Đại Năng Giả

Chương 33: Chương 33: Mộng cảnh Di Nhi




Tặng nàng AgustD-93 sinh nhật vui vẻ, thân ái Tiểu Di Nhi nhà ta, moa moa ~

[Nhắc nhở các thân ái, đầu phim, ách... Khục khục, đầu chương mới đã có cảnh H.]

Ân Cửu U nói đến tiếng thứ ba, trong âm điệu trước sau như một ấm áp, “Di Nhi, nếu ngươi quay lại ta sẽ giúp ngươi.”

Đồng thời nàng chỉnh cái nút xoay tròn điều khiển lên cao hơn, nam nhân trong chăn truyền ra âm thanh tức giận, “Không muốn.”

Một tiếng quát này của hắn làm tim Cửu U đập liên hồi như đánh trống, kích thích bên dưới nàng co giật ẩm ướt.

Nàng xốc chăn lên, chui vào trong, nam nhân lập tức quay người phòng vệ, kéo chăn xuống cuộn chặt vào người, một chân đá nàng xuống giường.

Ân Cửu U bị đẩy ra ngoài lập tức lấy thế kéo tấm chăn ném ra xa giường, nam nhân dưới tấm chăn lộ ra bên ngoài.

Sắc mặt hắn ửng đỏ, đôi mắt sáng ngời hữu thần nhìn Ân Cửu U lập tức tránh đi, cuộn người thành con tôm.

Mái tóc đen hắn rối bời đáng yêu, mặc đồ ngủ mỏng màu trắng, dây buộc vì lăn lộn nãy giờ mà bị bung ra, nam căn bên dưới sưng cứng bị hắn cưỡng chế che lại.

Trong mắt Ân Cửu U khi nhìn người này, nàng miêu tả hắn thành một cái mỹ nhân.

Gương mặt không biết như búp bê sứ dù là nam hay nữ vẫn rất đẹp, môi bạc đỏ hồng, mắt to tựa lưu ly sở hữu toàn bộ quang minh thiên hạ, mày cung đẹp như vẽ.

Trong thế giới này có một từ thích hợp dành cho hắn hơn việc nàng tỉ mỉ miêu tả hắn, mỹ thụ nam.

“Không muốn ta giúp sao?” Nàng hỏi.

“Không cần!” Hắn cuộn tròn người quát ra khe khẽ.

“Di Nhi, ngươi chọc ta giận.” Giọng nàng bắt đầu trầm xuống.

“Kệ ngươi!” Hắn tiếp tục quát.

“Làm phản phải không?” Lần này thì giọng nói chuyển thành trầm ổn bình tĩnh.

“Phải!” Hắn trả lời không thèm suy nghĩ.

Ân Cửu U trầm mặc, cánh tay vung lên những ngón tay thon dài bắt lấy hai tay nam nhân nhanh chóng, sau liền lấy sợi dây lụa để trên đầu dường trói hai tay hắn, thuận thế đi tới, nàng đưa một chân vào giữa hai chân hắn.

Di bị tốc độ nhanh chóng của Cửu U làm hắn không kịp trở tay, mặc cho nàng trói buộc hắn, ép hắn mở ra hai chân, hắn cắn răng trừng nàng quát, “Tịch, ta với ngươi là phu thê, làm gì có chuyện thê tử ở trên phu quân.”

Ân Cửu U cười nhạt, nàng nói thổi âm vào tai hắn, “Bây giờ là thời đại nào rồi, trên giường... Ai mạnh thì ở trên.”

“Vô sỉ! Tịch, ngươi là nữ, là nữ, nữ nhân thì phải hiền thục!” Hắn biểu tình càng giống tiểu kiều thê bị ủy khuất.

Cửu U phụt cười nói, “Buổi sáng ta chưa đủ hiền thục sao?”

Câu này lập tức khiến Di á khẩu, hắn trừng trừng mắt nhìn Ân Cửu U, mang hận ý ngập trời.

Ân Cửu U làm như không thấy, chủ động hôn lên cánh môi hắn, cuốn lấy thứ mềm mại không xương bên trong, một cánh tay rảnh rỗi còn lại đặt xuống mệnh căn của hắn.

Thân thể nam nhân vừa mới thả lỏng đôi chút bị nàng chạm vào lần nữa căng cứng.

“Ưm...ưm... ngô...”

Hắn vùng vẫy cố thoát thì Ân Cửu U càng đè hắn xuống, ngón tay thon dài đâm vào hậu huyệt, một ngón rồi thêm một ngón tay đâm sâu vào trong làm hắn đau đến cắn lưỡi.

Cắn lưỡi trong lúc hôn đã đành đây, hắn cắn phải là lưỡi của mình, mùi máu tươi ngập trong miệng hắn bị ngươi kia (Ân Cửu U) liếm nuốt toàn bộ.

Bên dưới hậu huyệt, nàng nhanh chóng lấy ra ba trái trứng run, mệnh căn ngóc cao đầu chào theo kiểu quân đội bị Ân Cửu U đem nuốt chọn vào trong.

Hậu huyệt vừa mới được giải thoát xong tiểu đệ đệ lại bị tra tấn, hắn đau đến co rút người sát vào đầu giường.

Ân Cửu U thả môi Di Nhi nhà mình ra, nếu không hắn sẽ cắn nát lưỡi nàng mất.

“Một lần thôi.” Giọng nam nhân trầm thấp nói.

“Thêm số 0 vào.” Ân Cửu U cò kè mặc cả.

“Không được, hai lần. Ta rất mệt, mai còn phải đi làm.” Nam nhân lắc đầu.

“Mai ta cho ngươi nghỉ.” Ân Cửu U đáp lại.

“Không được. Ngươi có quyền gì?” Hắn không phục.

“Quyền gì? Với tư cách là chủ tịch ngươi chỉ là tổng giám đốc. Với quyền hạn thê chủ.” Nàng hùng hồn nói, còn không có quên nhấp hông.

“Ưm... Thê chủ cái gì, đây không phải tiểu thuyết nữ tôn, thế giới tôn ti trật tự rõ ràng, ngươi gọi thê tử.”

“Gọi lão bà.” Ân Cửu U bổ sung.

“...” Hắn á khẩu tiếp tục.

“A...” Di xuất ra một lần sau tiểu đệ liền ỉu xuống, Ân Cửu U cắn tai nam nhân, mệnh căn hắn lần nữa ngẩn đầu chào nghiêm chỉnh.

“Ưm... Lần cuối...” Mỗi lần hắn không muốn làm nữa là nàng đều có cách khiến hắn đứng dậy lần nữa.

“Ai nói, vừa rồi chúng ta đã thỏa thuận hai mươi lần.” Ân Cửu U sủng ái cười nói.

“Lúc nào?!” Mặt nam nhân mộng bức không tin.

“Ta bảo thêm số 0 ngươi liền nói hai, không phải hai mươi thì là gì?” Nàng nói lý luận không biết từ cái nơi nào đào tới.

“Ngươi!” Tức chết hắn rồi. Nào có cái suy luận như vậy?

“Ngoan, nếu ngươi không thể ở trong ta xuất ra hai mươi lần ta có thể để ngươi dùng mấy cái khác, mặc dù phải xuất ra bên ngoài.”

Vừa nghe đến dùng mấy cái khác mặt Di liền trắng bệch lắc đầu, hắn thỏa thuận, “Ta sẽ cố, ta sẽ xuất đủ trong ngươi hai mươi lần.” thực ra, nàng sẽ không hoàn toàn để hắn ra đến cạn kiệt tinh nguyên.

Ân Cửu U như biết rõ nàng sẽ dùng cách gì để nam nhân này xuất đến hai mươi lần bên ngoài người nàng.

Chẳng hạn như những món trong tủ trên đầu giường này... Từng món vô cùng quen thuộc trong mắt nàng, tất cả đều để phục vụ cho hạ thân, là muốn đánh, hay nhét dị vật vào cúc huyệt, nếu được nàng càng thích cho vào niệu đạo để mệnh căn luôn đứng thẳng hơn.

Nhưng nàng cũng rất hạn chế bản thân thao tuyệt người bên dưới thành xác khô.

“Di Nhi, ta yêu ngươi.” Nàng sủng ái nói.

“Ngô... a, Tịch...” Hắn không biết phải nói yêu nàng hay hận nàng nữa.

Xa nàng hắn nhớ đến phát điên, ở cùng nàng hắn lại sợ hãi nàng. Nhưng trong lòng hắn suốt cả quãng đời này đều bị nàng trói chặt đến mức không rời được, đối với phụ nữ khác càng không có hứng thú.

“Ta cũng yêu ngươi, Tịch.” Rất lâu, trong mộng cảnh không rõ qua bao lâu nàng chỉ biết nàng đã đợi thật lâu mới nghe được hắn nói câu này.

Nàng thích như vậy, thích đè hắn xuống, ở trên hắn, khi dễ hắn lại ôn nhu, chiều chuộng, sủng hắn đến vô pháp vô thiên.

- ----

Tâm sự một chút: chào, Di đây. À ta là beta khả ái của truyện, không phải tên nam nhân trên kia đâu:D ta là nữ:D.... Chỉ muốn nói như vậy thôi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.