Trong một tòa sơn cốc u ám cách Tích Lôi sơn mấy trăm dặm, nơi đây thình lình bố trí mười toà pháp trận to lớn xanh biếc, chúng nhanh chóng vận chuyển, toả ra đạo đạo lục quang.
Bộ xương màu đen, Mã chưởng quỹ, hắc hổ yêu vật, quần ma công kích Tích Lôi sơn lúc trước đều ở chỗ này, chỉ là thần sắc cả đám đều chật vật, không ít tiểu yêu ma bị trọng thương.
“Đáng chết! Không ngờ đến lúc mấu chốt, lão Ngưu kia lại đột nhiên đến, may mắn Tôn Giả ngài lo lắng chu toàn, trước đó đã bố trí Ất Mộc Tiên Trận trong toà sơn cốc này, kịp thời truyền tống mọi người trở về. Nếu không lần này chúng ta phải chết dưới Quạt Ba Tiêu kia rồi.” Mã chưởng quỹ hổn hển tức giận mắng một tiếng, sau đó cung kính nói với bộ xương màu đen.
Yêu ma khác cũng nhao nhao xưng phải, cùng tán tụng bộ xương màu đen anh minh, đã dự kiến trước.
Tử Trĩ cùng đại hán đầu trọc lúc trước tấn công Tích Lôi sơn cũng đi tới, hai người này vậy mà đều là thủ hạ bộ xương màu đen.
“Ngọc Hồ bộ tộc cùng Ngưu Ma Vương quan hệ thân cận, Tích Lôi sơn bị tập kích, Ngưu Ma Vương sao lại ngồi yên không để ý đến. Lại nói, ta sở dĩ an bài các ngươi công kích Tích Lôi sơn, vốn là vì dẫn Ngưu Ma Vương kia tới đây.” Bộ xương màu đen từ tốn nói.
“Thì ra là vậy, tôn chủ mưu tính sâu xa, vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?” Hắc hổ yêu vật chỉ qua một chiêu đã bị Thẩm Lạc bắt, vốn có chút xấu hổ, nghe bộ xương màu đen nói mới phấn chấn tinh thần lên, hỏi.
“Các ngươi tạm thời tĩnh dưỡng nơi này một đoạn thời gian, ta có chuyện cần chuẩn bị, chỉ cần hoàn thành việc này, đảm bảo Ngưu Ma Vương kia cũng phải ngoan ngoãn nghe chúng ta phân phó.” Khoé miệng bộ xương màu đen lộ ra vẻ tươi cười.
Yêu ma khác mặc dù không rõ cho lắm, nhưng đều gật đầu đáp ứng.
...
Trong động phủ Ma Vân động, toàn thân Thẩm Lạc lượn lờ kim quang, thiên địa linh khí cuồn cuộn tụ đến, lúc trước đại chiến tiêu hao pháp lực rất nhanh đã khôi phục.
Hắn đang muốn tiếp tục cũng cố tu vi, bỗng một tràng tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến.
Thần thức Thẩm Lạc khuếch tán ra, trên mặt hiện ra một tia kinh hỉ, đứng dậy mở cửa.
Một thân ảnh cao lớn đứng ở bên ngoài, chính là Ngưu Ma Vương.
“Nguyên lai là Bình Thiên Đại Thánh, mau mời vào.” Thẩm Lạc cười nói.
“Thẩm huynh không cần khách khí như thế, Yêu tộc chúng ta không thích những lễ nghi phiền phức này, nếu như để mắt ta, trực tiếp xưng hô ta lão Ngưu là được.” Ngưu Ma Vương cười ha ha nói.
“Nếu thế, tiểu đệ mặt dày xưng hô một tiếng Ngưu huynh nha.” Thẩm Lạc biết tính cách Yêu tộc đều như vậy, cũng không kiên trì, ha ha cười nói.
Ngưu Ma Vương hào khí vượt mây, Thẩm Lạc làm người cũng rất hào phóng, hai người một phen khách sáo, rất nhanh quen thuộc với nhau.
“Không biết Ngưu huynh đến chỗ tiểu đệ, cần làm chuyện gì?” Thẩm Lạc mời Ngưu Ma Vương ngồi xuống, hỏi.
“Quan hệ giữa lão Ngưu cùng Hồ tộc, chắc hẳn Thẩm huynh đệ đã nghe nói?” Ngưu Ma Vương than nhẹ một tiếng, hỏi ngược lại.
“Nghe người ta nói một chút.” Thẩm Lạc gật đầu.
“Năm đó ta làm chuyện sai lầm, rước lấy đại địch, làm hại Ngọc Diện chết thảm. Những năm qua ta một mực luôn áy náy, kiệt lực muốn bồi thường cho Hồ tộc. Bất quá Thẩm huynh ngươi cũng thấy, Vạn Tuế Hồ Vương từ đầu đến cuối rất lãnh đạm với ta, Thẩm huynh là thượng khách Hồ Vương, ngày sau có cơ hội, xin Thẩm huynh đệ nói tốt giúp ta, giải quyết xong tâm nguyện này, lão Ngưu vô cùng cảm kích.” Ngưu Ma Vương ôm quyền nói.
“Nếu Ngưu huynh mở miệng, tiểu đệ tự nhiên nghĩa bất dung từ, ngày sau tất nhiên sẽ tìm cơ hội toàn lực nói giúp Ngưu huynh. Kỳ thật ta thấy Hồ Vương lãnh đạm với Ngưu huynh là mặt ngoài mà thôi, nội tâm vẫn công nhận huynh đấy.” Thẩm Lạc trịnh trọng đáp ứng, lại còn nói thêm.
“Thật chứ?” Trên mặt Ngưu Ma Vương vui mừng.
“Tại hạ tự tin không nhìn lầm, lúc trước Ngưu huynh giáng lâm, Hồ Vương trước vui sau giận, điều này nói rõ cái gì, chắc hẳn không cần tại hạ nhiều lời.” Thẩm Lạc nói.
“Hi vọng như vậy.” Ngưu Ma Vương cao hứng lên.
“Đúng rồi, lúc trước nói chuyện với Hồ Vương, lão nhân gia ông ta nói Thẩm huynh đệ lần này tới Tích Lôi sơn, là vì tìm ta, không biết muốn làm gì?” Ngưu Ma Vương cao hứng xong, đột nhiên hỏi ngược lại.
“Không biết Ngưu huynh nghĩ thế nào về thiên hạ đại thế bây giờ?” Thẩm Lạc im lặng một chút, không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Thiên hạ đại thế? Ma tộc xuất thế, thiên hạ đại loạn, Nhân, Yêu, Tiên, tất cả đều tránh lui, Thẩm huynh đệ hỏi cái này làm gì?” Thần sắc Ngưu Ma Vương hiện lên vẻ khác lạ.
“Hôm nay thiên hạ phân loạn, tục ngữ nói thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách. Tại hạ mặc dù lực yếu, nhưng cũng không đành lòng nhìn sinh linh thế gian bị Ma tộc đồ thán, hiện đang liên lạc các phương hào cường, cùng chống chọi lại Ma tộc. Không biết Ngưu huynh có muốn liên thủ với tiểu đệ, vì thiên hạ thương sinh làm thành đại sự này không?” Thẩm Lạc tha thiết nhìn Ngưu Ma Vương.
Ngưu Ma Vương nghe lời này, nụ cười trên mặt từ từ thối lui, trong ánh mắt nhìn Thẩm Lạc nổi lên từng tia từng tia lạnh nhạt.
“Ngưu huynh không có hứng thú với chuyện này?” Thẩm Lạc nhìn thấy Ngưu Ma Vương như vậy, trong lòng hơi trầm xuống, trên mặt cũng không biểu hiện ra ngoài, hỏi.
“Không biết Thẩm huynh xuất thân từ tòa tiên sơn nào?” Ngưu Ma Vương hỏi.
“Tại hạ là một kẻ tán tu, bất quá may mắn đi một chuyến qua di tích Phương Thốn sơn, từ nơi đó đạt được mấy bí thuật công pháp Phương Thốn sơn, xem như một nửa tu sĩ Phương Thốn sơn.” Thẩm Lạc nói lời thật.
“Đệ tử Phương Thốn sơn? Khó trách trên thân ngươi mang theo khí tức Hoàng Đình Kinh, bất quá ở trên thân thể ngươi còn cảm nhận được khí tức Tam đệ Bằng Ma Vương.” Ngưu Ma Vương nghe lời này, thần sắc lạnh lùng khôi phục một chút, lại hỏi.
“Việc này nói rất dài dòng, Thẩm mỗ vài ngày trước bảo hộ một đám người tiến về Đông Hải...” Thẩm Lạc kể lại tại Đông Hải bị Bằng Yêu một ngụm nuốt vào, sau đó đạt được song vũ Bằng Ma Vương.
Bất quá trong thể nội Bằng Yêu gặp được Lý Tịnh, đạt được Thiên Sách cùng Huyền Hoàng Tháp là chuyện bí ẩn, hắn không nói cho Ngưu Ma Vương, chỉ nói là cùng Ngao Hoằng hợp lực tìm biện pháp thoát ra khỏi bụng Bằng Yêu.
“Cái gì! Tam đệ đã vẫn lạc!” Sắc mặt Ngưu Ma Vương đại biến, bỗng nhiên đứng lên.
“Ngưu huynh nén bi thương.” Thẩm Lạc cũng không biết nên an ủi Ngưu Ma Vương thế nào, chỉ có thể nói như vậy.
“Nhớ năm đó, bảy Đại Thánh yêu tộc chúng ta rong ruổi thiên hạ, uy phong cỡ nào, không ngờ Tam đệ vậy mà vô thanh vô tức mất đi như thế.” Ngưu Ma Vương bi thương đấm ngực nói.
“Theo ta quan sát, còn có người Đông Hải Long Cung kể lại, Bằng Ma Vương kia chính là bị Ma tộc dùng ma khí khống chế, cuối cùng yêu khu không chịu nổi ma khí xâm nhập, lúc này mới biến thành bạch cốt.” Thẩm Lạc chờ Ngưu Ma Vương tỉnh táo một chút, rồi mới lên tiếng.
“Ma tộc tặc tử! Các ngươi giết Tam đệ ta, thù này không báo, thề không làm yêu!” Ngưu Ma Vương căm hận nói.
Thẩm Lạc nhìn thấy cảnh này, mừng thầm trong lòng.
“Thẩm huynh đệ, đa tạ ngươi mang đến tin tức Tam đệ, bất quá ngươi nói thật với ta, ngươi có phải nhận ủy thác của người hay không, muốn liên lạc lão Ngưu, cùng chống chọi với Ma tộc?” Ngưu Ma Vương bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Thẩm Lạc, ánh mắt sắc bén như đao.
Thẩm Lạc bị Ngưu Ma Vương nhìn chằm chằm, trong lòng bỗng nhiên chấn động, tựa hồ tất cả bí mật đều bị đối phương xem thấu.
“Lực lượng thần hồn Ngưu Ma Vương này thật cường đại, tuyệt đối đạt đến Thái Ất cảnh!” Hắn cảm thấy thất kinh.
“Nếu Ngưu huynh hỏi thẳng như vậy, tiểu đệ cũng không dám nói dối. Không sai, đúng là có người muốn liên thủ với Ngưu huynh, nên mới ủy thác tại hạ đến Tích Lôi sơn.” Thẩm Lạc hơi trầm ngâm, cũng không lừa gạt Ngưu Ma Vương, nói thẳng.