Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế

Chương 25: Chương 25




(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

**maitran.wordpress.com**

Chương 25:

Lời tỏ tình trở thành sự cố triệt để, gương mặt thanh niên dựa vào cửa sổ trên cao mang theo châm chọc, không biết có phải là ảo giác hay không, bóng đêm sâu thẳm bao phủ bóng người cậu, cậu dường như hòa làm một cùng hắc ám, tóc dài rối tung cũng thâm trầm vài phần.

“Dios · Sid!”

Học viện trưởng của Saint Yoland vội vã chạy qua: “Dios, có người tố giác cậu dùng quyền hạn vì lợi ích cá nhân, sử dụng trái phép máy bay trinh sát không người lái loại nhỏ, phát minh kiểu mới của quân đội, vì thao tác sai nên dẫn đến phần lớn mô hình bị hỏng!”

Phản ứng đầu tiên của Dios là: “Ai tố giác lung tung?”

“Là ta.” Hayden mặt trầm như nước đi ra từ sau lưng học viện trưởng, “Đống đổ nát của mô hình vẫn còn ở đây, lúc đầu cậu xin mượn tạm máy bay không người lái, kê khai mục đích là điều tra huấn luyện, chứ không phải... Ha ha.” Anh chỉ vào ngọn lửa dưới đất, dầu sáp dưới chân Dios và pháo hoa chuyên nghiệp còn ở chân trời của công ty tổ chức hôn lễ, khuôn mặt trầm trọng, “Đây chính là “Vinh quang” của nhân loại? Thiếu tá Dios, ta nghĩ sự cố này đủ cho cậu viết thư kiểm điểm tình cảm dạt dào cho ta đi? Xin hãy viết tay, ít nhất 30.000 từ.”

Một trận xuýt xoa vang lên —— thời đại mà quang não đã phổ biến từ lâu, viết tay 30.000 từ kia quả thực là hình phạt tàn khốc, toàn bộ tinh võng cười trên sự đau khổ của người khác, xem Hayden công khai xử trí tình địch, mấy tiểu thuyết đồng nhân cũng không vội vàng mắng nhau, cùng nhau nhìn Dios cười hớn hở, sự hòa giải toàn bộ dựa vào tinh thần hy sinh của thiếu tá Dios.

Dios theo bản năng che cái mông lọt gió, nguyên soái Hayden một thân quân phục phẳng phiu, nhìn qua anh tuấn tao nhã, trông còn có phong độ hơn so với những tấm áp phích được chụp tỉ mỉ, làm cho toàn bộ khuôn mặt của Dios đỏ lên.

“Ngoài ra còn có xử lý kỷ luật của học viện.” Học viện trưởng Saint Yoland trừng mắt nhìn, “Không ra hình thù gì!”

Dios lập tức hoàn hồn, vội vàng giải thích: “Không phải như vậy, hoạt động của máy bay không người lái không có bất kỳ sai lầm nào!”

Hayden nhếch khóe miệng: “Vậy làm sao chúng nó lại nổ tung?”

Tôm hấp tỏi · Dios lo lắng đến độ xoay quanh tại chỗ, bỗng nhiên chợt lóe lên một tia sáng, trả lời chắc chắn: “Tôi biết rồi, là người thức tỉnh!”

Ludwig đen mặt tại chỗ: “Tiểu Bạch, tên này lại mắng ta là thuật sĩ?”

Bạch Dạ Sương Tinh: “Không đúng không đúng, đừng kích động, người thức tỉnh và thuật sĩ là khác nhau, người thức tỉnh có thể ném một trăm quả cầu lửa lớn mới là thuật sĩ!”

Dios vội vã bổ sung: “Chính là người thức tỉnh thực lực siêu mạnh, một lần ít nhất có thể ném một trăm quả cầu lửa lớn!”

Bạch Dạ Sương Tinh: “...”

Hắn nói xong câu đó, xoẹt một tiếng, Dios bị thiêu đến chiếc quần đen rơi xuống, lộ ra hai cái đùi lông chân đều bị thiêu cháy khét.

Ludwig: “Thật sự không phải ta, ta không làm điều đó.”

Bạch Dạ Sương Tinh: “Ngài nói cái gì chính là cái đó.”

Chuyện này hoàn toàn thành trò cười, từ trên xuống dưới gia tộc Sid bao phủ mây đen, nhưng nhóm quan hệ công chúng giúp bọn họ xử lý dư luận đang bị rối.

Bọn họ nói: “Nguyên soái Gehry, không cần phải quá lo lắng, sự ủng hộ chúng ta tại quốc hội cũng chưa xuất hiện giảm xuống trên diện rộng, trái lại... còn tăng trưởng quy mô nhỏ?”

Nguyên soái Gehry kinh ngạc: “Làm sao có thể? Một vụ bê bối như vậy....”

“Bởi vì rất nhiều cử tri cảm thấy, thành viên quốc hội cao cao tại thượng trở nên sinh động, họ cũng sẽ trở nên ngu ngốc, hành vi ngu xuẩn của thiếu tá Dios làm cho bọn họ nhớ tới... ừm, thời niên thiếu của mình... Nói chung, quốc hội không còn đầy những cỗ máy quân sự lạnh lẽo như xưa...”

...

“”Tái hợp với ngươi”? Hừ, nhìn thấy không, ngay cả máy bay không người lái ngoài cửa sổ, chúng cũng không đồng ý!” Theo lời nói dứt khoát của Shaw, chiếc máy bay không người lái tượng trưng cho tình yêu ngoài cửa sổ đồng loạt phát ra tiếng rít, chúng nứt ra trong không trung, phân hủy và cuối cùng trở thành cát bụi.

Shaw quay người ôm lấy nam nhân tóc vàng cao lớn: “Đây mới là tình cảm chân thành cả đời của ta!” Nam nhân tóc vàng ôn nhu cưng chiều mà ôm lấy thanh niên nhào vào ngực mình, cúi người xuống hôn lên đôi môi mềm mại của cậu.”

——《 Ngân Hà nguyên soái bá sủng kiều thê 》Chương 61, tác giả: Ai có thể cản ta?

“A a a, thái thái, xuy bạo thái thái! Thật ngon, siêu ngon!”

“So với tiểu thụ ôn hoà của《 Lưu lạc ngân hà 》nhà bên, thụ bên này nhìn qua càng quyết đoán dũng cảm hơn, nói từ chối liền từ chối, cực kỳ thẳng thắn!”

Hayden yên lặng tắt trang, liếc nhìn Ludwig vẫn đang làm thí nghiệm, âm thầm so chiều cao —— không, bây giờ Ludwig đã cao đến 185, chỉ thấp hơn mình một centimet, hôn em ấy không cần khom lưng cúi đầu.

—— tiểu thuyết giả tưởng quả nhiên là tiểu thuyết giả tưởng, không đáng tin.

Không có tiểu thuyết giả tưởng nào có thể mô tả phong thái thực sự của Ludwig.

“Hayden, ngươi tới thử xem.” Ludwig vui vẻ giơ lên một thứ hình thù kỳ quái, đồ vật kia trước đây không lâu vẫn là mạch điều khiển được gỡ bỏ khỏi cánh tay của cơ giáp đế quốc, bây giờ là cái gì, khó nói.

Chất nhầy màng bao được lấy ra từ ngoại giáp của trùng tộc đã thay thế pin chất lỏng, bảng mạch cũng bị mở ra, phía trên có rất nhiều hoa văn mà Hayden không biết, không cần đến dao khắc laser và kính lúp, pháp sư đã vẽ nên những hoa văn này, trên thực tế, hai tay của pháp sư lúc đó đặt trong tay áo, yên tĩnh đứng cúi đầu, sức mạnh không nhìn thấy liền tự phát vẽ một hoả tuyến chói mắt trên bảng điều khiển.

“Đây là cái gì?” Hayden hiếu kỳ, tùy ý Ludwig đặt thiết bị lạ vào tay mình.

“Tập trung lực chú ý, tưởng tượng trong tay ngươi có băng.” Ludwig trực tiếp ra lệnh theo cách đơn giản nhất, “Băng giá khắc vào máu của ngươi, nó đã là bản năng của ngươi, điều ngươi cần làm bây giờ là nghĩ về nó mà thôi.”

Hayden mỉm cười: “Được.”

Anh nhắm mắt lại, dựa theo chỉ dẫn của Ludwig —— trong tay có băng? Như vậy băng từ đâu tới đây? Từ trong không khí, hay là từ trong thân thể mình? Hay là nói ——

Ta muốn có, như vậy dù là băng tuyết cũng phục tùng ý chí của ta!

Luồng khí quanh quẩn trong không trung, nhiệt độ trong nháy mắt xuống dưới điểm đóng băng, lĩnh vực cực hàn mở ra trong máu của rồng.

Răng rắc ——

Âm thanh dữ dội khiến Hayden nhất thời mở mắt ra, anh quay người ôm chặt lấy Ludwig, ngăn không cho tảng băng khổng lồ phóng lên từ mặt đất đâm xuyên pháp sư, nhưng pháp sư còn nhanh hơn, một lá chắn bảo vệ tuyệt đối che ở trước mặt, ầm một tiếng, tảng băng trong suốt mà sắc bén đánh vào tấm chắn của pháp sư, băng đập vào văng tứ phía, mỗi một mảnh băng vỡ vụn đều là một dao cắt nhỏ, toàn bộ phòng thí nghiệm bây giờ cắm đầy băng, vô cùng thê thảm.

Hayden: “Ta...”

Ludwig kinh ngạc xoay người, ôm chặt lấy Hayden, như mô tả trong tiểu thuyết giả tưởng mà Hayden mới vừa xem qua, nhào tới hôn lên mặt anh một cái, trước khi cả người Hayden bị nhen lửa bởi nụ hôn, Ludwig vui sướng chỉ vào căn phòng bừa bộn: “Bộ tăng cường ma đạo về cơ bản là thành công! Hơn nữa, năng lực băng giá của ngươi mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của ta, ngươi lĩnh ngộ ma pháp long ngữ nhanh như vậy?”

Hayden sờ gò má, nhìn pháp sư tinh thần phấn chấn, tâm lý có một con ác long nho nhỏ đang quẫy đuôi rít gào, đồng thời bắt đầu mơ tưởng nội dung của chương tiếp theo trong cuốn tiểu thuyết phi thực tế bị khóa bởi thẻ đỏ kia.

Dina đẩy cửa phòng ra, nữ sĩ quan phụ tá mặt không cảm xúc, đối với tất cả chuyện này đều không sợ, khiến người ta cho là có phải là thần kinh khuôn mặt của cô có vấn đề không.

Nữ sĩ quan phụ tá nghiêm túc nói: “Nguyên soái, tình hình quân sự khẩn cấp.” Cô không tránh né Ludwig, “Nguyên soái Joanne · Schlegel đang gửi tín hiệu cầu cứu khẩn cấp từ ngoài 3 năm ánh sáng, tinh vực người khai hoang số 9 hướng tây.”

Hayden đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc, anh lấy tài liệu trong tay sĩ quan phụ tá: “Joanne phát tín hiệu cầu cứu khẩn cấp?”

“Đúng, có thể là tình huống quá nguy hiểm, chỉ có một lệnh cầu cứu khẩn cấp được hệ thống tự động thiết lập, không có bất kỳ thông tin hữu hiệu nào truyền đến.” Dina mặt lạnh nói.

“Mẹ của Shaw, mẹ của... ta?” Ludwig cũng sang đó, cậu hoàn toàn không hiểu ngôn ngữ bí mật của quân đội, nhưng màu đỏ biểu thị nguy hiểm trên màn hình hết sức rõ ràng.

Hayden nhanh chóng hỏi: “Quân đội nói thế nào?”

“Quân đội đang chờ đợi. Quân đoàn Hoa Tường Vi của Joanne có sức chiến đấu trung bình, nhưng tính cơ động, ẩn nấp điều tra, và năng lực thừa dịp hỗn loạn trốn thoát là vô song, cho nên bọn họ mới có thể tự do tới lui trong các khu vực nguy hiểm, chấp nhận mang nhiều tình báo quan trọng trở về liên bang, lần này, theo năng lực trốn thoát của quân đoàn Hoa Tường Vi mà chỉ kịp phát ra một mệnh lệnh cầu cứu đơn giản, không có bất kỳ tình báo nào truyền lại, quân đội lo lắng là cử những đội quân khác đi sẽ chỉ có thể gặp nguy hiểm lớn hơn nữa.” Dina báo cáo.

...

“Quân đội là bị nuôi đến nhát gan sao?”

—— Trong quốc hội, người đầu tiên lên tiếng phản đối, dĩ nhiên sẽ là Gehry · Sid.

Người phụ nữ mặc khung xương trợ lực giống như một con sư tử cái nổi giận, bà nhìn chung quanh: “Đội quân của Joanne là một đơn vị trinh sát, nếu như cô ấy bị vây đánh chính diện, đánh không lại là hợp tình hợp lý, tại sao có thể đi đến kết luận chó má rằng “Nguy cơ trùng trùng, giá trị giải cứu không lớn”?”

Một nguyên soái khác từ từ phản bác: “Tôi cho là, quan hệ giữa Sid của “Nhật đảng” và Schlegel không hoà thuận như thế...”

“Điều này không liên quan gì đến mối quan hệ cá nhân và lập trường nội bộ, tên ngu xuẩn này.” Gehry quét mắt qua, sát khí tràn ngập, “Trùng tộc là kẻ địch chung của nhân loại, ngay cả khi tôi và Joanne đánh sập trần nhà đại sảnh của quốc hội, ra ngoài cánh cửa này, tất cả chúng ta đều là đồng đội chiến đấu cho nhân loại, các ngươi là ăn no rửng mỡ, quên mất đây là tình thế gì sao? Mẹ nó đây không phải ẩu đả của hai đảng quốc hội, bây giờ là cường địch bên ngoài!”

“Nguyên soái Sid nói đúng...”

Tiếng phụ họa rất nhanh chiếm thế thượng phong, cuộc sống an nhàn làm cho các sĩ quan riêng lẻ rơi vào các cuộc đấu tranh phe phái, mà thời khắc mấu chốt, phong cách dũng mãnh và kiên cường của Gehry khiến bọn họ một lần nữa ý thức được, tử địch ẩn nấp ở nơi sâu xa trong vũ trụ.

“Tôi đại diện gia tộc Sid, ủng hộ việc phái binh cứu viện nguyên soái Schlegel.”

“Ủng hộ.”

“Ủng hộ.”

“Ủng hộ, nhưng tôi phản đối gia tộc Sid dẫn binh.”

Gehry một lần nữa giận tím mặt, quay người chất vấn: “Ông có ý gì?”

Sĩ quan kia khiêm tốn đứng lên: “Sid gia mơ ước thế lực của nhà Schlegel từ lâu, mọi người trong quốc hội đều biết, ai biết cô mang binh cứu viện có thể làm ra tiết mục “nguyên soái Schlegel hi sinh cho tổ quốc, tàn quân được gia tộc Sid hợp nhất” hay không?”

“Ông bớt dùng sự đê hèn của mình phỏng đoán người khác đi!”

“Tôi chỉ là đưa ra suy đoán hợp lý, nguyên soái Gehry đừng thẹn quá hóa giận.” Sĩ quan kia nói tiếp, “Tôi đã đề cử nguyên soái Hayden dẫn binh, nếu như gia tộc Sid thực sự muốn góp một phần sức, tôi kiến nghị do thiếu tá Dios dẫn dắt đội đặc công tinh nhuệ của Sid gia với tư cách là trợ lý, cùng đi.”

**maitran.wordpress.com**

:..。o○☆*゚+.☆。+゚

Hiện thực và tiểu thuyết cách nhau cũng hơi xa ╮(︶▽︶)╭

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.