Dịch: Độc Lữ Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
“Lúc trước đang nói nội dung nhiệm vụ kia, ta muốn hỏi thăm chư vị một chuyện. Tình huống Trường An thành hiện tại, chắc hẳn mọi người cũng đã hiểu rõ rồi, không biết các ngươi nhận xét chiến cuộc trước mắt thế nào?” Trình Giảo Kim nhìn về phía năm người, hỏi.
Năm người nghe lời này, cũng ngây người, nhất thời không ai trả lời.
“Ở đây đều là đường đường nam nhi, không cần câu thúc, cũng không cần tị huý, có gì cứ nói.” Trình Giảo Kim cười nói.
Trình Giảo Kim cười, làm bầu không khí nghiêm túc trong thạch thất lập tức hòa hoãn mấy phần, tâm tình năm người khẩn trương cũng buông lỏng không ít.
“Nếu quốc công đại nhân nói thế, vậy tại hạ nói thẳng. Những quỷ vật thành nam trước mắt mặc dù hung hăng ngang ngược, nhưng quốc lực Đại Đường ta hùng hậu, kỳ nhân dị sĩ đông đảo, lại có Trình quốc công thống lĩnh, ngăn cản những quỷ vật kia vẫn dư xài, chờ viện quân bên ngoài vừa đến, tin tưởng những quỷ vật kia sẽ sụp đổ.” Đan Dương Tử chần chờ một chút rồi nói.
Mấy người khác cũng âm thầm gật đầu, hiển nhiên đều cảm thấy như vậy, bao gồm cả Thẩm Lạc.
“Viện quân? Các ngươi đang trông chờ vào người Hóa Sinh tự, Phổ Đà sơn?” Trình Giảo Kim hỏi.
“Hóa Sinh tự và Phổ Đà sơn cùng Đại Đường ta từ trước đến nay đồng khí liên chi, Trường An thành phát sinh quỷ hoạn nghiêm trọng như vậy, hai tông hẳn là sẽ không mặc kệ ngồi nhìn.” Đan Dương Tử nói.
Trình Giảo Kim và Hoàng Mộc thượng nhân im lặng không nói, sắc mặt đều có chút ngưng trọng.
“Hẳn là tình huống bên kia có biến, hai tông xảy ra vấn đề gì sao?” Thẩm Lạc nhìn thấy hai người như vậy, nhịn không được hỏi.
Thần sắc những người khác cũng hơi đổi.
“Chuyện quan trọng ta nói tiếp theo, các ngươi chớ truyền ra ngoài.” Hoàng Mộc thượng nhân và Trình Giảo Kim liếc nhau, lúc này mới chậm rãi nói.
Năm người nhìn thần sắc Hoàng Mộc thượng nhân trịnh trọng, nhao nhao gật đầu.
“Thẩm tiểu hữu vừa rồi đoán không sai, Hóa Sinh tự cùng Phổ Đà sơn gần đây đã phát sinh biến cố trọng đại. Dưới trướng Hóa Sinh tự có mấy tên trưởng lão phản tông, trước đó chúng đã đầu độc trong tông, khiến rất nhiều đệ tử trúng độc. Mà một yêu quật do Phổ Đà sơn trấn áp đột nhiên bạo động, Phổ Đà sơn bất đắc dĩ đành phái ra đại lượng đệ tử đến trấn áp. Cho nên hai tông này cũng sẽ không có nhiều viện binh đến chi viện.” Hoàng Mộc thượng nhân trầm giọng nói.
“Cái gì!” Năm người Thẩm Lạc nghe vậy kinh hãi.
“Tình huống hiện tại đã là như thế, chúng ta không thể trông cậy vào viện quân bên ngoài đến tương trợ, nhất định phải dựa vào lực lượng của mình giải quyết những quỷ vật kia.” Trình Giảo Kim trầm giọng nói.
“Quốc công đại nhân, xin thứ cho vãn bối mạo phạm, số lượng những quỷ vật kia tuy nhiều, còn có yêu nhân Luyện Thân đàn ẩn thân trong đó, nhưng cho đến lúc này, đối phương cũng không có cao thủ tuyệt đỉnh xuất hiện. Lấy ngài, còn có Hoàng Mộc thượng nhân tu vi thông thiên, chẳng lẽ cũng vô pháp đánh tan chúng?” Cát Thiên Thanh vẫn không mở miệng, chợt hỏi.
“Nếu chỉ là những quỷ vật bên ngoài kia, những lão gia hỏa chúng ta xuất thủ, tự nhiên có thể nhẹ nhàng diệt chúng.” Trình Giảo Kim không do dự nói.
“Vậy vì sao...” Cát Thiên Thanh nhíu mày.
“Các ngươi có chỗ không biết, lần này quỷ hoạn không đơn giản như các ngươi nhìn thấy. Luyện Thân đàn không biết dùng biện pháp gì, đã triệu hoán vài đầu Quỷ Vương ở cổ mộ Âm Lĩnh sơn đến Trường An thành, mà thực lực Luyện Thân đàn cũng vượt xa các ngươi biết, lại thêm vài ngày trước thả ra Kính Hà Long Vương. Thực lực của đối phương dị thường hùng hậu, những lão bất tử chúng ta kỳ thật đã sớm âm thầm giao thủ với chúng mấy lần, thắng bại chưa phân.” Trình Giảo Kim khẽ thở dài, nói ra chuyện bí mật.
Thẩm Lạc nghe vậy, trong lòng bừng tỉnh.
Khó trách quỷ hoạn đã xuất hiện hơn một tháng, cao thủ chân chính của quan phủ Đại Đường từ đầu đến cuối không hiện thân tại chiến trường, nguyên lai bọn họ đã sớm giằng co trong bóng tối.
“Cái gì thắng bại chưa phân, rõ ràng là chúng ta ở vào hạ phong. Lần trước đại chiến, nếu không có quốc công đại nhân ngài xuất thủ tương trợ, bộ xương già này đã hủy ở trong tay con Nghiệt Long kia rồi.” Hoàng Mộc thượng nhân lại ho khan hai tiếng, thở dài nói.
Năm người nghe lời này, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
“Tình huống Trường An thành chúng ta đã biết, không biết quốc công đại nhân ngài muốn chúng ta làm gì?” Đan Dương Tử hỏi.
“Lần này địch nhân mặc dù cường đại, thế nhưng cũng không phải là không có kẽ hở, mặc kệ là quỷ vật ở bên ngoài, hay là Quỷ Vương trong cổ mộ Âm Lĩnh sơn, đều là do Luyện Thân đàn dùng một loại pháp trận triệu hoán ra. Chỉ cần nghĩ biện pháp phá đi những pháp trận kia, sẽ làm suy yếu rất lớn chiến lực đối phương, phần thắng phe ta sẽ tăng lên nhiều.” Trình Giảo Kim nói.
Năm người nghe lời này, nhất thời hai mặt nhìn nhau.
“Quốc công đại nhân hẳn là muốn chúng ta đi phá hư những pháp trận triệu hoán kia?” Xích Thủ chân nhân hỏi.
“Không sai.” Trình Giảo Kim gật đầu.
Thẩm Lạc nhớ lại trước đó đã thấy pháp trận triệu hoán kia, dạng pháp trận này, trong Trường An thành khẳng định có rất nhiều.
Luyện Thân đàn chắc chắn cũng biết tầm quan trọng của pháp trận triệu hoán, tất nhiên sẽ phái cao thủ thủ hộ những pháp trận kia. Chỉ là những tu sĩ thủ hộ kia đều có cấp bậc như Thương Mộc đạo nhân, Nữ Xuyến, lấy thực lực năm người ở đây, chỉ cần có thể biết chuẩn xác vị trí những pháp trận kia, kéo qua tập kích từng trận, khó khăn cũng không lớn.
“Chắc hẳn các ngươi cũng biết những pháp trận triệu hoán kia tồn tại, theo tình báo chúng ta mới lấy được, pháp trận triệu hoán trong thành có chừng gần trăm cái, bất quá những cái kia đều là pháp trận cỡ nhỏ, liên thông cùng một pháp trận triệu hoán hạch tâm cực kỳ bí ẩn, mới có năng lực triệu hoán quỷ vật, mà cũng chỉ có thể triệu hoán một ít quỷ vật thực lực nhỏ yếu, ý nghĩa kỳ thật không lớn.” Trình Giảo Kim tiếp tục nói.
“Quốc công đại nhân... Ngài, ngài hẳn là muốn chúng ta đi phá hư pháp trận hạch tâm kia...” Xích Thủ chân nhân lắp bắp.
Bốn người khác cũng mở to hai mắt nhìn.
“Không sai, ta và Trình quốc công muốn chư vị đi hủy pháp trận hạch tâm kia.” Hoàng Mộc thượng nhân đáp.
Năm người cứng họng đứng ở nơi đó, bọn hắn có lẽ tài hoa hơn người, ở trong đồng bậc có thể bộc lộ tài năng, thậm chí có thể đối đầu tu sĩ vượt qua mình một hai tiểu cảnh giới. Nhưng bọn hắn dù sao chỉ là Ngưng Hồn kỳ, tại tu tiên giới chỉ có thể xem là hàng tiểu bối.
“Sư phụ, Hoàng Mộc tiền bối, cũng không phải là chúng ta sợ hãi, chỉ là lấy thực lực của chúng ta, dù chui vào thành nam, khẳng định cũng sẽ rất nhanh bị cao thủ trong những quỷ vật kia phát hiện, phí công chịu chết mà thôi.” Lục Hóa Minh nhịn không được nói.
“Mấy vị không cần lo lắng, ta và Trình quốc công muốn các ngươi đi chấp hành nhiệm vụ này, tự nhiên đã cân nhắc chu toàn. Sau ba ngày, quan phủ Đại Đường sẽ phản kích toàn diện, những lão gia hỏa chúng ta cũng sẽ xuất thủ, kiềm chế tất cả cao thủ Xuất Khiếu kỳ trở lên của đối phương. Mà các ngươi thì nhân cơ hội này chui vào thành nam, tìm kiếm chỗ pháp trận hạch tâm kia hủy đi.” Hoàng Mộc thượng nhân nói.
Nghe lời này, sắc mặt năm người xem như dễ nhìn hơn một chút.
“Chúng ta làm sao chui vào thành nam? Khí tức tu sĩ Nhân tộc chúng ta và quỷ vật hoàn toàn khác biệt, quỷ vật cảm ứng khí tức người sống lại phi thường linh mẫn, dù trận doanh đối phương không có cao thủ, chúng ta chỉ sợ rất khó ẩn núp đi vào. Mà triệu hoán pháp trận hạch tâm kia khẩn yếu như vậy, khẳng định sẽ giấu ở chỗ cực kỳ bí mật, chúng ta dù có thể chui vào, trong thời gian ngắn cũng không thể tìm được.” Thẩm Lạc nhíu mày nói.