Đại Mộng Chủ

Chương 1016: Chương 1016: Nhất Dược trai




Dịch: Độc Hành

Chưa biên

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

“Lưu Ba đảo này có vẻ không lớn, các loại vật liệu tu tiên cũng rất nhiều, trước khi rời đi ngươi có thể đi dạo một vòng. Đúng rồi, trước khi đi chớ quên mua một phần hải đồ.” Nguyên Khâu tựa hồ nhìn ra Thẩm Lạc có chỗ khó nói, không nói nhiều về vấn đề này nữa, ngược lại nói ra.

“Hải đồ?” Đuôi lông mày Thẩm Lạc khẽ động.

“Vùng biển này tuy hòn đảo không ít, nhưng so với Đông Hải rộng lớn vô biên lại không có ý nghĩa, biển cả mênh mông, một khi lạc đường, nguy hiểm cực lớn, hải đồ tuyệt đối không thể thiếu.” Nguyên Khâu giải thích.

Thẩm Lạc gật gật đầu, đáp ứng, sau đó tăng tốc, đi từng cửa hàng tìm kiếm vật phẩm mình cần.

Tài liệu ở Lưu Ba thành này xác thực rất phong phú, so với phường thị Trường An thành cũng không sai biệt nhiều, nhất là linh tài Thủy thuộc tính rất nhiều.

Chỉ tiếc bây giờ tu vi hắn rất cao, những linh tài này đã không dùng được.

Sau một lát, Thẩm Lạc dừng bước trước một cửa hàng đan dược, nhìn bên trong một cái, trên mặt hiện vẻ kinh ngạc.

Thị lực hắn bây giờ kinh người, dù ở bên ngoài, cũng có thể nhẹ nhõm nhìn thấy hết tình huống trong tiệm, trong đó lại có bán đan dược tịnh tiến tu vi Ngưng Hồn kỳ.

Phải biết bất luận Kiến Nghiệp thành, hay là Trường An thành, đan dược tinh tiến tu vi đều cực trân quý, cửa hàng trước mắt nhỏ bé chỉ hai trượng này, lại có bán đan dược như thế.

Ánh mắt của hắn chớp động một chút, cất bước đi vào.

“Vị tiền bối này, là muốn mua sắm đan dược?” Quản lý cửa hàng là một lão giả ít tóc, cảm ứng được tu vi Thẩm Lạc, lập tức nhiệt tình tiến lên đón.

“Có bán đan dược tinh tiến tu vi Xuất Khiếu kỳ không?” Thẩm Lạc trực tiếp hỏi.

Lúc trước hắn lấy được Nhị Nguyên Chân Thủy còn lại một chút, nhưng sau khi tiến giai Xuất Khiếu hậu kỳ, những Nhị Nguyên Chân Thủy này đã không còn tác dụng, nhất định phải nhanh chóng tìm biện pháp tinh tiến tu vi.

“Ngươi vừa mới tiến giai Xuất Khiếu hậu kỳ, lại muốn tìm đan dược tinh tiến tu vi? Tu vi tiến triển quá nhanh, cảm ngộ tu luyện lại không theo kịp, thế rất dễ xảy ra vấn đề đấy.” Nguyên Khâu nhắc nhở.

Trong lòng Thẩm Lạc mỉm cười, không trả lời Nguyên Khâu.

Hắn ở trong giấc mộng thu được không biết bao nhiêu kinh nghiệm tu luyện, căn bản không cần lo lắng chuyện này.

“Hừ! Không biết lòng tốt của ta, chính ngươi tự suy nghĩ kỹ đi. Bất quá ngươi ở chỗ này mua sắm đan dược xem như tìm đúng chỗ rồi, Đông Hải bên này đan dược linh tài đông đảo, so với Trường An thành còn phong phú hơn. Chỉ là tại loại tiểu điếm này mua không được tinh phẩm, muốn mua đan dược, nên đi tới trước.” Nguyên Khâu hừ một tiếng, lập tức nói.

“Đan dược Xuất Khiếu kỳ! Vậy quá trân quý, tiểu điếm cũng không có. Bất quá bản điếm có một phần bảo vật trấn điếm, một viên thanh đan giải độc, giải được các loại yêu độc, tiền bối có muốn xem không?” Quả nhiên, lão đầu chủ cửa hàng kia nghe lời này, vội vàng khoát tay nói, sau đó lại chào hàng mới

Thẩm Lạc tự nhiên không hứng thú với bảo vật trấn điếm kia, rất nhanh cáo từ rời đi, dọc theo đường tiếp tục đi tới, sau một lát đi vào một quãng trường ở trung tâm thành trì.

Mặt đất nơi này dùng khối lớn bạch ngọc lát thành, nhìn chiếu lấp lánh, một vòng lam vũ lất phất to lớn bảo hộ, che đậy trên không quảng trường, hoàn toàn khác biệt khu vực khác.

Nhưng làm cho mọi người chú ý nhất là trung tâm quảng trường tọa lạc bốn dãy cửa hàng cao lớn, hoa lệ, đều dùng ngọc thạch kiến tạo thành, một dãy nhà xanh biêng biếc hướng mặt về phía Thẩm Lạc, còn tản ra huỳnh quang nhàn nhạt.

Phía trên kiến trúc xanh biếc treo một tấm biển to lớn, bên trên ghi ba chũe to “Thanh Ngọc các”, bên cạnh tấm biển còn treo một kỳ phiên thêu màu xanh.

Thẩm Lạc đã gặp rất nhiều phường thị nên kiến thức khá rộng, Thanh Ngọc các này tám thành là buôn bán linh thảo.

Ba tòa nhà ba kiến trúc kia toàn thân một màu, theo thứ tự là trắng, lam, đỏ, gọi là Bạch Vân cư, Nhất Dược trai, Thiên Hỏa lâu.

Thần thức hắn quét qua, Kim Vân cư kia buôn bán tài liệu yêu thú cùng khoáng thạch, Nhất Dược trai là đan dược, Thiên Hỏa lâu thì luyện khí.

“Ngươi vừa mới nói, nơi có thể mua đan dược tốt nhất là Nhất Dược trai này?” Thẩm Lạc hỏi.

“Không sai, Nhất Dược trai luyện chế đan dược, so với Tụ Bảo đường nổi danh luyện đan của Đại Đường còn cao hơn một bậc.” Nguyên Khâu cười hắc hắc nói.

“Hi vọng như thế, ngươi nói đến Tụ Bảo đường, ta thấy có chút kỳ quái à, nơi đây người tu tiên đông đảo, phồn hoa như vậy, vì sao tam đại thương hội Đại Đường là Tụ Bảo đường, Hiên Viên các, Bác Vật hành không mở cửa hàng ở đây?” Con mắt Thẩm Lạc đầu tiên là sáng lên, sau đó nghi ngờ hỏi.

“Ngươi cho rằng bọn hắn không muốn à, Thanh Ngọc các, Bạch Vân cư, Nhất Dược trai cùng Thiên Hỏa lâu trước mặt chính là tứ đại thương gia đường biển Đông Hải, hợp xưng tứ đại thương minh, căn cơ tại La Tinh quần đảo, thực lực không dưới tam đại thương hội Đị Đường. Tam đại thương hội đã từng muốn vươn tay vào đường biển này, tứ đại thương minh cũng muốn làm sinh ý ở đất liền Đại Đường, song phương tranh đấu nhiều năm, về sau lập xuống ước định, vẽ biển mà đứng, tứ đại thương minh tuyệt không lên bờ, mà tam đại thương hội cũng không thể đem cửa hàng vào bất luận hòn đảo nào ở Đông Hải.” Nguyên Khâu êm tai mà nói.

Thẩm Lạc chưa từng nghĩ cửa hàng bốn nhà phía trước lại có lai lịch như vậy, còn xung đột với tam đại thương hội, bất quá hắn cũng lười để ý tới những thứ này, trực tiếp đi vào Nhất Dược trai.

Trong Nhất Dược trai quầy hàng san sát, phía trên trưng bày các loại đan dược, một cỗ mùi thuốc tươi mát xốc thẳng vào mặt, khiến cho tinh thần người ta không khỏi chấn động.

Không ít khách nhân đi lại trong tiệm, tìm kiếm cần đan dược.

Một người hầu áo xanh nhìn thấy Thẩm Lạc tiến vào, đang muốn tiến lên nghênh đón, lại bị một nam tử trung niên bộ dạng quản sự bên cạnh giữ chặt.

“Vị tiền bối này, không biết muốn mua đan dược gì? Lấy tu vi tiền bối, những đan dược phổ thông bên ngoài chắc hẳn khó lọt vào ánh mắt ngài, không bằng theo vãn bối đi hậu đường, thượng phẩm đan dược bản điếm đều ở nơi đó.” Trung niên quản sự tu vi đạt đến Ngưng Hồn hậu kỳ, liếc mắt liền nhìn ra tu vi Thẩm Lạc cao thâm, chính là Xuất Khiếu kỳ, nên nhiệt tình tiến lên đón.

“Dẫn đường đi.” Những đan dược bên ngoài xác thực không lọt vào mắt Thẩm Lạc, hắn từ tốn nói.

Nhìn thấy Thẩm Lạc phản ứng lãnh đạm như vậy, nụ cười trên mặt trung niên quản sự vẫn không giảm bớt, mang theo Thẩm Lạc đi vào một chỗ đại sảnh phía sau.

Đại sảnh không lớn, trưng bày bảy, tám tấm đại ỷ, phía trên ngồi bốn năm vị tu sĩ khí độ bất phàm, ở giữa là một thiếu phụ áo xanh lục, nhìn phục sức là người Nhất Dược trai.

Mấy người kia tu vi đều đạt tới Xuất Khiếu kỳ, nhất là thiếu phụ áo xanh lục kia, đã đạt tới Xuất Khiếu hậu kỳ đỉnh phong, so với Thẩm Lạc cao hơn một bậc.

Trung niên quản sự kia không tiến vào sảnh, ở bên ngoài thi lễ một cái với thiếu phụ áo xanh lục, sau đó quay người lui ra.

“Vị đạo hữu này mời vào, thiếp thân Lục Châu, chính là chủ tiệm Nhất Dược trai này, đạo hữu cần trợ giúp gì?” Thiếu phụ áo xanh lục nở nụ cười xinh đẹp nói với Thẩm Lạc, thanh âm vừa mềm vừa ngọt, làm cho lòng người rung động theo, tựa hồ tu luyện một loại mị thuật nào đó.

“Nghe nói Nhất Dược trai chính là một trong tứ đại thương minh Đông Hải, am hiểu thuật luyện chế đan dược. Thẩm mỗ mộ danh mà đến, muốn mua một ít dược tịnh tiến tu vi Xuất Khiếu kỳ, càng trân quý càng tốt.” Huyền Âm Mê Đồng của Thẩm Lạc đã đại thành, không sợ bất luận mị thuật huyễn thuật gì, sắc mặt lạnh nhạt tìm một chỗ ngồi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.