Dịch: Độc Lữ Hành
Thẩm Lạc cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết.
“Ầm” một tiếng vang nhỏ, tinh huyết bạo liệt ra, hóa thành một đám huyết vụ bao phủ tiểu kiếm đỏ sậm vào bên trong.
Hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, huyết vụ vây quanh tiểu kiếm quay tít một vòng liền dung nhập vào trong đó, biến mất không thấy.
Sau đó mười ngón tay Thẩm Lạc bấm lần nữa, mười đạo lam quang từ đầu ngón tay bắn ra, hóa thành mười sợi tơ mỏng màu lam sắc nhọn, thừa dịp tiểu kiếm còn chưa triệt để ngưng kết, nhanh chóng khắc họa từng phù văn trên thân kiếm.
Phù văn lan tràn ra, ẩn ẩn tạo thành một pháp trận.
Một khắc đồng hồ sau, hắn thở phào một cái, tán đi tia sáng màu lam trên đầu ngón tay.
Tiểu kiếm đỏ sậm đã triệt để hoá cứng, nhưng pháp trận khắc ở trên cũng đã hoàn tất.
Bất quá luyện chế kiếm phôi còn chưa kết thúc, Thẩm Lạc cầm lấy một đám bột màu trắng bên cạnh, vẩy vào trên tiểu kiếm đỏ sậm, sau đó đưa nó vào trong hoả diễm lò rèn đúc, thiêu đốt.
Bột màu trắng rất nhanh bị đốt cháy, giống như hạt muối gặp nước, dần dần dung nhập vào trong tiểu kiếm.
Hắn lập tức cầm lấy một loại tài liệu khác, cẩn thận dựa theo biện pháp trên Thuần Dương Kiếm Điển ghi lại, tiếp tục dung luyện nó vào trong kiếm phôi.
Dung luyện này chính là một ngày một đêm, theo tất cả tài liệu dung nhập vào kiếm phôi, bề ngoài nó phát sinh biến hóa, biến thành màu đỏ nhạt, trên thân kiếm vốn một ít nơi có vẻ thô ráp cũng biến thành tinh xảo.
Cả thanh kiếm phong mang tất lộ, toàn thân tản mát ra một cỗ khí tức lăng lệ.
Thẩm Lạc vẫn không dừng tay, hít sâu một hơi, một tay bấm niệm pháp quyết.
Thuần Dương Kiếm Phôi “Vèo” một tiếng bắn ra, rơi vào trung tâm pháp trận trên mặt đất, lơ lửng tại đó.
Hắn bấm niệm pháp quyết điểm một cái, pháp trận lập tức phát ra âm thanh ông ông trầm đục, bộc phát ra một cỗ ba động linh lực cường đại, sau đó mảng lớn hồng quang từ trong pháp trận bắn ra.
Những hồng quang này tầng tầng lớp lớp, đan xen vào nhau, hình thành một đóa hoa sen màu đỏ to lớn.
Lơ lửng trong pháp trận, Thuần Dương Kiếm Phôi cũng đột nhiên sáng lên, mảng lớn hồng quang óng ánh từ phía trên nở rộ ra, đồng thời kiếm phôi nhanh chóng chuyển động xung quanh, hình thành một vòng xoáy màu đỏ.
Trước đó Thẩm Lạc không biết hiệu quả cụ thể của pháp trận, nhìn thấy một màn trước mắt, hơi kinh hãi.
Bất quá hắn rất nhanh bình tĩnh lại, phất tay lấy ra hộp ngọc màu trắng, đặt ở trong pháp trận, bấm niệm pháp quyết ngưng tụ ra hai bàn tay, cách không mở hộp đá ra, đồng thời điểm hư không một cái. Một đạo lam quang bắn ra, dung nhập vào trong hộp đá.
Phát hiện hộp đá có thể thu lấy Hồng Liên Nghiệp Hỏa, trong khoảng thời gian này hắn cũng dùng Cửu Cửu Thông Bảo Quyết thử luyện hóa vật này. Nhưng hộp đá màu trắng khác với phù khí hay pháp khí, bên trong mặc dù ẩn chứa một ít cấm chế, nhưng Cửu Cửu Thông Bảo Quyết cũng vô pháp luyện hóa.
Bất quá lần này thử, cũng không phải hoàn toàn không có thành quả, bây giờ Thẩm Lạc đã có thể hơi khiêu động một chút cấm chế lực trong hộp đá.
Lam quang dung nhập vào hộp đá xong, trên hộp đá nổi lên một tầng bạch quang yếu ớt.
Đoàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa to bằng đầu người kia từ bên trong bắn ra, vậy mà chạy ra ngoài thục mạng, phảng phất ẩn chứa linh trí như vật sống.
Thẩm Lạc vội vàng tụng niệm chú ngữ, thôi động pháp trận, trước mặt Hồng Liên Nghiệp Hỏa bỗng ngưng tụ hồng quang, hình thành một lồng sáng màu đỏ.
“Ầm” một tiếng vang nhỏ, Hồng Liên đâm vào trên lồng sáng, bị bắn ngược trở về.
Trong pháp trận, hoa sen màu đỏ giờ phút này cũng chậm rãi chuyển động, phát ra một cỗ lực hút, bao phủ lại Hồng Liên Nghiệp Hỏa.
Hồng Liên Nghiệp Hỏa bị cỗ lực hút này bao lại, mặc dù đang ra sức giãy dụa, nhưng lực lượng nó rõ ràng không chống đỡ được lực pháp trận, chậm rãi bị kéo xuống đỉnh chóp pháp trận Hồng Liên, bị lực pháp trận giam cầm tại nơi đó.
Thẩm Lạc hơi thở lỏng ra một hơi, tiếp tục bấm niệm pháp quyết thôi động trận pháp, đồng thời há miệng phun một cái, phun ra một cỗ pháp lực tinh thuần, dung nhập vào trong Thuần Dương Kiếm Phôi.
Thuần Dương Kiếm Phôi tản ra tinh quang màu đỏ lập tức sáng lên, vòng xoáy màu đỏ chung quanh cũng lớn lên gấp bội.
“Xuy xuy” mấy tiếng vang nhẹ, mấy đạo kiếm khí màu đỏ từ trong vòng xoáy bắn ra, bay lên trên, nhanh như thiểm điện cuốn lấy một góc Hồng Liên Nghiệp Hỏa, nhanh chóng chém xuống.
“Xoẹt” một tiếng vang nhỏ, một đoàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa lớn chừng quả đấm lập tức bị chém ra.
Sau đó mấy đạo kiếm khí màu đỏ kia tiếp tục quấn quanh lấy đoàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa bị chém đứt, kéo nó xuống vòng xoáy phía dưới.
Tay phải Thẩm Lạc thôi động pháp trận, tay trái điểm hư không về phía Thuần Dương Kiếm Phôi một cái, vòng xoáy màu đỏ lập tức bay cuộn lên, phảng phất một cái miệng lớn, muốn thôn phệ đoàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa này.
Mà pháp trận phía ngoài cũng nhanh chóng vận chuyển, một cỗ lực lượng vô hình gia trì tiến vào trong vòng xoáy màu đỏ. Uy lực thôn phệ của vòng xoáy lập tức tăng nhiều.
Nhưng Hồng Liên Nghiệp Hỏa chính là thiên hỏa, ẩn chứa linh tính rất mạnh, cảm giác được nguy hiểm, lập tức ra sức ngăn cản.
Vừa rồi những kiếm khí hồng quang kia sở dĩ có thể chém rụng một đoàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa, đều là nhờ vào kiếm khí nhanh chóng. Bây giờ muốn luyện hoá nó vào trong kiếm phôi, chỉ có thể dùng công phu mài nước, từ từ luyện hóa.
Thời gian từng giờ trôi qua, đảo mắt qua nửa canh giờ.
Lúc này sắc mặt Thẩm Lạc trắng bệch, thể nội pháp lực đã còn thừa không nhiều, hiển nhiên đồng thời thôi động pháp trận cùng luyện chế kiếm phôi tiêu hao pháp lực rất nhiều.
Bất quá hắn đã sớm chuẩn bị, lấy ra một viên đan dược màu ngà sữa ăn vào.
Thuốc này là lấy từ trong nhẫn trữ vật của Hồ Dung, sau khi ăn vào trong đan điền lập tức nổi lên một cỗ lạnh như băng, tiêu hao pháp lực lập tức bắt đầu từ từ khôi phục.
Nhưng đoàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa nhỏ kia vẫn lơ lửng trong vòng xoáy, không bị luyện hóa, lù lù bất động.
“Thiên hỏa quả nhiên lợi hại, dù một đoàn nhỏ như vậy cũng không thể phá vỡ.” Thẩm Lạc âm thầm cảm thán, nhưng cũng không quá mức kinh ngạc.
Nếu dễ luyện hoá như thế, Hồng Liên Nghiệp Hỏa cũng không phải là thiên hỏa.
Linh hỏa chính là thiên sinh địa dưỡng, luyện hóa không dễ, cho nên trong Thuần Dương Kiếm Điển đã chuẩn bị vạn toàn, còn có một môn bí thuật lấy tinh huyết lực, thi triển huyết tế thuật, thôi động pháp trận Thuần Dương Kiếm Phôi, luyện hóa linh hỏa.
Chỉ là thi triển phương pháp này, thân thể gánh vác rất lớn, thậm chí sẽ hao tổn bản nguyên.
Nhưng hiện tại hắn đã không còn biện pháp, đan dược màu ngà sữa cũng không quá nhiều, nếu dùng hết trước khi luyện thành Thuần Dương Kiếm Phôi, tất cả cố gắng đều sẽ uổng phí. Phương pháp này mặc dù sẽ tổn hao thân thể, hắn cũng bất chấp.
Thẩm Lạc rất nhanh quyết định, thầm vận phương pháp này, trên mặt nổi lên một tầng huyết sắc, sau đó hắn cắn chót lưỡi, há miệng phun một cái.
Một đạo huyết quang như tiễn bắn ra, dung nhập vào trong Thuần Dương Kiếm Phôi.
Hắn lập tức đưa ngón tay lên miệng khẽ cắn, sau đó tiếp tục bấm niệm pháp quyết. Từng đạo pháp quyết màu lam liên tục bắn ra, trên mỗi đạo pháp quyết đều nhiễm một tia huyết sắc.
“Ầm” một tiếng vang nhỏ, Thuần Dương Kiếm Phôi hiện ra một tầng huyết quang loá mắt, sau đó vô số phù văn màu máu mọc lên như nấm toát ra, xen lẫn vào trong vòng xoáy.
Tốc độ vòng xoáy lập tức tăng lên, đồng thời phát ra âm thanh ô ô, như Viễn Cổ Ma Thần than nhẹ, uy lực đột ngột tăng gấp mười lần.
Không chỉ như vậy, huyết tế thuật tựa hồ có thể câu thông tồn tại cường đại nào đó trong cõi U Minh, một cỗ khí tức hung lệ từ trong vòng xoáy tuôn ra, bao phủ lại Hồng Liên Nghiệp Hỏa, cùng linh tính của Hồng Liên Nghiệp Hỏa trùng kích với nhau.
Đoàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa nhỏ này lập tức quay cuồng lên, kiệt lực phản kháng, nhưng dưới vòng xoáy trận pháp và huyết tế thuật cùng công kích, sau nửa canh giờ vẫn thua cuộc.