Đại Sinh Tử

Chương 26: Q.1 - Chương 26: Hắc Sam




- Lục ca, Lục ca, có chuyện gấp.

Một chàng trai trẻ tuổi hớt hơ hớt hải la to vọt thẳng vào một căn phòng, đụng vào cánh cửa phòng. Cánh cửa bị nguồn sức mạnh làm cho bật tung, bay thẳng vào phía trong, rơi ầm về phía trước.

Mọi người trong căn phòng quay lại nhìn ngước nhìn. Người chủ trì đang đứng nói chuyện bất đắc dĩ dừng lại, quay sang nói:

- A Cẩu, có chuyện gì?

- Bọn địa ngục ma tới rồi, 20 tên.

- Chúng đến rồi? Người chủ trì thốt lên.

- Phải. Lục ca, chúng đứng tại trước cửa trấn. Chúng bảo 1 khắc nữa, gia đình nào không giao nộp phí 2 tháng này, chúng sẽ thẳng tay giết.

- Cái gì? Đi, chúng ta đi ra xem sao. Người chủ trì nhanh chóng quyết định.

Hơn 30 người trong phòng bắt đầu lục tục đi ra. Trong đám người ấy, Thanh Hoa có vẻ nổi bật với bộ quần áo lam tô lên những đường cong nổi bật. Bên cạnh cô, một tên quần là áo lụa, mở miệng bắt chuyện:

- Hoa Hoa, muội nghĩ lần này chúng có giết người thật không? Hay chỉ đe dọa như những lần trước.

- Nghi Lập, gọi ta là Thanh Hoa. Chuyện này cũng đừng đoán bậy rồi.

Nói xong, cô gái bước nhanh đi tới phía trước.

Ở đằng sau, người được gọi là Nghi Lập bỉu môi:

- Hừ, suốt ngày A Mãnh ca, A Mãnh ca. Không phải thằng đó chết ở Mộc địa rồi sao, còn nhung với chả nhớ. Đợi lúc lọt vào tay ta, ta cho con điếm ngươi nếu thử tư vị bị chà đạp. Hừ!

Dòng người đổ về đầu trấn. 30 người đứng trước đối lập với 20 tên địa ngục ma, phía sau là hơn ngàn dân chúng trấn này.

- Khặc… khặc… Nhanh giao nộp phí 2 tháng này. Nếu không đừng trách chúng ta trở mặt. Tên thủ lĩnh âm hiểm cười, chiếc lưỡi của hắn liếm liếm bờ môi.

- Ta đã nói rồi. Chúng ta sẽ không bao giờ giao nộp nữa. Vũ Đả Lục lớn tiếng nói.

- Các ngươi đừng cho rằng tu vi đều đến Luyện khí kỳ thì có thể chống lại chúng ta. Khặc… khặc… Suy nghĩ cho thật kĩ a.

- Ngươi đang dọa chúng ta? Một người trung niên đứng sau Vũ Đả Lục tức giận mắng.

- Khặc… Ta chỉ khuyên các ngươi nên lựa chọn cho đúng mà thôi. Chống lại chúng ta chỉ có một kết cục mà thôi: Đó là chết.

- Ngươi cho rằng chỉ với 20 tên địa ngục ma, 30 người chúng ta sẽ sợ?

- A… khặc… ha… khặc… chỉ 30 tên tầm thường các ngươi cũng dám tự đại? Để ta cho ngươi biết lý do vì sao địa ngục ma thống trị đại lục này. Tất cả lên, giết chúng cho ta. Giết!

Chiến đấu nhanh chóng diễn ra.

30 người Kinh Hoa trấn miễn cưỡng cầm cự với 20 tên địa ngục ma.

Những âm thanh “Đùng… Chát… Ầm…” trầm thấp vang lên.

Cuộc chiến bắt đầu lan ra xung quanh. Từng căn nhà sụp đổ, vỡ vụn. Ngàn người dân bình thường sợ hãi bỏ chạy rời xa trận chiến.



- Bạch Tử, chúng ta xông vào chứ? Phí Tiên nhìn cuộc chiến đằng trước, máu huyết sôi sùng sục, như một con trâu đực sắp không kìm chế được.

- Phí Tiên, bình tĩnh. Sẽ nhanh thôi!

- Ngũ muội, ngươi qua bên trái, dùng phi châm tiêu diệt 2 tên đằng kia. Nhớ đừng để bị phát hiện. Tam đệ, ngươi đi cùng, phụ trách bảo hộ cho ngũ muội.

- Vâng.

- Vâng.

Tô Thiên và Lục Tiểu Mỹ vội vàng rón rén đi qua bên trái.



Trận chiến 20 vs 30 đang tiếp tục đến hồi gay cấn. Máu tươi và máu đen vung vẩy khắp nơi.

Tuy nhiên, 30 người dần đi vào hạ phong, họ nhanh chóng tập hợp cùng nhau. 20 tên địa ngục ma vây xung quanh, tiến hành tấn công vào. 30 người vất vả chống đỡ.

Bỗng nhiên, biến cố nổi lên.

Hai tên địa ngục ma cánh trái đột nhiên cái đầu chúng nổ ầm, máu đen vung vãi. Thân thể rơi rụng xuống mặt đất.

Biến cố làm cho hai phe ngạc nhiên nhìn sang, chiến đấu tạm dừng.

- Ai? Tên thủ lĩnh địa ngục ma quát lên.

- Giết! Như đáp lại tiếng quát của tên địa ngục ma là tiếng hét rung trời.

- Giết!

- Giết!

Một tiếng hét từ bên trái và một tiếng hét từ đằng sau tên thủ lĩnh gần như vang lên cùng một lúc. Dưới 2 tiếng hét, không khí xao động, linh khí chuyển động hỗn loạn.

Phía trái, một tên đại hán cầm thương, nhanh chóng xông vào, thương xuất như hải, liên tục không dừng. Sau lưng tên đại hán, bóng mờ của một cây thương dựng lên, chiến ý reo vang.

Phía sau vị đại hán, vị thiếu nữ khuôn mặt tinh linh, mỗi lần phất tay, một thanh phi châm đen sậm với những đường vân vàng xé gió công chiến và nhanh chóng như điện xẹt bay trở về lơ lửng trước người.

Ầm… ầm…

Một tên địa ngục ma bị đánh văng, bay đụng vào 1 ngôi nhà đằng xa. Một tên khác chết ngay tại chỗ.

Ngay tức khắc 2 người bên trái lao ra, phía sau tên thủ lĩnh, có 4 người: 2 nam – 2 nữ xông tới.

- Lục muội, thất muội nhanh chóng xử lý tên bên trái. Trâu điên Phí Thiên cuốn lấy 3 tên bên phải cho ta, cố gắng giữ trong chốc lát. Ta sẽ nhanh chóng giải quyết tên đầu lĩnh và sang trợ giúp ngươi.

- Haha… Đã không nhịn được từ lâu rồi.

Một lúc lâu, Phí Thiên chửi ầm lên:

- Bạch Tử, #@#@### con mẹ nhà ngươi, ngươi bảo ai là trâu điên.



Đột nhiên xuất hiện một nhóm người lao vào giữa cuộc chiến, khiến 2 bên bất ngờ nghi hoặc.

Tên thủ lĩnh địa ngục ma nhanh chóng nhận ra uy hiếp và phản ứng lại:

- Còn đờ mặt ra làm gì, lập tức bỏ qua những tên dân thôn kia, quay sang giết nhóm người kia cho ta.

Chiến trường bỗng trở nên kì quặc, 30 người Kinh Hoa trấn bị lãng quên, họ dở khóc dở cười.

- Nhanh, nhanh giúp họ cuốn lấy địa ngục ma. Vũ Đả Lục xông lên.



- Tứ đệ, lục muội, nhanh thi triển Tiên Thiên Bảo Thuật.

- Tứ đệ con mẹ nhà ngươi Bạch Tử. Lão tử không chấp nhận tên Nhị ca như ngươi.

Sau lưng Ngô Thiến một cây sen màu tím mông lung xuất hiện, từng đợt, từng đợt sương mù tím từ đóa hoa sen bay ra che lấp không gian.

Bọn địa ngục ma bị sương mù xoay quanh, như mất đi cảm giác, luống cuống tay chân. Không hề bỏ lỡ cơ hội, Tôn Thiên bộc phát 3 thương uy mãnh kết thúc mạng sống của 3 tên địa ngục ma.

Bên này, dưới chân Phí Tiên một ngọn núi lửa mơ hồ, phun trào dung nham. Cây đao của Phí Tiên vốn màu đỏ, giờ phút này bên ngoài cây đao được gia tăng một lớp đỏ nâu. Mỗi khi Phí Tiên chém ra, một đoạn đao mang mang theo ánh đỏ sậm sắc bén cắt tới.



Không đơn giản như Bạch Tử nghĩ, tên thủ lĩnh đám địa ngục ma này cực kỳ mạnh mẽ, hắn đang dùng quạt khổ sở chống đỡ.

Pháp khí quạt của hắn được gấp lại, hắn sử dụng nó như 1 thanh đoản kiếm, trong lòng thì không ngừng cười khổ, hắn không dám mở quạt ra, sợ mọi người xung quanh xem hắn là “lưỡng tính”, lúc ấy thì đúng là không còn nhục nhã nào hơn rồi.

Bạch Tử liên tục rút lui, rốt cuộc không nhịn được, trên đầu Bạch Tử, đám mây bạo phát lôi điện, “xoẹt.. đùng…” rung động. Bạch Tử phút chốc đánh ngang tay với tên thủ lĩnh, bất phân thắng bại.

Cuộc chiến 2 bên trở nên giằng co.



Hơn 15 trượng phía xa, sau một căn nhà xộc xệch, một tên ăn mày lẳng lặng đứng nhìn tất cả.

Linh khí chợt hiện lên lên rồi biến mất phía sau lưng hắn, một đoàn ánh sáng vàng nhợt nhạt khó nhận lóe lên, như một viên phá tiễn bay ra.



Tên thủ lĩnh đang vất vả chống đỡ Bạch Tử, xung quanh thân thể hắn, một đoàn hắc khí bao quanh, để hắn như chính thức ma quân.

Đột nhiên, một đoàn ánh sáng vàng đụng vào cơ thể hắn. Hắn bỗng nhiên cứng đờ.

Bạch Tử chớp lấy cơ hội, cắt phăng đầu tên thủ lĩnh. Thắng bại liền phân.



Tên thủ lĩnh bị chết, bọn địa ngục ma còn lại hoảng sợ tháo chạy.

2 nhóm người đuổi theo truy sát.



Chạy được hơn 10 dặm, 2 tên địa ngục ma chạy thoát gặp nhau, cảnh giác nhìn xung quanh và nhỏ giọng trò chuyện:

- Khặc… Tí thì suýt chết, may mắn chạy thoát.

- Hừ, chúng ta phải nhanh chóng bay về báo tin cho đại đội trưởng lập công chuộc tội. Đợi đến lúc đại đội trưởng mang quân tới đây xem bọn nhân tộc thấp hèn còn vui vẻ được không.

- Đúng vậy, đi thôi.

Roẹt… 2 cái đầu rơi xuống.

- Xin lỗi, các ngươi đã không còn cơ hội.

Một bóng người âm u xuất hiện tại vị trí 2 tên địa ngục ma, trong tay bóng người, một thanh kiếm màu cam sáng bóng, đọng lại một mảng máu đen.



Bạch Tử mang theo nghi ngờ chiến thắng trở về. Nhưng cũng nhanh chóng vứt nó sau đầu.

2 nhóm người bắt đầu giao lưu.

- Ta là Vũ Đả Lục, hiện tại là đội trưởng của đội này. Xin giới thiệu đây là Tiên Quang, Ngũ Sáng, …, Thanh Hoa,…, Nghi Lập,…

- Ta là Bạch Tử, nhị ca đám người này. Đây là tam đệ Tô Thiên, tứ đệ Phí Tiên, ngũ muội Lục Tiểu Mỹ, lục muội Ngô Thiến và thất muội Lăng Y.

- Hân hạnh làm quen!

- Hân hạnh làm quen!

- Bạch Tử huynh chém giết thủ lĩnh, uy mãnh vô song a. Vũ Đả Lục tán thán.

- Nào có, nào có. Đả Lục huynh khách khí rồi. Bạch Tử khiêm tốn đáp lời.



Tối đến, bên đống lửa trước Kinh Hoa trấn.

Mọi người đang vui mừng quây quần ăn uống, ca hát.

Phía xa xa, dưới một góc cây. Một tên ăn mày đang chăm chú nhìn về một vị thiếu nữ, ánh mắt nhu hòa.



Giữa đêm, bên trong trại đóng quân đại đội 2. Tên đại đội trưởng liếc mắt nhìn về những tiểu đội trưởng bên dưới, thân thể ma khí bốc lên dày đặc. Áp lực mạnh mẽ khiến những tên tiểu đội trưởng xuất hiện mồ hôi đầy mặt, len lén lau sạch.

- Ai nói cho ta biết đến giờ này 2 tiểu đội đi đến Kinh Hoa trấn tại sao vẫn chưa quay lại? Mấy tên ăn hại các ngươi, có đi thu thập bọn tiểu tốt phản kháng ở Kinh Hoa trấn mà 2 lần không xong. Phế vật, một lũ phế vật.

Tên đại đội trưởng gầm lên.

Phía dưới các tiểu đội trưởng khôn ngoan câm miệng, cúi đầu im lặng.

- Hắc Sam.

- Có thuộc hạ. Một đạo hắc ám từ phía sau tên đại đội trưởng bay ra, quỳ phía trước.

- Ngày mai, ngươi dẫn tiểu đội 3, 4 và 5 đi đến Kinh Hoa trấn. Ta không quan tâm phương pháp của ngươi, ta chỉ quan tâm kết quả. Tối mai phải mang đầu những tên chống đối về cho ta. Nhớ rõ? Tối mai. Không hoàn thành thì mang đầu mình về đây cho ta.

- Thuộc hạ nhận mệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.