Từ nhà Vương Bạc đi ra,
Vương Thanh thở phào, dựa vào Tô Xán như hết hơi, một cô gái trên hai
mươi, lần đầu gặp bí thư thành ủy không tới mức run rẩy lắp bắp là quá
giỏi rồi, Tô Xán tự thấy mình ở tuổi này không thể làm được, tố chất tâm lý của Vương Thanh rất tốt, cái này đôi khi chẳng thể luyện ra.
Nhìn Vương Thanh tràn trề tự tin, Tô Xán lại không dám nắm chắc chút
nào, hiện tổng lợi nhuận nửa năm của Thục Sơn là 2 triệu, mà tiền thuê
cửa hàng đã mất 1 triệu 8, coi như là nửa năm làm không công, muốn duy
trì còn cần 1 triệu tài chính lưu động, chưa kể các phương diện chi tiêu khác, trang thiết bị làm việc, quản lý.
Dù sao đây là lần đầu tiên Tô Xán tự mình kinh doanh TTTM, nhưng đây là
con đường phải đi của Thục Sơn, thông qua sức nóng của làn sóng đầu tư
này hướng tới TTTM, tiến vào mô hình thương nghiệp cao hơn.
Đây là chuyện cực kỳ kiểm nghiệm năng lực vận hành quản lý với Thục Sơn non trẻ, tuy bọn họ thiếu kinh nghiệm,
Tên của TTTM được mọi người thảo luận rất lâu, có người đề nghị lấy luôn tên "Thục Sơn", còn đề xuất đủ loại tên như "trung tâm Mậu Vượng" " Hoa Thịnh" ...v..v..v.
Thực ra chỉ là phát huy tinh thần dân chủ giả vờ thôi, để mọi người có
cảm giác mình là một phần trong đó, Tô Xán sớm có quyết định, đặt là
"Đôn Hoàng".
Cửa hàng bách hóa được gọi là Đế quốc suy bại, Đôn Hoàng là cái tên đại
biểu thời kỳ sáng lạn huy hoàng của Hán Đường, hàm y dựng lại đế quốc
bán lẻ ở Hạ Hải.
Cái tên này biểu hiện ra tham vọng lớn của Tô Xán, làm người thuộc chủ
nghĩa lý tưởng như Chu Thiệu phấn chấn tột độ, dường như thấy mộng tưởng đang vẫy tay phía trước, đây chính là lý do lớn nhất hắn tốt nghiệp
xong bỏ điều kiện thuận lợi ở Dung thành, quay về Hạ Hải phát triển.
Cửa hàng xí nghiệp ngoại tỉnh tiến vào Hạ Hải cũng không phải hoàn toàn
mù quáng, đây là quá trình hai bên cùng lựa chọn nhau, người ta cũng
đang quan sát, nghiên cứu, làm giao giữ những thương hiệu có tiếng trong TTTM, nâng cao đẳng cấp, sức ảnh hưởng của Đôn Hoàng, đây là chuyện
khó, Tô Xán, Vương Thanh cũng đoàn đội chưa chắc đã nuốt được.
Quyền thuê trung tâm thương mại đã được đàm phán xong, thành phố cho ưu
đãi chính sách không tệ, tiền thuê tiết kiêm được 200.000, về phong cách trang trí, tôn trọng ý kiến phía Đôn Hoàng, ngọn lửa vàng bao phủ lấy
trung tâm cao ba tầng, hai chữ "Đôn Hoàng" lập thể cực to được dựng lên.
Cái tên Đông Hoàng lan đi trong thị dân, thời điểm đó giới kinh doanh Hạ Hải hoàn toàn chưa có cái tên thời thượng như vậy, toàn là "Bách hóa
Đại Bảo" " Hồng Hỏa", thế là khá, nếu không thì chung chung "Bách hóa Hạ Hải" ," Nhà sách Hạ Hải","Khách sạn Hạ Hải" ...
Dùng thứ đang phổ biến thì người ta gọi là vào hùa, dùng thứ mười năm
trước bị người ta khinh là lạc hậu, dùng thứ hai mươi năm trước bị chê
là nhà quê, dùng thứ nửa thế kỷ trước sẽ bị người ta tôn là phục cổ, còn dùng thứ hàng trăm năm trước, thì được khen là .. tân tiến.
Oái oăm thế đấy.
Cho nên có thể tưởng tượng ra được trong số những cái tên các khu kinh
doanh thê thảm của Hạ Hải, ở Quảng trường Tinh Hải xuất hiện cái tên bá
đạo một nghìn năm trước như "Đôn Hoàng", đại khái được gọi là phong cách rồi.
Vì chuyện Đôn Hoàng mà Tô Xán lơ là việc ở trường, nhưng giờ không lơ là được nữa vì Nhất Trung sắp đón một chuyện lớn, tháng sau sẽ tổ chức hội diễn văn nghệ.
Hội diễn văn nghệ yêu cầu mỗi lớp lấy ra hai tiết mục, tiến hành thẩm
hạch, ở phương diện này nữ sinh lớp số 5 cường thế hơn, cả hai tiết mục
báo lên ủy viên văn nghệ đều là tiết mục nữ sinh, nam sinh hoàn toàn
không được tích sự gì, một là tiểu phẩm kịch của mấy nữ sinh tích cực
trong lớp, một là múa cá nhân của Trần Linh San ( Ti lộ hoa vũ -- Đôn
Hoàng).
Khi nghe thấy cái tên này, Tô Xán khựng người, giữa y và Trần Linh San quả thực có cái gì đó khói rõ, đây gọi là duyên phận?
Kỳ nghỉ trước, thời khắc Trần Linh San nhận lấy bó hoa của Hạ Tiêu Vũ,
rất nhiều người đã cho rằng một thời đại hoàn toàn mới đã tới.
Trần Linh San cáo biệt cuộc sống độc thân, cô công chúa cao vời đã rơi
vào lưới tình, nhưng sự phát triển sau đó hoàn toàn không có cảm giác
bước chân vào thời đại mới, quan hệ giữa Trần Linh San và Hạ Tiêu Vũ
không hề nhảy vọt sau một đêm, cũng chẳng có cảnh tan học ai lặng lẽ đợi ai, sau đó tạo ra bức tranh lãng mạn nắm tay về nhà.
Tóm lại, giống như hoàn toàn không có bất kỳ chuyện gì xảy ra, mỗi ngày
mặt trời mọc đến trường, mặc trời lặn về nhà, xung quanh Trần Linh San
vẫn là mấy cô bạn đó, cho dù thi thoảng nhìn thấy Trần Linh San và Hạ
Tiêu Vũ ngồi nói chuyện với nhau trong tiết thể dục cũng không làm người ta cảm thấy gì khác trước, Hạ Tiêu Vũ vẫn là người bạn khác giới của
Trần Linh San mà thôi.
Có điều mọi người thảo luận mấy vấn đề này, các "chuyên gia" tình yêu
nhận định, kỳ vọng thấy Hạ Tiêu Vũ và Trần Linh San nắm tay nhau là
không hiện thực, cô gái như Trần Linh San phải dùng lửa nhỏ ninh chậm,
từ từ phát triển, Hạ Tiêu Vũ biểu lộ rõ tình cảm, dù không nhìn ra cái
gì, song quan hệ hai người đang có chuyển biến về chất, Trần Linh San
biết tình cảm của Hạ Tiêu Vũ vẫn giữ quan hệ với hắn đã nói lên cô ngầm
đồng y Hạ Tiêu Vũ hướng tới, kỳ thực mỗi đoạn thời gian, bọn họ lại gần
nhau hơn một chút.
Huống hồ còn có còn có một đối thủ mạnh mẽ như Tô Xán đứng đó, thanh thế của Tô Xán lớn hơn Hạ Tiêu Vũ rất nhiều, Tô Xán theo đuổi Trần Linh San còn thất bại, Hạ Tiêu Vũ làm sao có kết quả ngay được?
Có người thạo tin hơn nói quan hệ giữa hai nhà Hạ Tiêu Vũ và Trần Linh
San cực tốt, người lớn trong nhà đều tán đồng hai bọn họ tới với nhau,
còn an bài xong cho họ vào cùng trường đại học rồi, muốn bọn họ phát
triển thêm một bước ở thời cao trung là nông cạn. Được hai nhà thúc đẩy, thời gian cho bọn họ còn rất dài.
Nhưng dù bất kể lý do gì, trước kia nhắc tới Trần Linh San là nhắc tới
Tô Xán và ngược lại, song bây giờ có một cái tên thứ ba xen vào, Hạ Tiêu Vũ.
Rất nhiều người mong đợi sự kiện hấp dẫn từ tam giác quan hệ này.
Trong phòng thể thao của Nhất Trung, lúc này các lớp chia khu luyện tập tiết mục của mình.
Vũ đạo Trần Linh San muốn biểu diễn tên Đôn Hoàng, vì nổi bật vẻ nhu mỹ
của nữ tính, trong vũ đạo sẽ xen vào rất nhiều nam sinh làm nền, nói đơn giản là làm bạn múa A, B, C.
Từ thời sơ trung tới nay, màn biểu diễn của Trần Linh San luôn là tiết
mục chính trong lòng học sinh toàn trường, đó cũng là nguyên nhân khiến
Trần Linh San thành nhân vật phong vân của Nhất Trung.
Binh đoàn nữ sinh bên cạnh Trần Linh San liền tiến hành hoạt động bắt
tráng đinh, Tiết Dịch Dương, Tô Xán tới ngay cả Lý Lộ Mai cũng phải hiến bạn trai Mậu Tiểu Thì ra làm bạn múa cho Trần Linh San.
Tô Xán vừa mới mở miệng từ chối lập tức bị binh đoàn nữ sinh nhấn chìm
trong đống nước bọt, đành phải gia nhập hàng ngũ bạn múa, vị trí của y
là người qua đường, vậy mà cũng phải mặc y phục vàng lóng lánh, xuyên
qua xuyên lại đám đông.
Vũ đạo Đôn Hoàng theo đuổi tính ổn định trong lúc uốn lượn cao độ, phải
tìm được cảm giác tự do phóng khoáng trong đường cong chữ S, vũ đạo
hoành tráng của Đôn Hoàng từ trong tấm bích họa cổ mà ra, yêu cầu với nữ tính cực cao, trong động tác liên tục phải có nhịp điệu đường cong lưu
động, phối hợp hô hấp lên xuống cực kỳ thần vận, hình thành phong cách
Đôn Hoàng rõ nét.
Có lẽ vũ điệu này vì liên quan bích họa Phật giáo, lộ ra sự sâu xa, cung kính, bộc bạch đối diện với nội tâm.