Dịch: Độc Lữ Hành
“Đa tạ đại sư.” Thẩm Lạc mặc dù đã nghe Mã Tú Tú nói việc này, nhưng nghe chính miệng Đan Dương Tử đáp ứng, trong lòng của hắn vẫn vui mừng.
“Linh Nhũ ngàn năm của Thẩm đạo hữu ta đã xem qua, mặc dù tuổi thọ hơi thấp, nhưng đúng là thạch nhũ ngàn năm hàng thật giá thật, thoáng tinh luyện một chút là được. Bất quá Nhũ Linh Đan chia làm mấy loại, mỗi một loại công hiệu đều không giống nhau, cho nên đặc biệt xin mời Tú Tú mang Thẩm đạo hữu tới, hỏi thăm một chút đạo hữu cần luyện chế loại đan dược công hiệu thế nào?” Đan Dương Tử nói.
“Đại sư thật sự là học vấn uyên bác, tại hạ chỉ nghe nói dùng Linh Nhũ ngàn năm chế tác đan dược có thể cứu sống người chết, tăng cường tuổi thọ, mặt khác hoàn toàn không biết gì cả. Không biết Nhũ Linh Đan này chia làm mấy loại, mỗi loại có công hiệu thế nào?” Thẩm Lạc khen Đan Dương Tử một tiếng trước, lúc này mới hỏi.
“Học vấn uyên bác thì không dám nhận, theo lão phu nắm giữ đan phương trong tay, có thể chế Linh Nhũ ngàn năm thành ba loại đan dược có công hiệu tăng thọ, chữa thương, thác mạch.” Đan Dương Tử vân vê sợi râu, có chút ngạo nghễ nói.
“Công hiệu tăng thọ cùng chữa thương tại hạ có thể hiểu, bất quá đan dược thác mạch cụ thể là công hiệu gì, dùng cải tạo kinh mạch sao?” Thẩm Lạc nhíu mày hỏi.
“Không sai. Nhũ Linh Đan Thác Mạch tên như ý nghĩa, có công hiệu cải tạo kinh mạch, đối với pháp mạch cũng có tác dụng, đủ chứa nạp càng nhiều pháp lực.” Đan Dương Tử nói ra.
Thẩm Lạc nghe lời này, mặc dù hắn từ trước đến nay trầm ổn, cũng không nhịn được hớn hở ra mặt.
Hắn vốn cho Linh Nhũ ngàn năm này chỉ có thể tăng lên tuổi thọ của mình, không ngờ còn có nhiều công hiệu như vậy, nhất là Thác Mạch Đan kia, càng khiến trong lòng hắn dao động.
Hắn một mực vì tư chất thấp kém trong hiện thực, chỉ có ba cây pháp mạch, so với tu sĩ khác, pháp lực tương đối yếu kém mà ưu sầu, nếu có thể dùng Thác Mạch Đan này mở rộng một chút pháp mạch, có thể làm dịu vấn đề này.
“Ba loại đan dược này, đối với tại hạ đều hữu dụng, không biết có thể làm phiền đại sư luyện chế hết không? Nếu quá phiền phức, tại hạ có thể thanh toán thù lao.” Thẩm Lạc ôm quyền nói.
“Phiền phức cũng không lớn, chỉ là Thẩm đạo hữu đưa tới Linh Nhũ không nhiều, luyện chế một loại đan dược đã miễn cưỡng, chớ nói chi là ba loại đan dược.” Đan Dương Tử nhíu mày nói.
“Cái này đại sư không cần lo lắng, Linh Nhũ ngàn năm ở chỗ ta còn có một ít, hẳn là đủ dùng luyện đan.” Thẩm Lạc lập tức nói ra.
“A, Thẩm đạo hữu còn có Linh Nhũ? Ngươi còn có bao nhiêu?” Đan Dương Tử hỏi.
“Linh Nhũ chứa trong loại bình ngọc kia, còn có khoảng mười bình như vậy.” Thẩm Lạc nói.
Số lượng Linh nhũ ngàn năm trong khối ngọc thạch kia khá nhiều, hắn đoán chừng có khoảng ba mươi bình, Đan Dương Tử tuy là đại sư, hắn cũng không tuỳ tiện quá tin tưởng.
“Khôg ngờ Thẩm đạo hữu lại có nhiều Linh Nhũ ngàn năm như thế! Vậy đã đủ rồi!” Đan Dương Tử lộ vẻ ngạc nhiên, sau đó gật đầu nói.
“Cũng là một ít cơ duyên xảo hợp mà thôi, những Linh Nhũ kia ta không mang theo bên người, sau đó ta lại cho mang tới nhé.” Thẩm Lạc tránh nặng tìm nhẹ giải thích một câu, sau đó nói.
“Thẩm công tử không cần đi một chuyến phiền toái như vậy, ngươi nếu tin tại hạ, giao những Linh Nhũ kia cho tiểu muội, ta phái người đưa đến đại sư là được.” Mã Tú Tú chen vào nói.
“Cũng tốt, vậy làm phiền Mã cô nương.” Thẩm Lạc khẽ gật đầu với Mã Tú Tú, nói ra.
Trước kia hắn đã nhờ Mã Tú Tú đem bình Linh Nhũ ngàn năm đến Đan Dương Tử đại sư, nên giờ cũng không có gì phải lo lắng cả.
“Đan Dương Tử đại sư, luyện chế những đan dược này, không biết cần bao lâu?” Thẩm Lạc lập tức chuyển hướng qua Đan Dương Tử, hỏi.
“Thẩm đạo hữu muốn luyện chế ba loại đan dược, thời gian cần dài hơn không ít, không sai biệt phải sau một tháng mới có thể hoàn thành.” Đan Dương Tử nghĩ nghĩ, nói như thế.
“Một tháng? Vậy cũng không sao, bất quá tại hạ có một chuyện hỏi thăm, Nhũ Linh Đan tăng thọ kia, có thể tăng thêm bao nhiêu tuổi thọ?” Thẩm Lạc hỏi thăm vấn đề mình quan tâm nhất.
“Linh Nhũ ngàn năm của Thẩm đạo hữu bởi vì tuổi thọ không đủ, cho dù trải qua tinh luyện, dược hiệu cũng kém xa Linh Nhũ ngàn năm chân chính, luyện chế ra Nhũ Linh Đan này, phục dụng viên thứ nhất hẳn là có thể tăng thọ khoảng ba mươi năm, viên thứ hai dược hiệu sẽ giảm phân nửa, viên thứ ba cứ thế mà suy ra. Mà sau ba viên này, nếu phục dụng Nhũ Linh Đan tăng thọ nữa cơ bản sẽ không có hiệu quả.” Đan Dương Tử nói.
“Nếu vậy, chỉ có thể gia tăng năm mươi mấy năm thọ nguyên.” Thẩm Lạc thầm nghĩ trong lòng.
Bất quá vậy đã đủ, trước đó phục dụng long huyết tăng lên hai mươi mấy năm thọ nguyên, lại thêm Nhũ Linh Đan năm mươi mấy năm này, thời gian lâu như vậy, hắn có lòng tin sẽ đạt tới Ngưng Hồn kỳ, đến lúc đó số tuổi thọ đã hao tổn hẳn là có thể triệt để bù đắp lại.
“Vậy xin nhờ đại sư, sau một tháng, tại hạ lại đến bái phỏng.” Thẩm Lạc thi lễ với Đan Dương Tử một cái.
“Tự nhiên sẽ cố hết sức.” Đan Dương Tử gật đầu mỉm cười.
Xong chuyện, Thẩm Lạc không tiếp tục quấy rầy nữa, rất nhanh cùng Mã Tú Tú cáo từ.
Chuyện luyện đan đã giải quyết tảng đá lớn trong lòng Thẩm Lạc, tiếp theo chính là chuyện Thuần Dương Kiếm Phôi.
“Mã cô nương, không biết trong Tụ Bảo đường có nơi luyện khí không?” Hắn trầm ngâm một chút, hỏi Mã Tú Tú.
Tất cả điều kiện luyện chế Thuần Dương Kiếm Phôi đã gom góp đủ, luyện chế kiếm phôi này khác với luyện khí bình thường, không yêu cầu thuật luyện khí quá cao, mà trong Thuần Dương Kiếm Điển có phương pháp luyện chế kỹ càng, hắn không cần nhờ người khác, chỉ cần một cái phòng luyện khí phụ trợ, chính mình có thể động thủ luyện chế rồi.
“Nơi luyện khí? Tụ Bảo đường chúng ta có một công xưởng luyện khí, bên trong có mấy phòng luyện khí, không biết Thẩm công tử muốn làm gì? Hẳn là muốn mời người luyện khí?” Mã Tú Tú nghe vậy khẽ giật mình, hơi kinh ngạc hỏi.
“Cũng không phải là muốn luyện chế pháp khí, Thẩm mỗ muốn tế luyện một kiện vật phẩm đặc thù, cần một phòng luyện khí tương trợ, không biết có thể làm phiền Mã cô nương chuẩn bị một nơi giúp ta hay không? Nếu cần tiên ngọc, đạo hữu không nên ngại, cứ nói là được.” Thẩm Lạc chắp tay nói.
“Tiện tay mà thôi, nào cần tiên ngọc chứ, Thẩm công tử khi nào cần dùng, ta để cho người chuẩn bị cho ngươi một gian phòng luyện khí?” Mã Tú Tú một lời đáp ứng.
“Càng nhanh càng tốt.” Thẩm Lạc có chút không kịp chờ đợi muốn tế luyện Thuần Dương Kiếm Phôi.
“Tốt, vậy ta trở về an bài, trong vòng ba ngày là có thể chuẩn bị thỏa đáng, đến lúc đó lại phái người tới mời Thẩm công tử ngươi tới.” Mã Tú Tú nghĩ nghĩ một lát, nói ra.
“Vậy ta chờ tin tức tốt của Mã cô nương.” Thẩm Lạc cám ơn.
“Linh Nhũ ngàn năm kia, khi nào Thẩm công tử có thể giao được, để ta phái người mau chóng đưa đến Đan Dương Tử đại sư?” Mã Tú Tú hỏi.
“Buổi chiều nay là được, ngươi phái người đến chỗ ta ở lấy đi.” Thẩm Lạc nói.
“Tốt, ta để người phu xe kia đi lấy. Thẩm công tử yên tâm, hắn là người đáng tín nhiệm.” Mã Tú Tú nhìn thoáng qua gã lái xe cách đó không xa, nói ra.
Thẩm Lạc cũng nhìn gã hán tử áo bào tro một chút, khẽ gật đầu.
Hai người rời Diên Thọ phường, lập tức chia tay, Mã Tú Tú lên xe rời đi.
Thẩm Lạc không để cho Mã Tú Tú đưa về chỗ ở, mà là đi về phía Tây Thị.