“Vãn Vãn...” Trước khi Trình Vị Vãn kéo cửa ra, Hàn Tri Phản lại mở miệng.
Tay Trình Vị Vãn vừa chạm vào tay nắm cửa thì ngừng lại.
Cô nghĩ Hàn Tri Phản muốn đổi ý, tim như dâng lên cổ họng, qua một vài giây, cô mới quay đầu.
Hàn Tri Phản đối diện với ánh mắt của Trình Vị Vãn hồi lâu, mới thả tờ báo trong tay ra, cầm lấy cặp đựng văn kiện bên cạnh, đứng dậy, đi đến trước mặt Trình Vị Vãn.
Anh đưa cặp đựng văn kiện kia cho Trình Vị Vãn.
Trình Vị Vãn mang vẻ mặt khó hiểu nhìn Hàn Tri Phản, rồi lại nhìn văn kiện trong tay anh, sau đó mới vươn tay, nhận lấy.
Mở cặp đựng văn kiện ra, Trình Vị Vãn rút ra một chồng giấy.
Nhìn lướt qua nội dung văn kiện, Trình Vị Vãn nhận ra đây là hợp đồng từ bỏ quyền nuôi dưỡng Hàm Hàm mà Hàn Tri Phản đã dùng chuyện của Lâm Mộ Thanh ép cô ký.
Anh đem hợp đồng này trả lại cho cô làm gì?
Trình Vị Vãn nhíu mày, nhìn chằm chằm vào mớ văn kiện kia hồi lâu, kế đó nghi hoặc ngẩng đầu lên, nhìn phía về Hàn Tri Phản.
Cô không nói gì, nhưng Hàn Tri Phản lại hiểu rõ nghi vấn của cô: “Lúc trước em ký bản hợp đồng này, có tổng cộng ba bộ, luật sư giữ một bộ, trong tay tôi một bộ, còn lại là em giữ. Số giấy tờ trong tay em, em giữ đi, còn hai bộ này là của tôi và luật sư, lúc em đi thì mang chúng đi cùng, muốn giữ lai hay bỏ đi, tùy em.”
Anh đem hợp đồng đưa hết cho cô, có nghĩa là phần hợp đồng này xem như không còn hiệu lực nữa, đúng không?
Quyền nuôi dưỡng Hàm Hàm...
Những nghi vấn này chỉ vừa xẹt qua đầu Trình Vị Vãn, Hàn Tri Phản đứng trước mặt cô đã lên tiếng: “Bên dưới những tài liệu này còn có ba bản hợp đồng, bây giờ em có thể xem qua...”
Được Hàn Tri Phản nhắc nhở, Trình Vị Vãn mới phát hiện, ngoại trừ hai phần hợp đồng lúc trước cô ký, trong cặp đựng văn kiện còn có ba bản hợp đồng mới.
Vẫn là hợp đồng có liên quan đến quyền nuôi dưỡng Hàm Hàm như trước,... giống với nội dung của ba bản hợp đồng mà cô đã ký kia, chỉ có sự khác biệt ở tên của bên A và bên B, chỗ này được hoán đổi lại.
Trước kia là cô từ bỏ quyền nuôi dưỡng Hàm Hàm, hôm nay, đổi lại là anh từ bỏ quyền nuôi dưỡng Hàm Hàm...
Ngoại trừ chữ ký của cô, còn lại, anh và luật sư đều đã ký tên.
Có nghĩa là, chỉ cần cô cầm bút ký tên, Hàm Hàm sẽ quay về bên cạnh cô, hơn nữa, từ nay về sau, Hàn Tri Phản sẽ không bao giờ... tranh giành quyền nuôi dưỡng Hàm Hàm với cô nữa...
Không phải lúc trước anh dùng hết thủ đoạn muốn cướp thằng bé từ trong tay cô hay sao, hơn nữa anh còn tuyên bố, Hàm Hàm sẽ có mẹ, nhưng không phải là cô.
Sao bây giờ anh không những đem Hàm Hàm cho cô, mà còn ký tên chấp nhận vĩnh viễn không tranh giành quyền nuôi dưỡng Hàm Hàm với cô?
Trình Vị Vãn nhìn chằm chằm vào ba bản hợp đồng kia hồi lâu, dường như là không thể tin được.
Hàn Tri Phản thấy Trình Vị Vãn nhìn không rời mắt vào mớ tài liệu trước mặt, cả buổi không có phản ứng, lại nói: “Hợp đồng này, tôi và luật sư đều đã ký, cũng đã đóng dấu, chỉ cần em ký, sẽ có hiệu lực pháp luật... Đơn giản mà nói, tôi trả Hàm Hàm lại cho em, lúc em đi, có thể mang theo Hàm Hàm cùng đi...”
Nghe Hàn Tri Phản nói xong..., Trình Vị Vãn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía anh.
Cô muốn hỏi anh một câu, tại sao phải làm như vậy?
Nhưng cô mấp máy môi hồi lâu, lại không nói ra được.
“... Mặt khác, bên trong còn có một tờ chi phiếu, đó là phí nuôi dưỡng tôi cho Hàm Hàm... Tôi biết rõ em không thiếu tiền, nhưng Hàm Hàm dù sao cũng là con của tôi, số tiền này là tôi nên cho nó...”