“Thiên Ca yêu Hạ Quý Thần nhưng Hạ Quý Thần hoàn toàn không hề yêu cô ta! Từ trước đến nay, người mà Hạ Quý Thần yêu là Quý Ức. Thiên Ca dùng tất cả mọi cách để tiếp cận Hạ Quý Thần, Hạ Quý Thần căn bản không để ý đến cô ta.” – Ánh mặt Tạ Tư Ngọc kiên định nhìn camera trước mặt, hoàn toàn không quan tâm tiếng la hét như phát điên của tâm Thiên Ca sau lưng, cô ta tự mình tiếp tục nói: “Cho nên, một Hạ Quý Thần từ trước đến giờ đều khinh thường không để ý đến cô ta, làm sao có thể đâm cô ta một dao vì sự quấy rầy của cô ta chứ?”
“Tạ Tư Ngọc, cô câm miệng cho tôi! Bớt ở đây nói hươu nói vượn đi!” – Thiên Ca giãy nảy, bò dậy từ trên sàn, cô bước một bước về phía Tạ Tư Ngọc, sau đó mới ý thức bản thân không mặc quần áo, lúc này mới vội vàng khom người, nhặt một cái áo choàng tắm khoác lên.
“Sở dĩ Hạ Quý Thần cho Thiên Ca một dao kia là vì Thiên Ca hại Quý Ức bị tai nạn xe, hôn mê mất ba năm!” – Tạ Tư Ngọc biết rõ Thiên Ca đang muốn bổ nhào về phía mình nhưng không hề có ý định trốn tránh, giọng điệu nhẹ nhàng tiếp tục công bố sự việc.
Quý Ức bị tai nạn xe hôn mê ba năm, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết, chỉ là sao lại có dính dáng đến Thiên Ca?
Nét mặt của mọi người trong phòng bắt đầu xuất hiện vẻ nghi hoặc.
Có nhà báo muốn lên tiếng hỏi.
Tạ Tư Ngọc không đợi cô ta mở miệng hỏi thì cô đã tiếp tục những lời mình đang nói: “Đơn giản mà nói, sáu năm trước, trận tai nạn xe đó của Quý Ức không phải ngoài ý muốn, mà là do có người làm ra!”
Không phải ngoài ý muốn, mà là do có người làm ra, đây là đang nói do Thiên Ca hãm hại sao?
Tầm mắt mọi người nháo nhào đổ dồn vào Thiên Ca.
Thiên Ca nghe thấy Tạ Tư Ngọc nói những lời, cô ta chợt ngừng động tác muốn xông lên.
Rốt cuộc do cô ta chậm một bước, hay do bị người khác khai ra?
Không khí ở hiện trường trở nên yên tĩnh trong chớp mắt.
Khoảng một phút trôi qua, Tạ Tư Ngọc vẫn kiên định như làm việc nghĩa không chùn bước, lại tiếp tục lên tiếng: “Thiên Ca và Quý Ức là bạn học cấp ba. Ngay từ lúc ban đầu, cô ta và Quý Ức là bạn bè tốt. Sau khi tốt nghiệp trung học, trong một lần tìm kiếm ngôi sao, Quý Ức thành danh trong một đêm, nhưng Quý Ức không ghét bỏ Thiên Ca, thậm chí còn giúp cô ta lôi kéo nguồn tài trợ, nhưng Thiên Ca không biết đủ, cô ta chạy đến tìm tôi, nói muốn trở thành “liên minh” với tôi. Chỉ cần tôi giúp cô ta hoàn thành một việc, cô ta lập tức sẽ góp cổ phần vào công ty của tôi!”
“Phim trường mà cô ta nhắc đến là văn phòng công tác của tôi và Thiên Ca hiện nay. Nhưng văn phòng này thật ra hoàn toàn không phải do một tay Thiên Ca thành lập, mà là của Quý Ức. Do Thiên Ca hãm hại Quý Ức bị tai nạn xe hôn mê không tỉnh, tiền đầu tư đổ nợ, không có cách nào lấy lại, trong tình huống bất đắc dĩ, chỉ có thể “không trâu bắt chó đi cày”, để Thiên Ca trở thành người sáng lập phim trường!”
“Trận tai nạn xe đó xem ra chỉ là một tai nạn giao thông bình thường, kỳ thật không phải như vậy, bởi vì người gây tai nạn xe là bạn trai của tôi lúc đó, Thiên Ca đã cho hắn ta rất nhiều tiền, hắn mới giả vờ say rượu điều khiển xe, ý thức không tỉnh táo nên xảy ra tai nạn!”
“Mà Hạ Quý Thần lại hiểu rõ chân tướng sau màn kịch tai nạn xe này nên mới tìm đến Thiên Ca! Kỳ thật, lúc tai nạn xe vừa xảy ra, anh ta cũng không đi tìm Thiên Ca trước tiên. Lúc đó, Quý Ức nằm trong phòng cấp cứu, cứ cho là anh ta còn ôm một tia hy vọng đi, trong cái đêm anh ta đến tìm Thiên Ca, bệnh viện gửi thông báo về tình trạng nguy kịch của Quý Ức, lúc đó mọi người mới biết hết cách rồi…”
“Mọi người không hiếu kỳ trong video đó Hạ Quý Thần nói gì với Thiên Ca sao? Đêm đó tôi ở ngay bên cạnh, Hạ Quý Thần chỉ nói một câu, những bất công mà cô cho cô ấy, tôi sẽ dùng mạng mình để đòi lại!”