“Ca a, Âm Dương Song Hùng sẽ có Âm Dương Nhãn nha, mặc dù chúng không thể thấy được linh hồn lúc còn nhỏ nhưng khi lớn lên sẽ thấy, có thể ăn linh hồn, lấy linh hồn làm thực phẩm bổ dưỡng cho chúng phát triển, ngoài ra còn có thể thấy được tương lai, quá khứ, xem chiêm tinh nhưng cần để cho chúng phát triển đến trình độ hóa hình người mới được.”
“Lực chiến của Âm Dương Song Hùng rất mạnh, chúng từng được đưa vào cổ sách, xếp vào một trong những ma thú nghịch thiên.”
Nghịch tu người có thì dĩ nhiên nghịch tu thú cũng có, Âm Dương Song Hùng cũng là một trong số chúng.
“Để Âm Dương Song Hùng có thể tu luyện thuận lợi, không gặp trở ngại thì phải hoán đổi mắt cho song bào thai của mình, ca chúng ta đổi mắt cho chúng đi.”
Ân Thập Cửu vẫn đang trong trạng thái ngốc tử gật đầu, để cho Ân Cửu U tùy tiện làm việc.
Nàng đưa hai con gấu gần lại nhau, để chúng nhìn mắt của nhau, sau đó có một trận bạch quang phát ra từ mi tâm hai con gấu, bao phủ lấy chúng.
Khi ánh sáng bạch quang dập tức, đôi mắt hai con gấu liền hóa thành đồng nhất một màu.
Con gấu Ân Cửu U giữ vẫn có màu lông trắng, nhưng mắt thì hóa trắng hai con, Ân Thập Cửu tương tự.
Thông thường các Âm Dương Song Hùng nở ra đều ở gần nhau và chúng cũng sẽ tự trao đổi đôi mắt cho nhau. Vì sự trao đổi mắt này khiến cho Âm Dương Song Hùng bị hiểu lầm là ma thú bình thường không có gì dặc biệt. Đôi lúc còn bị hiểu lầm là mấy con cẩu vì vóc dáng nhỏ bé của chúng.
“Ây, lông trắng mắt trắng, may mà mắt mi như lưu ly, nếu không ta còn sẽ nghĩ mi bị mù a.” Ân Cửu U chọc ghẹo bạch hùng.
Bạch hùng ngao ngao hai tiếng rồi ngáp một hơi đi ngủ.
“Dễ thương a, hai chúng ta là song bào thai, có hai con gấu cũng là song bào thai. U Nhi U Nhi, muội có thấy thần kỳ hay không? Có khi nào sau này chúng ta chính là thần bá một phương không? Chúng ta có khi nào giống như do ông trời phái xuống làm việc lớn không nga?”
Nhìn ca ca vui vẻ, Ân Cửu U cười nhẹ nhàng gật đầu, “Ân, ca vui là được.”
Trẻ con vui đùa hồn nhiên thì nên bảo vệ nó hơn là làm chúng biến mất. Ta chỉ còn mỗi ca ca này mà thôi, ta không muốn mất đi thêm một người thân nào nữa.
Hai người đến chợ đen, mua một nam nô lệ dị tộc, chọn đi chọn lại cuối cùng cùng Ân Thập Cửu mới chấp nhận được nô lệ Dực tộc.
“Ngươi về sau thay ta cùng ca ca làm những việc trong nhà đi.” Ân Cửu U đưa tên nô lệ về nhà, nhìn lại Ân Thập Cửu, “Ca nói chuyện với hắn đi, muội có việc cần đi trước, hắn không hiểu cái gì ca chỉ hắn giúp muội.”
“Ân, muội đi cẩn thận.” Ân Thập Cửu cười ngốc manh nói.
Cẩn thận vẫn là ca đi...
Rời khỏi nhà, Ân Cửu U đến công hội Luyện Dược Sư, đến trước cửa còn không thèm quan sát tỉ mỉ tựa như nhà mình đi thẳng một mạch vào trong.
Nữ nhân viên thấy Ân Cửu U đi về phía nàng liền cười tủm tỉm định ra tiếp đón, chợt dừng lại, thấy thân quần áo bẩn thỉu như khất cái nàng liền chán ghét đẩy nữ nhân viên phía sau ra trước, lên giọng nói, “Ngươi đi ra tiếp khách đi.”
Nữ nhân viên trừng mắt nhìn nàng, hỏi, “Sao lại là ta? Đáng lý phải là ngươi đi mới đúng chứ?”
Nữ nhân viên hừ lạnh, “Chỉ vì ta tam tinh, ngươi chỉ là tạp vụ nhị tinh.”
Trong công hội Luyện Dược Sư có phân ra cấp bậc thị nữ phục vụ khách từ từ nhất tinh đến cửu tinh, cửu tinh là cao nhất được xem như đại tổng quản các tinh bên dưới.
Và hầu hết các thị nữ bên trong công hội Luyện Dược Sư đều có tu luyện.
Thị nữ tiếp khách nhị tinh đi lên tiếp đón Ân Cửu U, chào hỏi nàng, “Tiểu đệ đệ, ngươi muốn mua gì sao?”
Ân Cửu U ngẩn ra, “Tiểu đệ đệ?” Nàng ăn mặc giống nam hài lắm sao? Chỉ qua là buộc tóc có hơi cao thôi mà!? Còn bên dưới... Hiện tại nàng mới mười bốn tuổi còn đang phát triển!
“Ách, ta nói sai gì sao?” Thị nữ lấp lánh đôi mắt hỏi.
“Không, không có gì, tỷ tỷ tên gọi là?” Ân Cửu U cười trừ hỏi.
“Ta gọi Lâm Nhược, tiểu đệ đệ cần gì có thể nói với ta một tiếng.”
“A, ta muốn làm kiểm định Luyện Dược Sư hợp cách.”
“Cái gì?” Thị nữ trợn tròn mắt, làm kiểm định Luyện Dược Sư hợp cách ý nói ngươi có thân phận luyện dược sư.
Luyện Dược Sư, Luyện Khí Sư, Trận Pháp Sư phân chia cấp bậc giống nhau từ Nhất Tinh đến Cửu Tinh, vượt qua Cửu Tinh gọi là Vương Quân cảnh, trên Vương Quân gọi Thánh Quân.
Kiếp trước, Ân Cửu U đạt đến Hư Thần cảnh liền chết ngủm... Còn chưa kịp đi chứng nhận nên trong sử sách chưa từng ghi cấp bậc thật của nàng, tất cả chỉ dừng lại ở nàng là Đại Năng Giả tinh thông vô số môn pháp tất cả đều đạt đến Thánh Quân mà không biết hầu hết nàng đều đã đạt đến Hư Thần.
Còn may, chưa có giúp đỡ hai cẩu tạp chủng kia đạt đến cấp bậc cao hơn Quân Chủ cảnh, nếu không thì nàng thua thiệt nặng rồi.
Thị nữ giật mình vì nàng thấy Ân Cửu U thân hình gầy gò thấp bé, chắc chắn chưa đến mười lăm tuổi, ăn mặc nói tốt một chút là bình thường, không phải người của danh môn thế gia nào, nói đúng sự thật chút là cùng khất cái dơ bẩn một dạng giống nhau.
Vậy mà đòi đi kiểm nghiệm Luyện Dược Sư không khiến nàng bất tỉnh đã là hảo tâm lý.
“Có chuyện gì sao?” Ân Cửu U nghi hoặc hỏi. Nàng hy vọng không phải như nàng nghĩ, ngay cả chứng nghiệm Luyện Dược Sư cũng yêu cầu xem tuổi và xem mặt.
“Không, không có gì, ngươi đi theo ta đến gặp đại tổng quản, hắn sẽ nói với ngươi.” Thị nữ khom người hướng dân Ân Cửu U.
Đại tổng quản công hội Luyện Dược là lão nhân tóc tai rối bời, dáng vẻ lười biếng ngồi một góc trong thư phòng đang nhìn chằm chằm vào bản giấy nào đó.
“Hứa tổng quản, người này muốn kiểm nghiệm Luyện Dược Sư hợp cách.” Lâm Nhược nhẹ giọng nói.
“Hửm?” Hứa tổng quản nhìn Ân Cửu U, đánh giá nàng từ trên xuống dưới một lượt, hỏi, “Ngươi muốn kiểm nghiệm Luyện Dược Sư hợp cách mấy tinh?”
“Tinh gần nhất chuẩn bị tổ chức.” Ân Cửu U nói mà không thèm suy nghĩ.
“Nhị Tinh? Tiểu tử, ngươi là Luyện Dược Sư hay là đến đây phá rối.” Hứa tổng quản nghi ngờ.
“Nếu ta đến phá đã làm ngay từ đầu rồi, khi nào có kiểm tra?”
“Ngày mai, nếu thật sự muốn thì giờ dần ngày mai hãy đến, cuộc thi kéo dài hai canh giờ gồm ba bài kiểm tra. Kiểm tra xong thì hôm sau mới có kết quả, khi có kết quả ngươi đạt hay không thì mới nhận được huân chương Luyện Dược Sư. Nghe hiểu?”
“Hiểu.”
Hứa tổng quản gật đầu, lấy ra tờ giấy, “Ngươi viết thông tin vào, ngày mai đúng giờ đến thi, đến muộn hủy tư cách.”
“Đa tạ.”