Đại Sinh Tử

Chương 22: Q.1 - Chương 22: Forest Spirit




10 ngày sau, Triệu Phong tỉnh dậy.

Đầu có tí choáng váng, nhưng cậu vẫn nhanh chóng lao ra khỏi cửa động.

Đập vào mắt cậu là ti ti, lũ lũ ánh sáng lục gần như trong suốt giăng đầy trời. Trên bầu trời; từng tốp, từng tốp mười con địa ngục ma đang công phá vòng sáng lục ấy.

Rất xa tại phía sâu trong Mộc địa, một cây cổ thụ chống trời, không biết khi nào xuất hiện, là cội nguồn của những ánh sáng lục.

Phía xa ấy, trên bầu trời, từng nhóm màu đen kịt luôn di động không ngừng. Còn cây cổ thụ, trên ngọn cây bộc phát ánh sáng lục chói mắt như một vầng lục thái dương. Dường như cây cổ thụ ấy đang tranh đấu với nhóm màu đen.

Từng tiếng vang “ầm.. ầm…” như ngày tận thế.

Bỗng nhiên, những tiếng hú, những tiếng rống không rõ ràng của loài thú nào truyền lại từ nơi sâu xa Mộc địa làm chấn động tâm hồn Triệu Phong. Cậu ôm đầu ngồi bệch xuống đất nhìn sang. Đồng thời với những tiếng rống, vô số quang ảnh từ mọi phương hướng phía dưới cây cổ thụ bay lên đứng ngang hàng với tán lá của nó.

Lần này, thật sự bộc phát những tia sáng kinh thiên. Trên bầu trời, từng cụm mây màu đen bị đục thủng nhiều lỗ.

Mây đen tán đi, bay về hướng sơ cấp Mộc địa. Vô số quanh ảnh đứng ngang hàng với tán lá cây cổ thụ dần rơi xuống.

Rất nhanh, Triệu Phong có thể nhìn thấy “đám mây đen” ấy. Nó được hình thành từ hơn vài ngàn tên địa ngục ma hình thù xấu xí, đầy răng nhọn hoắt. Trước mỗi đám mây, trên thân thể những con địa ngục ma to lớn nhất, có vài vệt màu đen lả chả rơi xuống.

Xích … Xèo… Vừa đụng vào vòng ánh sáng lục, vệt màu đen bốc hơi.

Đám địa ngục ma bay qua, tạo áp lực kinh hồn đè ép lên xung quanh, Triệu Phong không nhấc nổi bàn tay. Vậy mới biết bọn địa ngục ma này tu vi thật sự khủng bố.



Khoảng một canh giờ sau, mọi thứ trở lại bình thường. Triệu Phong vội vàng ngồi dậy, chuẩn bị bay nhanh về hướng Kinh Hoa trấn.

Bỗng nhiên, Lục Mang từ cơ thể cậu bay ra và lơ lửng trước mặt cậu. Từ nó, lôi điện màu lam bay thẳng lên trời, đồng thời di chuyển xung quanh tạo thành một vòng tròn lôi điện bao quanh bên ngoài Triệu Phong và nó.

“Giam cầm hư không” – tiếng lạnh lẽo và âm trầm của Lục Mang vang lên.

Triệu Phong híp mắt lại nhìn nó.

- Ta không có nhiều thời giờ hao tổn năng lượng. Ngươi muốn biết vì sao ta ngăn cản ngươi đi cứu người hay vì sao lúc này ta mở miệng? – không tí cảm tình, tiếng điện tử vang lên.

- Ta muốn biết vì sao ngươi ngăn trở ta. Suy nghĩ xong, Triệu Phong mở miệng.

- Hừ. Đúng là ngu ngốc không thuốc chữa. Nếu ta không cản ngươi, thì chốc lát nữa, ngươi chỉ còn bãi thịt nát. Một tên Luyện khí kỳ tầng một, tu vi còn chưa ổn định, muốn bước ra đối mặt với bọn địa ngục ma? Bao lâu nay thật không biết ngươi học thông minh ở đâu ra – Giọng nói khinh bỉ, miệt thị không nể tình.

- Nếu ta không đi, dì Nguyệt và Tiểu Hoa sẽ chết. Ngươi còn cản ta, thì không chết không thôi. Sát ý từ thân thể Triệu Phong đồng thời phóng thích.

- Thật ngu ngốc. Nhớ lại tư liệu về Đại bí mật đi. Nếu 2 người đó chết thì đã chết từ lâu rồi, bây giờ ngươi chạy ra chỉ có chết mà chẳng cứu được cái quái gì, mảnh xương còn không có. Còn nếu họ không chết ở thời gian đầu thì bây giờ và vài năm nữa sẽ không vấn đề gì. Mà ngươi? Không liều mạng tăng tiến tu vi của mình để thủ hộ những người ngươi cần bảo vệ; mà ngu dốt đi chết thì có ích lợi gì?

Triệu Phong sững sờ, chợt hoàn toàn im lặng, mặt đỏ lên.

- Được rồi, tự lo liệu đi.

Lục Mang thu lại lôi điện, và bay vào cơ thể Triệu Phong.

“Tích.

Tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến thứ nhất: 6 khắc mỗi ngày lên đỉnh núi sơn động tu luyện Tiên Thiên Bảo Thuật. Nhiệm vụ đi kèm: Đồng thời chịu lôi điện.

Mô tả: Trên đỉnh núi có một cây Forest Spirit dưới ngàn năm đang tu luyện. Leo lên đỉnh, ở phía xa nhìn nó tu luyện mà cảm ngộ ra Tiên Thiên Bảo Thuật của bản thân.

Tư liệu: Forest Spirit – bí ẩn của rừng rậm, loài cây che chở cho Mộc địa, được muôn loài kính yêu. Forest Spirit là loài cây tu luyện duy nhất thuộc tính Mộc, một trong tứ đại sinh vật hệ Mộc mạnh nhất 3 đại lục.

Forest Spirit dưới ngàn năm: Lên đỉnh núi thì thấy.

Forest Spirit từ ngàn năm tới vạn năm: Trên ngọn có 3 tán lá chính, giữa thân cây xuất hiện khuôn mặt: 1 cái mũi to từ thân cây nhô ra, phía trên cái mũi là một đôi mắt màu lục sắc; phía dưới là chòm râu được hình thành từ lá cây.

Forest Spirit trên vạn năm: ???

Chú ý: Chỉ cần không tấn công nó, nó vốn rất hiền lành.”

- Ta #@#@###@, đã nói chuyện được còn bày đặt làm dáng như thế này. Triệu Phong chửi ầm lên.

- Mỗi lần nói chuyện để tránh bị phát hiện, phải phong ấn vùng không gian xung quanh thân thể ngươi nửa li, tổn thất năng lượng rất lớn, còn nhiệm vụ chỉ cần truyền lại trong đầu người là được. Nếu thấy cô độc và muốn ta trò chuyện thì hai ta trao đổi, một lần nói chuyện, một khối kỳ thạch.

- Ta xxx con mẹ nhà ngươi chứ. Cướp của à?

“ Tích.

Tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến 2: Canh 1 và canh 2 mỗi ngày tiến hành đi thu thập khoáng thạch.

Mô tả: Ta mô tả con lợn ngu ngốc nhà ngươi.

Yêu cầu: Nghiêm túc chấp hành. Chống đối đồng nghĩa trừng phạt.

Thời gian kết thúc: Chưa rõ.

Chú ý: Chúc mừng.

Tích.”

- Cái lồng gì thế này. Giết người, giết người rồi… Nhiệm vụ con mẹ nhà ngươi.

“Tích.

Vì hoàn cảnh thay đổi dẫn đến nhiệm vụ phụ tuyến 2 phát sinh biến hóa: Canh 1 đến canh 3 mỗi ngày tiến hành thu thập khoáng thạch.”

“xxx con mẹ nhà ngươi, #@#@#ZZ#. Tao nguyền rủa mày. Hãy đợi đấy” – Triệu Phong chửi thầm.



Sau khi giải tỏa cơn tức giận với đống đá xung quanh, Triệu Phong bay lên đỉnh núi.

Giữa đỉnh núi, một thân cây cao 2 trượng, to 2 thước, không lá, thân cây màu lục sắc. Đặc biệt trên ngọn cây một chồi lá tươi mơn mởn, tỏa ra ánh sáng lục lung linh huyền ảo. Chốc chốc thân cây chuyển sang màu nâu đất và thỉnh thoảng chồi lá dâng lên từng tia ráng lành. Cách một khoảng thời gian dài, cả cây phát sáng, dưới thân cây 3 căn rễ hấp thu linh khí, chồi non phun ra nuốt vào nhật nguyệt. Dị tượng kinh người.

Chỉ đứng ở phía xa, nhìn thôi đã đủ khiến Triệu Phong như say, như mê quên hết tất cả. Đó chính là một trong những lý do Forest Spirit được mọi loài kính yêu: Cảm hóa và giúp ngộ đạo. Dần dần Triệu Phong tự động ngồi xuống và xếp bằng.

Linh khí sau lưng Triệu Phong bắt đầu chập chờn.

Và không biết trong cơ thể cậu có cái gì thu hút lôi đình, bầu trời trở nên dày đặc mây đen, và trút từng cơn lôi đình đang giận giữ lên người cậu.



3 năm trôi qua…

Trên đỉnh núi, sau lưng Triệu Phong linh khí vờn quanh, hình ảnh cây Forest Spirit mơ hồ hiện lên, rất mông lung và không rõ ràng.

“Tích.

Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 1. Phần thưởng: Không.

Tích.

Tiêu hủy nhiệm vụ kèm theo.”

Triệu Phong mở mắt, đầy bất mãn:

- Lục Mang, ta đang có cảm giác gần đột phá rồi, sao tự nhiên lại hoàn thành nhiệm vụ và dừng lại?

- Ngu ngốc, cảnh giới chưa đủ, có tham ngộ thêm ngàn năm nữa cũng chẳng ngộ ra cái gì. Nhớ! Ghi nợ 1 viên kỳ thạch. Tổng cộng 2 viên bí thạch, 1 viên kỳ thạch. Nhanh chóng kiếm về trả gấp.

Triệu Phong cười khổ, kỳ thạch đã khó kiếm, bí thạch kiếm ở đâu ra? 3 năm qua, Triệu Phong lo lắng cho dì Nguyệt và Tiểu Hoa, thỉnh thoảng lại hỏi Lục Mang. Lúc đó, tên tham lam Lục Mang đề nghị để nó mở chức năng quét xem thế nào. Khoảng cách từ đây đến Kinh Hoa trấn có mười dặm mà nó thét 1 lần một viên bí thạch.

Lúc đầu, Triệu Phong nghe thấy “bí thạch” đã sinh nghi rồi, nhưng đành cắn răng chấp nhận. Sau đó mới vỡ lẽ, “bí thạch” cũng như “bí dược” là loại 2, đa phần xuất hiện ở khu Trung cấp cấm địa, hầu như không gặp ở khu sơ cấp. Khi biết rõ, cậu suýt không kiềm chế được chửi ầm lên, may mắn từ bài học “thu thập khoáng thạch” trước, cậu nhịn.

Biết tin 2 người vẫn còn bình an, Triệu Phong dần yên tâm tu luyện. Mãi cho đến hôm nay tạm thời hoàn thành.

Nhìn thật sâu cây Forest Spirit ở trước mặt, cậu như hiểu ra cái cây sâu trong Mộc địa là loại cây gì, đồng thời cậu cũng biết được rằng cậu không ở nơi nào đặc biệt của cấm địa mà sống sót được qua Đại bí mật là nhờ đâu.

Cậu nhìn nó, chắp tay và cúi người một góc 90 độ: “Cảm ơn”.

Cái cây như hiểu được lời nói của cậu, chồi non bạo phát một tia ánh sáng lục. Tia ánh sáng bay về phía Triệu Phong, đụng đụng mặt cậu rồi lại bay trở về.

______________________

Thuyết minh:

+ Đầu tiên, Lục Mang có thể nói chuyện từ lúc nào? Giả thuyết ở đâu? – Thứ nhất, hãy để ý mỗi chương có tuyên bố nhiệm vụ, tất cả trước khi tuyên bố nhiệm vụ đều bắt đầu bằng “Tích.” ; có một vài cái thuộc dạng liên tiếp, ví dụ như “Tích. Đang quét… Hoàn thành! - Rồi tuyên bố nhiệm vụ”. Bây giờ ta đọc lại chương 3, lần đầu tiên tiếp xúc với Triệu Phong nó không bắt đầu bằng “Tích.” – như vậy nghĩa là nó nói chuyện lúc ấy đấy.

+ Tiếp tục, bạn nào có thắc mắc chương này vì sao có nhiệm vụ đi kèm “Đồng thời chịu lôi điện” sau nhiệm vụ phụ tuyến 1. Thì lý giải như sau: Khi phong ấn không gian cũng như nói chuyện, Lục Mang tổn thất năng lượng nên nó tìm về, vậy thôi => Hãy để ý chương 16, nó hấp thụ lôi điện và khoáng thạch bổ sung năng lượng.

+ Tại sao nó không tự bay ra hấp thụ năng lượng rồi trở về? Xin vui lòng đọc kĩ lại chương này.

+ Cuối cùng, Triệu Phong tu vi Luyện khí kỳ, điều khiển được Linh khí xung quanh, cộng thêm 10 ngày "khủng bố" nên tập tành được tí bay lượn.

Bản thân mình viết mỗi chương đều suy nghĩ rất nhiều, mỗi chương đều có liên quan đến những chương sau dù ít hay nhiều, nhưng không phải lúc nào nỗi khó hiểu ở chương sau sẽ được giải quyết bằng chương gần nhất kế trước nó. Vì thế đôi lúc bạn nghi hoặc, khó hiểu, cảm thấy không có câu trả lời, bạn vui lòng đọc lại từ đầu.

Bộ truyện như 1 trò chơi trinh thám, hãy tự suy luận và khám phá những thú vị ẩn đằng sau.

Đôi lời tác giả:

- Mình bắt đầu đọc truyện trên tangthuvien.vn từ thời sinh viên. Lúc ấy có mấy bộ đã dịch xong xuôi như “Đấu phá thương khung” – “Vô hạn khủng bố” – “Đấu La đại lục” – “Tu chân thế giới” – “Thần Mộ” – “Ngận thuần ngận ái muội” … Cày ngày, cày đêm giải quyết hết nỗi tò mò nên cũng chẳng có cảm giác khó chịu gì.

- Rồi khi cảm thấy không còn những bộ chuyện hay ở bên Dịch, mình bắt đầu mò sang “Đang convert” : Từ bộ Phàm Nhân Tu Tiên, rồi sang Tuyệt Thế Đường Môn (quyển này mình dần cảm thấy nhạt, main được buff super quá nên bỏ cũng lâu rồi), … và nay đọc 2 bộ chính là “Hoàn Mỹ thế giới” và “Bất bại chiến thần”.

- Từ khi sang bên convert, cơn ác mộng phủ xuống . Bình thường 8h-9h chắc chắn lão Thần Đông up 1 chương, nhưng cũng có khi tận 11h mới có chương đầu; lão Phương Tưởng thì miễn, ban đầu còn được, sau này mỗi ngày 1 chương rồi dần quá trớn, bữa đói bữa no . Đã cảm thấy không có truyện nào khác - hay một tí để đọc, dính nghiện cái cảm giác đói thuốc được ban từ 2 lão , ấy vậy mà 2 lão thất thường như vậy khiến mình tức điên , nhiều lúc muốn đập cái mặt 2 lão ấy để giải tỏa phiền muộn, nhưng chẳng làm được . Cố nhịn rồi lại “bị ức chế” liên tục khiến mình thêm nổi nóng.

- Rồi nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy có nhiều người như mình. Nên mình bắt đầu cố gắng viết lách thỏa mãn niềm vui nhỏ, và mong được chia sẻ cùng các bạn phần nào.

Đấy là lí do ấy ạ, sau đây xin trình bày nội dung: Thật sự ban đầu mình hào hứng ghê lắm, nhưng mà dần cảm thấy số lượng view giảm, rồi không thấy mấy người comment góp ý hay bình chọn gì thế là mình bắt đầu chán nản.

Vì thế, để có một bộ truyện hay với nội dung đầy đủ hoặc mình sẽ kết thúc sớm bộ này và suy nghĩ dừng lại và viết tiếp bộ khác. Mình hi vọng được sự giúp đỡ của các bạn hảo tâm có nick diễn đàn (những bạn hảo hảo tâm chưa có nick diễn đàn có thể lập nick rồi đọc tiếp - mình cảm cảm tạ nhiều ):

+ Thứ nhất, mong các bạn bỏ tí thời gian đăng nhập bình chọn cho cái “Thăm dò ý kiến” của mình. Đồng thời trên đầu mỗi trang - gồm 5 bài viết, có cái “Đánh giá chủ đề” (góc phải - đăng nhập mới thấy), các bạn vui lòng chọn theo ý nghĩ và click “Bình luận ngay” giùm mình.

+ Đệ nhị, nếu bạn vẫn còn lòng hảo tâm, xin vui lòng kích vào "Link góp ý, thảo luận". Mình không cần bạn viết gì nhiều. “Báo danh 1234” hoặc “Fu-ck you”, “Cùi bắp”, “Dễ tệ” .... gì đấy cũng tốt cả.

Cảm tạ!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.