Đại Miêu Có Cực Nhiều Fan Nữ

Chương 4: Chương 4




Trong thế giới hoang dã, các con non của động vật họ mèo có thể khơi dậy thiên tính, học tập khả năng săn mồi thông qua việc chơi đùa, lăn lộn, vồ cắn lẫn nhau. Mễ Ha cũng từng trải qua “tuổi thơ” như vậy, sau đó thì bị chị ruột ấn trên mặt đất cọ xát.

Thân hình của cô quá nhỏ, khi mới sinh ra lại không tranh được sữa nên càng lớn càng chênh lệch, ngay cả khi hai con báo con cãi lộn đánh nhau, Mễ Ha luôn là con bị thu thập đến mức muốn phản kháng cũng không thể.

Cho nên, Mễ Ha cũng học khôn, cô không cùng chị gái đánh nhau trực diện nữa, chạy được thì cứ chạy, có thể đánh lén liền đánh lén, đôi khi còn dám dẫn dụ chị gái tới chỗ mẹ đang nghỉ ngơi, con báo nhỏ nghịch ngợm lỗ mãng cào trúng báo mẹ, liền bị ngoạm một cái không nặng không nhẹ vào mông để cảnh cáo.

Thân hình chị gái cứng cỏi khỏe mạnh nhưng lại không có được sự gian xảo như Mễ Ha, thường xuyên náo loạn ồn ào chọc báo mẹ tức giận rồi bị ngoạm bị đánh, ủy khuất buông tha Mễ Ha. Sau đó quên rất nhanh, lần sau lại tiếp tục định đè Mễ Ha xuống để liếm lông.

Bị đè rồi bị liếm lông là trải nghiệm tồi tệ. Cho nên Mễ Ha rất rõ việc vồ ngoạm, đánh nhau không thích hợp để thực hiện đối với những con non có thân hình chênh lệch nhau tương đối lớn. Bây giờ cô đã đổi sang thân thể mới, lại còn đang là “đứa con giả mạo”, hiển nhiên không thể đi bắt nạt Đậu Đậu khiến cho Đỗ Hành tức giận được.

Cho nên, trong nháy mắt Đỗ Hành bước vào, Mễ Ha nhanh chóng hoán đổi vị trí của cô với Đậu Đậu, vẻ mặt ngoan ngoãn. Đáng tiếc cô vẫn chưa thích ứng 100% với thân thể mới, bằng không cô có thể đổi xong vị trí trước khi Đỗ Hành bước vào.

Đậu Đậu có chút ngốc nấc lên một cái sau đó cọ cọ vào tay của chị gái, cho rằng Mễ Ha đang muốn chơi cùng cô bé, sau khi thấy cậu tiến vào còn cười ngoan ngoãn, xem ra không có bị ăn hiếp.

Đỗ Hành vẻ mặt phức tạp nhìn Mễ Ha hai chân khép lại, hai tay ngoan ngoãn đặt ở trước mặt trông như tư thế “mèo ngồi xổm” với cái đuôi cuốn quanh. Anh lần nữa xác định cô gái váy dài này thật sự có điểm “không bình thường”, ngốc một cách tự nhiên, hợp tình hợp lý. ( Ai có app Wattpad thì lên Wattpad đọc ủng hộ mình nha. Xin lỗi vì đã chèn dòng này ngang mạch truyện ạ).

Chẳng qua, Đỗ Hành tạm thời không có thời gian chú ý đến chuyện của cô gái này. Anh nghĩ đến cuộc điện thoại vừa rồi thì trong lòng giận dữ, lo lắng dọa đến Đậu Đậu nên trên mặt mới không để lộ biểu tình.

Dựa theo lời kể của Đậu Đậu cùng với thời gian Đỗ Hành gặp được các cô, Đậu Đậu hẳn là đã ngã xuống vách đá cách đây năm tiếng trước, nhưng trong khoảng thời gian này, anh rể đã “vô tình” làm rơi điện thoại di động của chị gái. Mãi đến khi anh cảm thấy kì lạ khi gọi cho chị gái mãi không được, phải gọi cho anh rể.

Quan hệ giữa Đỗ Hành và anh rể rất bình thường, nên chỉ đơn giản thăm hỏi một tiếng liền nói muốn tìm chị gái có việc. Nhưng anh rể lại nhiệt tình khác thường nói chuyện rất lâu, sau khi hỏi rõ Đỗ Hành gọi điện có chuyện gì mới đưa điện thoại cho chị gái.

Sự khác thường của anh rể làm Đỗ Hành cảm thấy kì quái nên không trực tiếp đem chuyện Đậu Đậu nói cho chị mình, tìm cớ nói rằng cái homestay nửa năm trước bọn họ đầu tư xảy ra chút vấn đề, nhưng là anh đang ở đoàn phim, cần chị gái mau chóng đến giải quyết, địa chỉ anh đưa cũng là thành phố cấp tỉnh bên cạnh đoàn phim, cùng chỗ Đậu Đậu ngã xuống không giống nhau.

“Gấp như vậy sao?” Chị gái không biết rõ sự tình cũng không nghĩ nhiều, hơn nữa chồng cô ở nhà đã tìm được một chiếc di động cũ và tấm thẻ cũ, cũng có thể liên lạc được nên cô liền cầm ví tiền và áo khoác chuẩn bị đi ra ngoài.

Đỗ Hành ở đầu dây bên kia nghe thấy tiếng anh rễ ân cần qua loa, biểu tình có chút lạnh xuống nhưng ngữ điệu không có thay đổi gì nhiều, hỏi một câu, “Chị, nếu không thì kêu anh rể đi chung đi, hai ngày này không phải cả hai người đều ở nhà nghỉ ngơi sao, cùng đi còn có thể ở bên đó dạo chơi hai ngày.”

Vừa lúc đứa nhỏ được đưa đến nhà bà nội, hai vợ chồng trẻ cũng có thời gian sống trong thế giới riêng, chị gái Đỗ Hành cảm thấy ý kiến này khá hay, cũng không cúp máy, hỏi chồng có muốn đi chung không.

Sau đó, Đỗ Hành bên này nghe thấy anh rễ từ chối rõ ràng, nói bên này còn có chút việc cần xử lý, chờ chị gái đi sớm về sớm.

“Lần trước đi công viên giải trí với Đậu Đậu thì anh không đi, bây giờ đi cùng em cũng không đi, thật là.” Chị gái không khỏi phàn nàn hai câu, sau đó được anh rể liên tục dỗ ngọt mấy câu liền tự mình đi tới ga đường sắt cao tốc.

Hai chỗ cách nhau không xa, đi đường sắt cao tốc hai tiếng liền đến, sau khi đã “lừa” được chị gái tới chỗ lận cận, Đỗ Hành liền gọi trợ lý Lý Nam qua, bảo cô để mắt đến đoàn phim hai ngày, thật sự không ổn thì kịch bản này anh không làm nữa.

“Anh Đỗ?” Lý Nam là một cô gái cao ráo, nhanh nhẹn, sau khi tốt nghiệp thì vẫn luôn làm trợ lý bên cạnh Đỗ Hành, cũng biết đạo diễn Tô cùng anh Đỗ rất coi trọng《 Hồ Diện Hoạ Bì 》, từ khi đạo diễn Tô sinh bệnh, nguyên đoàn phim đều bị chọc cho tức giận rời đi, Đỗ Hành vẫn ở lại đoàn phim thì có thể thấy được đây là sự kiên trì của anh, nhưng bây giờ nghe thấy Đỗ Hành có dự định từ bỏ, trợ lý nhỏ hiển nhiên bị dọa, cho rằng tên khốn Uông Lực này lại gây ra chuyện khiến anh Đỗ ghê tởm.

“Nhà anh xảy ra chút việc, chờ lát nữa anh lái xe đưa theo Đậu Đậu rời đi, em chăm sóc một chút...... Thôi quên đi, anh đưa cả hai người họ rời đi, em giúp anh để chút đồ ăn lên xe.” Đỗ Hành dự định lái xe đưa Đậu Đậu rời đi, còn cô gái bên cạnh kia thì để ở lại đây, nhưng chợt nhớ Uông Lực còn trong đoàn phim, dứt khoát cũng đưa cô theo thì tốt hơn, để tránh việc lúc anh không ở đoàn phim, Lý Nam không ngăn được Uông Lực.

Sau khi sắp xếp tốt mọi thứ, Đỗ Hành mới đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Mễ Ha lại dùng ánh mắt sáng rực như “nhìn thấy mẹ” để nhìn chằm chằm anh, anh mới ý thức được việc mình tự quyết định mang theo cả hai người có chút qua loa, lỡ đâu đối phương không muốn đi theo anh thì sao?

Chuyện Đậu Đậu ngã xuống vách núi không đơn giản, anh nóng lòng muốn đưa Đậu Đậu đi gặp chị gái, tiếp đó phỏng chừng còn sẽ dẫn đến những chuyện liên quan khác, ngày ngày tới lui là chuyện không thể, vừa rồi chỉ nghĩ việc cô gái ngây ngốc ở đoàn phim sẽ bị Uông Lực quấy rối, lại thật sự chưa nghĩ tới chuyện anh có khả năng phải rời khỏi mấy ngày.

Bằng không kêu Lý Nam mấy ngày nay cũng đừng ở lại đoàn phim, mang cô gái đến ở nơi khác cũng ổn, người đàn ông trường thành như anh mang theo một người nghi là trẻ vị thành niên, cho dù không có ý đồ xấu, cũng thật sự không thích hợp.

Đoán chừng là bị cuộc gọi không bình thường với anh rể làm cho choáng váng đầu óc rồi, Đỗ Hành xoa xoa ấn đường* sau đấy đi qua bế Đậu Đậu lên, chậm rãi giải thích với cô gái, rằng mấy ngày này cô đi theo một chị gái cái tóc ngắn là được, đối phương sẽ chăm sóc cô.

* 眉心 (méixīn): ấn đường, điểm giữa hai đầu lông mày

Lý Nam nhìn tùy tiện, nhưng thực tế lại kiên nhẫn vừa cẩn thận, chăm sóc cô gái trẻ hai ngày cũng không thành vấn đề.

Nhưng Mễ Ha nghe không hiểu, tất cả những gì cô nhìn thấy dáng vẻ của Đỗ Hành ôm Đậu Đậu chuẩn bị rời đi sau khi nói rất nhiều lời, Mễ Ha lập tức sốt ruột, Ơ? Không cần cô nữa sao?

Mạnh mẽ bật dậy từ trên mặt đất, Mễ Ha có chút sốt ruột theo sau Đỗ Hành, thấy Đỗ Hành một tay ôm Đậu Đậu, kiên nhẫn chỉ vào sô pha bảo cô ngồi xuống, thì càng thêm hoảng loạn, mình sắp bị bỏ rơi rồi sao? Vừa rồi không phải còn muốn chia đồ ăn cho mình sao? Cô thật sự không có bắt nạt con non mà!

Đỗ Hành lấy thêm hai cái áo khoác, sau khi bế Đậu Đậu lên thì dự định ra trước cửa, chờ Lý Nam đi lên sau đấy anh có thể đi, kết quả cô gái vừa rồi còn ngồi xổm trên mặt đất bắt đầu nôn nóng, bám theo anh không muốn rời.

“Không có việc gì, chờ lát nữa sẽ có một chị gái tóc ngắn tới chăm sóc em.” Đỗ Hành đoán cô gái trẻ chắc hẳn không hiểu anh nói cái gì, nhưng anh vẫn kiên nhẫn giải thích, để cô gái đừng sợ hãi, sau khi thấy Lý Nam đẩy cửa bước vào thì thở phào nhẹ nhõm, giới thiệu Lý Nam cho cô gái.

Mễ Ha đương nhiên cũng chú ý tới Lý Nam, Nhưng đối phương không có bất kỳ mùi con non nào ở trên người, ngực phẳng, tóc rất ngắn, trông cũng là một loài người mảnh khảnh, cùng với “bà mẹ siêu cấp” hoàn toàn không dính dáng, cô mới không ngốc, bà mẹ trẻ nuôi con rất dễ chết, cô muốn đi theo “bà mẹ siêu cấp” hiếm có khó gặp cơ.

Cho nên, lúc Đỗ Hành đang định giới thiệu Lý Nam với Mễ Ha, cô hấp tấp, cố gắng chen đến trước mặt Đỗ Hành, ôm eo thật chặt anh, sau đó phát ra câu nói đầu tiên “Mẹ~”

Đây là cô học từ Đậu Đậu, lúc Đậu Đậu nói từ này có cảm giác quyến luyến và phụ thuộc nhất, Mễ Ha học theo rồi áp dụng, mong rằng Đỗ Hành sẽ không vứt bỏ cô.

Chưa kể đến phản ứng kém chút nữa là bị nghẹn mà của Đỗ Hành, người vừa đẩy cửa bước vào như Lý Nam cũng bị sốc khi nghe thấy tiếng “mẹ” tròn vo, dường như cô đã mở cửa sai cách, cô lặng lẽ đi ra rồi mở cửa lần nữa, cảm nhận bầu không khí nghiêm trọng kèm theo một chút dấu vết của tình mẫu tử, ơ không đúng, là sự nghiêm trọng mang theo rất nhiều sự xấu hổ bên trong.

- -----

Lời của tác giả: Giữ chặt bao nhiêu, không nỡ bấy nhiêu.

Mễ Ha: Mẹ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.