Đại Niết Bàn

Chương 180: Q.6 - Chương 180: Ngày đầu tiên.




Lễ trở về trường của Đh Thượng Hải long trọng chưa từng có, trải qua quãng thời gian lập kế hoạch gần bốn tháng, bắt đầu triển khai gần một tháng, mỗi một bố trí đều chuẩn xác, cân nhắc kỹ càng. Từ lẵng hoa trang trí ở cổng, cho tới khoảng cách từ hai bên tới mép thảm đỏ, từ những tấm biểu ngữ dài cả chục mét treo trên nóc lầu hành chính, từ chuỗi đèn led nhấp nháy mắc qua giữa hàng cây tạo ra màu sắc sặc sỡ, tới bố trí nội dung hành lang văn hóa bao vây quanh quảng trường trung tâm, lích sử sâu xa hùng tráng của trường được thể hiện trọn vẹn.

Đứng đầu ban tổ chức là phó hiệu trưởng thường trực, còn có sự tham gia của cao tầng đảng ủy trường, các giáo viên đại diện mỗi khoa viện, toàn bộ hội sinh viên.

Lịch sử huy hoàng của Đh Thượng Hải tạm thời chưa nhắc tới, riêng những sinh viên tốt nghiệp mười năm qua thành nhân vật lớn có sức ảnh hưởng trong nghề, những cựu sinh viên này về trường, đủ khiến trường học cẩn thận hết mức có thể, trịnh trọng thế nào cũng không quá.

Đây là chiến lược của Đh Thượng Hải, những người này phân tán ở cơ cấu tài chính, giáo dục, năng lượng, nông nghiệp, truyền thông, ươm mầm bao năm, tới khi hái quả tất nhiên khi hái quả tuyệt đối không được có sai sót gì.

Đến cả Trương Tiểu Kiều cuối tuần cũng vui vẻ trở về nhà, bởi vì người cha viện trưởng của hắn bận tối mắt với chuyện chuận bị ở lầu sinh vật, lầu di truyền và tiếp đãi bạn bè cũ, bận tới không có thời gian làm phiền hắn.

Ở quảng trường lớn trong trường dựng một cái sân khấu lớn, sinh viên học viện nghệ thuật liền một tuần luyện tập hiện trường chuẩn bị cho buổi truyền hình trực tiếp.

Ngày hội trở lại trường sẽ diễn ra liên tục trong vòng năm ngày, ngày đầu là khai mạc, sau đó là hoạt động chào mừng của từng khoa, các hoạt động tọa đảm thảo luận sẽ diễn ra ở các hội trường lớn, những học trưởng học tỷ nổi danh toàn quốc chia sẻ các kinh nghiệm hữu ích của mình.

Sinh viên tham gia buổi lễ khai mạc ở đại lễ đường được hội sinh viên phát cho áo phông ba màu hồng lam trắng, Đường Vũ cũng được phát một cái, không phải vì cô thuộc hội sinh viên, cơ bản mỗi nữ sinh trông xinh đẹp một chút ở các khoa viện đều bị bắt đi hết, khỏi nói cũng biết phòng 602 không ai thoát được.

Sáng sớm ngày đầu tiên lễ trở lại trường, từ rất sớm đám Tô Xán đã ăn mặc nghiêm chỉnh đứng dưới bức tường sơn trắng mang phong cách Châu Âu ở ngoài học viện âm nhạc, nhìn người qua người lại quảng trường, bị lá cây rụng rào rào trên đầu, tay đút túi hít thở không khí trong lành.

- Mấy người anh em, xin lỗi không đón tiếp chu đáo được, có vị giáo sư trọn đời của đại học Stanford về trường, hội sinh viên chúng tôi phải đi đón đây, các cậu cứ tự tiện ...

Vương Đông Kiện kiếm được cái chức phó nhỏ tẹo trong hội sinh viên mà phải chạy đôn chạy đáo, xem ra nhiệm vụ không nhẹ, tên này thích làm người quan trọng, mỗi lần chạy qua lại nói với đám Tô Xán mấy câu đại loại như thế, nghe có vẻ hắn áy náy lắm, thực chất thành phần khoe khoang nhiều hơn.

Đám Tô Xán đứng nơi này chủ yếu là nhìn nữ sinh mà thôi, quần jean bó chặt khoe bộ mong tròn trịa, cặp chân dài nuột nà thanh xuân, cùng áo phông phập phồng bằng chất liệu vải không quá tốt, góc độ bọn họ vừa vặn nhìn tia nắng sớm chiếu qua, thấp thoáng thấy cảnh xuân bên trong.

Gần đây cả phòng ít hoạt động chung, nên Tiêu Húc đề xuất hoạt động tập thể này để thắt chặt tình cảm trong phòng, còn khoe đây là vị trí mình trinh sát nhiều lần, đảm bảo góc độ đẹp nhất toàn trường.

Hắn nói đúng là không sai, thằng này tâm tư u ám đứng số một trong phòng, chẳng trách tới nay chưa có cô gái nào ghé mắt tới.

Tô Xán trong lúc nhìn ngó các cô gái qua lại, không khỏi nghĩ, móa nó, không biết nó có nhìn trộm Đường Vũ không? Chỉ nghĩ đã thấy muốn cho hắn một cái đá vào đít.

- Cái công việc này của Vương Đông Kiện cũng không phải là dễ làm, có điều tên này cũng tích cực, xem ra có tham vọng chính trị đấy, nghĩ mà xem hiện giờ lăn lộn ở hội sinh viên, chi bộ đoàn, đến năm thứ ba rất có thể vào đảng, đến khi ra trường đã có 2 năm tuổi đảng, lại thêm tấm bằng của Đh Thượng Hải, thế là có ưu thế tiên thiên ở thể chế rồi.

Trương Tiểu Kiều thích đánh giá người khác:

- Vương Đông Kiệt biết làm người, thích ứng tốt, cũng đủ vô sỉ, có thể thành công, chỉ cần duyên phận tốt một chút sau này có thể làm chức không nhỏ đâu.

Bốn người bọn họ đứng dàn hàng ngang, mông tỳ lên bờ tường tránh mỏi, mắt thì láo liên lướt trên người nữ sinh, khuôn mặt như bàn chuyện quốc gia đại sự. Lý Hàn cười:

- Đại khái là bị Lão Đại của chúng ta kích thích, Lão Đại thành công làm toàn bộ anh em trong KTX đều thấy áp lực, người ngoài đã thế, anh em trong phòng cảng khỏi phải nói, làm chúng tôi cảm thấy nếu bốn năm đại học không làm gì thì đúng là phạm tội.

- Làm gì khoa trương như thế.

Tô Xán nói cho có vậy thôi, biểu hiện của đám Lý Hàn thời gian qua, y đều thấy hết cả, nếu mình có thể khơi lên tinh thần phấn đấu của người khác như vậy, Tô Xán rất vui mừng.

Nói chuyện nghiêm túc chẳng được vài câu, chủ để bắt đầu lệch lạc, Tiêu Húc đẩy mắt kích nói:

- Theo tình báo tôi thu được, mấy hoa khôi các hệ sẽ có một tiết mục biểu diễn đặc biệt đáng mong đợi, mặc yếm đỏ múa dân tộc, nghe đòn mấy giáo viên gia trong ban thẩm hạch lồi cả mắt, một vị đáng thương không chịu nổi sức công phá đã phun máu mũi tại chỗ, chuyện này thành giai thoại rồi. Có vẻ tiết mục này giữ lại, chỉ thay đổi chút cách ăn mặc thôi, xem ra mấy vị ban thẩm tra này rất biết khẩu vị một số nhân vật lớn đấy.

Nói tới tin tức , bao giờ Trương Tiểu Kiều cũng tinh thông nội tình hơn, sau khi chơi với đám Tô Xán, tính cách hắn sáng sủa lên nhiều, hoặc nói xấu hơn nhiều cũng được, không còn là Trương thánh nhân như hồi xưa Tô Xán gọi nữa:

- Một trong số cô gái đó còn là con một phó thị trưởng hôm nay cũng quay về trường, cậu nói xem tổ thẩm tra dám không nể mặt mà loại bỏ tiết mục của họ không? Khả năng chúng ta vẫn được xem áo yếm rất cao ... Ấy, tới rồi kìa.

Trương Tiểu Kiều chỉ mấy cô gái xinh đẹp đã trang điểm xong, mặc áo khoác đi tới khoảng đất trống ngoài lễ đường tụ tập, đang nói chuyện với mấy thành viên ban tổ chức. Vì mặc áo khoác dài che đi trang phục cổ trang diễn xuất bên trong, không nhìn ra gầy hay béo, không rõ số đo ba vòng ra sao, nhưng đúng là tập hợp hoa khôi các lớp, tám cô gái tụ tập một chỗ, không cần phải là tuyệt sắc cũng đủ gây chấn động rồi, huống hồ tám cô gái này chiều cao đều đặn, trang điểm giống nhau bảy phần, làm người ta nhìn hoa cả mắt.

Đám mỹ nữ này đã quá quen bị người ta nhòm ngó rồi, chẳng có gì e thẹn, thậm chí còn rất hưởng thụ, vẫn cứ tự nhiên cười đùa với nhau, tiếng oanh oanh yền yến thỏ thẻ ngây ngất lòng người. Cũng có một hai cô gái nhận ra Tô Xán, thi thoảng lại liếc mắt nhìn y, rồi thì thầm nói với bạn bên cạnh tiếp đó càng nhiều cô gái hơn chú ý, lần lượt quay đầu nhìn, rất kín đáo.

- Tô Xán nãy giờ nhìn qua phía chúng ta mấy lần rồi đấy.

Một cô gái tự tin nói:

- Tất nhiên rồi, không nhìn mới là lạ chứ.

- Doanh Doanh, cậu thích Tô Xán mà, thử vận may xem sao.

Cô gái tên Doanh Doanh là hoa khôi lớp số 3, học cùng lớp số 4 của Tô Xán rất nhiều, lắc đầu:

- Thôi đi, người ta có Đường Vũ rồi.

- Đường Vũ thì sao chứ, cái gì mà nữ thần, mình không tin, không phải chỉ vì đàn giỏi có khí chất chút sao, chị em ta thua kém gì chứ.

Lúc này bốn cô nữ sinh đều mặc quần jean, áo phông ba màu bỏ trong quần khác từ con đường nhỏ đi tới, tay khoác tay thân thiết, nhìn thấy bốn cô gái này, tám mỹ nữ cổ trang không ai nhắc lại chủ đề vừa mới nói nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.