Chương 167: Cô không phải thích như vậy sao? (7)
Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Qúy Ức theo bản năng vươn tay chống vào lưng ghế trước mặt, đợi đến khi cô ổn định lại thân thể, lúc ngẩng đầu lên thì đã nhìn thấy chiếc xe đang chạy trên đường lớn rồi.
Hạ Qúy Thần lái xe nhanh như bay, Quý Ức ngồi ở ghế sau nên không nhìn được biểu tình của hắn, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được xung quanh người Hạ Qúy Thần tràn đầy hơi thở lạnh lẽo khiến bầu không khí trong xe cũng trở nên ngưng trọng, cô cảm giác được chính mình phải rất cố gắng lắm mới duy trì được hô hấp.
Hạ Qúy Thần không có nói chuyện, Qúy Ức nhìn thấy dáng vẻ này của hắn lại càng không dám mở miệng.
Trong xe an tĩnh đến đáng sợ.
Lúc Qúy Ức chưa kịp nghĩ xem Hạ Qúy Thần rốt cuộc muốn đem cô đi đâu thì xe lại đột nhiên dừng lại.
Quý Ức không có phòng bị, thân thể lần nữa ngã về phía trước, cái trán liền đụng trúng lưng ghế.
Đau đớn khiến ấn đường của cô nhíu chặt một chút, cô còn chưa kịp định thần lại, cửa xe liền bị kéo ra, Hạ Qúy Thần bắt lấy tay cô, lôi cô ra khỏi xe.
Quý Ức cũng chưa có đứng vững, Hạ Qúy Thần đã đem chìa khóa xe ném cho người đàn ông đứng bên cạnh, không nói tiếng nào liền lôi kéo cô bước vào cánh cửa xoay tròn.
Hạ Qúy Thần làm một loạt động tác liền mạch lưu loát nên Qúy Ức căn bản không biết hiện tại mình đang ở nơi nào.
Cô chuyển đầu, vừa định ngó nghiêng khắp nơi một lát liền nhìn thấy một nam nhân mang giày da đi tới, ( Truyện được cập nhật nhanh nhất tại Dịch Ngôn Tình – không nên copy trái phép) khách sáo cùng cung kích đưa cho Hạ Qúy Thần một chiếc chìa khóa phòng: “Hạ tổng, vẫn là phòng …”
Cũng giống như ở cửa “Duyệt viên”, Hạ Qúy Thần như cũ không chờ người đàn ông nói hết liền lôi Qúy Ức vào thang máy.
Lúc Hạ Qúy Thần ấn tầng thang máy, Qúy Ức nhìn thấy chữ dòng chữ phía trên, bây giờ cô mới biết Hạ Qúy Thần mang cô tới khách sạn Bốn mùa.
Con số màu đỏ của thang máy từng cái lại từng cái tăng lên, lúc thang máy dừng lại ở số “21”, trong đầu của Qúy Ức mới hậu tri hậu giác hiện ra một tia nghi hoặc: Hạ Qúy Thần mang cô tới khách sạn làm gì?.
Cô theo bản năng quay đầu, nhìn về phía Hạ Qúy Thần.
Cô còn chưa có kịp hỏi hắn thì cửa thang máy đã mở, Hạ Qúy Thần vẫn luôn nắm chặt tay của cô không có buông ra, bước chân của hắn rất nhanh, mang theo cô ra ngoài.
Dọc theo hành lang được lót kín thảm, Hạ Qúy Thần đi nhanh ước chừng hơn mười giây liền cầm lấy chìa khóa hướng về phía cánh cửa của một căn phòng, âm thanh “răng rắc” vang lên, Hạ Qúy Thần đẩy cửa ra rồi lôi Qúy Ức vào.
Cửa phòng tự động đóng lại, chờ đến khi phía sau vang lên tiếng khóa cửa, Qúy Ức mới ý thức được cô và Hạ Qúy Thần vừa vào phòng khách sạn, liền phản xạ có điều kiện mở miệng: “Hạ …”.
Một câu “Hạ Qúy Thần, anh đưa tôi tới đây làm gì?”, cô chỉ nói được cái họ đã nhìn thấy Hạ Qúy Thần đá văng một cánh cửa khác trong phòng.
Là phòng tắm … Hắn mang cô tới phòng tắm làm gì?
Quý Ức không nói nên lời, theo bản năng quay đầu nhìn về phía Hạ Qúy Thần, tầm mắt của cô vừa chạm đến khuôn mặt của hắn, còn chưa thấy rõ biểu tình của hắn đã bị hắn ném vào bồn tắm.
Bề mặt của bồn tắm rất bóng loáng, cô không chuẩn bị liền bị đẩy ngã vào chính giữa.
Tay chân va chạm khiến cô thấy đau, ấn đường liền nhíu lại, cô vừa mới chuẩn bị đứng lên thì Hạ Qúy Thần đã cầm vòi hoa sen ở một bên, vặn nước tới mức lạnh nhất, sau đó xịt lên trên đầu của cô.
Nước lạnh làm Qúy Ức run lập cập, cô còn bị sặc nước đến hắt xì mấy cái, cô theo bản năng vươn tay bảo vệ đầu, nghĩ muốn bò dậy để chạy ra khỏi bồn tắm.
Nhưng cô vừa mới ngồi dậy, còn chưa kịp đứng lên đã bị Hạ Qúy Thần đặt tay lên bả vai, ấn cô ngồi xuống lại bồn tắm.