Chương 235: Tại sao không nói cho tôi? (5)
Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Trong năm giây chuông “ước nguyện chung” vang lên, hắn đã hôn cô, còn tỏ tình với cô
nữa, vậy có khi nào sẽ giống như vợ chủ tiệm lẩu nói là “Tâm thành tắc linh” hay không?
Hắn và cô thật sự sẽ có ngày đến với nhau?
Nếu là sự thật, nếu hắn và cô sẽ ở bên nhau, chỉ cần cuối cùng là cô thì cho dù như thế
nào hắn cũng không có để ý, hắn nguyện ý chờ …..
Cô chỉ ở bên hắn trong một khoảng thời ngắn của tuổi thanh xuân, nhưng lại tồn tại trong
trí nhớ của hắn cả đời.
…………….
Ngày 25 tháng 2, Qúy Ức nhận được điện thoại của đoàn làm phim “Tam thiên si”, thông
báo cho cô biết ngày 14 tháng 3 phim chính thức bấm máy, nghi thức bấm máy được tổ
chức ở Hoành Điếm.
Ngày 11 tháng 3, hai ngày đầu tiên trước khi diễn ra nghi thức bấm máy, Qúy Ức đi tìm
chủ nhiệm xin nghỉ học một thời gian.
Buổi sáng ngày 13 tháng 3, Qúy Ức ngồi máy bay đi Hàng Châu.
Hiện tại cô không có công ty quản lý, cũng không có trợ lý, chuyện gì cũng phải tự mình
lo liệu, cũng may là bốn năm trước cô đã từng tới Hoành Điếm. Qúy Ức cầm điện thoại
kiểm tra lộ tuyến một chút, sau đó đi ra khỏi sân bay Hàng Châu.
Cô gọi một chiếc xe taxi trung chuyển hành khách trước , sau đó mới đi mua vé đi Hoành
Điếm.
Sau khi đến Hoành Điếm, Qúy Ức lại bắt một chiếc taxi để đến chỗ khách sạn mà đoàn
làm phim đã an bài, đến nơi thì đã là ba giờ chiều.
Lặn lội đường xa gần một ngày cho nên Qúy Ức có chút mệt mỏi, sau khi tắm rửa xong,
cô nằm ở trên giường không bao lâu liền ngủ. Lúc tỉnh dậy thì cũng đã 7 rưỡi tối, cô sợ
nhà ăn ở lầu hai của khách sạn đóng cửa cho nên chỉ sắp xếp lại đồ đạc một chút rồi vội
vàng đi xuống lầu ăn cơm tối.
(Truyện được cập nhật nhanh nhất tại Dịch Ngôn Tình – không nên copy trái phép)
Nhà ăn còn mở nhưng đã qua giờ cơm nên bên trong gần như không có người.
Quý Ức gọi một phần mì trứng, sau đó tùy tiện tìm một cái bàn trống gần đó rồi ngồi
xuống.
Rất nhanh người phục vụ liền mang đồ ăn lên, Qúy Ức cầm đôi đũa lên, lúc cô vừa chuẩn
bị ăn thì cửa phòng bao phía đối diện bị đẩy ra, một đám người đang từ bên trong đi ra.
Những người đó Qúy Ức đều biết, là người trong đoàn làm phim “Tam thiên si”, ngoại
trừ chủ tịch công ty ynetbsp kiêm đạo diễn Hạ Qúy Thần thì những vị lãnh đạo khác đều
ở chỗ này, ngay cả biên kịch Trình Vãn cũng tới, đương nhiên cũng bao gồm nam chính
cùng nữ chính Thiên Ca.
Một đám người hẳn là vừa mới uống rượu, bước chân của đạo diễn phụ trách tuyển diễn
viên có chút xiêu vẹo.
Quý Ức vốn không phải là người tai to mặt lớn gì, cô lại ngồi cách xa cho nên không có
ai chú ý tới cô, một đám người cứ thế rời đi trong ánh nhìn chăm chú của cô.
Quý Ức làm như không có nhìn thấy gì, cúi đầu ăn cơm.
Có thể là do một ngày này đều chạy ngược chạy xuôi ở ngoài đường nên cô không có tâm
tình để ăn uống, cô ăn được hơn một nửa thì no rồi.
Qúy Ức buông đũa xuống, lấy khăn giấy lau khô miệng, sau đó mới cầm điện thoại đặt ở
trên bàn, rời khỏi nhà ăn.
Dọc theo hành lang khách sạn, Qúy Ức đã rẽ phải hai lần, nhưng còn chưa có đi tới chỗ
thang máy thì cô lại đột nhiên dừng bước.
Là Thiên Ca – người đã rời nhà ăn từ sớm, cô ta kẹp một điếu thuốc lá trong tay, tư thái
lười biếng dựa vào vách tường, đứng ở bên cạnh thùng rác.
Thiên Ca giống như là nhận thấy có người đến gần, cách một tầng sương khói lượn lờ,
liền hơi hơi nghiêng đầu nhìn về chỗ Qúy Ức đang đứng.
Thiên Ca hình như đang đợi Qúy Ức, lúc thấy Qúy Ức xuất hiện, cô ta lập tức đứng thẳng
người, dẫm giày cao gót, hùng hùng hổ hổ đi về phía Qúy Ức, lúc tới trước mặt Qúy Ức,
Thiên Ca đem điếu thuốc đặt lên trên miệng, rít một ngụm, sau đó dùng sức phun ra,
giọng điệu ngạo mạn nói: “Cô thật sự cho rằng mình đã vào đoàn làm phim thì nhân vật
nữ phụ số 2 sẽ hoàn toàn thuộc về cô sao?”