Thao túng Thị Huyết Phiên bay lên kết hợp với mây đen. Ma Nguyên lực quán nhập vào trong Thị Huyết Phiên, làm lá cờ phát ra huyết vụ nồng nặc. Kết hợp với Vô Tẫn Hắc Dạ (đêm tối vô biên) do A Nhĩ Mai Lý Khắc dùng ma pháp hắc ám ngưng tụ mây đen hình thành nên, lại cộng thêm nữ yêu Cách Lại Ai dùng ma pháp Phong hệ vận chuyển một cơn lốc vù vù, làm huyết vụ trên Thị Huyết Phiên của Hàn Thạc dung nhập vào trong Vô Tẫn Hắc Dạ, hình thành một kết giới diện tích lớn bao phủ khắp bầu trời thành Bắc.

Hàn Thạc không biết lần này có bao nhiêu người tới, nhưng hắn dám khẳng định trong đó ít nhất có một Cơ Thần. Nếu không uy lực Quang Mạc Ba sẽ không kinh khủng như vậy.

Thân, Tâm, Thần điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất, Hàn Thạc thúc dục Thị Huyết Phiên, liên tục hình thành huyết vụ, dùng hết sức bổ sung cho những chỗ sơ hở, phòng ngừa Quang Mạc Ba dày đặc bắn xuống.

Bên cạnh Hàn Thạc, thân thể A Nhĩ Mai Lý Khắc ở trong tuyệt đối hắc ám. Hắn ngâm xướng rất nhanh các chú ngữ, vẻ mặt đầy ngưng trọng. Trên thiên đài, nữ yêu Cách Lại Ai rú lên liên tục, từng cơn lốc chung quanh phiêu đãng, gió lốc rít lên, trên cả quảng trường cát bay đá chạy, bụi đất mù mịt.

- Bố Lai Ân, ta không chống đỡ được nữa rồi! - A Nhĩ Mai Lý Khắc vừa thều thào phun ra một tràng chú ngữ, vừa nói với Hàn Thạc bên cạnh.

Hàn Thạc đang nhắm mắt chợt cau mày, ngâm xướng một đoạn Vong Linh chú ngữ ngắn, Tiểu Khô Lâu cưỡi Cốt Long lập tức xuất hiện trong một đạo hào quang.

Tiểu Khô Lâu có tâm ý tương thông với Hàn Thạc. Vừa từ Vong Linh giới phủ xuống, hai mắt lóng lánh bắn ra hào quang tà dị băng hàn, Vong Hồn bia trên ngực bắn ra hào quang màu xanh đùng đục, vô số oán linh và Thạch Tượng quỷ không ngừng tràn ra, trong cơn lốc gầm rú tập hợp thành lớp chướng ngại thứ hai trên bầu trời.

Khi Tiểu Khô Lâu vừa triệu hoán oán linh và Thạch Tượng quỷ hình thành tần chướng ngại thứ hai, áp lực của ba người Hàn Thạc và A Nhĩ Mai Lý Khắc đỡ hẳn, không còn gì phải e dè nữa, các sơ hở đã được bịt kín.

Chướng ngại do ba người Hàn Thạc hình thành không phải chặt chẽ không có chỗ hở, vì phải đem hết toàn lực hình thành kết giới phòng hộ phía dưới, tinh lực và sức mạnh ba người cũng có hạn, không thể duy trì cả hai mặt, do đó làm cho sơ hở tầng thứ nhất càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều.

Nhưng Tiểu Khô Lâu vừa hiện ra, đã dùng thần lực triệu hoán hình thành tầng chướng ngại thứ hai, lập tức làm áp lực của ba người Hàn Thạc giảm xuống, không cần quá lo lắng về sơ hở của chướng ngại thứ nhất nữa.

Tiểu Khô Lâu là vũ khí bí mật của Hàn Thạc, hắn vừa xuất hiện đã lập tức hình thành lớp chướng ngại thứ hai, chấp nhận hy sinh một vài oán linh và Thạch Tượng quỷ cấp thấp, chính thức bảo vệ những bình dân và đám quí tộc đế quốc phía dưới, để họ không còn bị uy hiếp từ Quang Mạc Ba nữa.

Mấy tên tập kích khổ tâm phóng thích Quang Mạc Ba, uy lực cực kỳ kinh khủng, nhưng chính vì uy lực quá lớn, phải tiêu hao sức mạnh cực kỳ kinh người, căn bản không có khả năng duy trì bao lâu.

Quả nhiên, sau khi Tiểu Khô Lâu triệu hoán oán linh và Thạch Tượng quỷ hình thành lớp chướng ngại thứ hai không bao lâu, Quang Mạc Ba đã dần dần tới hồi kết thúc, sau một loạt những đốm hào quang rơi xuống càng lúc càng nhiều, bầu trời thành Bắc thành Áo Sâm rốt cục khôi phục lại bình thường.

Vừa thấy uy lực của Quang Mạc Ba đã tới lúc kết thúc, Hàn Thạc tỉnh táo hạ lệnh cho Tiểu Khô Lâu, rồi phân phó vài câu cho A Nhĩ Mai Lý Khắc, bảo hắn không được khinh địch, rồi lập tức tiếp tục nhắm mắt tại chỗ, dốc hết toàn lực truy lùng tung tích mấy tên tập kích.

Uy hiếp của Quang Mạc Ba đã biến mất, Tiểu Khô Lâu dưới lệnh của Hàn Thạc tống đám oán linh và Thạch Tượng quỷ về Vong Linh giới, mình lại ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó.

A Nhĩ Mai Lý Khắc cũng không còn tiếp tục ngâm xướng chú ngữ Hắc Ám hệ nữa. Tinh thần lực hắn buông lỏng, còn cơn lốc của nữ yêu Cách Lại Ai chợt nổi lên, tiếp tục thổi tan những đám mây đen trên bầu trời.

Bầu trời trong vắt lại xuất hiện trên học viện ma vũ Ba Bỉ Luân.

- Vừa mới xảy ra việc gì thế? Ta không thấy gì cả, chỉ nghe những tiếng sấm dày đặc, ta còn tưởng rằng mình bị nổ chết rồi?

- Ủa, cường quang chói mắt biến mất rồi, mây đen cũng đã biến mất, có phải là chúng ta không cần phải lo lắng gì nữa không?

- Hẳn là không có việc gì rồi, không cảm giác thấy áp lực gây cảm giác khó thở nữa.

Phía dưới mọi người bàn tán xôn xao, vẻ mặt hoảng sợ lúc trước chuyển thành nghi hoặc. Ai cũng hết nhìn đông tới nhìn tây, giống như muốn tìm được đáp án từ biến hóa chung quanh.

- Trời ạ, căn nhà bị sao thế? Toàn bộ đã bị hủy rồi! - Một Ma đạo sư học viện ma vũ Ba Bỉ Luân sau khi màn đêm đã tan hết, dùng thuật phi hành bay lên bầu trời, dò xét một vòng xa xa, lập tức kêu ầm lên.

- Đó là hiện tượng do Quang Mạc Ba tạo thành, những sinh vật nếu như bị cường quang đánh trúng sẽ trực tiếp biến thành tro bụi. Xem ra Quang Mạc Ba đã chiếu xuống đó, nhưng chín thành công kích đã bị chặn lại, bằng không tình huống ở khu thành Bắc tuyệt đối không phải chỉ có như vậy đâu. - Ai Mễ Á Tư cũng bay lên trời, mắt lướt nhìn bốn phía một vòng, đi đến bên cạnh Quốc Vương, cung kính nói với Lao Luân Tư.

- Quang Minh giáo hội khốn khiếp thật, chúng mà cũng xứng với việc tuyên dương nhân từ sao! - Lao Luân Tư nghiến răng, phẫn nộ đến nỗi cả người run rẩy.

Có thể thi triển Quang Mạc Ba đến uy lực này, cả đại lục Kì Áo phỏng chừng cũng chỉ có Quang hệ ma pháp sư của Quang Minh giáo hội mới làm được, thêm nữa Quang Minh giáo hội và đế quốc Lan Tư Lạc Đặc luôn luôn bất hòa, căn bản không cần suy nghĩ nhiều, đã biết ngay người tập kích nhất định là có người của Quang Minh giáo hội rồi.

- Quá hèn hạ quá vô sỉ, Quang Minh giáo hội quả nhiên mới là tà giáo lớn nhất trên đời, không ngờ làm ra sự tình táng tận thiên lương như vậy. - Lão Cáp Ân cũng giận đến run lên, không thể ngờ được Quang Minh giáo hội làm việc điên cuồng như thế, lại có thể bất chấp vô số tính mạng bình dân của thành Áo Sâm, phóng thích ra cấm kỵ ma pháp diện tích lớn.

Trên đại lục Kì Áo cũng như nhiều quốc gia đã có ước định trước, nay Quang Minh giáo hội gây ra việc như vậy, đã không thể dùng chữ điên cuồng để hình dung nữa.

- Ai Mễ Á Tư, lập tức phái binh lính trấn an nhân dân, Khảm Địch Đạt, điều tra cho ta, nhất định phải tìm được mấy tên khốn khiếp táng tận thiên lương này. - Lao Luân Tư thở không ra hơi, phẫn nộ vạn phần.

- Ta nói rồi, cứ lưu lại đây là an toàn nhất, nếu lúc trước các ngươi không nghe ta nói, mạo hiểm ra khỏi học viện, nói không chừng đã tan thành mây khói rồi! - Sự tình qua đi, Phạm Lôi Trạch thở phì một hơi, nhìn mấy tên hèn mọn lúc trước run sợ muốn chạy trốn, mở miệng châm chọc.

Những người này vừa thoát chết, nghĩ lại vẫn còn lạnh mình, ai nấy cười khổ lắc đầu không nói gì, cũng không đáp lời Phạm Lôi Trạch.

- Tiểu tử Bố Lai Ân đâu, sự tình đã kết thúc rồi, hắn còn chạy đến nơi nào nữa? - Phạm Lôi Trạch thấy mấy người đó không mở miệng phản bác, cũng thấy có chút vô vị, không tiếp tục châm chọc họ nữa, hết nhìn đông tới nhìn tây tìm Hàn Thạc.

Nghe hắn nói thế, biết Hàn Thạc đã cứu tất cả bọn họ, ai nấy toàn bộ nhìn chung quanh tìm tung tích Hàn Thạc, nhưng trông qua nhìn lại, cũng không biết hắn đang ở đâu.

Một đạo huyết tuyến nhàn nhạt ở một khóc khuất mà tất cả mọi người không nhìn tới, đi xa dần thành Bắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.