Đại Niết Bàn

Chương 64: Q.3 - Chương 64: Tô Xán có quan điểm khác.




Đám nữ sinh vốn không hứng thú mấy với chủ đề này, song bị một câu " đúng là suy nghĩ của con gái, không biết gì về thời sự " chọc giận, cũng giành nhau xem báo để kiếm lý do phản bác.

Đương nhiên trong trận chiến không phải sở trường này, đám Lý Lộ Mai lép vế hoàn toàn, Trần Linh San vì hỗ trợ bạn thân mà bị cuốn vào cuộc chiến, song không cứu vãn nổi tình hình, đang tranh luận chợt Lý Lộ Mai quay sang hỏi Tô Xán:

- Tô Xán, bạn đọc bài viết này chưa, đánh giá thế nào?

Mọi người đều nhìn sang Tô Xán, không chỉ thành tích liên tục tiến bộ, mà Tô Xán luôn có một số ý kiến độc đáo trên lớp, thậm chí Tiêu Nhật Hoa cứ giảng bài tới đoạn hứng thú là gọi Tô Xán phát biểu ý kiến, sau đó cười híp mắt gật gù bảo y ngồi xuống, thiên vị tới mức trắng trợn, nhưng không thể phủ nhận Tô Xán thường ngày ít nói nhưng ngữ văn là sở trường của y, phân tích phản biện vấn đề trong lớp không ai bằng.

Đám Vương Học Binh trông đợi, kéo được Tô Xán tham gia chủ đề này, giá trị thảo luận sẽ hơn hẳn cãi nhau với đám con gái đuối lý lại còn ngang như cua.

Nhưng Tô Xán không muốn dây dưa ở vấn đề này, chỉ cười nói:

- Mình ủng hộ FOF, đề tài rất hợp thời điểm.

Nói thừa, mình không ủng hộ mình khác nào tự tát mình.

- Nó bây giờ chẳng hi vọng gì được đâu.

Tiết Dịch Dương chưa quên mối thù bị Đường Vũ lừa, mỉa mai.

Không ít người phì cười, hiểu hắn ám chỉ cái gì, Tô Xán và Đường Vũ hiện ở trong lớp đã công khai "tình tứ" với nhau rồi, từ tới trường tới tan học, lúc nào cũng có đôi có cặp.

Lý Lộ Mai hừ một tiếng quay đi.

Giáo viên dạy môn chính trị là ông giáo hơn bốn mươi, nhưng đầu đã hói, tên Cung Phúc Lập, bị học sinh đặt biệt danh là "người gấu mèo", không có thiện cảm với ông ta, vì ông ta hay lợi dụng tiết cuối giữ học sinh ở lại học rất muộn.

Người hận ông ta nhất không ai hơn Tiết Dịch Dương, có lần bị phạt tới 8 giờ tối, mò mẫm sân trường tối om vắng vẻ về nhà ăn cơm nguội lần ăn đòn, chua xót vô kể.

Chắc là do học sinh nguyền rủa nhiều nên Cung Phúc Lộc chưa già đã có bộ dạng hom hem, khi giảng bài lúc nào bộ dạng học giả âm hiểm, mắng người không cần một câu thô tục nhưng làm học sinh nín thin thít, thêm vào tuyệt chiêu giữ lại ôn bài, khiến Nhất Trung không ai không kiêng kỵ.

Hôm nay Cung Phúc Lộc giảng nửa tiết đã xong bài, tiến độ học tập của Nhất Trung nhanh hơn nhiều các trường khác, tuy Nhất Trung bình thường cho nghỉ nhiều, nhưng thời gian này để học sinh tự học. Môn chính trị là môn yêu cầu học sinh đọc thuộc lòng là chính, với học sinh Nhất Trung chỉ cần dạy qua là đủ, kiến thức trong sách chỉ ứng phó với thi cử, không có ý nghĩa nhiều.

Cung Phúc Lộc thích giảng giải chuyện thời sự, đọc thuộc sách giáo khoa không bằng tổ chức thảo luận vấn đề xã hội biến đổi từng ngày, làm người ta dễ lý giải hơn, nên ông ta cứ giảng bài nửa tiết, nửa tiết để thảo luận.

- Giờ còn ít thời gian, chúng ta thảo luận chút chuyện xảy ra trong nước gần đây.

Cung Phúc Lộc nói xong đặt sách xuống, ông ta cũng không phải chỉ có tính khó ưa, mà chỉ cần thoát khỏi nội dung sách vở, nghe ông ta giảng giải dã sử, nói kháy chính sách trong nước, rất là thú vị.

Có điều ông ta giảng chính trị có tính cưỡng ép, luôn đem tư tưởng của mình áp đặt cho học sinh, ai mà có ý kiến phản đối là hết tiết tới phòng ông ta học, không cần biết học sinh đó có thân phận ra sao, thành tích thế nào.

- Thưa thầy, hôm nay thầy giảng chuyện Nato không kích Nam Tư được không?

Rất bất ngờ Cung Phúc Lộc chưa bắt đầu thì Lý Lộ Mai giơ tay phát biểu, dục vọng thắng bại của cô gái này không phải chuyện đùa.

Cung Phúc Lộc tưởng mình nghe nhầm, thường ngày hào hứng tham gia thảo luận nhất chỉ có năm bảy học sinh nam nhóm Vương Học Binh, nếu kể chuyện dã sử còn khá, nếu nói chuyện chính trị thời sự thì y như rằng nửa lớp ở trong trạng thái ngủ gật, hôm nay một nữ sinh muốn nghe chuyện thời sự quốc tế, đúng là mới mẻ.

Không chỉ đám Vương Học Binh không ít học sinh nam nữ khác cũng hưởng ứng, chẳng cần biết nguyên nhân, chuyện này gãi đúng chỗ ngứa của Cung Phúc Lộc, hắng giọng nói:

- Vậy chúng ta nói tới chủ đề Nato oanh kích Nam Tư, hiện ở vấn đề Kosovo, Nato đã rơi vào thế cưỡi hổ, không ép được Nam Tư đầu hàng, chi phí quân sự khổng lồ cùng thương vong khiến bọn họ đối diện với áp lực nội bộ cực lớn, không muốn thừa nhận chiến tranh thất bại, các em nghĩ Nato sẽ dùng cách nào đạt được mục đích?

- Ví dụ như thả bom nhầm vào đại sứ quán nước ta thì sao ạ?

Vẫn là Lý Lộ Mai mạnh dạn phát biểu:

- A, thì ra là các em cũng đã đọc bài viết đó.

Cảm giác có người cùng chia sẻ cùng một mối quan tâm rất thoải mái, Cung Phúc Lộc đưa tay ra hiệu đám Vương Học Binh đang nhao nhao phản đối im lặng. Gần đây ông ta cũng lên mạng tham gia cuộc luận chiến về chủ đề này:

- Thầy tán đồng quan điểm Nato có khả năng tấn công vào mục tiêu quốc kế dân sinh, đả kích tinh thần người dân Nam Tư ..

Rất nhiều học sinh ngơ ngác, thấy cả Trần Linh San cũng chú ý lắng nghe chủ đề này - Đường Vũ không tính vì cô lớp trưởng gương mẫu này dù để tài ru ngủ đến mấy cũng mở to mắt chăm chú lắng nghe với đôi mắt sáng ngời - Liền hỏi bạn bè xung quanh bài báo có liên quan.

- Nhưng kết luận cuối cùng thì quá hoang đường, các em không biết uy lực đạn đạo chính xác thời chiến tranh Vùng Vịnh, đó là cuộc chiến thay đổi quan niệm chiến tranh toàn thế giới. Nếu Nato dùng "bắn nhầm" tấn công đại sứ quán nước ta, thì bất kỳ lý do gì cũng không giải thích được, Nato sẽ không dùng cách mẫu thuẫn này! Hơn nữa vấn đề Kosovo gây ra thảm sát chủng tộc, là hành vi vô nhân tính, Nato can dự quân sự là chính xác, được cộng đồng thế giới ủng hộ, không lý do gì dùng hành động cực đoan này làm mất chính nghĩa của mình.

Tô Xán chẳng phiền lòng vì ý kiến của mình bị phản bác, vì trên mạng y đọc quá nhiều bài viết cùng quan điểm, bài viết của y khiến người ta tin tưởng mới là vấn đề.

Thế nên Tô Xán bắt đầu lấy bài tập môn khác ra, tranh thủ hoàn thành trước khi tan học.

- Này, Tô Xán có tìm hiểu vấn đề này không?

Trần Linh San đột nhiên quay sang hỏi Đường Vũ.

- Hả?

Đường Vũ hơi lúng túng, Trần Linh San lại hỏi cô về Tô Xán, trước kia quan hệ của bọn họ thiếu tự nhiên rồi, từ lúc cô và Tô Xán công khai thì gần như Trần Linh San không coi cô tồn tại nữa, ít ra đây là dấu hiệu tốt:

- À, có.

Lúc họ ăn trưa với nhau, cô có thấy Tô Xán xem thời sự.

Trần Linh San giơ tay:

- Thầy Cung, lời thầy không đúng, Tô Xán có ý kiến khác đấy ạ.

Không những Tô Xán sững người, mà nhiều học sinh khác cũng thế, Trần Linh San làm thế chẳng phải đẩy Tô Xán vào hố lửa sao?

Tô Xán không hiểu chuyện gì, bởi vì cả Đường Vũ lần Trần Linh San đều quay lại trừng mắt uy hiếp, đại khái không cho phép y đối phó qua loa.

Cung Phúc Lộc "ồ" một tiếng, nheo mắt lại:

- Tô Xán, thì ra em cũng đồng ý với loại đồn bậy bạ trên mạng à, tôi đâu phải lần đầu dạy các em phải dùng quan điểm biện chúng nhìn nhận vấn đề.

Tiết Dịch Dương chọc Tô Xán:

- Mày lại đi trêu chọc Trần Linh San hả thằng khùng này?

Tô Xán cười khổ, quan hệ giữa hắn và Trần Linh San tới tận bây giờ có hơi cứng, không biết Trần Linh San nghĩ gì, nhưng đây là tín hiệu hòa giải, mình phải làm hết sức, kể cả bị phạt cũng đáng. Có điều nha đầu Đường Vũ sao cũng tham dự vào? Mình mà bị phạt nhất định đổ ý kiến của mình cho Đường Vũ, bắt nha đầu này ở lại bồi tiếp.

Đường Vũ nhìn lại, ánh mắt mong đợi kia rõ ràng cũng muốn nghe ngôn luận khác biệt của Tô Xán, mặt ánh lên vài phần kiêu ngạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.