Đại Thần Dẫn Vào Ngực: 101 Nụ Hôn Sâu (Tỷ Vạn Ngôi Sao Không Bằng Em)

Chương 480: Chương 480: Người tôi che chở, ai dám có ý kiến? (2)




Nói xong, giám đốc Lâm mới kéo ghế ngồi xuống.

Quý Ức nhìn chằm chằm xấp tài liệu mà giám đốc Lâm vừa ném trước mặt mình trong chốc lát, rồi cô mới vươn tay kéo tới mở xấp tài liệu đó ra.

Lúc nhìn thấy mấy chữ “Hủy bỏ hợp đồng” trên tài liệu, lông mi của cô khẽ run lên, tư thế ngồi cũng trở nên cứng ngắc.

Hôm qua, lúc Trang Nghi lái xe đưa cô về nhà, cô có nghe thấy giám đốc Lâm gọi điện cho cô ấy, khi đó cô đã biết giám đốc Lâm nhất định rất tức giận. Nhưng cô cứ nghĩ cô ấy gọi mình đến công ty cùng lắm là mắng mình một trận, không ngờ là cô ấy lại ném cho mình văn bản hủy bỏ hợp đồng như thế này.

Trang Nghi ngồi bên cạnh Quý Ức, thấy cô cụp mắt nhìn chằm chằm xấp tài liệu, vẻ mặt có hơi khác thường, Trang Nghi liền vươn tay, kéo xấp tài liệu kia đến trước mặt mình, chỉ vừa nhìn thoáng qua, mày cô đã cau lại: “Giám đốc Lâm, chuyện không nghiêm trọng đến mức như vậy chứ?”

Tính tình của giám đốc Lâm gần đây rất dễ nổi nóng, vừa nghe lời Trang Nghi nói xong cô ta đã cao giọng hỏi lại: “Không nghiêm trọng như vậy?”

“Vậy cô nói thử xem... mang đến cho công ty hàng ngàn tổn thất mà không nghiêm trọng thì cái gì mới gọi là nghiêm trọng?”

“Cô có biết là công ty vì cô ta mà đầu tư bao nhiêu thời gian, công sức và tiền bạc hay không? Cô có biết bộ phận PR của chúng tôi tốn bao nhiêu công sức mới giành được chương trình nghệ thuật tổng hợp này không? Những nghệ sĩ tham gia chương trình kia nếu không phải là ngôi sao thì cũng sắp nổi tiếng cả rồi, còn người mới như cô ta... là trường hợp đầu tiên đấy!”

Giám đốc Lâm càng nói càng kích động. Cuối cùng, cô ta còn đập tay lên bàn: “Kết quả thì sao? Cái bàn thấp như vậy mà cô ta cũng có thể té ngã? Cô ta cho rằng cô ta là một nữ ngôi sao à? Xảy ra chuyện là có thể lên trang đầu? Có thể khiến mọi người đồng tình? Cô ta chẳng qua chỉ là một nhân vật mới mà chúng ta tốn hết tâm tư để tạo ra một chút độ Hot mà thôi! Cô ta ngã như vậy, trực tiếp đem tất cả kế hoạch mà chúng ta trù bị cho cô ta đạp đổ! Quả thực là không có chí cầu tiến!”

“Lỗ mãng như cô ta, thì làm sao lăn lộn trong ngành giải trí? Cô có biết là bắt đầu từ lúc cô ta xảy ra chuyện không may cho đến bây giờ, tôi đã tiếp bao nhiêu cuộc điện thoại không? Tất cả đều đòi hủy hợp đồng, thậm chí có một số đối tác, chẳng những hủy hợp đồng, mà công ty còn phải bồi thường cho họ kìa!”

“Lúc trước trên hợp đồng rõ ràng có điều kiện không được gây tổn hại cho công ty... hiện tại thì sao? Đây là chuyện tổn hại nghiêm trọng đến lợi ích công ty... Cho nên, ký tên ngay đi.”

Quý Ức nghe giám đốc Lâm nói mà không ngẩng đầu lên được, dù cho là cô bị Thiên Ca hãm hại, nhưng không có chứng cớ, lúc này nói ra cũng chỉ khiến người ta cảm thấy là cô đang kiếm cớ. Điều duy nhất lúc này mà cô có thể làm chính là dùng thái độ thành khẩn nhận lỗi... Nghĩ đến đây, Quý Ức mở miệng nói: “Đối với chuyện ngày hôm qua tôi thật sự xin lỗi, nhưng chuyện xảy ra là ngoài ý muốn chứ tôi không cố ý, hi vọng các vị có thể cho tôi thêm một cơ hội, thật xin lỗi... thành thật rất xin lỗi!”

Trang Nghi cũng vội nói theo: “Giám đốc Lâm, chuyện lần này thật ra là ngoài ý muốn, Quý Ức cũng biết sai rồi. Từ hôm qua đến giờ cô ấy vẫn luôn áy náy, cô cho cô ấy một cơ hội đi, chỉ một lần thôi. Tôi cam đoạn, sau này sẽ không có chuyện tương tự phát sinh.”

“Cô ta áy náy thì làm được gì? Mà cô cam đoan thì được gì? Công ty của chúng tôi không nuôi loại phế vật vô dụng như vậy!” - Hiển nhiên, giám đốc Lâm không muốn nói nhiều, cô ta nâng đầu ngón tay gõ gõ mặt bàn, trong giọng nói mang theo vài phần không kiên nhẫn: “Một lát nữa tôi còn có cuộc họp quan trọng, cho nên tranh thủ ký lẹ đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.