Đại Ma Vương

Chương 251: Chương 251: Trở thành người có tiếng rồi!




Chương 251:Trở thành người có tiếng rồi! 

Núi Áo Nhĩ Đạt Tư nằm rất cao so với mặt biển, trên đỉnh quanh năm mây mù bao phủ. Tổng bộ của tổ chức Ám Mạc nằm ngay trong lòng núi, có đủ loại cao thủ canh giữ, lực lượng phòng ngự so với hoàng cung Đế Quốc còn nghiêm ngặt hơn. 

Hàn Thạc sau khi thông qua Truyền Tống trận pháp đến ở bên ngoài, trong tay cầm lấy tấm thẻ bài tượng trưng cho thân phận, trên đường không gặp chút trở ngại, tiến thẳng vào trong lòng núi. Sau khi đi qua vài chỗ rẽ thì đã đứng ngay tại nơi đặt Truyền Tống trận dẫn tới chỗ của Khảm Địch Đạt. 

- Chờ một chút nhé, Khảm Địch Đạt đại nhân tạm thời không có ở tại tổng đàn. Ta đi thông báo một chút, đại nhân một chút nữa hẳn là sẽ quay trở lại. - Tới lúc này, tên Ám Tinh sứ dẫn đường cho Hàn Thạc tới chỗ Truyền Tống trận thông tới Khảm Địch Đạt mới mở miệng không nhanh không chậm giải thích. 

- Như vậy à, tốt lắm. - Hàn Thạc gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. 

- Ài, vậy ta dẫn ngươi tới khu chờ, đợi khi Khảm Địch Đạt đại nhân trở về thì ta sẽ lập tức thông tri cho ngươi! - Tên Ám Tinh sứ kia cũng gật đầu, rồi bắt đầu xoay chuyển Truyền Tống trận. 

Một đạo bạch quang loé lên, sau đó Hàn Thạc đã xuất hiện trong một thạch thất rộng rãi, to cỡ bốn sân bóng rổ. Chung quanh thạch thất này có để nhiều ghế sofa, trên bàn bày biện la liệt đủ thứ hoa quả điểm tâm đẹp mắt, lại còn để thêm một số sách vở. Quanh đó có nhiều người đủ loại tướng mạo, đang kiên nhẫn ăn đồ hoặc lật sách trên bàn, tựa hồ cũng đang chờ đợi. 

Ngoại trừ chỗ Hàn Thạc đang đứng là phạm vi của Truyền Tống trận, còn thì chung quanh đều trải thảm mềm mại. Trên trần treo mười mấy cây đèn lưu ly, rọi sáng cả gian thạch thất. 

- Xin chào! Ngươi khỏe không, xem ngươi rất lạ mặt, là lần đầu tới đây à? - Ngay phía trước Hàn Thạc là một cô gái trẻ tuổi xinh xắn để tóc ngắn, nhiệt tình lên tiếng chào hỏi.  

- Ài, là lần đầu tới đây. Ngươi khỏe không? - Hàn Thạc mỉm cười, cất bước về phía thiếu nữ thanh xuân trông rất hoạt bát này, định hỏi một chút ít tin tức về tổng đàn của Ám Mạc. 

- Ta tên là Khắc Lệ Ti, là một Hỏa hệ trung cấp ma pháp sư, hiện giờ là Tam Tinh sứ. Rất hân hạnh được làm quen với ngươi. - Thiếu nữ tên Khắc Lệ Ti này rõ ràng rất là khéo miệng, không hề xa lạ mở miệng cười nói đon đả chào hỏi Hàn Thạc. 

- À à, ta tên là Bố Lai Ân, cũng là Tam Tinh sứ như ngươi, tu luyện Vong Linh ma pháp. - Hàn Thạc vừa đi về hướng Khắc Lệ Ti, vừa mỉm cười giải thích thân phận của hắn. 

Thật ra lần trước rời khỏi thành Ngõa Luân tới Nhật Diệu cốc, theo lời của Ngải Mễ Lệ thì Hàn Thạc biết hắn đã được thăng tới cấp Nhất Nguyệt sứ rồi. 

Nhưng người phụ trách Hàn Thạc chính là Khảm Địch Đạt. Bởi vậy, tấm thẻ bài tượng trưng thân phận của hắn cũng chỉ có thể thông qua lão mới thay đổi được để chính thức xác nhận hiệu lực là thân phận của Nhất Nguyệt sứ. Hàn Thạc cả nửa năm nay vẫn chưa tới Ám Mạc báo tin, vì thế mặc dù đã lên chức Nhất Nguyệt sứ, nhưng vẫn chưa chính thức có hiệu lực. 

- Ha ha, thì ra ngươi cũng là Tam Tinh sứ a. Ngươi theo vị đại nhân nào vậy hả? - Khắc Lệ Ti cười giòn tan nói, rồi tiện tay đẩy cho Hàn Thạc một cái ghế. 

- Khắc Lệ Ti, ngươi không có nhiệm vụ nào, rảnh quá đi phá phách phải không? Muốn tìm người nhập bọn à, không phải lại muốn hại người ta chứ hả? - Bên cạnh Khắc Lệ Ti có một tên trung cấp kiếm sĩ trợn mắt nhìn Khắc Lệ Ti. 

- Á Lực, ngươi nói bậy gì đây. Ai muốn hại người chứ hả? - Khắc Lệ Ti quay phắt lại, thở phì phì rồi trừng mắt liếc nhìn tên trung cấp kiếm sĩ tên là Á Lực kia. 

- Còn dám nói là không! Cái tên Hỏa hệ ma pháp nhà ngươi chỗ nào cũng làm loạn cả. Trong nhiệm vụ lần trước của chúng ta đã thiêu cháy quá nửa cái thôn, hại ta bị lỡ làng nhiệm vụ, lại còn bị đại nhân té tát chửi cho một trận. Ta chính là đã bị ngươi hại thảm rồi. Ngươi không nên lại tiếp tục hại người khác a. - Á Lực cười khổ lắc đầu, quay sang Hàn Thạc nháy nháy mắt, như thể nhắc nhở hắn nên cẩn thận. 

Hàn Thạc ngẩng đầu thoải mái cười đầy thiện ý, rồi nhíu mày đọc nội dung quyển sách đang ở trong tay. Mấy quyển sách trên bàn không ngờ lại là những tin tình báo lưu truyền nội bộ mới nhất của Ám Mạc. Trong đó bao gồm mọi thứ trong thời gian gần đây nhất, là những tin tức chủ yếu về đủ mọi phương diện của Đế Quốc, lớn thì tới các chiến dịch tại biên cương, nhỏ thì đủ thứ trò quái gở của một tên quý tộc nào đó. 

Theo đầu óc cùng trí lực hiện giờ của Hàn Thạc, một quyển sách chỉ cần bị hắn lật qua một lần là sẽ nhớ kỹ hết nội dung đã xem qua. Mấy thứ nội dung linh tinh lang tang, Hàn Thạc thật sự không chú ý lắm, nhưng mớ tin tức về thành Ngõa Luân và Nhật Diệu cốc thì thật rất lôi cuốn đối với hắn. 

Tin tức nổi bật chính là Sư Thứu quân đoàn trưởng Bác Bỉ A Tư Cơ cuối cùng cũng đã phản bội Đế Quốc. Theo tin tình báo nội bộ của tổ chức Ám Mạc thì lão già này đã sớm cấu kết với đế quốc Ca Tây. Sau khi phản bội Đế Quốc, lão đã dẫn theo một đám thân tín đi đầu nhập đế quốc Ca Tây, trở thành một tướng lĩnh cao cấp của đế quốc này. 

Đến đây thì tên tuổi của Hàn Thạc lại xuất hiện trong bản tin tình báo nội bộ của Ám Mạc. Theo như lời trong đó thì nhờ nỗ lực của Hàn Thạc cùng Ngải Mễ Lệ mới khiến chuyện của Bác Bỉ A Tư Cơ bị bại lộ. Sau khi Ám Mạc có được tin tình báo này, liền dùng tốc độ nhanh nhất để rượt tới thành Ngõa Luân, lợi dụng trước khi Bác Bỉ A Tư Cơ còn chưa phát động bạo loạn, khống chế lấy cục diện. 

Bằng không, nếu để Bác Bỉ A Tư Cơ tùy ý lợi dụng chức quyền mở rộng đại môn phòng ngự của thành Ngõa Luân, để đại quân như hổ đói rình mồi của đế quốc Ca Tây xâm nhập, vậy thì thành Ngõa Luân rất có khả năng đã bị thất thủ. Không biết từ khi nào, cái danh hiệu Tam Tinh sứ của Hàn Thạc đã nghiễm nhiên trở thành một ngôi sao mới nổi trong nội bộ Ám Mạc. Trong đó lại còn có một số điều thuật lại liên quan tới Hàn Thạc, bao gồm cả nhiệm vụ lần đầu phá thủng âm mưu của Phong hệ ma đạo sư Đỗ Khắc của đế quốc Ca Tây.  

Ngoài ra, trong bản tin tình báo còn có một số tin tức về Nhật Diệu cốc như việc loạn lạc tại đây. Bốn đại thế lực ngấm ngầm liên miên tranh đấu lẫn nhau, dẫn đến chuyện đổ máu thường ngày. Ngay cả hai thế lực cường đạo của Đồ Phu và Trân Ny Đặc cũng đều tiến vào tham dự, gia nhập vào vòng tranh đoạt quyền lợi lần này tại Nhật Diệu cốc.  

Trong đó, dong binh đoàn Hồn Diệt do Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư sáng lập, tại sự kiện vừa qua đã dần dần bộc lộ được tài năng. Lợi dụng khả năng hiệu triệu cùng tư kim dồi dào của Đặc Lan Khắc Tư, đã có thể thừa dịp loạn lạc để thu hút cao thủ các nơi gia nhập. Hiện giờ danh hiệu của dong binh đoàn Hồn Diệt đã có thể xuất hiện trong sách tình báo lưu truyền trong nội bộ Ám Mạc, cho thấy Hồn Diệt hiện nay đã có một quy mô nho nhỏ rồi. 

Trong lúc Hàn Thạc chuyên tâm xem quyển sách trong tay thì cô nàng Khắc Lệ Ti bên cạnh đã đi tới trước mặt, rồi lại tiếp tục dò hỏi: 

- Đúng rồi, Bố Lai Ân, ngươi theo vị đại nhân nào vậy? 

- À à, ta theo Khảm Địch Đạt đại nhân. - Hàn Thạc đặt quyển sách trong tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn Khắc Lệ Ti rồi mỉm cười trả lời. 

- Khảm Địch Đạt đại nhân à, ngươi mới chỉ là một Tam Tinh sứ, sao lại có thể theo Khảm Địch Đạt đại nhân được chứ? Ồ, ngươi tên là Bố Lai Ân, chẳng lẽ ngươi là cái tên Bố Lai Ân kia. Ồ, trời ạ! - Khắc Lệ Ti lúc đầu thì lắc đầu nghi hoặc, sau đó đột nhiên nghĩ tới điều gì, vui mừng như điên nhìn Hàn Thạc rồi hét tướng lên. 

Đám thành viên của tổ chức Ám Mạc đang kiên nhẫn chờ đợi quanh đó, vừa nghe Khắc Lệ Ti hét lên, ai nấy đều để trái cây hoặc sách vở đang đọc trên tay xuống, toàn bộ ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía Hàn Thạc. 

- Hắn chính là Bố Lai Ân sao? Thật sự là còn rất trẻ đó! 

- Tên tiểu tử này thật là gặp được vận may a. Được Khảm Địch Đạt đại nhân chấm trúng, muốn không thăng chức vùn vụt cũng khó rồi! 

- Hà hà, trời cao thật là không tệ a. Nếu có thể cùng hắn đi làm nhiệm vụ, nhất định là được một công tác có lời lớn! 

Tiếng bàn tán xôn xao từ miệng đám thành viên nhàn rỗi chung quanh phát lên. Đủ vẻ kinh ngạc, hâm mộ, ánh mắt kỳ quái đều đổ ập lên người Hàn Thạc. 

- Ồ, trời ạ. Vận khí của ta thật sự là không tệ. Bố Lai Ân, nếu ngươi có nhiệm vụ nào mà thiếu người, có thể dẫn ta theo một lần không. Đừng nghe lời cái tên gia hỏa Á Lực kia nói tầm bậy, kỳ thật ta chính là một Hỏa hệ ma pháp sư không tệ. Ta đảm bảo sẽ không khiến ngươi thêm phiền phức đâu! - Khắc Lệ Ti vừa kinh hô một tiếng, rồi liền lập tức phản ứng, thò tay nắm chặt lấy chéo áo của Hàn Thạc van nài rất đáng thương. 

- Bố Lai Ân, Khảm Địch Đạt đại nhân đã trở về. Mời đến phía trước Truyền Tống trận để chờ truyền tống! - Bên cạnh Truyền Tống trận, một thành viên truyền tấn đột nhiên cao giọng hô một câu. 

- Nếu như cần nhân thủ, ta sẽ cân nhắc tới ngươi. Hẹn gặp lại! - Thân người Hàn Thạc hơi xoay một chút, chéo áo bị Khắc Lệ Ti nắm lấy dường như là một khối dầu mỡ, tuột ra khỏi ngón tay của cô ta. Sau khi hướng về phía Khắc Lệ Ti mỉm cười thân thiện một cái, hắn trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, đến đứng ngay trung ương Truyền Tống trận. 

Một đạo bạch quang loé lên, Hàn Thạc đã xuất hiện tại phòng riêng của Khảm Địch Đạt. Lão già này vẫn giữ vẻ mặt âm trầm trước sau như một, sau khi nhìn thấy Hàn Thạc xuất hiện cũng chẳng có biểu hiện gì đặc biệt, chỉ mở miệng trầm giọng nói:  

- Ta nhớ trước đó đã có nhắc nhở ngươi, kể cả khi không có nhiệm vụ thì ít nhất cũng mỗi một tháng về Ám Mạc báo tin một lần. Tên tiểu tử nhà ngươi biến mất một cái là nửa năm, thật không có chút kỷ luật nào! 

- Thật sự đã bị một số chuyện làm trì hoãn. Nửa năm nay ta đã đạt được một món đồ, ta nghĩ Khảm Địch Đạt đại nhân sẽ rất là hứng thú. - Hàn Thạc vẫn không thay đổi sắc mặt, mỉm cười vừa nhìn vừa mở miệng nói với Khảm Địch Đạt. 

Hiện giờ thì Hàn Thạc vô luận là thực lực hay lịch duyệt đều đã không còn như trước. Chuyện trải qua trong nửa năm nay đã khiến kinh nghiệm cùng thực lực của hắn tiến bộ vượt bực, tất cả các phương diện đều được nâng cao. Cho dù có đối mặt với nhân vật nắm trọng quyền như Khảm Địch Đạt thì Hàn Thạc vẫn không có chút kính sợ gì, ngược lại vẫn dùng cách nói chuyện như với một bằng hữu ngang thân phận. 

- Tên tiểu tử nhà ngươi so với trước dường như đã khác rất nhiều rồi a! 

Lão hồ ly Khảm Địch Đạt hiển nhiên là đã phát hiện ra sự biến hóa của Hàn Thạc, ngẩn người ra nhìn hắn một lúc rồi mới để lộ nụ cười quái dị nói: 

- Đồ gì đây, ta chắc sẽ cảm thấy rất hứng thú à? 

Đồ vật Hàn Thạc đưa ra là quyển sách viết tay có được từ vùng đất cấm. Trong đó cũng không có miêu tả chút gì về kiến thức ma pháp mang tính thực chất cả, chỉ có kèm theo đó một số kinh nghiệm mang ý nghĩa thâm sâu có liên quan tới ma pháp của Hắc Ám hệ từ A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn. Văn tự ma pháp trên đó, Hàn Thạc đã mô phỏng được một phần, định sau này gặp được Ngãi Mễ Lệ thì sẽ đem mô phỏng này cùng với ma pháp trượng giao lại cho người tu luyện ma pháp của Hắc Ám hệ là Ngãi Mễ Lệ. 

Quyển sách viết tay này, sau khi được Hàn Thạc thận trọng suy xét qua thì cho rằng cứ giao lại cho Đại ma đạo sư Hắc Ám hệ Khảm Địch Đạt là đúng nhất. Bởi vì hắn đối với văn tự trên đó thì căn bản không cách nào hiểu hết được, nên kinh nghiệm liên quan tới ma pháp của Hắc Ám hệ từ quyển sách của A Nhĩ Mai Lý Khắc đối với hắn đích xác là không hề có tác dụng. 

Ngoài ra, Hàn Thạc trong lúc tiếp xúc với Khảm Địch Đạt, cảm thấy lão gia hỏa tướng mạo không tốt lành này lại rất có lòng bảo vệ cho hắn. Vì tiền đồ tốt đẹp lâu dài ở Ám Mạc tại Đế Quốc, đem quyển sách này giao lại cho Khảm Địch Đạt, nhất định là sẽ có chỗ lợi lộc lớn lao.  

- Ngài xem đi! - Hàn Thạc mỉm cười thần bí, trịnh trọng đem quyển sách viết tay cổ xưa kia giao cho Đại ma đạo sư Hắc Ám hệ Khảm Địch Đạt. 

- Cái gì đây, xem ra cũng có chút niên kỷ đó! - Khảm Địch Đạt nhận lấy quyển sách chép tay, nghi hoặc mở miệng nói một câu vô thưởng vô phạt. Sau đó thì một hàng chữ nhỏ lọt được vào mắt ông ta, lão lập tức như bị sét đánh, trợn mắt há hốc mồm ngẩn người ra nhìn. 

Hàng chữ nhỏ trên đó viết là A Nhĩ Mai Lý Khắc - Kha Đốn! 

Khảm Địch Đạt thân là một trong ba đầu não của Ám Mạc, có được thực lực của Đại ma đạo sư Hắc Ám hệ. Vậy mà lúc này lão cầm quyển sách chép tay trong hai tay không ngừng run rẩy, con ngươi thiếu chút nữa là lọt khỏi tròng, vẻ mặt để lộ vẻ kinh hãi đến cực độ. 

Tình trạng này kéo dài đến vài giây rồi thì Khảm Địch Đạt mới trừng lớn mắt, giọng run run hỏi:  

- Cái này, cái này là...? 

Hàn Thạc gật đầu khẳng định: 

- Không sai! Quyển sách chép tay này vốn là bút ký từ vị pháp thần Hắc Ám hệ trong truyền thuyết của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, người có được thực lực bán thần A Nhĩ Mai Lý Khắc - Kha Đốn! 

Lời này vừa nói ra, Khảm Địch Đạt đã vui mừng như điên, toàn thân phát cuồng run rẩy không ngừng, trong miệng nói nhỏ lẩm bà lẩm bẩm tiếng gì đó mà Hàn Thạc nghe không hiểu. Còn hai mắt thì không hề rời khỏi quyển sách, tay chân run rẩy lật từng trang, cả người lâm vào trạng thái bần thần đờ đẫn. 

Cứ như vậy một hồi lâu Khảm Địch Đạt mới mở miệng than thở: 

- Thâm sâu kỳ ảo quá, quá ư là thần kỳ. Giá trị của quyển sách viết tay này căn bản là không thể đánh giá được! 

Nói xong, Khảm Địch Đạt thở vài hơi thật sâu. Đợi khi tâm tình kích động đã bình tĩnh trở lại, ánh mắt mới rạng rỡ nhìn tới Hàn Thạc, có chút chần chừ hỏi: 

- Ngươi, ngươi mang quyển sách viết tay này ra là có ý gì đây? 

Hàn Thạc nhún vai, cười ha hả:  

- Rất là rõ ràng, giao cho ngài đó! 

- Hối lộ à! Thật là đáng chết, ngươi hối lộ kiểu này thật là đáng ghét! 

Khảm Địch Đạt thất thanh hô nhẹ một tiếng, sau đó liền nhanh chóng gật đầu nói khẽ: 

- Bỏ đi, cho dù là hối lộ thì ta cũng muốn nhận! 

Một lúc sau, lão dùng sức vuốt tóc lại một chút, rồi mới bần thần hỏi:  

- Được rồi, ta chịu thu nhận. Ngươi có điều kiện gì? 

Hàn Thạc lắc lắc đầu mỉm cười nói: 

- Không có điều kiện gì cả! Chỉ là món đồ này đúng ra là thuộc về Đế Quốc. Ngài là thượng cấp của ta, ta giao cho ngài cũng không kể là hối lộ a. Ngài cũng không cần phải lo lắng gì nhiều! 

- Ha ha, đúng rồi. Đây là bản chép tay từ A Nhĩ Mai Lý Khắc - Kha Đốn, đương nhiên là thuộc về Đế Quốc rồi. Khảm Địch Đạt ta thân là một trong vài Đại ma đạo sư Hắc Ám hệ của Đế Quốc. Chỉ cần giải thích một chút với Quốc vương bệ hạ, đương nhiên là sẽ để cho ta xem duyệt, sao lại có thể coi là hối lộ chứ! 

Khảm Địch Đạt lẩm bẩm rồi cười ha hả một tràng lớn, phóng mạnh người tới trước mặt Hàn Thạc, vẻ rất ư là tán thưởng vỗ vai hắn, hưng phấn nhếch miệng cười lớn nói:  

- Tiểu tử khá lắm, thật là không tệ! Ngươi lại lập công rồi. Ta nhớ lần trước ngươi đã là Nhất Nguyệt sứ, hiện giờ hãy đem tấm bài của ngươi giao cho ta, ta lập tức thăng lên thành Tứ Nguyệt sứ. Tìm được di vật của A Nhĩ Mai Lý Khắc, ngươi nhảy hai cấp cũng không ai dám nói gì. Tên tiểu tử may mắn nhà ngươi, ngươi đang trở thành một nhân vật truyền kỳ tấn cấp nhanh nhất tại Ám Mạc a! 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.