Đại Náo Học Đường - S.i.n.e

Chương 4: Chương 4: "Quậy phá"




-Ô hô, trời mưa to cho mà xem_mẹ nó chọc ghẹo

-Sao thế ạ, hôm qua dự báo thời tiết sẽ nắng đẹp mà mẹ_mặt nó đờ ra

-À, chắc dự báo sai đấy con ạ, có khi động đất, sóng thần cũng nên vì đây là lần đầu tiên thấy con dậy sớm đó_mẹ nó nói

Rầm

-Ui, còn gì là cái mông của con nữa, mẹ cứ nói vậy không hà.. híc làm con bức xúc quá đây..huhu_nó vừa đứng dậy vừa xoa cái mông và đỡ cái ghế lên

-Ăn sáng rồi hai mẹ con mình đến trường_mẹ nó cười tươi nói

-Dạ? tại sao hai mẹ con đến trường ạ_nó hỏi mẹ vì có một xíu thắc mắc

-Thường thôi, con sẽ biết mà_nói xong mẹ nó cũng ăn

-------------Trường----------------

-Con đi học đây, tạm biệt mami_mẹ nó chưa kịp trả lời thì bóng dáng nó đã mất hút, khiến mẹ nó có một chút buồn.

Khi còn nhỏ, nó đã luôn như vậy, nó không muốn ai nhìn vào nó cũng phán một câu con bé này thật có phúc mẹ là một ngôi sao nổi tiếng, ba là một nhà tỉ phú. Rồi một đêm mưa bão, mẹ nó dẫn nó đi vào một ngôi nhà nhỏ khác, nói với nó ba đã đi xa rồi, không còn ở đây với chúng ta nữa, ba con rất yêu thương con, vì vậy con phải ngoan phải nghe lời mẹ nhé, từ giờ chỉ có hai mẹ con ta mà thôi. Lớn dần, nó quen với việc đó, không còn khóc mỗi lần nhớ ba nữa thay vào đó nó sẽ tìm việc gì đó giúp mẹ.

Vào đến lớp, nó bước ngay vào chỗ. Ở ngoài có một đàn chị bước đến cửa lớp

-Ai là Hạ Vãn Tình bước ra cho chị mày dạy lại, đồ vô giáo dục_Linh Lan lên tiếng

Chưa kịp thấy gì thì Linh Lan đã nhanh chóng nhận được hai cái tát của nó, hoảng hồn, điến người, Linh Lan chẳng kịp phản ứng vì nó hành động quá nhanh khiến bao người xung quanh từ khinh thường chuyển thành ánh mắt ngưỡng mộ.

-Tao cấm mày xúc phạm tao như thế_nó hét lên

-Mày…được lắm, tao sẽ trã lại những cái tát hôm này_Linh Lan nói

Một lát sau, cả đám học sinh lớp 12A1 tiến đến chỗ nó (T/g: nó đứng chờ ở ngoài hành lang. con này liều/// Vãn Tình: Chém chết giờ, nhỏ mà láo hã con kia/// T/g: con kia là nó nói tác giả đấy)

-Anh, nó tát em, nó gây sự với em_Linh Lan nói

Nó và Phương Khánh nhìn nhau. “Tên này nhìn cái mặt quen quen ta” nó nghĩ. “cái vẽ mặt như vầy không lẽ quên mình sao, vô lý quá” Khánh cũng nghĩ. “Cái tên chết tiệt này là ai mà xấu dữ vậy trời, con trai gì mà trắng như bột ấy, còn trắng hơn cả mình, tóc thì mượt mà như con gái, mũi cao cũng giống con gái nốt, mắt miệng nhỏ nhỏ giống con gái luôn, hắn mà qua Thái Lan về có khi còn đẹp hơn cả mình ấy chứ” nó nghĩ (T/g: Suỵt…nói nhỏ cho nghe thôi nhá… bã so sánh Khánh qua Thái Lan về đẹp hơn bã chắc bã nghĩ bã đẹp lắm..haha/// Vãn Tình: E hèm… nói nhỏ quá ta, nói nhỏ mà đủ nghe luôn á t/g…grrr)

-A, đúng rồi, phải hỏi mới được_nó nghĩ xong liền nói, Phương Khánh thì tủm tỉm cười khi thấy nó hành động như vậy

-Anh là…là…thế giới khác hả_nó ấo úng hỏi

-Em nói vậy là sao_Phương Khánh ngẫn ngơ

-Thì là…anh muốn em nói toẹt ra luôn hả_nó hỏi

-Ừm, chứ em đi lòng vòng anh mệt_Phương Khánh cười

-Anh là bong bóng hả_nó trố mắt ra hỏi một câu rất thiệt tình

Hahaha… tất cả học sinh xung quanh phá lên cười khi nghe nó hỏi một câu hết sức phi thương như vậy, Phương Khánh cũng cười

-Tôi không có kể chuyện cười, cười gì mà tích cực thế không biết, định làm mưa nhân tạo à_nó bực tức, vừa nói vừa lấy khăn lau lau mặt

-Không, anh là supper man đó_Phương Khánh trả lời

-Ố ồ, vậy sao anh trắng gì mà sáng thế, tóc đẹp nè, mũi cũng đẹp nè, môi cũng đẹp nè_nó nói

-Là Prince No1 của trường mà, mày không biết gì sao con nhỏ quên mùa_Linh Lan lên tiếng.

Nó vẫy tay Phương Khánh, ý kêu anh chàng cúi người xuống rồi nó ghé sát tai

-Anh mới mua thú cưng hả, nó có cắn em không_nói xong nó cười thích thú

-Haha.. chắc là vậy rồi_Phương Khánh cười

-Anh và nó nói chuyện gì thế_Linh Lan hỏi

Reng……Reng………Tiếng chuông vào lớp, thế là Phương Khánh đã kéo dài thời gian để Lan không có cơ hội gây chuyện với nó

-Các em lấy tập ra nào, hôm nay ta học bà đầu tiên, nó hơi khó, các em chú ý lắng nghe nhá_Thầy dạy Toán lên tiếng

Cả lớp đang say sưa nghe giảng, bổng có một giọng hát cất lên làm bao người xuýt xoa quay đi quay lại tìm kiếm âm thanh đó

-Trời ơi là trời, trời ơi, trời đất ơi_là nó chứ không ai

-Em làm gì vậy_thầy toán bực bội hỏi nó

-Em chỉ đang không biết làm gì thôi thầy ơi_nó thản nhiên nói

-Đây là giờ học mà cô không biết làm gì sao_hắn nói

-Đúng đấy, em đừng làm thầy bực, thầy phạt em đấy_thầy toán lên tiếng

-Thầy đừng bực ạ, không tốt cho da đầu đâu, em nghĩ không tốt cho thầy vì tóc thầy sắp hói hết gồi_nó thản nhiên nói

-Em quỳ gối lên bàn, đưa hai tay lên hết một tiết cho tôi_thầy toán nói

-Cô chết chắc_hắn cười gian

-Chết cái gì, chỉ là quỳ gối đưa hai tay lên trời như tập thể dục thôi mà có gì lạ lùng hãi hùng đâu.. hứ_nó nghenh mặt nói với hắn

-Dạ thưa thầy, ai nói chuyện cũng đều bị phạt giống em ạ_nó bước xuống, không quỳ nữa

-Ừ, em quỳ lên ngay cho tôi_thầy toán quát

-Thế thầy quỳ thì em quỳ_nó cãi lại

-Em thật là hỗn láo_thầy toán nói

-Cô không được giáo dục à_hắn nói

Lập tức nó đã bay đến, nắm cổ áo hắn, định đấm cho hắn một cái nhưng Minh Kiều và Phùng Hy ngăn lại.

-Thầy cũng nói chuyện thì tại sao lại không quỳ, thì tại sao nói em hỗn_nó thả áo hắn ra quay mặt lên nói

-Tôi nói là quyền của tôi_thầy toán lên tiếng

-Thế thì em nói là quyền của em_nó vẫn cứ trả treo

-Còn cậu, tưởng mình là ai mà giám nói tôi không được giáo dục, cứ tưởng gia đình giàu có, có đủ ba mẹ anh chị em thì muốn nói gì thì nói muốn làm gì thì làm à_coi như tôi nể tinh Minh Kiều vậy.

-Còn em, mách mẹ chị là em sẽ lãnh đủ_nó hăm dọa Hy xong thì bước về bàn và khò khò hết tiết.

Tiết tiếp theo

-Chào các em_một giáo viên mới, dạy về môn thiết kế thời trang, lĩnh vực sân khấu điện ảnh. Đây là môn học bắt buộc của những lớp học đầu

-Cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm mới của lớp ta và dạy về lĩnh vực sân khấu điện ảnh, cô là Lai Tuyết_mẹ nó lên tiếng, nó hốt hoảng ngồi dậy

-Wow, là cô Lai Tuyết kia, ngoài đời cô đẹp thật đấy, cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp em luôn sao, thật thích quá đi_cả lớp nó lên tiếng

Trong giờ học này nó rất chăm chú nghe giảng, ngồi im thin thít không nói một lời nào khiến cho mọi người rất ngạc nhiên trừ Phùng Hy. Thì ra bất ngờ của mẹ nó là đây sao!! Nó thật là kém may mắn. kaka

-Hạ Vãn Tình_mẹ nó gọi tên

-Em cho cô biết nếu là một diễn viên hoặc người mẫu nổi tiếng em nên nói chuyện tiếp xúc với các FC của mình như thế nào_mẹ nó hỏi

-Dạ. Khiêm tốn, hòa nhã, cư xử chuẩn mực không được lỗ bịch vô ý thức và không khinh thường các fans. Phải đặt hết tình cảm của mình vào những người hâm mộ, luôn theo dõi các hoạt đồng mà FC làm cho mình, trả lời những câu hỏi mà các fans đưa ra phải hợp lý khiến cho mọi người đồng cảm và yêu quý mình. Chứ không phải yêu quý theo vẻ bề ngoài, em nghĩ vậy_nó trả lời một hơi, các bạn học cùng lớp hơi hoang mang và chắc chắn có cả hắn và Minh Kiều.

-Được rồi, tốt lắm cảm ơn em_nói xong mẹ nó mĩm cười bước gần đến chỗ của nó nói nhỏ đủ 2 mẹ con nghe

-Tốt lắm không quên những gì mẹ dạy nhĩ

-Nè, cô bị ma trách quỷ hờn hay sao mà học hành ngoan thế_hắn hỏi

-Tôi là cháu ngoan Bác Hồ mà, anh hỏi lạ phết. Tôi rất chi là ngoan, quay lên nghe giảng tiếp đi_nó nói nhỏ vì sợ mẹ phát hiện


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.