Quý Ức trèo lên giường, đột nhiên dường như vừa nghĩ ra cái gì đó, dùng giọng nói dịu dàng nói với Hạ Quý Thần đang tiến vào phòng ngủ: “Có lẽ em sắp đến kì rồi, em cảm thấy bụng có chút lạnh, anh giúp em pha một ly trà gừng đường nhé!”
Hạ Quý Thần gật đầu, sau khi cẩn thận đắp chăn cho Quý Ức anh mới chậm rãi bước ra, rời khỏi phòng ngủ.
Quý Ức lắng tai lên nghe ngóng cẩn thận tình hình bên ngoài, cho đến khi cô không còn nghe tiếng bước chân của Hạ Quý Thần cô mới thay đổi biểu hiện trên khuôn mặt, nhanh chóng vén chăn lên nhảy xuống giường, dép cũng không mang vội vã chạy vào phòng làm việc.
Cô vọt đến trước bàn máy tính, nhanh chóng mở máy tính lên, nhập mật mã vào rồi đi vào trang chủ máy tính.
Có lẽ là do sự xuất hiện của cô quá đột ngột, khiến cho Hạ Quý Thần không có thời gian thoát khỏi các trang mạng đang xem, cho nên chỉ kịp gập màn hình.
Quý Ức nhấn vào xem thì có thể thấy được Hạ Quý Thần đang xem gì.
Là những bình luận trên weibo của cô.
Từng câu từng câu đều là những lời mắng cô, chửi cô.
Cho nên, lúc nãy Hạ Quý Thần mới có những phản ứng như vậy, là bởi vì… Do nhìn thấy những câu bình luận này?
Chỉ có điều là… Trời đã khuya rồi, anh ấy không ngủ, tại sao lại thức dậy xem weibo chứ?
Quý Ức hơi nhíu mày lại, một lúc sau đó như thể đã đoán ra cái gì vậy, liền nhấn vào lịch sử duyệt của trang web.
Từng hàng liên kết đều có liên quan đến cô.
Phần lớn đều là liên kết với tài khoản weibo của cô. Rồi còn một số tin tức đến việc cô hủy bỏ hợp đồng.
Quý Ức nhìn lướt qua ngày, từ đêm liên hoan phim truyền hình thì ngày nào cũng lên mạng xem, thời gian đều không khác gì hôm nay, đều là vào lúc bốn năm giờ sáng.
Nói như vậy, sau khi cô cùng anh sống chung, cô còn cho rằng tối nào anh và cô đều đi ngủ giống nhau nhưng thật sự không phải như vậy.
Mỗi ngày anh đều ở cạnh cô, thỉnh thoảng còn nói mấy câu trêu chọc cô, khiến cho cô đỏ mặt tía tai. Cô còn cho rằng sau khi anh ở với cô, tâm trạng của anh rất tốt, thì ra không giống với những gì mà cô đã nghĩ… Tâm trạng của anh thật sự không tốt, tất cả là vì muốn cô được thoải mái vui vẻ.
Sở dĩ mà anh xem bình luận weibo nhiều lần như vậy là bởi vì, anh rất để ý đến những lời cư dân mạng nói.
Cô biết rằng, anh làm như vậy là bởi vì thật sự yêu cô nên mới quan tâm nhiều như vậy, cũng như trước đây, đoạn phim anh dùng dao đâm Thiên Ca bị tung lên mạng, những người đó chửi anh là kẻ sát nhân, mắng anh làm bại hoại xã hội, những lời đó trong mắt của cô cũng như là đang mắng chính bản thân mình, điều đó còn đã khiến cô khó chịu hơn.
Có thể anh không dám xem trước mặt cô, anh sợ bị cô phát hiện ra, trong lòng lại thêm gánh nặng, nên mỗi đêm đều chọn lúc cô đang ngủ rồi thức dậy, một mình trốn vào trong phòng làm việc để lén lút làm những việc này.
Tình cảnh này như từng cái gai nhọn đau đớn lại đâm vào trái tim của Quý Ức.
Cô cứ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, đôi mắt lúc nào đã rơm rớm nước mắt.
Cô sợ Hạ Quý Thần lên lầu sẽ phát hiện ra việc này, biết được cô đã biết mỗi ngày trong lòng anh đều có tâm sự, trong lòng lại càng tăng thêm gánh nặng, nên cô không dám ở lại phòng làm việc quá lâu. Nhanh chóng đưa tay tắt máy tính rồi trở về phòng ngủ.
Trở lại nằm trên giường, đắp chăn lên người, Quý Ức cố gắng điều chỉnh tâm trạng của mình.
Nhưng mà cuối cùng thì cũng không đủ thời gian, Hạ Quý Thần đã đi lên lầu rồi.
Quý Ức sợ Hạ Quý Thần phát hiện ra nên cô vội vàng nhắm mắt lại, đợi cho đến lúc Hạ Quý Thần bước tới gần giường, cô cố gắng bình tĩnh trở lại mới mở mắt ra: “Xong rồi à!”
“Ừ!” - Hạ Quý Thần nhẹ nhàng đáp. Cầm ly trà đưa đến trước mặt Quý Ức: “Còn nóng lắm, uống chậm thôi!”