Đại Minh Tinh Và Chàng Vệ Sĩ

Chương 42: Chương 42: Ai đuổi ai (1)




Nhà hàng Crystal

Dạ Ngân Tuyết cùng Lăng An Vũ và Trần Uyển Dư bước vào nhà hàng vừa bước vào Dạ Ngân Tuyết đã chạm mặt với Lý Hâm Đình, cô ngay lập tức cản Lý Hâm Đình lại, gương mặt thay đổi trở nên lạnh lẽo:

“Tôi đã đắc tội gì với cô mà cô lại cho người hại tôi?”

Lý Hâm Đình vẻ mặt đầy ngây thơ, vô tội không biết gì hỏi cô:

“Tôi đã hại cô cái gì chứ? Tôi có làm gì đâu?”

Dạ Ngân Tuyết nắm lấy cổ áo của Lý Hâm Đình kéo cô ta lại gần, ánh mắt sắc lạnh nở một nụ cười nguy hiểm nói khẽ vào tai của Lý Hâm Đình:

“Đừng có giả vờ ngây thơ không biết gì cả, ở đây không có ai cô không cần giữ hình tượng mình là một thiên thần đâu. Nếu như muốn hại người khác thì trước tiên phải nắm rõ người ta cái đã. Tôi nói cho cô biết cô đã động vào nhầm người rồi nếu cô còn dám hại tôi một lần nữa thì cô không sống yên đâu.”

Dạ Ngân Tuyết đẩy mạnh Lý Hâm Đình ra Lý Hâm Đình tức tối bước đến với ý định cho cô một bài học thì Lăng An Vũ đứng trước mặt của Dạ Ngân Tuyết, lạnh giọng:

“Này! Cô đừng có động tay động chân ở đây. Trước giờ tôi chưa bao giờ động tay với phụ nữ nhưng không có nghĩa là tôi không dám làm gì? Nếu cô không tin thì cứ thử.”

Lý Hâm Đình cố nuốt cơn tức giận xuống, trợn mắt nói với Dạ Ngân Tuyết:

“Cô còn dám hỏi tôi là cô đã đắc tội gì với tôi sao? Cô đã cướp mất vai nữ chính của tôi mà cô còn dám hỏi như thế sao? Đáng lẽ ra nữ chính của bộ phim Tình Yêu Vĩnh Cửu là tôi chứ không phải cô.”

Dạ Ngân Tuyết cau mày nhìn Lý Hâm Đình, có chút khó hiểu:

“Theo như tôi được biết nếu như lúc đó tôi không đến thì vai nữ chính đó đã rơi vào tay của một nữ diễn viên tên là Lucy kia mà? Liên quan gì đến cô chứ?”

Lý Hâm Đình càng tức giận hơn quát vào mặt của cô:

“Tôi chính là Lucy, vai nữ chính tôi đã nắm chắc trong tay rồi nhưng không ngờ nhà đầu tư là chủ tịch của tập đoàn Phương thị lại chọn cô thế là đạo diễn ngay lập tức ấn định là cô gạt tôi sang một bên.”

Dạ Ngân Tuyết bật cười lạnh xen lẫn sự khinh bỉ:

“Chắc đó là quả báo mà cô nhận được đó khi chơi gian lận cô dám chơi quy tắc ngầm với đạo diễn cứ tưởng vai nữ chính đã có trong tay nhưng không phút cuối lại vuột mất.”

Hai tay của Lý Hâm Đình nắm chặt lại, nghiến răng tức điên người:

“Cô còn dám nói tôi chẳng phải cô cũng sử dụng quy tắc ngầm với nhà đầu tư để anh ta cho cô vai diễn đó sao?”

Trần Uyển Dư đã không nhịn được nữa, cô bước đến quát:

“Này! Ăn có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói bậy được đâu đó. Tiểu Tuyết của tôi làm việc trước giờ đều quang minh chính đại không sử dụng quy tắc ngầm như cô.”

Lý Hâm Đình hừ một tiếng, bật cười giọng nói đầy chế giễu, khinh thường Dạ Ngân Tuyết:

“Quang minh chính đại? Thật buồn cười nói không chừng để được bước vào nhà hàng này cô đã phải ngủ với rất nhiều người mà nghe nói cô có quan hệ mờ ám với thiếu gia của tập đoàn Dạ thị chắc là lên giường nhiều lần rồi mới có thể vào đây bởi vì đây là nhà hàng của Dạ thị mà.”

Dạ Ngân Tuyết bật cười thật sự không biết nói gì với sự ảo tưởng, suy bụng ta ra bụng người của Lý Hâm Đình, cô lớn tiếng gọi nhân viên rồi chỉ vào Lý Hâm Đình, hai nhân viên nam bước đến cô liền cất giọng:

“Hai người hãy đưa cô ta ra ngoài sau này đừng cho cô ta bước đến đây nữa bước.”

Hai nhân viên nhìn nhau hai người họ không thể ngờ được là mình lại có thể gặp hai nữ diễn viên nổi tiếng hiện nay càng không thể ngờ được là mình có thể tận mắt chứng kiến cảnh hai nữ minh tinh cãi nhau chí chóe, rồi một nhân viên đại diện nói với cô:

“Xin lỗi thưa tiểu thư! Vị tiểu thư này là khách VIP của nhà hàng chúng tôi chúng tôi không thể tùy tiện đuổi được.”

Lý Hâm Đình bật cười đầy đắc ý, Dạ Ngân Tuyết nhướng mày hỏi hai nhân viên ấy:“Hai người là nhân viên mới đến sao?”

Hai người họ gật đầu, Dạ Ngân Tuyết lạnh nhạt cất giọng:

“Vậy hai người cho gọi quản lý đến đây đi.”

Hai nhân viên nam ấy nhanh chóng đi gọi quản lý đến, quản lý đến vừa nhìn thấy cô liền cúi người chào:“Tiểu thư!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.