Đại Thần Dẫn Vào Ngực: 101 Nụ Hôn Sâu (Tỷ Vạn Ngôi Sao Không Bằng Em)

Chương 490: Chương 490: Cô ấy tồn vong cùng yc (2)




Hạ Quý Thần vẫn đứng yên nhìn ra ngoài cửa sổ như cũ, yên tĩnh tựa như một pho tượng.

Trần Bạch biết Hạ Quý Thần đang chờ mình nói tiếp, vì vậy, anh lại chủ động mở miệng: “Các cổ đông đã đi rồi.”

Hạ Quý Thần vẫn không có phản ứng, dường như là đắm chìm trong thế giới của mình, suy nghĩ cái gì đó.

Trần Bạch nhìn phía sau của Hạ Quý Thần, anh chợt nhớ tới cảnh tượng hỗn loạn trong phòng họp lúc sáng.

Đứng trước yêu cầu hủy bỏ hợp đồng với Quý tiểu thư, ký kết với nghệ sĩ khác của các cổ đông, Hạ tổng không hề có một chút nhượng bộ nào.

Thậm chí, anh ấy còn nói với các cổ đông rằng cô ấy và YC cùng tồn vong.

Ngụ ý nếu là Quý Ức rời khỏi YC, vậy thì YC liền biến mất trên đời này.

Hơn thế nữa, vì để cho Quý Ức không gặp rắc rối bởi chuyện lần này, anh ấy còn không tiếc dùng tất cả cổ phần của mình trong YC để đánh cược, ký kết hiệp nghị với các cổ đông.

Nếu là trong vòng một năm, Quý tiểu thư không mang lại lợi nhuận cho công ty, anh ấy sẽ bằng lòng từ chức, rời khỏi YC.

YC là do Hạ tổng dồn hết tâm huyết không ăn không nghỉ để gầy dựng nên, nhưng vì Quý tiểu thư, ngay cả YC, anh cũng có thể từ bỏ.

Mọi người trong phòng họp đều có thái độ chống đối lại anh ấy, duy chỉ có anh vẫn luôn yên tĩnh đứng bên cạnh anh ấy. Nhưng khi anh nghe thấy anh ấy dùng điều kiện như vậy để đàm phán với các cổ đông, rốt cuộc anh cũng nhịn không được, muốn lên tiếng ngăn cản anh ấy, khuyên anh ấy nên suy nghĩ kĩ lại.

Nhưng mà còn chưa kịp nói, anh ấy đã đặt bút ký xuống bản hiệp nghị kia.

Nghĩ tới đây, Trần Bạch nhịn không được lại mở miệng, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trong phòng: “Hạ tổng, trước khi đi, các cổ đông có vài lời, muốn tôi chuyển lại cho anh...”

Trần Bạch dừng một chút, rồi tiếp tục mở miệng: “Lý tổng nói, hi vọng anh đừng vì một người phụ nữ, mà tự hủy tương lai.”

“Trần đổng nói, ông ấy hi vọng sau này anh có thể giữ vững lý trí, lấy YC làm đầu.”

“Trương đổng nói, bốn chữ “Hồng nhan họa thủy” là tối kỵ nhất của đàn ông. Muốn thành công, không thể vướng vào nhi nữ tình trường. Trương đổng còn nói, ông ấy không hi vọng anh trở thành một hôn quân...”

“Hôn quân?” Từ khi Trần Bạch bước vào văn phòng cho đến bây giờ, anh ta nói rất nhiều lời, nhưng Hạ Quý Thần vẫn một mực không mở miệng. Đột nhiên, lúc này anh lại lên tiếng, giọng của anh rất nhẹ, dường như là lẩm bẩm độc thoại: “Ngược lại, tôi càng muốn làm một hôn quân, nhưng mà cô ấy chưa từng cho tôi cơ hội này.”

Trần Bạch sửng sốt.

Văn phòng lại rơi vào im lặng.

Qua một lúc lâu sau, Hạ Quý Thần vốn đang nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ lại lên tiếng, giọng của anh lạnh nhạt, chất chứa nhiều tổn thương và đau đớn: “Bọn họ nói cũng không quá đáng, hồng nhan họa thủy... là tôi tình nguyện mà thôi. Cậu không biết đâu, dù rằng không ở bên anh ta, cô ấy cũng không muốn ở cạnh tôi.”

Bởi vì chuyện ở Thượng Hải đêm đó, cô ấy cảm thấy không xứng với Hạ Dư Quang, nên hủy bỏ hôn ước với anh ấy.

Nhưng dù cho không thể ở cạnh người đàn ông mà mình yêu, cô ấy cũng không chấp nhận để anh chịu trách nhiệm.

Cho nên, bọn họ nói hồng nhan họa thủy, cũng không có gì là quá đáng. Là do anh cố chấp, chạm phải cái gọi là hồng nhan họa thủy mà thôi.

Lời của Hạ Quý Thần có hơi mơ hồ, Trần Bạch nghe không hiểu, nên chỉ có thể duy trì thái độ trầm mặc.

Hạ Quý Thần lại mở miệng: “Trần Bạch, cậu có biết tại sao lúc tôi ký hiệp nghị cùng các cổ đông, cậu ngăn cản, nhưng tôi không nghe hay không?”

Trần Bạch lắc đầu, qua hai giây, anh mới ý thức được Hạ Quý Thần đang quay lưng về phía mình, nên vội vàng lên tiếng: “Không biết.”

“Bởi vì ý nghĩa tồn tại của YC là vì Quý Ức.” Hạ Quý Thần không dời mắt khỏi khung cảnh bên ngoài cửa sổ, giọng anh vô cùng bình thản.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.