CHƯƠNG 5
Trên đường, Trang Thừa một bộ tư thế “người từng trải” giới thiệu tòa thành thị S này cho Lâm Diễn.Thành phố S nổi danh vì phong cảnh tú lệ của nó, là thành phố du lịch nổi tiếng quốc tế.
Lúc đi ngang qua mấy cửa hàng cũng sẽ nhắc nhở Lâm Diễn, phần lớn đồ nhà này chất lượng không đáng tin, căn tiệm đằng trước hai ba nhà kia hàng hóa vật mỹ giới liêm*. Sau đó lại giới thiệu ông chủ tiệm nào dễ tính, lúc mua đồ cũng rẻ hơn chút…
[vật mỹ giới liêm: hàng tốt và rẻ]
Lâm Diễn nghe một đường, lại rất ít phát biểu.
Rất nhanh hai người đã đến một siêu thị quy mô khá lớn, đẩy một xe đẩy liền bắt đầu càn quét. Lâm Diễn ném một ít vật dụng sinh hoạt vào trong xe, Trang Thừa thì lại chăm chú lựa chọn nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị cho bữa cơm tối.
Sau khi Lâm Diễn lựa chọn xong vật dụng sinh hoạt lại bắt đầu càn quét quy mô lớn các món ăn vặt. Trang Thừa nhìn đống khoai tây chiên cánh gà đậu phụ khô này nọ chất cao trong xe hàng thì bất đắc dĩ, trả về từng món một cho cậu.
“Những thứ này đều là thức ăn rác rưởi, không tốt đối với thân thể.”
Lâm Diễn rất là vô tội nhìn Trang Thừa: “Em không biết nấu cơm, bằng không thì mỗi ngày em tới nhà anh cọ cơm?”
Nhìn biểu tình vô tội của Lâm Diễn, Trang Thừa quỷ thần xui khiến gật gật đầu. Sau khi phản ứng lại mới lặng lẽ rơi lệ trong lòng: Sao anh lại thành vú anh rồi…
Thế là Lâm Diễn cười đủ kiểu vui vẻ đáng yêu chỉ huy Trang Thừa đi mua đồ mình muốn ăn.
Chờ đến khi hai người đi ra từ siêu thị, hai tay đều xách theo đồ đạc lỉnh kỉnh. Một nửa túi lớn là đồ dùng sinh hoạt, một nửa túi lớn là đồ ăn.Nửa túi là gia vị.
Úc, còn có một bình dầu phộng Lỗ Hoa Hoa =w=
Về đến nhà, thức ăn thừa gì đó trong tủ lạnh đã sớm được thanh lý sạch sẽ, lại mở bung ra để tiêu trừ mùi hương, cho nên mùi vị cũng không quá khó ngửi.
Đem rau cải này nọ đặt hơn phân nửa vào một ngăn tủ lạnh, thịt bò thịt heo cá a gì đó đặt vào một ngăn bên dưới.
Lâm Diễn trở về phòng mình tắm rửa, Trang Thừa ngửi ngửi mùi trên thân mình, cũng nhịn không được nhíu mày, đi phòng tắm tắm luôn.
Ngày nắng nóng ba bảy ba tám độ, thu dọn phòng ốc lâu như vậy còn ra ngoài mua đồ đạc. Mặc dù là chiều tối nhưng cũng hết sức oi bức.Phía sau áo Trang Thừa đã thấm ướt một mảng lớn.
Lúc từ trong phòng tắm đi ra thì phát hiện Lâm Diễn đã sớm ngồi trong phòng khách xem ti vi. Trông thấy Trang Thừa đi ra từ phòng tắm còn phất phất tay, giục anh mau đi làm cơm, cậu sắp đói chết rồi.
Thật đúng là không xem mình là người ngoài.
Trong lòng Trang Thừa lặng lẽ thổ tào.Nhưng trên thực tế cùng nhau trải qua thế này, anh cũng không xem Lâm Diễn là người ngoài.
Lâm Diễn cũng vừa mới tắm rửa xong liền qua đây, đầu tóc còn có chút ướt mẹp nhỏ giọt.Trang Thừa từ trong ngăn kéo lấy ra một cái khăn lông sạch sẽ ném cho cậu, bảo cậu tự lau tóc, sau đó đi vào phòng bếp mở chế độ vú anh.
… Hẳn là chế độ nhân thê bảo mẫu chứ?
Tùy tiện làm mấy món ăn không tốn nhiều thời gian, thuận tay còn lấy ra chiếc nồi cơm điện đã nhiều năm không dùng.
Sau khi tẩy rửa sạch sẽ thì múc gạo nấu cơm.Ánh đèn vàng ấm áp trong phòng bếp chiếu lên người Trang Thừa, khiến Lâm Diễn nhìn đến lòng thấy ấm áp.Có một loại cảm giác ấm êm.
Lâm Diễn lấy cùi chỏ chống đầu ngắm Trang Thừa lui cui trong bếp, ánh mắt hơi có chút xoắn xuýt.
Nếu như Trang Thừa biết mình là một GAY, sẽ còn tốt với mình thế này hay không?
Một tháng trước come out với gia đình, ba thì giận đến mức đoạn tuyệt quan hệ với mình, mẹ cũng tức đến nhập viện một tuần. Lúc phát hiện mình thật sự là không thể tiếp nhận gì đó với con gái, Lâm Diễn quả quyết thu dọn hành lý bỏ trốn.
Lẩn quẩn gần nửa tháng, mới tìm được công việc ở bên này, dự định sẽ an ổn sống tiếp.
Công việc thật sự của Lâm Diễn là làm một nhà thiết kế cho một công ty kiến trúc, khi có công việc mới sẽ bận rộn đến mức thiên hôn địa ám nhật nguyệt vô quang, bình thường thì chỉ ăn không ngồi rồi. Vừa khéo có căn bản hội họa, cho nên trên mấy quyển tạp chí manga có thể thấy tác phẩm linh tinh của cậu, lấy đó kiếm thêm chút nhuận bút, mới không có đói giữa đường.
Bất tri bất giác đã gần một tiếng, từng trận mùi hương thức ăn bay ra từ phòng bếp, làm cho sâu háo ăn trong bụng Lâm Diễn kêu lên.
Trang Thừa quấn tạp dề bưng thức ăn từ bếp ra, Lâm Diễn nhìn bộ dáng bận rộn của Trang Thừa nhịn không được cười ra tiếng: “Há, bác gái Trang. Tay nghề thật tốt.”
Trang Thừa liếc Lâm Diễn một cái: “Nín, bớt lắm mồm, rửa tay ăn cơm thôi.”
Liếc mắt ra sao, cụ thể là thế này →_→
Lâm Diễn rửa tay sạch sẽ, không nhịn được ngồi bên bàn cơm gắp một đũa thịt bò sốt cà chua. Thịt bò tươi mềm thập phần ngon miệng, bao bọc một tầng nước sốt nồng đậm còn mang theo chút chua ngọt của cà chua. Mỹ vị ngoài dự đoán.
Chờ Trang Thừa cởi tạp dề rửa tay xong đi ra từ phòng bếp trông thấy chính là bộ dạng miệng nhét đầy ắp của Lâm Diễn.
Trang Thừa vươn tay chọt chọt gò má phồng trướng của Lâm Diễn, cười nói: “Ăn ngon chứ?”
Bởi vì trong miệng Lâm Diễn nhét đầy đồ ăn, cậu vừa nỗ lực nhai nuốt vừa liên tục gật đầu.
Trang Thừa nhìn dáng vẻ Lâm Diễn, trong lòng không hiểu sao lại một trận thỏa mãn.
Chú thích:
*dầu đậu phộng Lỗ Hoa Hoa:
*thịt bò (sốt) cà chua: nguyên văn chỉ là cà chua thịt bò chứ không có sốt, ta thêm vô cho nó thơm hí hí, hình thì ở đầu chương á, thịt bò có thể thái lát hoặc viên hột lựu tùy hỉ.